Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 473
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 474……Những thiên kiêu này đều ra tay cùng một lúc, kẻ nào kẻ nấy đề dùng hết những kỹ nghệ thần thông của bản thân.Ánh mắt Lâm Tiêu từ từ chuyển màu vàng, chuẩn bị thi triển ngộ tính Cửu Long.“Gầm!!”Một con rồng vàng huyết sắc kim long xuất hiện, tiếng gầm của nó vang vọng cả trời đồng thời chặn lại mọi công kích của những kẻ kia.Là Can Anh Túc.“Đại Tiêu Tiêu, ngươi làm gì thì làm nhanh đi chứ!”Cùng mấy cường giả tranh đấu mà cứ lề mề thì đến mạng cũng chả còn nữa rồi.Lâm Tiêu chỉ cười cười ánh vàng trong mắt cũng từ từ rút đi.“Dù gì cũng là lần đầu, chứ được quen lắm, lần sau sẽ thuận lợi hơn.” Lâm Tiêu nói xong thì tay phải vung lên.Lúc này ‘mặt trời’ đã được hắn ném lên trên cao.“Bạo phát, Lưu Tinh Hoả Sơn.” Lâm Tiêu nói nhẹ một câu.Đồng thời cả cảnh giới Hoả, cảnh giới trọng lực tất cả cùng bạo phát.Ầm ầm ầm!‘Mặt trời’ vang lên một tiếng nổ, những quả cầu lửa thi nhau rơi xuống. Toàn bộ không gian tầng 8 bỗng chốc biến thành một biển lửa.“Đây…..?” Can Anh Túc cũng trợn cả mắt.Sao cái cảnh này thấy quen thế nhỉ, hình như là giống Hoả Sơn ở trong bí cảnh Tử Vân. Đúng, Đại Tiêu Tiêu mà đánh ra công kích thì đúng là thế này rồi.Đến Can Anh Túc cũng cả mặt kinh ngạc, thì khỏi cần nói tới mấy thiên kiêu kia. Trong mắt bọn họ đều tràn ngập sự khó tin và kinh hãi.Mặc dù những thiên kiêu này cũng là những người đi nhiều biết rộng, nhưng cảnh này thì bọn họ vẫn chưa được nhìn thấy bao giờ. Thảo nào Lâm Tiêu phải tập trung năng lượng lâu tới vậy.Cảnh này……cũng quá kinh khủng rồi.“Không phải cầu lửa thôi à, nhìn ta chém nó đây này.” Một thiên kiêu lên tiếng.Hắn vung đao chém vào quả cầu lửa, nhưng khi linh đao của hắn chạm vào quả cầu lửa thì hắn ngã phịch xuống đất. Khuôn mặt đầy kinh ngạc và sợ hãi.Đây, quả cầu lửa này có vấn đề, bên trong có ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp đến nỗi đao của hắn không thể chạm nổi.“A! cẩn thận…..cầu lửa này…….” Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã bị cầu lửa nuốt chửng rồi hóa thành tro.Những thiên kiêu khác thấy vậy vội vã thi triển trận pháp hộ thân, thế nhưng khi bị cầu lửa chạm vào cũng chả có tác dụng hộ thân là mấy. Tất cả đều bị cầu lửa thôn phệ, những tiếng hét thất thanh cũng cứ thế thi nhau vang lên.Hơn nữa sức ảnh hưởng của Lưu Tinh Hoả Sơn cũng rất lớn. Chỉ có một số ít thiên kiêu có thể chạy thoát.Những thiên kiêu này cũng cảm thấy may mắn vì đã trốn được. Nhưng ngay lập tức có một thiếu niên và một nữ nhân mặc hồng y xuất hiện trước mặt họ.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 474……Những thiên kiêu này đều ra tay cùng một lúc, kẻ nào kẻ nấy đề dùng hết những kỹ nghệ thần thông của bản thân.Ánh mắt Lâm Tiêu từ từ chuyển màu vàng, chuẩn bị thi triển ngộ tính Cửu Long.“Gầm!!”Một con rồng vàng huyết sắc kim long xuất hiện, tiếng gầm của nó vang vọng cả trời đồng thời chặn lại mọi công kích của những kẻ kia.Là Can Anh Túc.“Đại Tiêu Tiêu, ngươi làm gì thì làm nhanh đi chứ!”Cùng mấy cường giả tranh đấu mà cứ lề mề thì đến mạng cũng chả còn nữa rồi.Lâm Tiêu chỉ cười cười ánh vàng trong mắt cũng từ từ rút đi.“Dù gì cũng là lần đầu, chứ được quen lắm, lần sau sẽ thuận lợi hơn.” Lâm Tiêu nói xong thì tay phải vung lên.Lúc này ‘mặt trời’ đã được hắn ném lên trên cao.“Bạo phát, Lưu Tinh Hoả Sơn.” Lâm Tiêu nói nhẹ một câu.Đồng thời cả cảnh giới Hoả, cảnh giới trọng lực tất cả cùng bạo phát.Ầm ầm ầm!‘Mặt trời’ vang lên một tiếng nổ, những quả cầu lửa thi nhau rơi xuống. Toàn bộ không gian tầng 8 bỗng chốc biến thành một biển lửa.“Đây…..?” Can Anh Túc cũng trợn cả mắt.Sao cái cảnh này thấy quen thế nhỉ, hình như là giống Hoả Sơn ở trong bí cảnh Tử Vân. Đúng, Đại Tiêu Tiêu mà đánh ra công kích thì đúng là thế này rồi.Đến Can Anh Túc cũng cả mặt kinh ngạc, thì khỏi cần nói tới mấy thiên kiêu kia. Trong mắt bọn họ đều tràn ngập sự khó tin và kinh hãi.Mặc dù những thiên kiêu này cũng là những người đi nhiều biết rộng, nhưng cảnh này thì bọn họ vẫn chưa được nhìn thấy bao giờ. Thảo nào Lâm Tiêu phải tập trung năng lượng lâu tới vậy.Cảnh này……cũng quá kinh khủng rồi.“Không phải cầu lửa thôi à, nhìn ta chém nó đây này.” Một thiên kiêu lên tiếng.Hắn vung đao chém vào quả cầu lửa, nhưng khi linh đao của hắn chạm vào quả cầu lửa thì hắn ngã phịch xuống đất. Khuôn mặt đầy kinh ngạc và sợ hãi.Đây, quả cầu lửa này có vấn đề, bên trong có ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp đến nỗi đao của hắn không thể chạm nổi.“A! cẩn thận…..cầu lửa này…….” Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã bị cầu lửa nuốt chửng rồi hóa thành tro.Những thiên kiêu khác thấy vậy vội vã thi triển trận pháp hộ thân, thế nhưng khi bị cầu lửa chạm vào cũng chả có tác dụng hộ thân là mấy. Tất cả đều bị cầu lửa thôn phệ, những tiếng hét thất thanh cũng cứ thế thi nhau vang lên.Hơn nữa sức ảnh hưởng của Lưu Tinh Hoả Sơn cũng rất lớn. Chỉ có một số ít thiên kiêu có thể chạy thoát.Những thiên kiêu này cũng cảm thấy may mắn vì đã trốn được. Nhưng ngay lập tức có một thiếu niên và một nữ nhân mặc hồng y xuất hiện trước mặt họ.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 474……Những thiên kiêu này đều ra tay cùng một lúc, kẻ nào kẻ nấy đề dùng hết những kỹ nghệ thần thông của bản thân.Ánh mắt Lâm Tiêu từ từ chuyển màu vàng, chuẩn bị thi triển ngộ tính Cửu Long.“Gầm!!”Một con rồng vàng huyết sắc kim long xuất hiện, tiếng gầm của nó vang vọng cả trời đồng thời chặn lại mọi công kích của những kẻ kia.Là Can Anh Túc.“Đại Tiêu Tiêu, ngươi làm gì thì làm nhanh đi chứ!”Cùng mấy cường giả tranh đấu mà cứ lề mề thì đến mạng cũng chả còn nữa rồi.Lâm Tiêu chỉ cười cười ánh vàng trong mắt cũng từ từ rút đi.“Dù gì cũng là lần đầu, chứ được quen lắm, lần sau sẽ thuận lợi hơn.” Lâm Tiêu nói xong thì tay phải vung lên.Lúc này ‘mặt trời’ đã được hắn ném lên trên cao.“Bạo phát, Lưu Tinh Hoả Sơn.” Lâm Tiêu nói nhẹ một câu.Đồng thời cả cảnh giới Hoả, cảnh giới trọng lực tất cả cùng bạo phát.Ầm ầm ầm!‘Mặt trời’ vang lên một tiếng nổ, những quả cầu lửa thi nhau rơi xuống. Toàn bộ không gian tầng 8 bỗng chốc biến thành một biển lửa.“Đây…..?” Can Anh Túc cũng trợn cả mắt.Sao cái cảnh này thấy quen thế nhỉ, hình như là giống Hoả Sơn ở trong bí cảnh Tử Vân. Đúng, Đại Tiêu Tiêu mà đánh ra công kích thì đúng là thế này rồi.Đến Can Anh Túc cũng cả mặt kinh ngạc, thì khỏi cần nói tới mấy thiên kiêu kia. Trong mắt bọn họ đều tràn ngập sự khó tin và kinh hãi.Mặc dù những thiên kiêu này cũng là những người đi nhiều biết rộng, nhưng cảnh này thì bọn họ vẫn chưa được nhìn thấy bao giờ. Thảo nào Lâm Tiêu phải tập trung năng lượng lâu tới vậy.Cảnh này……cũng quá kinh khủng rồi.“Không phải cầu lửa thôi à, nhìn ta chém nó đây này.” Một thiên kiêu lên tiếng.Hắn vung đao chém vào quả cầu lửa, nhưng khi linh đao của hắn chạm vào quả cầu lửa thì hắn ngã phịch xuống đất. Khuôn mặt đầy kinh ngạc và sợ hãi.Đây, quả cầu lửa này có vấn đề, bên trong có ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp đến nỗi đao của hắn không thể chạm nổi.“A! cẩn thận…..cầu lửa này…….” Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã bị cầu lửa nuốt chửng rồi hóa thành tro.Những thiên kiêu khác thấy vậy vội vã thi triển trận pháp hộ thân, thế nhưng khi bị cầu lửa chạm vào cũng chả có tác dụng hộ thân là mấy. Tất cả đều bị cầu lửa thôn phệ, những tiếng hét thất thanh cũng cứ thế thi nhau vang lên.Hơn nữa sức ảnh hưởng của Lưu Tinh Hoả Sơn cũng rất lớn. Chỉ có một số ít thiên kiêu có thể chạy thoát.Những thiên kiêu này cũng cảm thấy may mắn vì đã trốn được. Nhưng ngay lập tức có một thiếu niên và một nữ nhân mặc hồng y xuất hiện trước mặt họ.