Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 550
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 551Đúng là chuyện lạ thế gian mà.Mà người biết được thân phận của ông lão mặc áo bào trắng, lại thấy đó là chuyện hiển nhiên.Đừng nói là trưởng công chúa điện hạ, cho dù là quân chủ bệ hạ cũng phải cung kính với ông lão mặc áo bào trắng này ấy chứ.Ông lão mặc áo bào trắng tên là Đằng Văn Hiên, là người đứng đầu của vương triều Đại Can.Đại năng giả Nho đạo, tu vi tương đương với Hóa Đỉnh Cảnh đỉnh cao của võ đạo.Chỉ còn cách Sinh Tử Cảnh một bước nữa thôi.Nho đạo không giống võ đạo.Võ đạo chỉ cần một chút thiên phú, nỗ lực một chút là có thể nhập môn.Dùng một ít đan dược, là có thể nâng cao tư chất, tu vi càng là có thể tăng một bước lớn.Nhà Nho đạo.Nhập môn có một cái ngưỡng.Có bao nhiêu người muốn tu Nho đạo, nhưng ngay cả tư cách nhập môn cũng không có.Nho đạo thiên về ngộ.Ngươi có Nho duyên, có thiên phú Nho đạo, cần cù luyện tập, một lòng hướng Nho đạo.Vậy thì tiến bộ sẽ rất nhanh.Thậm chí nghe đồn có người có ngộ tính cao, từ một đêm trên người không có gì, liền lập địa thành thánh.Đương nhiên, đây chỉ là lời đồn.Chưa từng có ai nhìn thấy thiên kiêu Nho đạo bậc này.“Lão phu không trông giữ Văn cung, lẽ nào chạy khắp nơi vui chơi như người sao?” Đằng Văn Hiên chậm rãi nói.“Ta nào có đi chơi….ta là đi tìm kiếm cơ duyên, đi lịch luyện.” Can Anh Túc bất mãn nói.“Được rồi, quy tắc của Văn cung, người hiểu rõ hơn ai hết. Người có thể dẫn người tùy ý ra vào hoàng cung Đại Can, lão phu không quản. Nhưng muốn bước vào Văn cung, vậy thì lão phu đành ngăn lại thôi.” Thái độ của Đằng Văn Hiên kiên quyết không lùi bước.Can Anh Túc bặm môi.Nhìn Lâm Tiêu còn đang ngơ ngác ở bên cạnh, đối chọi với chính khí cương trực, bước về phía trước, mở miệng nói.“Hắn, không phải người ngoài. Mà là, ý trung nhân mà ta tìm!!!” Can Anh Túc kiên định nói.Shhh.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm ngay tại trận vì kinh ngạc.Ngay cả ông lão mặc áo bào trắng Đằng Văn Hiên, trong mắt cũng lóe lên sự kinh ngạc.Ý trung nhân?Trưởng công chúa điện hạ lại nói là đã tìm được ý trung nhân?Chính là thiếu niên dung mạo có chút tuấn tú, nhưng trông chẳng có gì đặc biệt này ư?Không thể nào! Trưởng công chúa có thân phận như nào, mà với thực lực của trưởng công chúa, ai có thể khống chế nàng ta chứ?Đằng Văn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, mở miệng nói: “Trưởng công chúa nói đùa rồi, hôn nhân của hoàng tộc nào có phải trò đùa, vẫn mong trưởng công chúa cân nhắc lại.”Đám người kia vốn cho rằng Đằng lão đã nói như vậy rồi, trưởng công chúa điện hạ có thể biết khó mà lui.Nhưng không ngờ, lần này thái độ của trưởng công chúa điện hạ lại không giống trước kia nữa.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 551Đúng là chuyện lạ thế gian mà.Mà người biết được thân phận của ông lão mặc áo bào trắng, lại thấy đó là chuyện hiển nhiên.Đừng nói là trưởng công chúa điện hạ, cho dù là quân chủ bệ hạ cũng phải cung kính với ông lão mặc áo bào trắng này ấy chứ.Ông lão mặc áo bào trắng tên là Đằng Văn Hiên, là người đứng đầu của vương triều Đại Can.Đại năng giả Nho đạo, tu vi tương đương với Hóa Đỉnh Cảnh đỉnh cao của võ đạo.Chỉ còn cách Sinh Tử Cảnh một bước nữa thôi.Nho đạo không giống võ đạo.Võ đạo chỉ cần một chút thiên phú, nỗ lực một chút là có thể nhập môn.Dùng một ít đan dược, là có thể nâng cao tư chất, tu vi càng là có thể tăng một bước lớn.Nhà Nho đạo.Nhập môn có một cái ngưỡng.Có bao nhiêu người muốn tu Nho đạo, nhưng ngay cả tư cách nhập môn cũng không có.Nho đạo thiên về ngộ.Ngươi có Nho duyên, có thiên phú Nho đạo, cần cù luyện tập, một lòng hướng Nho đạo.Vậy thì tiến bộ sẽ rất nhanh.Thậm chí nghe đồn có người có ngộ tính cao, từ một đêm trên người không có gì, liền lập địa thành thánh.Đương nhiên, đây chỉ là lời đồn.Chưa từng có ai nhìn thấy thiên kiêu Nho đạo bậc này.“Lão phu không trông giữ Văn cung, lẽ nào chạy khắp nơi vui chơi như người sao?” Đằng Văn Hiên chậm rãi nói.“Ta nào có đi chơi….ta là đi tìm kiếm cơ duyên, đi lịch luyện.” Can Anh Túc bất mãn nói.“Được rồi, quy tắc của Văn cung, người hiểu rõ hơn ai hết. Người có thể dẫn người tùy ý ra vào hoàng cung Đại Can, lão phu không quản. Nhưng muốn bước vào Văn cung, vậy thì lão phu đành ngăn lại thôi.” Thái độ của Đằng Văn Hiên kiên quyết không lùi bước.Can Anh Túc bặm môi.Nhìn Lâm Tiêu còn đang ngơ ngác ở bên cạnh, đối chọi với chính khí cương trực, bước về phía trước, mở miệng nói.“Hắn, không phải người ngoài. Mà là, ý trung nhân mà ta tìm!!!” Can Anh Túc kiên định nói.Shhh.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm ngay tại trận vì kinh ngạc.Ngay cả ông lão mặc áo bào trắng Đằng Văn Hiên, trong mắt cũng lóe lên sự kinh ngạc.Ý trung nhân?Trưởng công chúa điện hạ lại nói là đã tìm được ý trung nhân?Chính là thiếu niên dung mạo có chút tuấn tú, nhưng trông chẳng có gì đặc biệt này ư?Không thể nào! Trưởng công chúa có thân phận như nào, mà với thực lực của trưởng công chúa, ai có thể khống chế nàng ta chứ?Đằng Văn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, mở miệng nói: “Trưởng công chúa nói đùa rồi, hôn nhân của hoàng tộc nào có phải trò đùa, vẫn mong trưởng công chúa cân nhắc lại.”Đám người kia vốn cho rằng Đằng lão đã nói như vậy rồi, trưởng công chúa điện hạ có thể biết khó mà lui.Nhưng không ngờ, lần này thái độ của trưởng công chúa điện hạ lại không giống trước kia nữa.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 551Đúng là chuyện lạ thế gian mà.Mà người biết được thân phận của ông lão mặc áo bào trắng, lại thấy đó là chuyện hiển nhiên.Đừng nói là trưởng công chúa điện hạ, cho dù là quân chủ bệ hạ cũng phải cung kính với ông lão mặc áo bào trắng này ấy chứ.Ông lão mặc áo bào trắng tên là Đằng Văn Hiên, là người đứng đầu của vương triều Đại Can.Đại năng giả Nho đạo, tu vi tương đương với Hóa Đỉnh Cảnh đỉnh cao của võ đạo.Chỉ còn cách Sinh Tử Cảnh một bước nữa thôi.Nho đạo không giống võ đạo.Võ đạo chỉ cần một chút thiên phú, nỗ lực một chút là có thể nhập môn.Dùng một ít đan dược, là có thể nâng cao tư chất, tu vi càng là có thể tăng một bước lớn.Nhà Nho đạo.Nhập môn có một cái ngưỡng.Có bao nhiêu người muốn tu Nho đạo, nhưng ngay cả tư cách nhập môn cũng không có.Nho đạo thiên về ngộ.Ngươi có Nho duyên, có thiên phú Nho đạo, cần cù luyện tập, một lòng hướng Nho đạo.Vậy thì tiến bộ sẽ rất nhanh.Thậm chí nghe đồn có người có ngộ tính cao, từ một đêm trên người không có gì, liền lập địa thành thánh.Đương nhiên, đây chỉ là lời đồn.Chưa từng có ai nhìn thấy thiên kiêu Nho đạo bậc này.“Lão phu không trông giữ Văn cung, lẽ nào chạy khắp nơi vui chơi như người sao?” Đằng Văn Hiên chậm rãi nói.“Ta nào có đi chơi….ta là đi tìm kiếm cơ duyên, đi lịch luyện.” Can Anh Túc bất mãn nói.“Được rồi, quy tắc của Văn cung, người hiểu rõ hơn ai hết. Người có thể dẫn người tùy ý ra vào hoàng cung Đại Can, lão phu không quản. Nhưng muốn bước vào Văn cung, vậy thì lão phu đành ngăn lại thôi.” Thái độ của Đằng Văn Hiên kiên quyết không lùi bước.Can Anh Túc bặm môi.Nhìn Lâm Tiêu còn đang ngơ ngác ở bên cạnh, đối chọi với chính khí cương trực, bước về phía trước, mở miệng nói.“Hắn, không phải người ngoài. Mà là, ý trung nhân mà ta tìm!!!” Can Anh Túc kiên định nói.Shhh.Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm ngay tại trận vì kinh ngạc.Ngay cả ông lão mặc áo bào trắng Đằng Văn Hiên, trong mắt cũng lóe lên sự kinh ngạc.Ý trung nhân?Trưởng công chúa điện hạ lại nói là đã tìm được ý trung nhân?Chính là thiếu niên dung mạo có chút tuấn tú, nhưng trông chẳng có gì đặc biệt này ư?Không thể nào! Trưởng công chúa có thân phận như nào, mà với thực lực của trưởng công chúa, ai có thể khống chế nàng ta chứ?Đằng Văn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, mở miệng nói: “Trưởng công chúa nói đùa rồi, hôn nhân của hoàng tộc nào có phải trò đùa, vẫn mong trưởng công chúa cân nhắc lại.”Đám người kia vốn cho rằng Đằng lão đã nói như vậy rồi, trưởng công chúa điện hạ có thể biết khó mà lui.Nhưng không ngờ, lần này thái độ của trưởng công chúa điện hạ lại không giống trước kia nữa.