Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 479
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 480Bỗng nhiên, ngón tay Lâm Tiêu khẽ vạch lên không trung một đường.Một vết nứt chỉnh tề xuất hiện ngay giữa không trung.Hư Không Chi Lực cuồng bạo trước kia, giờ đây, trong cảm nhận của Lâm Tiêu lại trở nên thân thiết và nhu hòa.Đây là….ý cảnh gì vậy?Lâm Tiêu nhíu chặt đôi lông mày.Đây là không gian ư?Không, không phải là không gian.Hắn dám khẳng định đây không phải là ý cảnh không gian, mà là một loại ý cảnh đặc biệt nào đó tương tự như không gian.Lâm Tiêu có chút mờ mịt!Rút được một ý cảnh đặc biệt, nhưng lại không biết đó rốt cuộc là ý cảnh gì.Thôi, bỏ đi.Dù sao thì hắn cũng đã có tới sáu loại ý cảnh rồi, giờ thêm một loại nữa cũng có sao đâu.Hơn nữa, sáu loại ý cảnh trước kia cũng tu luyện kha khá rồi.Tiếp theo chỉ cần nghĩ cách nâng cao loại ý cảnh này thôi, vậy là khoảng cách tiến tới hóa đỉnh không còn xa nữa rồi.Lâm Tiêu lại lần nữa hướng tầm mắt lên danh mục phần thưởng.Vốn dĩ có năm hạng mục lựa chọn, giờ chỉ còn lại bốn cái.Nếu đã như vậy, vậy thì không còn gì phải cân nhắc thêm nữa.“Tiêu hao mười vạn điểm tích lũy, có được một vật chí bảo đặc biệt ngẫu nhiên, xác định!” Lâm Tiêu lần nữa mở miệng nói.Vừa dứt lời.Vù…vù…tháp Chân Long Thiên Mệnh lung lay hai cái, sau đó….không có sau đó nữa.Ủa ủa? Cái gì vậy?Lâm Tiêu chớp chớp mắt, nhìn trái, nhìn phải.Chí bảo đâu???Lại nhìn xem điểm tích lũy còn dư trên mục phần thưởng.Đã bị trừ từ 247000 điểm xuống còn 47000.Mười vạn điểm đổi lấy một loại ý cảnh đặc biệt không biết tên thì đúng rồi.Thế nhưng mười vạn điểm tích lũy kia của ông đâu?Lâm Tiêu hạn hán lời.Á đù!!!CMN không phải là có bug, nuốt mẹ nó mất phần thưởng của ông rồi đấy chứ?Hay là phải chờ tới khi rời khỏi tháp Chân Long Thiên Mệnh, mới đưa phần thưởng cho hắn?Lâm Tiêu lắc đầu bó tay.Tiếp đó, hắn trực tiếp lấy bốn vạn bảy điểm tích lũy còn lại đổi toàn bộ để cường hóa khí vận.Ý cảnh và thể chất đều có thể nghĩ cách gia tăng ở bên ngoài. Chỉ có thứ khí vận này là hư không, vô định, khó nắm bắt.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 480Bỗng nhiên, ngón tay Lâm Tiêu khẽ vạch lên không trung một đường.Một vết nứt chỉnh tề xuất hiện ngay giữa không trung.Hư Không Chi Lực cuồng bạo trước kia, giờ đây, trong cảm nhận của Lâm Tiêu lại trở nên thân thiết và nhu hòa.Đây là….ý cảnh gì vậy?Lâm Tiêu nhíu chặt đôi lông mày.Đây là không gian ư?Không, không phải là không gian.Hắn dám khẳng định đây không phải là ý cảnh không gian, mà là một loại ý cảnh đặc biệt nào đó tương tự như không gian.Lâm Tiêu có chút mờ mịt!Rút được một ý cảnh đặc biệt, nhưng lại không biết đó rốt cuộc là ý cảnh gì.Thôi, bỏ đi.Dù sao thì hắn cũng đã có tới sáu loại ý cảnh rồi, giờ thêm một loại nữa cũng có sao đâu.Hơn nữa, sáu loại ý cảnh trước kia cũng tu luyện kha khá rồi.Tiếp theo chỉ cần nghĩ cách nâng cao loại ý cảnh này thôi, vậy là khoảng cách tiến tới hóa đỉnh không còn xa nữa rồi.Lâm Tiêu lại lần nữa hướng tầm mắt lên danh mục phần thưởng.Vốn dĩ có năm hạng mục lựa chọn, giờ chỉ còn lại bốn cái.Nếu đã như vậy, vậy thì không còn gì phải cân nhắc thêm nữa.“Tiêu hao mười vạn điểm tích lũy, có được một vật chí bảo đặc biệt ngẫu nhiên, xác định!” Lâm Tiêu lần nữa mở miệng nói.Vừa dứt lời.Vù…vù…tháp Chân Long Thiên Mệnh lung lay hai cái, sau đó….không có sau đó nữa.Ủa ủa? Cái gì vậy?Lâm Tiêu chớp chớp mắt, nhìn trái, nhìn phải.Chí bảo đâu???Lại nhìn xem điểm tích lũy còn dư trên mục phần thưởng.Đã bị trừ từ 247000 điểm xuống còn 47000.Mười vạn điểm đổi lấy một loại ý cảnh đặc biệt không biết tên thì đúng rồi.Thế nhưng mười vạn điểm tích lũy kia của ông đâu?Lâm Tiêu hạn hán lời.Á đù!!!CMN không phải là có bug, nuốt mẹ nó mất phần thưởng của ông rồi đấy chứ?Hay là phải chờ tới khi rời khỏi tháp Chân Long Thiên Mệnh, mới đưa phần thưởng cho hắn?Lâm Tiêu lắc đầu bó tay.Tiếp đó, hắn trực tiếp lấy bốn vạn bảy điểm tích lũy còn lại đổi toàn bộ để cường hóa khí vận.Ý cảnh và thể chất đều có thể nghĩ cách gia tăng ở bên ngoài. Chỉ có thứ khí vận này là hư không, vô định, khó nắm bắt.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 480Bỗng nhiên, ngón tay Lâm Tiêu khẽ vạch lên không trung một đường.Một vết nứt chỉnh tề xuất hiện ngay giữa không trung.Hư Không Chi Lực cuồng bạo trước kia, giờ đây, trong cảm nhận của Lâm Tiêu lại trở nên thân thiết và nhu hòa.Đây là….ý cảnh gì vậy?Lâm Tiêu nhíu chặt đôi lông mày.Đây là không gian ư?Không, không phải là không gian.Hắn dám khẳng định đây không phải là ý cảnh không gian, mà là một loại ý cảnh đặc biệt nào đó tương tự như không gian.Lâm Tiêu có chút mờ mịt!Rút được một ý cảnh đặc biệt, nhưng lại không biết đó rốt cuộc là ý cảnh gì.Thôi, bỏ đi.Dù sao thì hắn cũng đã có tới sáu loại ý cảnh rồi, giờ thêm một loại nữa cũng có sao đâu.Hơn nữa, sáu loại ý cảnh trước kia cũng tu luyện kha khá rồi.Tiếp theo chỉ cần nghĩ cách nâng cao loại ý cảnh này thôi, vậy là khoảng cách tiến tới hóa đỉnh không còn xa nữa rồi.Lâm Tiêu lại lần nữa hướng tầm mắt lên danh mục phần thưởng.Vốn dĩ có năm hạng mục lựa chọn, giờ chỉ còn lại bốn cái.Nếu đã như vậy, vậy thì không còn gì phải cân nhắc thêm nữa.“Tiêu hao mười vạn điểm tích lũy, có được một vật chí bảo đặc biệt ngẫu nhiên, xác định!” Lâm Tiêu lần nữa mở miệng nói.Vừa dứt lời.Vù…vù…tháp Chân Long Thiên Mệnh lung lay hai cái, sau đó….không có sau đó nữa.Ủa ủa? Cái gì vậy?Lâm Tiêu chớp chớp mắt, nhìn trái, nhìn phải.Chí bảo đâu???Lại nhìn xem điểm tích lũy còn dư trên mục phần thưởng.Đã bị trừ từ 247000 điểm xuống còn 47000.Mười vạn điểm đổi lấy một loại ý cảnh đặc biệt không biết tên thì đúng rồi.Thế nhưng mười vạn điểm tích lũy kia của ông đâu?Lâm Tiêu hạn hán lời.Á đù!!!CMN không phải là có bug, nuốt mẹ nó mất phần thưởng của ông rồi đấy chứ?Hay là phải chờ tới khi rời khỏi tháp Chân Long Thiên Mệnh, mới đưa phần thưởng cho hắn?Lâm Tiêu lắc đầu bó tay.Tiếp đó, hắn trực tiếp lấy bốn vạn bảy điểm tích lũy còn lại đổi toàn bộ để cường hóa khí vận.Ý cảnh và thể chất đều có thể nghĩ cách gia tăng ở bên ngoài. Chỉ có thứ khí vận này là hư không, vô định, khó nắm bắt.