Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 394
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 395Nhưng khi cả ba cùng quay đầu lại nhìn về một hướng, ba cặp mắt già đầy kinh ngạc, đồng tử như sắp rơi ra ngoài.Đó hoàn toàn không phải là người hộ đạo Hoá Đỉnh gì cả, mà là… mà là một thiêu niên trong đang cầm một thanh kiếm đỏ rực.“Chính là hắn!!!”“Không thể nào!!”“Hắn, hắn làm sao có thể, không, không phải!”Ba vị cường giả Hóa Đỉnh đều vừa nhìn một cái là nhận ra luôn.Người này chẳng phải chính là thiếu niên có khí vận bùng nổ, đi cướp cơ duyên trong bí cảnh kia sao?Hắn vậy mà lại chưa chết?Hơn nữa, hiện giờ cảnh giới tu vi đã đạt tới Toàn Đan Cảnh tầng thứ tư, đã bắt kịp yêu nữ Đại Can kia rồi, thế này…Bọn họ nhớ là cái tên này lúc mới bước vào bí cảnh, cảnh giới tu vi hình như chỉ vừa mới đột phá Toàn Đan Cảnh.Giờ mới qua mười mấy hôm thôi mà. Xem ra những cơ duyên cướp được kia đã khiến thực lực của hắn tăng vọt như vậy.Thậm chí, bọn họ còn cảm nhận được một sự uy hiếp nho nhỏ từ trên người thiếu niên kia.“Ỷ lớn bắt nạt bé thì thôi đi, các vị còn muốn ỷ đông hiếp ít sao? Haha, vương triều Đại Hạ chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi.” Thiếu niên đứng trước mặt ba người cười lạnh, nói.“Ngươi….bọn ta chỉ là….” Ba cường giả Hóa Đỉnh bị nói đến á khẩu, không nói nổi một câu phản bác hoàn chỉnh.Lão Mạnh đối phó với yêu nữ kia, quả thực là ỷ lớn bắt nạt bé rồi.Nếu đổi lại lúc bình thường, một tên Toàn Đan Cảnh trung kỳ hoàn toàn không thu hút được một chút sự chú ý nào từ bọn họ.Chỉ khổ là, thực lực của yêu nữ kia quá mức quỷ dị, bọn họ mà không ra tay, lão Mạnh không chết thì cũng trọng thương.“Tiêu Tiêu! ~~~ Cuối cùng thì ngươi cũng ra rồi à, người ta đợi ngươi đến sốt cả ruột rồi đó!”Từ phía sau Lâm Tiêu truyền đến một âm thanh yêu kiều, lời nói thì trêu ghẹo, nhưng ngữ khí lại như trút được một gánh nặng.Viu!!Một ông lão y phục rách rưới bị ném như ném rác về phía ba cường giả Hóa Đỉnh.Ba người ngẩn ra, lập tức tiếp lấy người này.Là lão Mạnh.Chỉ là lão Mạnh bây giờ đã bầm dập hết cả mặt mũi, rơi vào hôn mê rồi.Ba người lập tức kiểm tra thương thế của đối phương.Vẫn may, chỉ là gãy mười mấy cái xương, nội tạng bị tổn thương không nhẹ, nhưng đối với một cường giả Hóa Đỉnh, thì không nguy hiểm đến tính mạng.Dưỡng thương mấy tháng là có thể hoàn toàn khôi phục rồi.Trong lòng ba vị đại lão Hóa Đỉnh run lên, thực lực của yêu nữ này, quá….quá ghê gớm rồi.
Chương 395
Nhưng khi cả ba cùng quay đầu lại nhìn về một hướng, ba cặp mắt già đầy kinh ngạc, đồng tử như sắp rơi ra ngoài.
Đó hoàn toàn không phải là người hộ đạo Hoá Đỉnh gì cả, mà là… mà là một thiêu niên trong đang cầm một thanh kiếm đỏ rực.
“Chính là hắn!!!”
“Không thể nào!!”
“Hắn, hắn làm sao có thể, không, không phải!”
Ba vị cường giả Hóa Đỉnh đều vừa nhìn một cái là nhận ra luôn.
Người này chẳng phải chính là thiếu niên có khí vận bùng nổ, đi cướp cơ duyên trong bí cảnh kia sao?
Hắn vậy mà lại chưa chết?
Hơn nữa, hiện giờ cảnh giới tu vi đã đạt tới Toàn Đan Cảnh tầng thứ tư, đã bắt kịp yêu nữ Đại Can kia rồi, thế này…
Bọn họ nhớ là cái tên này lúc mới bước vào bí cảnh, cảnh giới tu vi hình như chỉ vừa mới đột phá Toàn Đan Cảnh.
Giờ mới qua mười mấy hôm thôi mà. Xem ra những cơ duyên cướp được kia đã khiến thực lực của hắn tăng vọt như vậy.
Thậm chí, bọn họ còn cảm nhận được một sự uy hiếp nho nhỏ từ trên người thiếu niên kia.
“Ỷ lớn bắt nạt bé thì thôi đi, các vị còn muốn ỷ đông hiếp ít sao? Haha, vương triều Đại Hạ chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi.” Thiếu niên đứng trước mặt ba người cười lạnh, nói.
“Ngươi….bọn ta chỉ là….” Ba cường giả Hóa Đỉnh bị nói đến á khẩu, không nói nổi một câu phản bác hoàn chỉnh.
Lão Mạnh đối phó với yêu nữ kia, quả thực là ỷ lớn bắt nạt bé rồi.
Nếu đổi lại lúc bình thường, một tên Toàn Đan Cảnh trung kỳ hoàn toàn không thu hút được một chút sự chú ý nào từ bọn họ.
Chỉ khổ là, thực lực của yêu nữ kia quá mức quỷ dị, bọn họ mà không ra tay, lão Mạnh không chết thì cũng trọng thương.
“Tiêu Tiêu! ~~~ Cuối cùng thì ngươi cũng ra rồi à, người ta đợi ngươi đến sốt cả ruột rồi đó!”
Từ phía sau Lâm Tiêu truyền đến một âm thanh yêu kiều, lời nói thì trêu ghẹo, nhưng ngữ khí lại như trút được một gánh nặng.
Viu!!
Một ông lão y phục rách rưới bị ném như ném rác về phía ba cường giả Hóa Đỉnh.
Ba người ngẩn ra, lập tức tiếp lấy người này.
Là lão Mạnh.
Chỉ là lão Mạnh bây giờ đã bầm dập hết cả mặt mũi, rơi vào hôn mê rồi.
Ba người lập tức kiểm tra thương thế của đối phương.
Vẫn may, chỉ là gãy mười mấy cái xương, nội tạng bị tổn thương không nhẹ, nhưng đối với một cường giả Hóa Đỉnh, thì không nguy hiểm đến tính mạng.
Dưỡng thương mấy tháng là có thể hoàn toàn khôi phục rồi.
Trong lòng ba vị đại lão Hóa Đỉnh run lên, thực lực của yêu nữ này, quá….quá ghê gớm rồi.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 395Nhưng khi cả ba cùng quay đầu lại nhìn về một hướng, ba cặp mắt già đầy kinh ngạc, đồng tử như sắp rơi ra ngoài.Đó hoàn toàn không phải là người hộ đạo Hoá Đỉnh gì cả, mà là… mà là một thiêu niên trong đang cầm một thanh kiếm đỏ rực.“Chính là hắn!!!”“Không thể nào!!”“Hắn, hắn làm sao có thể, không, không phải!”Ba vị cường giả Hóa Đỉnh đều vừa nhìn một cái là nhận ra luôn.Người này chẳng phải chính là thiếu niên có khí vận bùng nổ, đi cướp cơ duyên trong bí cảnh kia sao?Hắn vậy mà lại chưa chết?Hơn nữa, hiện giờ cảnh giới tu vi đã đạt tới Toàn Đan Cảnh tầng thứ tư, đã bắt kịp yêu nữ Đại Can kia rồi, thế này…Bọn họ nhớ là cái tên này lúc mới bước vào bí cảnh, cảnh giới tu vi hình như chỉ vừa mới đột phá Toàn Đan Cảnh.Giờ mới qua mười mấy hôm thôi mà. Xem ra những cơ duyên cướp được kia đã khiến thực lực của hắn tăng vọt như vậy.Thậm chí, bọn họ còn cảm nhận được một sự uy hiếp nho nhỏ từ trên người thiếu niên kia.“Ỷ lớn bắt nạt bé thì thôi đi, các vị còn muốn ỷ đông hiếp ít sao? Haha, vương triều Đại Hạ chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi.” Thiếu niên đứng trước mặt ba người cười lạnh, nói.“Ngươi….bọn ta chỉ là….” Ba cường giả Hóa Đỉnh bị nói đến á khẩu, không nói nổi một câu phản bác hoàn chỉnh.Lão Mạnh đối phó với yêu nữ kia, quả thực là ỷ lớn bắt nạt bé rồi.Nếu đổi lại lúc bình thường, một tên Toàn Đan Cảnh trung kỳ hoàn toàn không thu hút được một chút sự chú ý nào từ bọn họ.Chỉ khổ là, thực lực của yêu nữ kia quá mức quỷ dị, bọn họ mà không ra tay, lão Mạnh không chết thì cũng trọng thương.“Tiêu Tiêu! ~~~ Cuối cùng thì ngươi cũng ra rồi à, người ta đợi ngươi đến sốt cả ruột rồi đó!”Từ phía sau Lâm Tiêu truyền đến một âm thanh yêu kiều, lời nói thì trêu ghẹo, nhưng ngữ khí lại như trút được một gánh nặng.Viu!!Một ông lão y phục rách rưới bị ném như ném rác về phía ba cường giả Hóa Đỉnh.Ba người ngẩn ra, lập tức tiếp lấy người này.Là lão Mạnh.Chỉ là lão Mạnh bây giờ đã bầm dập hết cả mặt mũi, rơi vào hôn mê rồi.Ba người lập tức kiểm tra thương thế của đối phương.Vẫn may, chỉ là gãy mười mấy cái xương, nội tạng bị tổn thương không nhẹ, nhưng đối với một cường giả Hóa Đỉnh, thì không nguy hiểm đến tính mạng.Dưỡng thương mấy tháng là có thể hoàn toàn khôi phục rồi.Trong lòng ba vị đại lão Hóa Đỉnh run lên, thực lực của yêu nữ này, quá….quá ghê gớm rồi.