Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 412

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 413“Tham kiến thánh chủ, yêu thú đã rút quân rồi ạ!” một vị trưởng lão cung kính trả lời.“Hả? rút rồi?” thánh chủ có chút khó hiểu.Rốt cuộc là chuyện gì thế này.“Nói xem nào, rốt cuộc là chuyện gì?” Thánh chủ vội vã hỏi.Mấy vị trưởng lão kể lại những chuyện vừa nãy.Đột nhiên trên bầu trời của thánh địa xuất hiện kiếp vân, từng tầng mây tụ lại một chỗ, những tia sét đã bắt đầu xuất hiện.“Hả? là kiếp vân! Không, đây không thể là kiếp vân của tu sĩ độ kiếp được, mà là…..Đan kiếp?” Mắt thánh chủ loé sáng.Ông ấy cũng phát hiện kiếp vân bắt đầu tậo trung về đỉnh luyện đan phong.Luyện đan sư cấp 8?Để có lôi kiếp thì ít nhất phải là luyện đan sư cấp 8. Chả nhẽ là người của luyện đan sư công hội của thành Thiên Nguyên sao?Hay là vị trưởng lão luyện đan nào đột phá cảnh giới?“Đi, chúng ta đi xem một chút!” Thánh chủ nói với các trưởng lão ở bên cạnh. Sau đó một đoàn người kéo nhau lên đỉ.nh luyện đan phong.Khi thánh chủ Thái Tuế xông lên luyện đan phong, Lão Từ đang đợi ở cửa một căn phòng yên tĩnh để chào đón ông ta.“Thánh chủ, cuối cùng ngài cũng đã trở về rồi.” Trong giọng điệu của Lão Từ có chút oán hận.Thái Tuế thánh địa xảy ra chuyện lớn như vậy, người cầm quyền bây giờ mới trở về. Nếu không phải có tiểu hữu Lâm Tiêu, e rằng bây giờ khi quay về ông ta cũng sẽ không thể gặp bọn họ nữa.“Lão Từ, đây, đây là trưởng lão luyện đan nào đã đột phá vậy?” Thánh chủ Thái Tuế không để ý tới sự tức giận của đối phương, trực tiếp hỏi.“Thánh chủ, ngài nghĩ nhiều rồi, người dẫn đan kiếp tới không phải trưởng lão của thánh địa chúng ta, mà là một người ngoài.” Lão Từ nói ra.“Người ngoài? Chuyện, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Thánh chủ Thái Tuế cảm thấy khó hiểu.“Thánh chủ, là như vậy. . .”Vài phút sau, thánh chủ Thái Tuế hít sâu vài hơi, biểu cảm cực kỳ phức tạp.Không ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.“Thật sự là không thể tin được, một vương triều Đại Ngụy nhỏ bé như vậy lại có thể bồi dưỡng ra một thiên kiêu yêu nghiệt như vậy.” Thánh chủ Thái Tuế thở dài nói.Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, ông ta trở cảm thấy rất tò mò về Lâm Tiêu này.“Đúng vậy, thánh chủ, lần này bảng Chân Long nhất định là cơ hội bật lên của Lâm Tiêu.” Lão Từ gật đầu nói.“Ngươi nói, Lâm Tiêu này có thể chiêu nạp không?” Thánh chủ Thái Tuế nhìn chằm chằm vào tịnh thất luyện đan và hỏi.Lão Từ suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Tuy rằng ta không biết quá nhiều về Lâm Tiêu, nhưng ta có thể nhìn ra tên này không dễ chiêu nạp, kết bạn với hắn mới là lựa chọn tốt nhất.”“Ừm! Đúng vậy, loại yêu nghiệt này không phải là thứ mà Thái Tuế thánh địa chúng ta có thể sở hữu.” Thánh chủ Thái Tuế gật đầu, cũng đồng tình với quan điểm này.Ông ta nói tiếp: “Thông báo cho tất cả mọi người, sau này không được đắc tội với Lâm Tiêu và bất cứ người nào của Kiếm Ma tông, nếu đối phương cần giúp đỡ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.“Rõ, thánh Chủ minh giám.” Lão Từ trả lời.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 413“Tham kiến thánh chủ, yêu thú đã rút quân rồi ạ!” một vị trưởng lão cung kính trả lời.“Hả? rút rồi?” thánh chủ có chút khó hiểu.Rốt cuộc là chuyện gì thế này.“Nói xem nào, rốt cuộc là chuyện gì?” Thánh chủ vội vã hỏi.Mấy vị trưởng lão kể lại những chuyện vừa nãy.Đột nhiên trên bầu trời của thánh địa xuất hiện kiếp vân, từng tầng mây tụ lại một chỗ, những tia sét đã bắt đầu xuất hiện.“Hả? là kiếp vân! Không, đây không thể là kiếp vân của tu sĩ độ kiếp được, mà là…..Đan kiếp?” Mắt thánh chủ loé sáng.Ông ấy cũng phát hiện kiếp vân bắt đầu tậo trung về đỉnh luyện đan phong.Luyện đan sư cấp 8?Để có lôi kiếp thì ít nhất phải là luyện đan sư cấp 8. Chả nhẽ là người của luyện đan sư công hội của thành Thiên Nguyên sao?Hay là vị trưởng lão luyện đan nào đột phá cảnh giới?“Đi, chúng ta đi xem một chút!” Thánh chủ nói với các trưởng lão ở bên cạnh. Sau đó một đoàn người kéo nhau lên đỉ.nh luyện đan phong.Khi thánh chủ Thái Tuế xông lên luyện đan phong, Lão Từ đang đợi ở cửa một căn phòng yên tĩnh để chào đón ông ta.“Thánh chủ, cuối cùng ngài cũng đã trở về rồi.” Trong giọng điệu của Lão Từ có chút oán hận.Thái Tuế thánh địa xảy ra chuyện lớn như vậy, người cầm quyền bây giờ mới trở về. Nếu không phải có tiểu hữu Lâm Tiêu, e rằng bây giờ khi quay về ông ta cũng sẽ không thể gặp bọn họ nữa.“Lão Từ, đây, đây là trưởng lão luyện đan nào đã đột phá vậy?” Thánh chủ Thái Tuế không để ý tới sự tức giận của đối phương, trực tiếp hỏi.“Thánh chủ, ngài nghĩ nhiều rồi, người dẫn đan kiếp tới không phải trưởng lão của thánh địa chúng ta, mà là một người ngoài.” Lão Từ nói ra.“Người ngoài? Chuyện, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Thánh chủ Thái Tuế cảm thấy khó hiểu.“Thánh chủ, là như vậy. . .”Vài phút sau, thánh chủ Thái Tuế hít sâu vài hơi, biểu cảm cực kỳ phức tạp.Không ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.“Thật sự là không thể tin được, một vương triều Đại Ngụy nhỏ bé như vậy lại có thể bồi dưỡng ra một thiên kiêu yêu nghiệt như vậy.” Thánh chủ Thái Tuế thở dài nói.Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, ông ta trở cảm thấy rất tò mò về Lâm Tiêu này.“Đúng vậy, thánh chủ, lần này bảng Chân Long nhất định là cơ hội bật lên của Lâm Tiêu.” Lão Từ gật đầu nói.“Ngươi nói, Lâm Tiêu này có thể chiêu nạp không?” Thánh chủ Thái Tuế nhìn chằm chằm vào tịnh thất luyện đan và hỏi.Lão Từ suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Tuy rằng ta không biết quá nhiều về Lâm Tiêu, nhưng ta có thể nhìn ra tên này không dễ chiêu nạp, kết bạn với hắn mới là lựa chọn tốt nhất.”“Ừm! Đúng vậy, loại yêu nghiệt này không phải là thứ mà Thái Tuế thánh địa chúng ta có thể sở hữu.” Thánh chủ Thái Tuế gật đầu, cũng đồng tình với quan điểm này.Ông ta nói tiếp: “Thông báo cho tất cả mọi người, sau này không được đắc tội với Lâm Tiêu và bất cứ người nào của Kiếm Ma tông, nếu đối phương cần giúp đỡ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.“Rõ, thánh Chủ minh giám.” Lão Từ trả lời.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 413“Tham kiến thánh chủ, yêu thú đã rút quân rồi ạ!” một vị trưởng lão cung kính trả lời.“Hả? rút rồi?” thánh chủ có chút khó hiểu.Rốt cuộc là chuyện gì thế này.“Nói xem nào, rốt cuộc là chuyện gì?” Thánh chủ vội vã hỏi.Mấy vị trưởng lão kể lại những chuyện vừa nãy.Đột nhiên trên bầu trời của thánh địa xuất hiện kiếp vân, từng tầng mây tụ lại một chỗ, những tia sét đã bắt đầu xuất hiện.“Hả? là kiếp vân! Không, đây không thể là kiếp vân của tu sĩ độ kiếp được, mà là…..Đan kiếp?” Mắt thánh chủ loé sáng.Ông ấy cũng phát hiện kiếp vân bắt đầu tậo trung về đỉnh luyện đan phong.Luyện đan sư cấp 8?Để có lôi kiếp thì ít nhất phải là luyện đan sư cấp 8. Chả nhẽ là người của luyện đan sư công hội của thành Thiên Nguyên sao?Hay là vị trưởng lão luyện đan nào đột phá cảnh giới?“Đi, chúng ta đi xem một chút!” Thánh chủ nói với các trưởng lão ở bên cạnh. Sau đó một đoàn người kéo nhau lên đỉ.nh luyện đan phong.Khi thánh chủ Thái Tuế xông lên luyện đan phong, Lão Từ đang đợi ở cửa một căn phòng yên tĩnh để chào đón ông ta.“Thánh chủ, cuối cùng ngài cũng đã trở về rồi.” Trong giọng điệu của Lão Từ có chút oán hận.Thái Tuế thánh địa xảy ra chuyện lớn như vậy, người cầm quyền bây giờ mới trở về. Nếu không phải có tiểu hữu Lâm Tiêu, e rằng bây giờ khi quay về ông ta cũng sẽ không thể gặp bọn họ nữa.“Lão Từ, đây, đây là trưởng lão luyện đan nào đã đột phá vậy?” Thánh chủ Thái Tuế không để ý tới sự tức giận của đối phương, trực tiếp hỏi.“Thánh chủ, ngài nghĩ nhiều rồi, người dẫn đan kiếp tới không phải trưởng lão của thánh địa chúng ta, mà là một người ngoài.” Lão Từ nói ra.“Người ngoài? Chuyện, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Thánh chủ Thái Tuế cảm thấy khó hiểu.“Thánh chủ, là như vậy. . .”Vài phút sau, thánh chủ Thái Tuế hít sâu vài hơi, biểu cảm cực kỳ phức tạp.Không ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.“Thật sự là không thể tin được, một vương triều Đại Ngụy nhỏ bé như vậy lại có thể bồi dưỡng ra một thiên kiêu yêu nghiệt như vậy.” Thánh chủ Thái Tuế thở dài nói.Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, ông ta trở cảm thấy rất tò mò về Lâm Tiêu này.“Đúng vậy, thánh chủ, lần này bảng Chân Long nhất định là cơ hội bật lên của Lâm Tiêu.” Lão Từ gật đầu nói.“Ngươi nói, Lâm Tiêu này có thể chiêu nạp không?” Thánh chủ Thái Tuế nhìn chằm chằm vào tịnh thất luyện đan và hỏi.Lão Từ suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Tuy rằng ta không biết quá nhiều về Lâm Tiêu, nhưng ta có thể nhìn ra tên này không dễ chiêu nạp, kết bạn với hắn mới là lựa chọn tốt nhất.”“Ừm! Đúng vậy, loại yêu nghiệt này không phải là thứ mà Thái Tuế thánh địa chúng ta có thể sở hữu.” Thánh chủ Thái Tuế gật đầu, cũng đồng tình với quan điểm này.Ông ta nói tiếp: “Thông báo cho tất cả mọi người, sau này không được đắc tội với Lâm Tiêu và bất cứ người nào của Kiếm Ma tông, nếu đối phương cần giúp đỡ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.“Rõ, thánh Chủ minh giám.” Lão Từ trả lời.

Chương 412