Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 539
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… 540“Chủ nhân, tuy không biết nơi này là đâu, nhưng lần này ngài đúng là mèo mù vớ cá rán rồi đấy.”“Có thể tản ra loại khí tức như này, đồng thời khiến ngài cảm thấy áp lực, tuyệt đối là một loại hỏa diễm cấp cao có phẩm giai còn vượt qua cả Xích Viêm địa tâm sinh ra thuộc hạ.”“Còn cụ thể là loại hỏa diễm gì thì thuộc hạ không nói rõ được, còn cần chủ nhân đi qua xác nhận mới biết được….” nguyên tố lửa hiếm khi khiêm tốn như vậy, nói.“Hỏa diễm có cấp bậc còn cao hơn ngươi?? Thế chẳng phải là có thể đứng trong top 10 bảng dị hỏa trong thiên địa hay sao?” Lâm Tiêu kinh ngạc nói.Trong quá trình trò chuyện với nguyên tố lửa trước kia, hắn cũng đã tìm hiểu qua rất nhiều chuyện lạ thế gian.Giống như bản thân nguyên tố lửa, bản thể là một ngọn lửa đỏ trong lòng đất, sau khi trải qua hàng vạn năm dưỡng dục và các loại cơ duyên, mới có thể trở thành nguyên tố lửa như hiện giờ.Mà Xích Viêm trong lòng đất chính là loại dị hỏa đứng thứ 10 trên bảng dị hoả trong thiên địa.Xếp hạng càng cao, uy lực ngọn lửa và uy năng càng bất phàm.“Vâng thưa chủ nhân, cũng không biết loại hỏa diễm này đã tồn tại bao lâu rồi.”“Thật kỳ lạ, đây rốt cuộc là nơi nào vậy, thuộc hạ còn tưởng dị hỏa thiên địa chỉ còn sót lại mỗi mình mình.”Sau khi nguyên tố lửa đáp lại, liền nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Lâm Tiêu không nghi ngờ gì, tiếp tục đi về phía trước.Đồng thời, Hỏa Chi Ý Cảnh cũng tỏa ra toàn thânCảm giác nóng rực đến ngạt thở kia mới vơi bớt đi vài phần.Nhưng chưa đi được mấy phút, Lâm Tiêu lại cảm thấy như mình đang tiến vào phòng xông hơi vậy, ngột ngạt đến khó chịu.Bên trong hành lang không biết nhiệt độ là bao nhiêu, nhưng bốn vách tường đá xung quanh hành lang đã biến thành loại nham thạch màu đen láy rồi.“Chủ nhân, những thứ này đều là Trú Viêm khoáng, là thứ tốt để luyện chế linh khí. Hình như cái Phệ Hồn đỉnh trước đây, thành phần chính của nó chính là từ Trú Viêm khoáng phẩm tạo thành đó.” nguyên tố lửa bổ sung một ít tri thức.Người nói vô ý, người nghe hữu ý.Phệ Hồn đỉnh? Trú Viêm khoáng phẩm?Vậy thì hình như hắn đã hiểu rồi.Nguyên nhân mà sau khi hiến tế Phệ Hồn đỉnh, lại bị truyền tống đến nơi này.Không phải là tình cờ.Rất có thể là vì Phệ Hồn đỉnh kia được tạo ra ở nơi này.Ý Cảnh đặc biệt này của hắn…..còn chờ thử nghiệm tiếp.Lâm Tiêu không nghĩ tới điều này nữa, chịu đựng bức sóng nhiệt, cắn răng tiếp tục tiến về phía trước.Cuối cùng, sau khi đi được một nén hương, hắn đi tới điểm cuối của hành lang.Bốn bức tường hành lang trong này đều được tạo nên từ Trú Viêm khoảng phẩm, mà sự chú ý của Lâm Tiêu và nguyên tố lửa đều không đặt trên những Trú Viêm đó.Mà ở nơi tận cùng, có một ngọn lửa màu đỏ kim to cỡ nắm đấm.Nó yên lặng phiêu đãng giữa không trung.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… 540“Chủ nhân, tuy không biết nơi này là đâu, nhưng lần này ngài đúng là mèo mù vớ cá rán rồi đấy.”“Có thể tản ra loại khí tức như này, đồng thời khiến ngài cảm thấy áp lực, tuyệt đối là một loại hỏa diễm cấp cao có phẩm giai còn vượt qua cả Xích Viêm địa tâm sinh ra thuộc hạ.”“Còn cụ thể là loại hỏa diễm gì thì thuộc hạ không nói rõ được, còn cần chủ nhân đi qua xác nhận mới biết được….” nguyên tố lửa hiếm khi khiêm tốn như vậy, nói.“Hỏa diễm có cấp bậc còn cao hơn ngươi?? Thế chẳng phải là có thể đứng trong top 10 bảng dị hỏa trong thiên địa hay sao?” Lâm Tiêu kinh ngạc nói.Trong quá trình trò chuyện với nguyên tố lửa trước kia, hắn cũng đã tìm hiểu qua rất nhiều chuyện lạ thế gian.Giống như bản thân nguyên tố lửa, bản thể là một ngọn lửa đỏ trong lòng đất, sau khi trải qua hàng vạn năm dưỡng dục và các loại cơ duyên, mới có thể trở thành nguyên tố lửa như hiện giờ.Mà Xích Viêm trong lòng đất chính là loại dị hỏa đứng thứ 10 trên bảng dị hoả trong thiên địa.Xếp hạng càng cao, uy lực ngọn lửa và uy năng càng bất phàm.“Vâng thưa chủ nhân, cũng không biết loại hỏa diễm này đã tồn tại bao lâu rồi.”“Thật kỳ lạ, đây rốt cuộc là nơi nào vậy, thuộc hạ còn tưởng dị hỏa thiên địa chỉ còn sót lại mỗi mình mình.”Sau khi nguyên tố lửa đáp lại, liền nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Lâm Tiêu không nghi ngờ gì, tiếp tục đi về phía trước.Đồng thời, Hỏa Chi Ý Cảnh cũng tỏa ra toàn thânCảm giác nóng rực đến ngạt thở kia mới vơi bớt đi vài phần.Nhưng chưa đi được mấy phút, Lâm Tiêu lại cảm thấy như mình đang tiến vào phòng xông hơi vậy, ngột ngạt đến khó chịu.Bên trong hành lang không biết nhiệt độ là bao nhiêu, nhưng bốn vách tường đá xung quanh hành lang đã biến thành loại nham thạch màu đen láy rồi.“Chủ nhân, những thứ này đều là Trú Viêm khoáng, là thứ tốt để luyện chế linh khí. Hình như cái Phệ Hồn đỉnh trước đây, thành phần chính của nó chính là từ Trú Viêm khoáng phẩm tạo thành đó.” nguyên tố lửa bổ sung một ít tri thức.Người nói vô ý, người nghe hữu ý.Phệ Hồn đỉnh? Trú Viêm khoáng phẩm?Vậy thì hình như hắn đã hiểu rồi.Nguyên nhân mà sau khi hiến tế Phệ Hồn đỉnh, lại bị truyền tống đến nơi này.Không phải là tình cờ.Rất có thể là vì Phệ Hồn đỉnh kia được tạo ra ở nơi này.Ý Cảnh đặc biệt này của hắn…..còn chờ thử nghiệm tiếp.Lâm Tiêu không nghĩ tới điều này nữa, chịu đựng bức sóng nhiệt, cắn răng tiếp tục tiến về phía trước.Cuối cùng, sau khi đi được một nén hương, hắn đi tới điểm cuối của hành lang.Bốn bức tường hành lang trong này đều được tạo nên từ Trú Viêm khoảng phẩm, mà sự chú ý của Lâm Tiêu và nguyên tố lửa đều không đặt trên những Trú Viêm đó.Mà ở nơi tận cùng, có một ngọn lửa màu đỏ kim to cỡ nắm đấm.Nó yên lặng phiêu đãng giữa không trung.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… 540“Chủ nhân, tuy không biết nơi này là đâu, nhưng lần này ngài đúng là mèo mù vớ cá rán rồi đấy.”“Có thể tản ra loại khí tức như này, đồng thời khiến ngài cảm thấy áp lực, tuyệt đối là một loại hỏa diễm cấp cao có phẩm giai còn vượt qua cả Xích Viêm địa tâm sinh ra thuộc hạ.”“Còn cụ thể là loại hỏa diễm gì thì thuộc hạ không nói rõ được, còn cần chủ nhân đi qua xác nhận mới biết được….” nguyên tố lửa hiếm khi khiêm tốn như vậy, nói.“Hỏa diễm có cấp bậc còn cao hơn ngươi?? Thế chẳng phải là có thể đứng trong top 10 bảng dị hỏa trong thiên địa hay sao?” Lâm Tiêu kinh ngạc nói.Trong quá trình trò chuyện với nguyên tố lửa trước kia, hắn cũng đã tìm hiểu qua rất nhiều chuyện lạ thế gian.Giống như bản thân nguyên tố lửa, bản thể là một ngọn lửa đỏ trong lòng đất, sau khi trải qua hàng vạn năm dưỡng dục và các loại cơ duyên, mới có thể trở thành nguyên tố lửa như hiện giờ.Mà Xích Viêm trong lòng đất chính là loại dị hỏa đứng thứ 10 trên bảng dị hoả trong thiên địa.Xếp hạng càng cao, uy lực ngọn lửa và uy năng càng bất phàm.“Vâng thưa chủ nhân, cũng không biết loại hỏa diễm này đã tồn tại bao lâu rồi.”“Thật kỳ lạ, đây rốt cuộc là nơi nào vậy, thuộc hạ còn tưởng dị hỏa thiên địa chỉ còn sót lại mỗi mình mình.”Sau khi nguyên tố lửa đáp lại, liền nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Lâm Tiêu không nghi ngờ gì, tiếp tục đi về phía trước.Đồng thời, Hỏa Chi Ý Cảnh cũng tỏa ra toàn thânCảm giác nóng rực đến ngạt thở kia mới vơi bớt đi vài phần.Nhưng chưa đi được mấy phút, Lâm Tiêu lại cảm thấy như mình đang tiến vào phòng xông hơi vậy, ngột ngạt đến khó chịu.Bên trong hành lang không biết nhiệt độ là bao nhiêu, nhưng bốn vách tường đá xung quanh hành lang đã biến thành loại nham thạch màu đen láy rồi.“Chủ nhân, những thứ này đều là Trú Viêm khoáng, là thứ tốt để luyện chế linh khí. Hình như cái Phệ Hồn đỉnh trước đây, thành phần chính của nó chính là từ Trú Viêm khoáng phẩm tạo thành đó.” nguyên tố lửa bổ sung một ít tri thức.Người nói vô ý, người nghe hữu ý.Phệ Hồn đỉnh? Trú Viêm khoáng phẩm?Vậy thì hình như hắn đã hiểu rồi.Nguyên nhân mà sau khi hiến tế Phệ Hồn đỉnh, lại bị truyền tống đến nơi này.Không phải là tình cờ.Rất có thể là vì Phệ Hồn đỉnh kia được tạo ra ở nơi này.Ý Cảnh đặc biệt này của hắn…..còn chờ thử nghiệm tiếp.Lâm Tiêu không nghĩ tới điều này nữa, chịu đựng bức sóng nhiệt, cắn răng tiếp tục tiến về phía trước.Cuối cùng, sau khi đi được một nén hương, hắn đi tới điểm cuối của hành lang.Bốn bức tường hành lang trong này đều được tạo nên từ Trú Viêm khoảng phẩm, mà sự chú ý của Lâm Tiêu và nguyên tố lửa đều không đặt trên những Trú Viêm đó.Mà ở nơi tận cùng, có một ngọn lửa màu đỏ kim to cỡ nắm đấm.Nó yên lặng phiêu đãng giữa không trung.