Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 471

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 472Mà Lâm Tiêu vẫn đứng tại chỗ, sắc mặt không chút thay đổi.“Đây là đòn mạnh nhất rồi phải không, vậy ngươi cũng tiếp chiêu nhé!” Hắn điềm nhiên nói.Sau đó, Lâm Tiêu xuất quyền.Kim quang và hắc quang trên người hắn luân phiên tỏa sáng rực rỡ.Một luồng sức mạnh giống như ngàn vạn hoang thú ồ ạt phi ra, bao phủ lấy đối phương.Si A Ngưu trong nháy mắt liền biến sắc.Sức mạnh, sức mạnh này….Sao lại giống với đỉnh Huyền Võ ở tầng thứ nhất như vậy.Nhưng mà còn mạnh hơn lúc đó trăm ngàn lần.Hắn cảm giác như trên người đang chịu sức nặng vạn quân.Càng đáng sợ hơn là, hắn không hề cảm nhận được một chút sức mạnh ý cảnh nào từ trên người Lâm Tiêu cả.Cả người hắn dựng hết cả gai ốc lên, da đầu thì tê dại.“A!!! Xông lên cho ta!” Si A Ngưu lại hét lên một tiếng.Uỳnh!Hai quyền va chạm vào nhau.Rắc rắc rắc!!!Trong ánh mắt ngơ ngác của tất cả mọi người, Si A Ngưu không hề có chút sức phản kháng nào.Ngay cả tiếng hét thảm thiết cũng không có, cứ như thể bị Lâm Tiêu đấm một cú tiêu tan một cách sạch sẽ, triệt để.Cả bầu trời bị đánh, tạo thành gợn sóng rõ ràng ngay trước mắt, sức mạnh va vào nhau, nghiền ép và hóa thành lực xung kích, tỏa ra bốn phương tám hướng.Khiến cho những kiến trúc của phế tích gần đó, toàn bộ đều vỡ vụn, điên đảo hết thảy.Uy lực của một quyền, chấn nhiếp từ trong tháp ra đến ngoài tháp.“Tiếp tục nào!!! Ai tiếp theo!”Lâm Tiêu thu quyền, ánh mắt quét qua hai mươi bảy người còn lại, điềm nhiên hỏi.Phàm là những kẻ bị ánh mắt của Lâm Tiêu liếc tới, hoặc là lùi về sau vài bước, hoặc là vội vàng rời ánh mắt đi chỗ khác.Cảnh tượng vừa rồi đã đánh vỡ kế hoạch của bọn họ.Lâm Tiêu thấy không một ai lên tiếng đáp lại, đành mở miệng nói.“Nếu các ngươi đã không ra tay, vậy ta đây bèn chủ động một chút vậy.”“Đúng rồi, ta chỉ muốn hỏi một chút là, cái ý tưởng tuyệt vời này là do kẻ thông minh nào nghĩ ra vậy.”“Đây….đúng là quá hợp ý ta rồi.”Tay phải Lâm Tiêu xuất quyền, tùy ý hô lên.“Đại Viêm Giới!”Oành!!Toàn bộ thân thể của Lâm Tiêu, trong nháy mắt đã bị bao bọc trong một ngọn lửa đỏ thẫm khủng bố.Một viên giống như ‘Liệt Nhật’ bản thu nhỏ đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 472Mà Lâm Tiêu vẫn đứng tại chỗ, sắc mặt không chút thay đổi.“Đây là đòn mạnh nhất rồi phải không, vậy ngươi cũng tiếp chiêu nhé!” Hắn điềm nhiên nói.Sau đó, Lâm Tiêu xuất quyền.Kim quang và hắc quang trên người hắn luân phiên tỏa sáng rực rỡ.Một luồng sức mạnh giống như ngàn vạn hoang thú ồ ạt phi ra, bao phủ lấy đối phương.Si A Ngưu trong nháy mắt liền biến sắc.Sức mạnh, sức mạnh này….Sao lại giống với đỉnh Huyền Võ ở tầng thứ nhất như vậy.Nhưng mà còn mạnh hơn lúc đó trăm ngàn lần.Hắn cảm giác như trên người đang chịu sức nặng vạn quân.Càng đáng sợ hơn là, hắn không hề cảm nhận được một chút sức mạnh ý cảnh nào từ trên người Lâm Tiêu cả.Cả người hắn dựng hết cả gai ốc lên, da đầu thì tê dại.“A!!! Xông lên cho ta!” Si A Ngưu lại hét lên một tiếng.Uỳnh!Hai quyền va chạm vào nhau.Rắc rắc rắc!!!Trong ánh mắt ngơ ngác của tất cả mọi người, Si A Ngưu không hề có chút sức phản kháng nào.Ngay cả tiếng hét thảm thiết cũng không có, cứ như thể bị Lâm Tiêu đấm một cú tiêu tan một cách sạch sẽ, triệt để.Cả bầu trời bị đánh, tạo thành gợn sóng rõ ràng ngay trước mắt, sức mạnh va vào nhau, nghiền ép và hóa thành lực xung kích, tỏa ra bốn phương tám hướng.Khiến cho những kiến trúc của phế tích gần đó, toàn bộ đều vỡ vụn, điên đảo hết thảy.Uy lực của một quyền, chấn nhiếp từ trong tháp ra đến ngoài tháp.“Tiếp tục nào!!! Ai tiếp theo!”Lâm Tiêu thu quyền, ánh mắt quét qua hai mươi bảy người còn lại, điềm nhiên hỏi.Phàm là những kẻ bị ánh mắt của Lâm Tiêu liếc tới, hoặc là lùi về sau vài bước, hoặc là vội vàng rời ánh mắt đi chỗ khác.Cảnh tượng vừa rồi đã đánh vỡ kế hoạch của bọn họ.Lâm Tiêu thấy không một ai lên tiếng đáp lại, đành mở miệng nói.“Nếu các ngươi đã không ra tay, vậy ta đây bèn chủ động một chút vậy.”“Đúng rồi, ta chỉ muốn hỏi một chút là, cái ý tưởng tuyệt vời này là do kẻ thông minh nào nghĩ ra vậy.”“Đây….đúng là quá hợp ý ta rồi.”Tay phải Lâm Tiêu xuất quyền, tùy ý hô lên.“Đại Viêm Giới!”Oành!!Toàn bộ thân thể của Lâm Tiêu, trong nháy mắt đã bị bao bọc trong một ngọn lửa đỏ thẫm khủng bố.Một viên giống như ‘Liệt Nhật’ bản thu nhỏ đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 472Mà Lâm Tiêu vẫn đứng tại chỗ, sắc mặt không chút thay đổi.“Đây là đòn mạnh nhất rồi phải không, vậy ngươi cũng tiếp chiêu nhé!” Hắn điềm nhiên nói.Sau đó, Lâm Tiêu xuất quyền.Kim quang và hắc quang trên người hắn luân phiên tỏa sáng rực rỡ.Một luồng sức mạnh giống như ngàn vạn hoang thú ồ ạt phi ra, bao phủ lấy đối phương.Si A Ngưu trong nháy mắt liền biến sắc.Sức mạnh, sức mạnh này….Sao lại giống với đỉnh Huyền Võ ở tầng thứ nhất như vậy.Nhưng mà còn mạnh hơn lúc đó trăm ngàn lần.Hắn cảm giác như trên người đang chịu sức nặng vạn quân.Càng đáng sợ hơn là, hắn không hề cảm nhận được một chút sức mạnh ý cảnh nào từ trên người Lâm Tiêu cả.Cả người hắn dựng hết cả gai ốc lên, da đầu thì tê dại.“A!!! Xông lên cho ta!” Si A Ngưu lại hét lên một tiếng.Uỳnh!Hai quyền va chạm vào nhau.Rắc rắc rắc!!!Trong ánh mắt ngơ ngác của tất cả mọi người, Si A Ngưu không hề có chút sức phản kháng nào.Ngay cả tiếng hét thảm thiết cũng không có, cứ như thể bị Lâm Tiêu đấm một cú tiêu tan một cách sạch sẽ, triệt để.Cả bầu trời bị đánh, tạo thành gợn sóng rõ ràng ngay trước mắt, sức mạnh va vào nhau, nghiền ép và hóa thành lực xung kích, tỏa ra bốn phương tám hướng.Khiến cho những kiến trúc của phế tích gần đó, toàn bộ đều vỡ vụn, điên đảo hết thảy.Uy lực của một quyền, chấn nhiếp từ trong tháp ra đến ngoài tháp.“Tiếp tục nào!!! Ai tiếp theo!”Lâm Tiêu thu quyền, ánh mắt quét qua hai mươi bảy người còn lại, điềm nhiên hỏi.Phàm là những kẻ bị ánh mắt của Lâm Tiêu liếc tới, hoặc là lùi về sau vài bước, hoặc là vội vàng rời ánh mắt đi chỗ khác.Cảnh tượng vừa rồi đã đánh vỡ kế hoạch của bọn họ.Lâm Tiêu thấy không một ai lên tiếng đáp lại, đành mở miệng nói.“Nếu các ngươi đã không ra tay, vậy ta đây bèn chủ động một chút vậy.”“Đúng rồi, ta chỉ muốn hỏi một chút là, cái ý tưởng tuyệt vời này là do kẻ thông minh nào nghĩ ra vậy.”“Đây….đúng là quá hợp ý ta rồi.”Tay phải Lâm Tiêu xuất quyền, tùy ý hô lên.“Đại Viêm Giới!”Oành!!Toàn bộ thân thể của Lâm Tiêu, trong nháy mắt đã bị bao bọc trong một ngọn lửa đỏ thẫm khủng bố.Một viên giống như ‘Liệt Nhật’ bản thu nhỏ đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.

Chương 471