Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 519
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 520Mà toàn bộ chuyển mục tiêu sang phía Lâm Tiêu mà nhào tới.Âm hồn?Chắc là sẽ sợ lửa nhỉ!Trường kiếm Xích Viêm nắm trong tay.“Tinh hỏa, liêu nguyên!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô.Hỏa Chi Ý Cảnh, toàn diện bạo phát.Phừng phừng!Ngọn lửa được Lâm Tiêu thi triển bỗng chốc bốc lên. Hầu hết số âm hồn đều bị giam lại phía bên trong, cả bầu trời Kiếm Ma Tông bỗng chốc đầy tiếng khóc than. Tiếng sói tru cũng không lại với tiếng âm hôn khóc.Thực lực của những âm hồn này đều ở Luân Hải cảnh, có một âm hồn ở Toàn Đan cảnh nên trụ được lâu hơn so với những âm hồn còn lại.Bỗng chốc trên bầu trời âm hồn bay tán loạn, ngọn lửa bốc lên đuổi theo những âm hồn. Cả một bầu trời như nhuộm máu, tiếng kêu thảm vang ngợp trời.“Ý cảnh Hoả, ít nhất cũng phải tầng 8. Đây, cơ duyên và ngộ tính của tên nhóc Lâm Tiêu đúng là đáng kinh người.”Mọi người ở Kiếm Ma tông nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán, chỉ có lão già tóc bạc không có chút hoang mang.Ý cảnh Hoả? Đúng là khắc tinh của âm hồn.Nhưng……thì cũng có làm sao.“Hợp!” Lão già tóc bạc hô lên một tiếng, sau đó lại thúc vào cái đỉnh lớn.Vào lúc này bỗng phát sinh một việc làm người ta kinh ngạc. Mấy âm hồn kia như bị kích động, tiếng kêu thảm thiết bỗng biến thành tiếng hét phấn khích.m hôn bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau.“???”“Chuyện gì vậy?”“Đây là bị mất khống chế à?”“Đại sư huynh giỏi quá, chỉ một chiêu mà giết hết âm hồn, còn làm âm hồn phát điên.”“Xem ra Kiếm Ma tông được cứu rồi.”“Đợi chút, không đúng, sức mạnh của mấy âm hồn kia không giảm, hình như còn tăng lên.”“Đây….đúng là mạnh hơn kìa.”“ m hồn hợp lại…..cắn nuốt lẫn nhau để nuôi dưỡng thành một thể.”Nó cứ to dần lên, càng lúc âm hồn càng to hơn. Bọn chúng giơ tay đã dập tắt ngọn lửa của Lâm Tiêu. Những âm hồn Luân Hải cảnh vẫn dày đặc ở ngoài trong khi âm hồn to lớn kia thì vẫn không ngừng to lên.Cho nên dù ngọn lửa của Lâm Tiêu có mạnh cỡ nào cũng bị chúng dập tắt. Hơn nữa những âm hồn lúc nãy bị thương đã bị những âm hồn ở gần cắn nuốt. m hồn không ngừng biến hoá thực lực cũng mạnh lên.“Không xong!”“Nếu cứ thế này thì âm hồn sẽ ngày càng mạnh hơn.”“Chả nhẽ đây là tác dụng của binh khí chân linh sao?”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 520Mà toàn bộ chuyển mục tiêu sang phía Lâm Tiêu mà nhào tới.Âm hồn?Chắc là sẽ sợ lửa nhỉ!Trường kiếm Xích Viêm nắm trong tay.“Tinh hỏa, liêu nguyên!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô.Hỏa Chi Ý Cảnh, toàn diện bạo phát.Phừng phừng!Ngọn lửa được Lâm Tiêu thi triển bỗng chốc bốc lên. Hầu hết số âm hồn đều bị giam lại phía bên trong, cả bầu trời Kiếm Ma Tông bỗng chốc đầy tiếng khóc than. Tiếng sói tru cũng không lại với tiếng âm hôn khóc.Thực lực của những âm hồn này đều ở Luân Hải cảnh, có một âm hồn ở Toàn Đan cảnh nên trụ được lâu hơn so với những âm hồn còn lại.Bỗng chốc trên bầu trời âm hồn bay tán loạn, ngọn lửa bốc lên đuổi theo những âm hồn. Cả một bầu trời như nhuộm máu, tiếng kêu thảm vang ngợp trời.“Ý cảnh Hoả, ít nhất cũng phải tầng 8. Đây, cơ duyên và ngộ tính của tên nhóc Lâm Tiêu đúng là đáng kinh người.”Mọi người ở Kiếm Ma tông nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán, chỉ có lão già tóc bạc không có chút hoang mang.Ý cảnh Hoả? Đúng là khắc tinh của âm hồn.Nhưng……thì cũng có làm sao.“Hợp!” Lão già tóc bạc hô lên một tiếng, sau đó lại thúc vào cái đỉnh lớn.Vào lúc này bỗng phát sinh một việc làm người ta kinh ngạc. Mấy âm hồn kia như bị kích động, tiếng kêu thảm thiết bỗng biến thành tiếng hét phấn khích.m hôn bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau.“???”“Chuyện gì vậy?”“Đây là bị mất khống chế à?”“Đại sư huynh giỏi quá, chỉ một chiêu mà giết hết âm hồn, còn làm âm hồn phát điên.”“Xem ra Kiếm Ma tông được cứu rồi.”“Đợi chút, không đúng, sức mạnh của mấy âm hồn kia không giảm, hình như còn tăng lên.”“Đây….đúng là mạnh hơn kìa.”“ m hồn hợp lại…..cắn nuốt lẫn nhau để nuôi dưỡng thành một thể.”Nó cứ to dần lên, càng lúc âm hồn càng to hơn. Bọn chúng giơ tay đã dập tắt ngọn lửa của Lâm Tiêu. Những âm hồn Luân Hải cảnh vẫn dày đặc ở ngoài trong khi âm hồn to lớn kia thì vẫn không ngừng to lên.Cho nên dù ngọn lửa của Lâm Tiêu có mạnh cỡ nào cũng bị chúng dập tắt. Hơn nữa những âm hồn lúc nãy bị thương đã bị những âm hồn ở gần cắn nuốt. m hồn không ngừng biến hoá thực lực cũng mạnh lên.“Không xong!”“Nếu cứ thế này thì âm hồn sẽ ngày càng mạnh hơn.”“Chả nhẽ đây là tác dụng của binh khí chân linh sao?”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 520Mà toàn bộ chuyển mục tiêu sang phía Lâm Tiêu mà nhào tới.Âm hồn?Chắc là sẽ sợ lửa nhỉ!Trường kiếm Xích Viêm nắm trong tay.“Tinh hỏa, liêu nguyên!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô.Hỏa Chi Ý Cảnh, toàn diện bạo phát.Phừng phừng!Ngọn lửa được Lâm Tiêu thi triển bỗng chốc bốc lên. Hầu hết số âm hồn đều bị giam lại phía bên trong, cả bầu trời Kiếm Ma Tông bỗng chốc đầy tiếng khóc than. Tiếng sói tru cũng không lại với tiếng âm hôn khóc.Thực lực của những âm hồn này đều ở Luân Hải cảnh, có một âm hồn ở Toàn Đan cảnh nên trụ được lâu hơn so với những âm hồn còn lại.Bỗng chốc trên bầu trời âm hồn bay tán loạn, ngọn lửa bốc lên đuổi theo những âm hồn. Cả một bầu trời như nhuộm máu, tiếng kêu thảm vang ngợp trời.“Ý cảnh Hoả, ít nhất cũng phải tầng 8. Đây, cơ duyên và ngộ tính của tên nhóc Lâm Tiêu đúng là đáng kinh người.”Mọi người ở Kiếm Ma tông nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thán, chỉ có lão già tóc bạc không có chút hoang mang.Ý cảnh Hoả? Đúng là khắc tinh của âm hồn.Nhưng……thì cũng có làm sao.“Hợp!” Lão già tóc bạc hô lên một tiếng, sau đó lại thúc vào cái đỉnh lớn.Vào lúc này bỗng phát sinh một việc làm người ta kinh ngạc. Mấy âm hồn kia như bị kích động, tiếng kêu thảm thiết bỗng biến thành tiếng hét phấn khích.m hôn bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau.“???”“Chuyện gì vậy?”“Đây là bị mất khống chế à?”“Đại sư huynh giỏi quá, chỉ một chiêu mà giết hết âm hồn, còn làm âm hồn phát điên.”“Xem ra Kiếm Ma tông được cứu rồi.”“Đợi chút, không đúng, sức mạnh của mấy âm hồn kia không giảm, hình như còn tăng lên.”“Đây….đúng là mạnh hơn kìa.”“ m hồn hợp lại…..cắn nuốt lẫn nhau để nuôi dưỡng thành một thể.”Nó cứ to dần lên, càng lúc âm hồn càng to hơn. Bọn chúng giơ tay đã dập tắt ngọn lửa của Lâm Tiêu. Những âm hồn Luân Hải cảnh vẫn dày đặc ở ngoài trong khi âm hồn to lớn kia thì vẫn không ngừng to lên.Cho nên dù ngọn lửa của Lâm Tiêu có mạnh cỡ nào cũng bị chúng dập tắt. Hơn nữa những âm hồn lúc nãy bị thương đã bị những âm hồn ở gần cắn nuốt. m hồn không ngừng biến hoá thực lực cũng mạnh lên.“Không xong!”“Nếu cứ thế này thì âm hồn sẽ ngày càng mạnh hơn.”“Chả nhẽ đây là tác dụng của binh khí chân linh sao?”