Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 451
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 452Lại là một bức tượng khác! ?Lâm Tiêu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.Nhìn hình dáng của pho tượng này.Nếu pho tượng ở tầng hai là rồng trợn mắt thì đây là con rồng khác Toan Nghê.**Chú thích: Toan Nghê là một động vật thần thoại trong văn hóa Trung Quốc, là biến thể kết hợp từ lân (hay sư tử)Con rồng này có tên khác là Thuỵ Thú.Toan nghê có hình dạng giống như một con sư tử, thích yên tĩnh bất động. Tĩnh này là của vô tư, không màng danh lợi, chỉ giữ cho mình đức tốt.Nó ngồi đó, thích pháo hoa và để cầu may và tránh xui xẻo.Đối với Lâm Tiêu mà nói, bài kiểm tra như vậy là tốt nhất.Thấy tiểu ni tử và Lãnh Vô Lệ tập trung vào tham ngộ, hắn cũng không làm phiền.Lần này, hắn trực tiếp bước tới và nhẹ nhàng chạm vào pho tượng.Điều tương tự lại xảy ra, pho tượng rung lên, ánh sáng vàng bùng lên và đi vào trong cơ thể Lâm Tiêu.Sau đó danh sách lặng lẽ cập nhật, ánh sáng trắng lập lòe trên người Lâm Tiêu, cả người hắn biến mất ở tầng ba.Từ lúc Lâm Tiêu xuất hiện đến khi biến mất tổng cộng chưa đến ba giây.Khoảnh khắc hắn biến mất, dường như Can Anh Túc cảm nhận được điều gì đó, nàng ta mở mắt ra và nhìn xung quanh một cách đầy nghi ngờ nhưng không phát hiện điều gì bất thường.Ở tầng này, vẫn chỉ có nàng ta và đao tu tên là Lãnh Vô Lệ kia.“Sao lại cảm thấy như là Đại Tiêu Tiêu ở đây nhỉ? Hình như mình bị ảo giác.”“Mặc kệ, phải nhanh lên, hiếm có chỗ nào mạnh hơn tên kia, hí hí ~~~”Can Anh Túc thu hồi sự nghi ngờ của mình và tiếp tục tham ngộ. Nàng ta không nhận ra danh sách trên tường đã được cập nhật rồi(Hạng nhất, Lâm Tiêu, 26.000 điểm tích luỹ chân long.)Điểm tích luỹ của Lâm Tiêu lại tăng thêm tám nghìn.Tầng thứ tư tháp Chân Long Thiên Mệnh.Xoạt!Một bóng người xuất hiện ở đây.Hai mắt Lâm Tiêu sáng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười.Đúng như hắn nghĩ.Bố cục của tầng thứ tư vẫn giống như hai tầng trước đó, ở giữa có một pho tượng chỉ là hình dáng của pho tượng lại thay đổi.Lần này là thân rùa có sừng rồng, tỏa ra một luồng khí tức ổn định và ấm áp.“Long Tử Bá Hạ, như rùa có răng, thích mang trọng trách, tuổi thọ dài, thần lực cực đại.”“Long chi cửu tử, nếu như đoán không lầm, những tầng còn lại đều có những pho tượng giống như vậy.”“Kỳ lạ, sao bảng Chân Long lại làm như vậy.”“Đối với tu sĩ bình thường, điều này rất khó. Bởi vì đặc tính khí tức của mỗi pho tượng là khác nhau, nên cũng cần ngộ tính khác nhau.”“Cũng giống như tiểu ni tử kia, ở tầng hai bởi vì đặc tính phù hợp, có thể lập tức tham ngộ, nhưng ở tầng ba sẽ mất rất nhiều thời gian.”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 452Lại là một bức tượng khác! ?Lâm Tiêu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.Nhìn hình dáng của pho tượng này.Nếu pho tượng ở tầng hai là rồng trợn mắt thì đây là con rồng khác Toan Nghê.**Chú thích: Toan Nghê là một động vật thần thoại trong văn hóa Trung Quốc, là biến thể kết hợp từ lân (hay sư tử)Con rồng này có tên khác là Thuỵ Thú.Toan nghê có hình dạng giống như một con sư tử, thích yên tĩnh bất động. Tĩnh này là của vô tư, không màng danh lợi, chỉ giữ cho mình đức tốt.Nó ngồi đó, thích pháo hoa và để cầu may và tránh xui xẻo.Đối với Lâm Tiêu mà nói, bài kiểm tra như vậy là tốt nhất.Thấy tiểu ni tử và Lãnh Vô Lệ tập trung vào tham ngộ, hắn cũng không làm phiền.Lần này, hắn trực tiếp bước tới và nhẹ nhàng chạm vào pho tượng.Điều tương tự lại xảy ra, pho tượng rung lên, ánh sáng vàng bùng lên và đi vào trong cơ thể Lâm Tiêu.Sau đó danh sách lặng lẽ cập nhật, ánh sáng trắng lập lòe trên người Lâm Tiêu, cả người hắn biến mất ở tầng ba.Từ lúc Lâm Tiêu xuất hiện đến khi biến mất tổng cộng chưa đến ba giây.Khoảnh khắc hắn biến mất, dường như Can Anh Túc cảm nhận được điều gì đó, nàng ta mở mắt ra và nhìn xung quanh một cách đầy nghi ngờ nhưng không phát hiện điều gì bất thường.Ở tầng này, vẫn chỉ có nàng ta và đao tu tên là Lãnh Vô Lệ kia.“Sao lại cảm thấy như là Đại Tiêu Tiêu ở đây nhỉ? Hình như mình bị ảo giác.”“Mặc kệ, phải nhanh lên, hiếm có chỗ nào mạnh hơn tên kia, hí hí ~~~”Can Anh Túc thu hồi sự nghi ngờ của mình và tiếp tục tham ngộ. Nàng ta không nhận ra danh sách trên tường đã được cập nhật rồi(Hạng nhất, Lâm Tiêu, 26.000 điểm tích luỹ chân long.)Điểm tích luỹ của Lâm Tiêu lại tăng thêm tám nghìn.Tầng thứ tư tháp Chân Long Thiên Mệnh.Xoạt!Một bóng người xuất hiện ở đây.Hai mắt Lâm Tiêu sáng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười.Đúng như hắn nghĩ.Bố cục của tầng thứ tư vẫn giống như hai tầng trước đó, ở giữa có một pho tượng chỉ là hình dáng của pho tượng lại thay đổi.Lần này là thân rùa có sừng rồng, tỏa ra một luồng khí tức ổn định và ấm áp.“Long Tử Bá Hạ, như rùa có răng, thích mang trọng trách, tuổi thọ dài, thần lực cực đại.”“Long chi cửu tử, nếu như đoán không lầm, những tầng còn lại đều có những pho tượng giống như vậy.”“Kỳ lạ, sao bảng Chân Long lại làm như vậy.”“Đối với tu sĩ bình thường, điều này rất khó. Bởi vì đặc tính khí tức của mỗi pho tượng là khác nhau, nên cũng cần ngộ tính khác nhau.”“Cũng giống như tiểu ni tử kia, ở tầng hai bởi vì đặc tính phù hợp, có thể lập tức tham ngộ, nhưng ở tầng ba sẽ mất rất nhiều thời gian.”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 452Lại là một bức tượng khác! ?Lâm Tiêu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.Nhìn hình dáng của pho tượng này.Nếu pho tượng ở tầng hai là rồng trợn mắt thì đây là con rồng khác Toan Nghê.**Chú thích: Toan Nghê là một động vật thần thoại trong văn hóa Trung Quốc, là biến thể kết hợp từ lân (hay sư tử)Con rồng này có tên khác là Thuỵ Thú.Toan nghê có hình dạng giống như một con sư tử, thích yên tĩnh bất động. Tĩnh này là của vô tư, không màng danh lợi, chỉ giữ cho mình đức tốt.Nó ngồi đó, thích pháo hoa và để cầu may và tránh xui xẻo.Đối với Lâm Tiêu mà nói, bài kiểm tra như vậy là tốt nhất.Thấy tiểu ni tử và Lãnh Vô Lệ tập trung vào tham ngộ, hắn cũng không làm phiền.Lần này, hắn trực tiếp bước tới và nhẹ nhàng chạm vào pho tượng.Điều tương tự lại xảy ra, pho tượng rung lên, ánh sáng vàng bùng lên và đi vào trong cơ thể Lâm Tiêu.Sau đó danh sách lặng lẽ cập nhật, ánh sáng trắng lập lòe trên người Lâm Tiêu, cả người hắn biến mất ở tầng ba.Từ lúc Lâm Tiêu xuất hiện đến khi biến mất tổng cộng chưa đến ba giây.Khoảnh khắc hắn biến mất, dường như Can Anh Túc cảm nhận được điều gì đó, nàng ta mở mắt ra và nhìn xung quanh một cách đầy nghi ngờ nhưng không phát hiện điều gì bất thường.Ở tầng này, vẫn chỉ có nàng ta và đao tu tên là Lãnh Vô Lệ kia.“Sao lại cảm thấy như là Đại Tiêu Tiêu ở đây nhỉ? Hình như mình bị ảo giác.”“Mặc kệ, phải nhanh lên, hiếm có chỗ nào mạnh hơn tên kia, hí hí ~~~”Can Anh Túc thu hồi sự nghi ngờ của mình và tiếp tục tham ngộ. Nàng ta không nhận ra danh sách trên tường đã được cập nhật rồi(Hạng nhất, Lâm Tiêu, 26.000 điểm tích luỹ chân long.)Điểm tích luỹ của Lâm Tiêu lại tăng thêm tám nghìn.Tầng thứ tư tháp Chân Long Thiên Mệnh.Xoạt!Một bóng người xuất hiện ở đây.Hai mắt Lâm Tiêu sáng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười.Đúng như hắn nghĩ.Bố cục của tầng thứ tư vẫn giống như hai tầng trước đó, ở giữa có một pho tượng chỉ là hình dáng của pho tượng lại thay đổi.Lần này là thân rùa có sừng rồng, tỏa ra một luồng khí tức ổn định và ấm áp.“Long Tử Bá Hạ, như rùa có răng, thích mang trọng trách, tuổi thọ dài, thần lực cực đại.”“Long chi cửu tử, nếu như đoán không lầm, những tầng còn lại đều có những pho tượng giống như vậy.”“Kỳ lạ, sao bảng Chân Long lại làm như vậy.”“Đối với tu sĩ bình thường, điều này rất khó. Bởi vì đặc tính khí tức của mỗi pho tượng là khác nhau, nên cũng cần ngộ tính khác nhau.”“Cũng giống như tiểu ni tử kia, ở tầng hai bởi vì đặc tính phù hợp, có thể lập tức tham ngộ, nhưng ở tầng ba sẽ mất rất nhiều thời gian.”