Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 557
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 558Nói Nho đạo đơn giản?Ai trong số họ chả đọc đến hàng trăm hàng ngàn cuốn sách, đi khắp nơi tìm ra những luân lý, như vật mới đạt được cảnh giới bây giờ.Ngươi nói đơn giản? Chả phải chỉ là sự cô đọng các ý cảnh của Nho đạo thôi sao?Nếu có bản lĩnh, ngày hôm nay ngươi nhập môn vào ý cảnh Nho đạo. Nhập môn đã khó, tiến được một bước lại càng thêm khó. Muốn đi sâu hơn lại là khó càng thêm khó.Biết rằng Lâm Tiêu ngươi ở trong võ đạo bây giờ là vô địch yêu nghiệt về tu luyện. Lúc bọn họ chưa biết về thân phận Lâm Tiêu bọn họ còn coi thường hắn. Nhưng bây giờ các Nho gia chỉ dám oán hận trong lòng.Đặc biệt khi biết hắn đứng đầu bảng Chân Long thì bọn họ lại càng không dám nói bừa nữa.“Sự lĩnh ngộ của Nho đạo đối với mỗi người lại khác nhau. Tiểu hữu có thiên phú hơn người đi chăng nữa, nhưng ở trong Nho đạo nếu không có người đồng hành ngươi cũng khó lòng tiến được xa. Ở Nho đạo căn bản không giống với võ đạo.” Lão Đằng khuyên hắn.“Vậy sao? Lão đầu, cây bút ngọc kia của ông, có thể cho ta nhìn xem một cái được không?” Lâm Tiêu hỏi.“Tiểu hữu cứ tự nhiên.”Lão Đằng vung tay lên, cây bút bay về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu không chút do dự đưa tay đỡ lấy.Lĩnh ngộ kinh nghiệm Nho đạo.Lĩnh ngộ thánh ngôn Nho đạo.Lĩnh ngộ ngưng bút thuật Nho đạo.Lĩnh ngộ tu luyện quyết Nho đạo.……Chỉ trong chớp mắt trong đầu Lâm Tiêu tràn ngập những kiến thức và kỹ năng của Nho đạo.Tuy nhiên cái làm hắn ngạc nhiên chính là những kỹ năng vừa hấp thụ được cực kỳ nhiều. Nhưng lại không hấp thụ được sức mạnh Nho đạo ý cảnh, sức mạnh lĩnh vực Nho đạo, và cả kỹ năng vừa nãy của lão đầu kia hắn lại không hấp thụ được.Lâm Tiêu thông qua những kỹ năng và kiến thức vừa hấp thụ được cũng biết được nguyên nhân. Hắn có thể thông qua bất kỳ linh khí, đạo khí nào để tìm hiểu bí mật về thứ hắn cần.Nhưng cây bút ngọc này lại là văn khí bản mệnh của lão Đằng, nó cũng đã được đối phương cường hóa lĩnh vực. Hơn nữa phương pháp tu luyện của Nho đạo và võ đạo có sự khác nhau.Nhưng……Trong mắt Lâm Tiêu chợt loé lên, lúc hắn quan sát bút ngọc lại lĩnh ngộ được một loại ý cảnh.Nho đạo ý cảnh.Vậy là hắn có 8 loại ý cảnh, hơn nữa sau khi tiếp thu lượng kiến thức và kỹ năng của Nho đạo, hắn lại càng tin tưởng rằng hôm nay hắn có thể thử thách thêm lần nữa. Để nói với những người kia, thế nào gọi lại…….một ngày lên thánh!!!Nho đạo……Lấy tài khí để nhập cấp, đọc sách, viết lách, đều là những cách để tăng tu vi ngộ tính. Lúc đầu, Nho đạo lấy tu thân dưỡng tính, trị quốc bình thiên hạ, tu dưỡng nội tại, kéo dài tuổi thọ làm chủ đạo.Nhưng đến hậu kỳ Nho đạo mới thể hiện ra sức mạnh uy lực của nó. Nhập trận là thần, mở miệng thành văn. Lời nói ra đều có căn cứ, một câu cũng có thể trảm yêu, một bài thơ cũng có thể diệt tà, một đoạn văn phá tan đại địch.Chỉ là số người tu luyện tới hậu kỳ, ít đến thảm thương. Thượng cổ đã chả có mấy ai chứ đừng nói tới bây giờ.
Chương 558
Nói Nho đạo đơn giản?
Ai trong số họ chả đọc đến hàng trăm hàng ngàn cuốn sách, đi khắp nơi tìm ra những luân lý, như vật mới đạt được cảnh giới bây giờ.
Ngươi nói đơn giản? Chả phải chỉ là sự cô đọng các ý cảnh của Nho đạo thôi sao?
Nếu có bản lĩnh, ngày hôm nay ngươi nhập môn vào ý cảnh Nho đạo. Nhập môn đã khó, tiến được một bước lại càng thêm khó. Muốn đi sâu hơn lại là khó càng thêm khó.
Biết rằng Lâm Tiêu ngươi ở trong võ đạo bây giờ là vô địch yêu nghiệt về tu luyện. Lúc bọn họ chưa biết về thân phận Lâm Tiêu bọn họ còn coi thường hắn. Nhưng bây giờ các Nho gia chỉ dám oán hận trong lòng.
Đặc biệt khi biết hắn đứng đầu bảng Chân Long thì bọn họ lại càng không dám nói bừa nữa.
“Sự lĩnh ngộ của Nho đạo đối với mỗi người lại khác nhau. Tiểu hữu có thiên phú hơn người đi chăng nữa, nhưng ở trong Nho đạo nếu không có người đồng hành ngươi cũng khó lòng tiến được xa. Ở Nho đạo căn bản không giống với võ đạo.” Lão Đằng khuyên hắn.
“Vậy sao? Lão đầu, cây bút ngọc kia của ông, có thể cho ta nhìn xem một cái được không?” Lâm Tiêu hỏi.
“Tiểu hữu cứ tự nhiên.”
Lão Đằng vung tay lên, cây bút bay về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu không chút do dự đưa tay đỡ lấy.
Lĩnh ngộ kinh nghiệm Nho đạo.
Lĩnh ngộ thánh ngôn Nho đạo.
Lĩnh ngộ ngưng bút thuật Nho đạo.
Lĩnh ngộ tu luyện quyết Nho đạo.
……
Chỉ trong chớp mắt trong đầu Lâm Tiêu tràn ngập những kiến thức và kỹ năng của Nho đạo.
Tuy nhiên cái làm hắn ngạc nhiên chính là những kỹ năng vừa hấp thụ được cực kỳ nhiều. Nhưng lại không hấp thụ được sức mạnh Nho đạo ý cảnh, sức mạnh lĩnh vực Nho đạo, và cả kỹ năng vừa nãy của lão đầu kia hắn lại không hấp thụ được.
Lâm Tiêu thông qua những kỹ năng và kiến thức vừa hấp thụ được cũng biết được nguyên nhân. Hắn có thể thông qua bất kỳ linh khí, đạo khí nào để tìm hiểu bí mật về thứ hắn cần.
Nhưng cây bút ngọc này lại là văn khí bản mệnh của lão Đằng, nó cũng đã được đối phương cường hóa lĩnh vực. Hơn nữa phương pháp tu luyện của Nho đạo và võ đạo có sự khác nhau.
Nhưng……
Trong mắt Lâm Tiêu chợt loé lên, lúc hắn quan sát bút ngọc lại lĩnh ngộ được một loại ý cảnh.
Nho đạo ý cảnh.
Vậy là hắn có 8 loại ý cảnh, hơn nữa sau khi tiếp thu lượng kiến thức và kỹ năng của Nho đạo, hắn lại càng tin tưởng rằng hôm nay hắn có thể thử thách thêm lần nữa. Để nói với những người kia, thế nào gọi lại…….một ngày lên thánh!!!
Nho đạo……
Lấy tài khí để nhập cấp, đọc sách, viết lách, đều là những cách để tăng tu vi ngộ tính. Lúc đầu, Nho đạo lấy tu thân dưỡng tính, trị quốc bình thiên hạ, tu dưỡng nội tại, kéo dài tuổi thọ làm chủ đạo.
Nhưng đến hậu kỳ Nho đạo mới thể hiện ra sức mạnh uy lực của nó. Nhập trận là thần, mở miệng thành văn. Lời nói ra đều có căn cứ, một câu cũng có thể trảm yêu, một bài thơ cũng có thể diệt tà, một đoạn văn phá tan đại địch.
Chỉ là số người tu luyện tới hậu kỳ, ít đến thảm thương. Thượng cổ đã chả có mấy ai chứ đừng nói tới bây giờ.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 558Nói Nho đạo đơn giản?Ai trong số họ chả đọc đến hàng trăm hàng ngàn cuốn sách, đi khắp nơi tìm ra những luân lý, như vật mới đạt được cảnh giới bây giờ.Ngươi nói đơn giản? Chả phải chỉ là sự cô đọng các ý cảnh của Nho đạo thôi sao?Nếu có bản lĩnh, ngày hôm nay ngươi nhập môn vào ý cảnh Nho đạo. Nhập môn đã khó, tiến được một bước lại càng thêm khó. Muốn đi sâu hơn lại là khó càng thêm khó.Biết rằng Lâm Tiêu ngươi ở trong võ đạo bây giờ là vô địch yêu nghiệt về tu luyện. Lúc bọn họ chưa biết về thân phận Lâm Tiêu bọn họ còn coi thường hắn. Nhưng bây giờ các Nho gia chỉ dám oán hận trong lòng.Đặc biệt khi biết hắn đứng đầu bảng Chân Long thì bọn họ lại càng không dám nói bừa nữa.“Sự lĩnh ngộ của Nho đạo đối với mỗi người lại khác nhau. Tiểu hữu có thiên phú hơn người đi chăng nữa, nhưng ở trong Nho đạo nếu không có người đồng hành ngươi cũng khó lòng tiến được xa. Ở Nho đạo căn bản không giống với võ đạo.” Lão Đằng khuyên hắn.“Vậy sao? Lão đầu, cây bút ngọc kia của ông, có thể cho ta nhìn xem một cái được không?” Lâm Tiêu hỏi.“Tiểu hữu cứ tự nhiên.”Lão Đằng vung tay lên, cây bút bay về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu không chút do dự đưa tay đỡ lấy.Lĩnh ngộ kinh nghiệm Nho đạo.Lĩnh ngộ thánh ngôn Nho đạo.Lĩnh ngộ ngưng bút thuật Nho đạo.Lĩnh ngộ tu luyện quyết Nho đạo.……Chỉ trong chớp mắt trong đầu Lâm Tiêu tràn ngập những kiến thức và kỹ năng của Nho đạo.Tuy nhiên cái làm hắn ngạc nhiên chính là những kỹ năng vừa hấp thụ được cực kỳ nhiều. Nhưng lại không hấp thụ được sức mạnh Nho đạo ý cảnh, sức mạnh lĩnh vực Nho đạo, và cả kỹ năng vừa nãy của lão đầu kia hắn lại không hấp thụ được.Lâm Tiêu thông qua những kỹ năng và kiến thức vừa hấp thụ được cũng biết được nguyên nhân. Hắn có thể thông qua bất kỳ linh khí, đạo khí nào để tìm hiểu bí mật về thứ hắn cần.Nhưng cây bút ngọc này lại là văn khí bản mệnh của lão Đằng, nó cũng đã được đối phương cường hóa lĩnh vực. Hơn nữa phương pháp tu luyện của Nho đạo và võ đạo có sự khác nhau.Nhưng……Trong mắt Lâm Tiêu chợt loé lên, lúc hắn quan sát bút ngọc lại lĩnh ngộ được một loại ý cảnh.Nho đạo ý cảnh.Vậy là hắn có 8 loại ý cảnh, hơn nữa sau khi tiếp thu lượng kiến thức và kỹ năng của Nho đạo, hắn lại càng tin tưởng rằng hôm nay hắn có thể thử thách thêm lần nữa. Để nói với những người kia, thế nào gọi lại…….một ngày lên thánh!!!Nho đạo……Lấy tài khí để nhập cấp, đọc sách, viết lách, đều là những cách để tăng tu vi ngộ tính. Lúc đầu, Nho đạo lấy tu thân dưỡng tính, trị quốc bình thiên hạ, tu dưỡng nội tại, kéo dài tuổi thọ làm chủ đạo.Nhưng đến hậu kỳ Nho đạo mới thể hiện ra sức mạnh uy lực của nó. Nhập trận là thần, mở miệng thành văn. Lời nói ra đều có căn cứ, một câu cũng có thể trảm yêu, một bài thơ cũng có thể diệt tà, một đoạn văn phá tan đại địch.Chỉ là số người tu luyện tới hậu kỳ, ít đến thảm thương. Thượng cổ đã chả có mấy ai chứ đừng nói tới bây giờ.