Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 415

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 416“Đây, đây không phải là người của thánh địa chúng ta mà là một vị ân nhân của thánh địa chúng ta.” Thánh chủ Thái Tuế nói.Hai vị kia gật đầu đồng tình.Họ cũng đoán được vị luyện đan sư này chắc chắn không phải người của Thái Tuế thánh địa.“Đây là đợt đan kiếp thứ bao nhiêu rồi?” Mặc hội trưởng nghĩ tới gì đó, đột nhiên hỏi.“Đợt thứ tám.” Thánh chủ Thái Tuế trả lời.Mặc hội trưởng giật mình, cả người khẽ run lên, mắt ông ta sáng lên.Hội phó Mã dường như cũng đã nhớ ra điều gì đó, cũng lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó tin.Ông ta lẩm bẩm: “Hội trưởng, tiền bối này—”Mặc hội trưởng hít sâu mấy hơi, chậm rãi nói: “Đúng vậy, vị tiền bối này không chỉ đang luyện đan mà còn đang đột phá gông cùm đan đạo.”Phó hội trưởng Mã nghe thấy lời này của hội trưởng Mặc, trong nháy mắt liền cảm thấy toàn thân nổi da gà.“Hội trưởng, Đông Vực chúng ta thật sự có luyện đan sư như vậy hay sao?” phó hội trưởng Mã lẩm bẩm, không dám tin.“Ta cũng không tin, nhưng chuyện này đã bày ra ngay trước mắt chúng ta rồi. Chúng ta chỉ có thể chờ xem thôi….” hội trưởng Mặc nhìn chằm chằm vào đan kiếp trên bầu trời.Đợt đan kiếp thứ tám chuẩn bị giáng xuống rồi.Thánh chủ Thái Tuế và những người khác nghe mà mù mờ chẳng hiểu gì cả.Cái gì mà phá bỏ sự trói buộc của Đan đạo, thế là ý gì?Thấy hội trưởng Mặc không có ý muốn giải thích, thánh chủ Thái Tuế chỉ đành ném ánh mắt khó hiểu về phía lão Mã.Lão Mã chỉ truyền âm cho hắn mấy chữ, rồi cùng hội trưởng Mặc tập trung nhìn lên đám mây độ kiếp trên bầu trời.Thánh chủ Thái Tuế trong lòng khiếp sợ, ánh mắt kinh hãi không thôi, không hỏi gì thêm nữaẦm ầm!!!Từng đạo lôi kiếp hiên ngang giáng xuống. Toàn bộ phòng luyện đan đều nằm trong huyễn cảnh, lại không hề phát ra một tiếng nổ nào. Giống như chìm sâu dưới đáy biển, bặt vô âm tín.Đợt đan kiếp thứ tám tổng cộng có tám luồng lôi kiếp. Luồng sau mạnh hơn luồng trước.Thánh chủ Thái Tuế đã giải tán hết đệ tử thông thường ở luyện đan phong, chỉ giữ lại những người có cấp bậc trưởng lão.Đợt thứ tám kết thúc, vân kiếp lại bắt đầu cuộn lại.“Đợt đan kiếp thứ chín, thật sự, thật sự tiếp nhận tới chín đợt đan kiếp rồi!!!”“Vị tiền bối này, bất luận ngài là ai, Đông Vực lần này coi như là được dựa hơi ngài rồi.” Ánh mắt hội trưởng Mặc kích động, miệng thì lẩm bẩm.Phó hội trưởng Mã cũng siết chặt nắm đấm. Luyện đan sư của Đông Vực có thể trở mình hay không, hoàn toàn dựa vào một phen này.So với sự phấn khởi và kích động của hai người, những người khác lại càng kinh hãi hơn trước uy lực của đợt đan kiếp thứ chín này.Cái này không hề kém cạnh so với lôi kiếp của Toàn Đan, Hóa Đỉnh đâu nhỉ.Từ khi nào mà đan kiếp lại có thể đạt tới trình độ đáng sợ như vậy chứ.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 416“Đây, đây không phải là người của thánh địa chúng ta mà là một vị ân nhân của thánh địa chúng ta.” Thánh chủ Thái Tuế nói.Hai vị kia gật đầu đồng tình.Họ cũng đoán được vị luyện đan sư này chắc chắn không phải người của Thái Tuế thánh địa.“Đây là đợt đan kiếp thứ bao nhiêu rồi?” Mặc hội trưởng nghĩ tới gì đó, đột nhiên hỏi.“Đợt thứ tám.” Thánh chủ Thái Tuế trả lời.Mặc hội trưởng giật mình, cả người khẽ run lên, mắt ông ta sáng lên.Hội phó Mã dường như cũng đã nhớ ra điều gì đó, cũng lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó tin.Ông ta lẩm bẩm: “Hội trưởng, tiền bối này—”Mặc hội trưởng hít sâu mấy hơi, chậm rãi nói: “Đúng vậy, vị tiền bối này không chỉ đang luyện đan mà còn đang đột phá gông cùm đan đạo.”Phó hội trưởng Mã nghe thấy lời này của hội trưởng Mặc, trong nháy mắt liền cảm thấy toàn thân nổi da gà.“Hội trưởng, Đông Vực chúng ta thật sự có luyện đan sư như vậy hay sao?” phó hội trưởng Mã lẩm bẩm, không dám tin.“Ta cũng không tin, nhưng chuyện này đã bày ra ngay trước mắt chúng ta rồi. Chúng ta chỉ có thể chờ xem thôi….” hội trưởng Mặc nhìn chằm chằm vào đan kiếp trên bầu trời.Đợt đan kiếp thứ tám chuẩn bị giáng xuống rồi.Thánh chủ Thái Tuế và những người khác nghe mà mù mờ chẳng hiểu gì cả.Cái gì mà phá bỏ sự trói buộc của Đan đạo, thế là ý gì?Thấy hội trưởng Mặc không có ý muốn giải thích, thánh chủ Thái Tuế chỉ đành ném ánh mắt khó hiểu về phía lão Mã.Lão Mã chỉ truyền âm cho hắn mấy chữ, rồi cùng hội trưởng Mặc tập trung nhìn lên đám mây độ kiếp trên bầu trời.Thánh chủ Thái Tuế trong lòng khiếp sợ, ánh mắt kinh hãi không thôi, không hỏi gì thêm nữaẦm ầm!!!Từng đạo lôi kiếp hiên ngang giáng xuống. Toàn bộ phòng luyện đan đều nằm trong huyễn cảnh, lại không hề phát ra một tiếng nổ nào. Giống như chìm sâu dưới đáy biển, bặt vô âm tín.Đợt đan kiếp thứ tám tổng cộng có tám luồng lôi kiếp. Luồng sau mạnh hơn luồng trước.Thánh chủ Thái Tuế đã giải tán hết đệ tử thông thường ở luyện đan phong, chỉ giữ lại những người có cấp bậc trưởng lão.Đợt thứ tám kết thúc, vân kiếp lại bắt đầu cuộn lại.“Đợt đan kiếp thứ chín, thật sự, thật sự tiếp nhận tới chín đợt đan kiếp rồi!!!”“Vị tiền bối này, bất luận ngài là ai, Đông Vực lần này coi như là được dựa hơi ngài rồi.” Ánh mắt hội trưởng Mặc kích động, miệng thì lẩm bẩm.Phó hội trưởng Mã cũng siết chặt nắm đấm. Luyện đan sư của Đông Vực có thể trở mình hay không, hoàn toàn dựa vào một phen này.So với sự phấn khởi và kích động của hai người, những người khác lại càng kinh hãi hơn trước uy lực của đợt đan kiếp thứ chín này.Cái này không hề kém cạnh so với lôi kiếp của Toàn Đan, Hóa Đỉnh đâu nhỉ.Từ khi nào mà đan kiếp lại có thể đạt tới trình độ đáng sợ như vậy chứ.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 416“Đây, đây không phải là người của thánh địa chúng ta mà là một vị ân nhân của thánh địa chúng ta.” Thánh chủ Thái Tuế nói.Hai vị kia gật đầu đồng tình.Họ cũng đoán được vị luyện đan sư này chắc chắn không phải người của Thái Tuế thánh địa.“Đây là đợt đan kiếp thứ bao nhiêu rồi?” Mặc hội trưởng nghĩ tới gì đó, đột nhiên hỏi.“Đợt thứ tám.” Thánh chủ Thái Tuế trả lời.Mặc hội trưởng giật mình, cả người khẽ run lên, mắt ông ta sáng lên.Hội phó Mã dường như cũng đã nhớ ra điều gì đó, cũng lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó tin.Ông ta lẩm bẩm: “Hội trưởng, tiền bối này—”Mặc hội trưởng hít sâu mấy hơi, chậm rãi nói: “Đúng vậy, vị tiền bối này không chỉ đang luyện đan mà còn đang đột phá gông cùm đan đạo.”Phó hội trưởng Mã nghe thấy lời này của hội trưởng Mặc, trong nháy mắt liền cảm thấy toàn thân nổi da gà.“Hội trưởng, Đông Vực chúng ta thật sự có luyện đan sư như vậy hay sao?” phó hội trưởng Mã lẩm bẩm, không dám tin.“Ta cũng không tin, nhưng chuyện này đã bày ra ngay trước mắt chúng ta rồi. Chúng ta chỉ có thể chờ xem thôi….” hội trưởng Mặc nhìn chằm chằm vào đan kiếp trên bầu trời.Đợt đan kiếp thứ tám chuẩn bị giáng xuống rồi.Thánh chủ Thái Tuế và những người khác nghe mà mù mờ chẳng hiểu gì cả.Cái gì mà phá bỏ sự trói buộc của Đan đạo, thế là ý gì?Thấy hội trưởng Mặc không có ý muốn giải thích, thánh chủ Thái Tuế chỉ đành ném ánh mắt khó hiểu về phía lão Mã.Lão Mã chỉ truyền âm cho hắn mấy chữ, rồi cùng hội trưởng Mặc tập trung nhìn lên đám mây độ kiếp trên bầu trời.Thánh chủ Thái Tuế trong lòng khiếp sợ, ánh mắt kinh hãi không thôi, không hỏi gì thêm nữaẦm ầm!!!Từng đạo lôi kiếp hiên ngang giáng xuống. Toàn bộ phòng luyện đan đều nằm trong huyễn cảnh, lại không hề phát ra một tiếng nổ nào. Giống như chìm sâu dưới đáy biển, bặt vô âm tín.Đợt đan kiếp thứ tám tổng cộng có tám luồng lôi kiếp. Luồng sau mạnh hơn luồng trước.Thánh chủ Thái Tuế đã giải tán hết đệ tử thông thường ở luyện đan phong, chỉ giữ lại những người có cấp bậc trưởng lão.Đợt thứ tám kết thúc, vân kiếp lại bắt đầu cuộn lại.“Đợt đan kiếp thứ chín, thật sự, thật sự tiếp nhận tới chín đợt đan kiếp rồi!!!”“Vị tiền bối này, bất luận ngài là ai, Đông Vực lần này coi như là được dựa hơi ngài rồi.” Ánh mắt hội trưởng Mặc kích động, miệng thì lẩm bẩm.Phó hội trưởng Mã cũng siết chặt nắm đấm. Luyện đan sư của Đông Vực có thể trở mình hay không, hoàn toàn dựa vào một phen này.So với sự phấn khởi và kích động của hai người, những người khác lại càng kinh hãi hơn trước uy lực của đợt đan kiếp thứ chín này.Cái này không hề kém cạnh so với lôi kiếp của Toàn Đan, Hóa Đỉnh đâu nhỉ.Từ khi nào mà đan kiếp lại có thể đạt tới trình độ đáng sợ như vậy chứ.

Chương 415