Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 407
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 408Chỉ do dự hai tức, thanh niên áo trắng xòe tay phải ra.Một ngọn lửa u ám màu xanh sẫm cỡ lòng bàn tay bắt đầu bùng cháy trên tay hắn ta.Khoảnh khắc ngọn lửa nhỏ màu xanh này xuất hiện, trong phạm vi 10 km của Thái Tuệ thánh địa, nhiệt độ đột ngột tăng mạnh.Linh lực trong không khí sục sôi.Mọi người nhìn chằm chằm về phía thanh niên áo trắng, nhất thời cảm thấy miệng khô khốc, thậm chí đến máu cũng bắt đầu lưu thông nhanh hơn.Đò, đó là thứ gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?“Qua đây cho ta!” Lâm Tiêu khẽ nói.Hắn nhón tay về phía ngọn lửa màu xanh đậm trong hư không.Cùng lúc đó, trong cơ thể có một luồng ý cảnh màu đỏ bắt đầu điên cuồng dâng trào, một màu đỏ khác với Sát Sinh Ý Cảnh.Đây là lúc Lâm Tiêu hấp thụ lực lượng của nguyên tố lửa và nắm chặt Xích Viêm Linh Kiếm.Lĩnh hội loại ý cảnh thứ sáu.Hoả Chi Ý Cảnh, cấp ý cảnh hiện tại là… bậc 9.Lời của Lâm Tiêu vừa nói ra, ngọn lửa màu xanh thẫm dường như nhận được một lệnh triệu hoán kỳ lạ nào đó. Trước ánh mắt kinh ngạc của thanh niên bạch y, nhanh chóng lao về phía Lâm Tiêu.Sau đó, ngọn lửa xanh thẫm giống như tìm được người thân, bay hai vòng quanh người Lâm Tiêu, rồi tiến vào trong cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi.Thanh niên bạch y đứng đực ra tại chỗ.Một giây sau,Hắn định quỳ xuống đất, lại bị Lâm Tiêu kêu dừng lại.“Dừng lại cho bản tôn.” Lâm Tiêu hô lên.Thanh niên bạch y không dám động đậy, đứng đực mặt ra. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ.Đúng là tôn thượng rồi!Hơn nữa, trạng thái này còn nhanh hơn so với dự kiến của tất cả Yêu Vương!Bọn họ còn tưởng tôn thượng vẫn còn đang ở trạng thái con non yếu ớt cơ, không ngờ lại trưởng thành tới mức này rồi.“Xin lỗi tôn thượng đại nhân, thuộc hạ đáng chết, lại dám chất vấn thân phận của tôn thượng, thuộc hạ….” thanh niên bạch y hoảng hốt thừa nhận lỗi lầm.“Kẻ nào bảo ngươi đến tìm bản tôn vậy, kế hoạch của bản tôn là thứ mà ngươi có thể nhìn ra được sao?” Lâm Tiêu trực tiếp giáo huấn.Đã diễn tới mức này rồi, nếu không diễn tiếp, chỉ e sẽ bại lộ.“Thuộc hạ biết lỗi rồi, chúng thuộc hạ chỉ là lo lắng cho sự an nguy của tôn thượng thôi.” Thanh niên bạch y vội vàng truyền âm, nói.Trong giờ phút này.Dường như một vài nghi vấn trong lòng của thanh niên bạch y đều đã được giải đáp.Tại sao lâu như vậy vẫn chưa tìm ra được tôn thượng?Tại sao tôn thượng lại xuất hiện với hình dạng nhân loại?Tại sao nhân loại bên cạnh tôn thượng lại có huyết mạch chân long?
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 408Chỉ do dự hai tức, thanh niên áo trắng xòe tay phải ra.Một ngọn lửa u ám màu xanh sẫm cỡ lòng bàn tay bắt đầu bùng cháy trên tay hắn ta.Khoảnh khắc ngọn lửa nhỏ màu xanh này xuất hiện, trong phạm vi 10 km của Thái Tuệ thánh địa, nhiệt độ đột ngột tăng mạnh.Linh lực trong không khí sục sôi.Mọi người nhìn chằm chằm về phía thanh niên áo trắng, nhất thời cảm thấy miệng khô khốc, thậm chí đến máu cũng bắt đầu lưu thông nhanh hơn.Đò, đó là thứ gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?“Qua đây cho ta!” Lâm Tiêu khẽ nói.Hắn nhón tay về phía ngọn lửa màu xanh đậm trong hư không.Cùng lúc đó, trong cơ thể có một luồng ý cảnh màu đỏ bắt đầu điên cuồng dâng trào, một màu đỏ khác với Sát Sinh Ý Cảnh.Đây là lúc Lâm Tiêu hấp thụ lực lượng của nguyên tố lửa và nắm chặt Xích Viêm Linh Kiếm.Lĩnh hội loại ý cảnh thứ sáu.Hoả Chi Ý Cảnh, cấp ý cảnh hiện tại là… bậc 9.Lời của Lâm Tiêu vừa nói ra, ngọn lửa màu xanh thẫm dường như nhận được một lệnh triệu hoán kỳ lạ nào đó. Trước ánh mắt kinh ngạc của thanh niên bạch y, nhanh chóng lao về phía Lâm Tiêu.Sau đó, ngọn lửa xanh thẫm giống như tìm được người thân, bay hai vòng quanh người Lâm Tiêu, rồi tiến vào trong cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi.Thanh niên bạch y đứng đực ra tại chỗ.Một giây sau,Hắn định quỳ xuống đất, lại bị Lâm Tiêu kêu dừng lại.“Dừng lại cho bản tôn.” Lâm Tiêu hô lên.Thanh niên bạch y không dám động đậy, đứng đực mặt ra. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ.Đúng là tôn thượng rồi!Hơn nữa, trạng thái này còn nhanh hơn so với dự kiến của tất cả Yêu Vương!Bọn họ còn tưởng tôn thượng vẫn còn đang ở trạng thái con non yếu ớt cơ, không ngờ lại trưởng thành tới mức này rồi.“Xin lỗi tôn thượng đại nhân, thuộc hạ đáng chết, lại dám chất vấn thân phận của tôn thượng, thuộc hạ….” thanh niên bạch y hoảng hốt thừa nhận lỗi lầm.“Kẻ nào bảo ngươi đến tìm bản tôn vậy, kế hoạch của bản tôn là thứ mà ngươi có thể nhìn ra được sao?” Lâm Tiêu trực tiếp giáo huấn.Đã diễn tới mức này rồi, nếu không diễn tiếp, chỉ e sẽ bại lộ.“Thuộc hạ biết lỗi rồi, chúng thuộc hạ chỉ là lo lắng cho sự an nguy của tôn thượng thôi.” Thanh niên bạch y vội vàng truyền âm, nói.Trong giờ phút này.Dường như một vài nghi vấn trong lòng của thanh niên bạch y đều đã được giải đáp.Tại sao lâu như vậy vẫn chưa tìm ra được tôn thượng?Tại sao tôn thượng lại xuất hiện với hình dạng nhân loại?Tại sao nhân loại bên cạnh tôn thượng lại có huyết mạch chân long?
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 408Chỉ do dự hai tức, thanh niên áo trắng xòe tay phải ra.Một ngọn lửa u ám màu xanh sẫm cỡ lòng bàn tay bắt đầu bùng cháy trên tay hắn ta.Khoảnh khắc ngọn lửa nhỏ màu xanh này xuất hiện, trong phạm vi 10 km của Thái Tuệ thánh địa, nhiệt độ đột ngột tăng mạnh.Linh lực trong không khí sục sôi.Mọi người nhìn chằm chằm về phía thanh niên áo trắng, nhất thời cảm thấy miệng khô khốc, thậm chí đến máu cũng bắt đầu lưu thông nhanh hơn.Đò, đó là thứ gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?“Qua đây cho ta!” Lâm Tiêu khẽ nói.Hắn nhón tay về phía ngọn lửa màu xanh đậm trong hư không.Cùng lúc đó, trong cơ thể có một luồng ý cảnh màu đỏ bắt đầu điên cuồng dâng trào, một màu đỏ khác với Sát Sinh Ý Cảnh.Đây là lúc Lâm Tiêu hấp thụ lực lượng của nguyên tố lửa và nắm chặt Xích Viêm Linh Kiếm.Lĩnh hội loại ý cảnh thứ sáu.Hoả Chi Ý Cảnh, cấp ý cảnh hiện tại là… bậc 9.Lời của Lâm Tiêu vừa nói ra, ngọn lửa màu xanh thẫm dường như nhận được một lệnh triệu hoán kỳ lạ nào đó. Trước ánh mắt kinh ngạc của thanh niên bạch y, nhanh chóng lao về phía Lâm Tiêu.Sau đó, ngọn lửa xanh thẫm giống như tìm được người thân, bay hai vòng quanh người Lâm Tiêu, rồi tiến vào trong cơ thể hắn, biến mất không còn tăm hơi.Thanh niên bạch y đứng đực ra tại chỗ.Một giây sau,Hắn định quỳ xuống đất, lại bị Lâm Tiêu kêu dừng lại.“Dừng lại cho bản tôn.” Lâm Tiêu hô lên.Thanh niên bạch y không dám động đậy, đứng đực mặt ra. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ.Đúng là tôn thượng rồi!Hơn nữa, trạng thái này còn nhanh hơn so với dự kiến của tất cả Yêu Vương!Bọn họ còn tưởng tôn thượng vẫn còn đang ở trạng thái con non yếu ớt cơ, không ngờ lại trưởng thành tới mức này rồi.“Xin lỗi tôn thượng đại nhân, thuộc hạ đáng chết, lại dám chất vấn thân phận của tôn thượng, thuộc hạ….” thanh niên bạch y hoảng hốt thừa nhận lỗi lầm.“Kẻ nào bảo ngươi đến tìm bản tôn vậy, kế hoạch của bản tôn là thứ mà ngươi có thể nhìn ra được sao?” Lâm Tiêu trực tiếp giáo huấn.Đã diễn tới mức này rồi, nếu không diễn tiếp, chỉ e sẽ bại lộ.“Thuộc hạ biết lỗi rồi, chúng thuộc hạ chỉ là lo lắng cho sự an nguy của tôn thượng thôi.” Thanh niên bạch y vội vàng truyền âm, nói.Trong giờ phút này.Dường như một vài nghi vấn trong lòng của thanh niên bạch y đều đã được giải đáp.Tại sao lâu như vậy vẫn chưa tìm ra được tôn thượng?Tại sao tôn thượng lại xuất hiện với hình dạng nhân loại?Tại sao nhân loại bên cạnh tôn thượng lại có huyết mạch chân long?