Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 2906
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2906“Đúng thế” Ông lão gật đầu.“Tuy thực lực của Cổ Lực Đơn mạnh mẽ, nhưng ở chỗ này, thực lực của cậu ta phải chịu hạn chế rất lớn, các cậu hoàn toàn có năng lực đánh lại cậu ta”“Tôi còn một vấn đề nữa” Trương Thác lên tiếng: “Nếu như tôi giết các người, tộc thú nhân sẽ làm gì tôi?”“Cậu giết vương tộc sẽ bị thú nhân truy sát vĩnh viễn” Ông lão nhìn Trương Thác.“Vương tộc sẽ ghi chép lại mùi vị của cậu, bản thân cậu, người thân của cậu, bạn bè của cậu, các đời con cháu của cậu, chỉ cần chưa chết hết thì đuổi giết của thú nhân vĩnh viễn không dừng lại.”“Thú nhân các người tới đây rất dễ dàng à?” Trương Thác lấy làm kỳ quái, thú nhân này nói muốn đuổi giết nhân loại, vì sao lại có lòng tin như thế?“Không dễ dàng” Ông lão lắc đầu.“Nhưng vương tộc vì báo thù sẽ không tiếc mọi giᔓĐược rồi” Trương Thác gật đầu.“Tạm thời cho dù lời ông nói là thật hay giả, tôi sẽ tạm thời tin ông trước, chắc hẳn các người rõ ràng, Cổ Lực Đơn đang ở trong thành, nếu như các người còn chuyện gì muốn nói, bất kỳ khi nào cũng có thể tìm đến tôi, hiểu chưa?”Ông lão gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa.Trương Thác quay người rời khỏi mật thất, ở bên ngoài tầng mật thất lại phủ lên một vài tầng cấm chế.Liên quan đến tin tức mà ông lão kia nói, Trương Thác tin một nửa, bởi vì chính anh cũng không nghĩ đến khả năng khác.Rời khỏi mật thất đi đến phủ thành chủ, phát hiện Thiên Nhã Trúc đã triệu tập rất nhiều người, hiển nhiên là vì chuẩn bị đối kháng với thú nhân.Trương Thác đi đến chỗ Thiên Nhã Trúc, hiện tại suy nghĩ của anh là dự định về khu Vạn Sơn trước một chuyến, tìm đám người Bạch Trình, xem qua sự phát triển của đảo Ánh Sáng, bề mặt trái đất và tâm trái đất sắp kết nối, đảo Ánh Sáng có thể phát huy được tác dụng gì quan trọng ở trong đó hay không.Còn có lúc rời đi, anh linh lệnh cũng biến mất ở giữa núi Hoành Sơn, Trương Thác cũng muốn đi tìm một chút, anh nghĩ một lát, hình như chuyện ở tâm trái đất còn khá nhiều.“Thiên Nhã Trúc! Bà cút ra đây cho tôi!” Một tiếng hét to đột nhiên vang lên bên trên bầu trời phủ thành chủ.Chỉ thấy Trần Thanh Sơn bay trên không phủ thành chủ, vẻ mặt tràn đầy tức giận.“Vãn bối Thiên Nhã Trúc, xem ra tôi đã lâu không xuất thế, cô thật đúng là muốn giãm nhà họ Trần chúng tôi dưới chân hả!” Lại là một bóng người tóc trắng phơ, giữ lại chòm râu dê, ăn mặc có vẻ mộc mạc, đây là ông lão nhìn qua đã hơn bảy mươi tuổi, bóng người của ông cụ xuất hiện trước người Trần Thanh Sơn, từ trên cao nhìn xuống tôn chủ Thiên Nhã Trúc.Lúc tôn chủ Thiên Nhã Trúc nhìn thấy bóng người này, vội vàng hành lễ.“Thiên Nhã Trúc gặp qua tiền bối Trân Hữu Thừa”Trần Hữu Thừa chính là lão tổ của nhà họ Trần, là sự tồn tại khiến cho Thiên Nhã Trúc có chút kiêng kị.Trần Thanh Sơn mở miệng quát.“Thiên Nhã Trúc, tôi hỏi bà, con trai tôi ở đâu”Thiên Nhã Trúc hơi sững sờ, không lên tiếng, bà ta biết Trần Thụy Gia ở đâu, nhưng chính bởi vì biết, nên mới không rõ phải trả lời như thế nào, bởi vì bà ta biết một khi chính mình mở miệng trả lời, hiển nhiên sẽ dẫn đến sự tức giận của hai người Trần Thanh Sơn và Trần Hữu Thừa.Ngược lại Trương Thác vừa mới tới không có quá nhiều cố ky như thế.Anh nói thẳng.“Con của ông ư, con của ông chết rồi, bị Hắc Hổ kia ăn mất, Hắc Hổ kia ông cũng đã gặp qua rồi đó”Trần Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Thiên Nhã Trúc.
Chương 2906
“Đúng thế” Ông lão gật đầu.
“Tuy thực lực của Cổ Lực Đơn mạnh mẽ, nhưng ở chỗ này, thực lực của cậu ta phải chịu hạn chế rất lớn, các cậu hoàn toàn có năng lực đánh lại cậu ta”
“Tôi còn một vấn đề nữa” Trương Thác lên tiếng: “Nếu như tôi giết các người, tộc thú nhân sẽ làm gì tôi?”
“Cậu giết vương tộc sẽ bị thú nhân truy sát vĩnh viễn” Ông lão nhìn Trương Thác.
“Vương tộc sẽ ghi chép lại mùi vị của cậu, bản thân cậu, người thân của cậu, bạn bè của cậu, các đời con cháu của cậu, chỉ cần chưa chết hết thì đuổi giết của thú nhân vĩnh viễn không dừng lại.”
“Thú nhân các người tới đây rất dễ dàng à?” Trương Thác lấy làm kỳ quái, thú nhân này nói muốn đuổi giết nhân loại, vì sao lại có lòng tin như thế?
“Không dễ dàng” Ông lão lắc đầu.
“Nhưng vương tộc vì báo thù sẽ không tiếc mọi giá”
“Được rồi” Trương Thác gật đầu.
“Tạm thời cho dù lời ông nói là thật hay giả, tôi sẽ tạm thời tin ông trước, chắc hẳn các người rõ ràng, Cổ Lực Đơn đang ở trong thành, nếu như các người còn chuyện gì muốn nói, bất kỳ khi nào cũng có thể tìm đến tôi, hiểu chưa?”
Ông lão gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa.
Trương Thác quay người rời khỏi mật thất, ở bên ngoài tầng mật thất lại phủ lên một vài tầng cấm chế.
Liên quan đến tin tức mà ông lão kia nói, Trương Thác tin một nửa, bởi vì chính anh cũng không nghĩ đến khả năng khác.
Rời khỏi mật thất đi đến phủ thành chủ, phát hiện Thiên Nhã Trúc đã triệu tập rất nhiều người, hiển nhiên là vì chuẩn bị đối kháng với thú nhân.
Trương Thác đi đến chỗ Thiên Nhã Trúc, hiện tại suy nghĩ của anh là dự định về khu Vạn Sơn trước một chuyến, tìm đám người Bạch Trình, xem qua sự phát triển của đảo Ánh Sáng, bề mặt trái đất và tâm trái đất sắp kết nối, đảo Ánh Sáng có thể phát huy được tác dụng gì quan trọng ở trong đó hay không.
Còn có lúc rời đi, anh linh lệnh cũng biến mất ở giữa núi Hoành Sơn, Trương Thác cũng muốn đi tìm một chút, anh nghĩ một lát, hình như chuyện ở tâm trái đất còn khá nhiều.
“Thiên Nhã Trúc! Bà cút ra đây cho tôi!” Một tiếng hét to đột nhiên vang lên bên trên bầu trời phủ thành chủ.
Chỉ thấy Trần Thanh Sơn bay trên không phủ thành chủ, vẻ mặt tràn đầy tức giận.
“Vãn bối Thiên Nhã Trúc, xem ra tôi đã lâu không xuất thế, cô thật đúng là muốn giãm nhà họ Trần chúng tôi dưới chân hả!” Lại là một bóng người tóc trắng phơ, giữ lại chòm râu dê, ăn mặc có vẻ mộc mạc, đây là ông lão nhìn qua đã hơn bảy mươi tuổi, bóng người của ông cụ xuất hiện trước người Trần Thanh Sơn, từ trên cao nhìn xuống tôn chủ Thiên Nhã Trúc.
Lúc tôn chủ Thiên Nhã Trúc nhìn thấy bóng người này, vội vàng hành lễ.
“Thiên Nhã Trúc gặp qua tiền bối Trân Hữu Thừa”
Trần Hữu Thừa chính là lão tổ của nhà họ Trần, là sự tồn tại khiến cho Thiên Nhã Trúc có chút kiêng kị.
Trần Thanh Sơn mở miệng quát.
“Thiên Nhã Trúc, tôi hỏi bà, con trai tôi ở đâu”
Thiên Nhã Trúc hơi sững sờ, không lên tiếng, bà ta biết Trần Thụy Gia ở đâu, nhưng chính bởi vì biết, nên mới không rõ phải trả lời như thế nào, bởi vì bà ta biết một khi chính mình mở miệng trả lời, hiển nhiên sẽ dẫn đến sự tức giận của hai người Trần Thanh Sơn và Trần Hữu Thừa.
Ngược lại Trương Thác vừa mới tới không có quá nhiều cố ky như thế.
Anh nói thẳng.
“Con của ông ư, con của ông chết rồi, bị Hắc Hổ kia ăn mất, Hắc Hổ kia ông cũng đã gặp qua rồi đó”
Trần Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Thiên Nhã Trúc.
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2906“Đúng thế” Ông lão gật đầu.“Tuy thực lực của Cổ Lực Đơn mạnh mẽ, nhưng ở chỗ này, thực lực của cậu ta phải chịu hạn chế rất lớn, các cậu hoàn toàn có năng lực đánh lại cậu ta”“Tôi còn một vấn đề nữa” Trương Thác lên tiếng: “Nếu như tôi giết các người, tộc thú nhân sẽ làm gì tôi?”“Cậu giết vương tộc sẽ bị thú nhân truy sát vĩnh viễn” Ông lão nhìn Trương Thác.“Vương tộc sẽ ghi chép lại mùi vị của cậu, bản thân cậu, người thân của cậu, bạn bè của cậu, các đời con cháu của cậu, chỉ cần chưa chết hết thì đuổi giết của thú nhân vĩnh viễn không dừng lại.”“Thú nhân các người tới đây rất dễ dàng à?” Trương Thác lấy làm kỳ quái, thú nhân này nói muốn đuổi giết nhân loại, vì sao lại có lòng tin như thế?“Không dễ dàng” Ông lão lắc đầu.“Nhưng vương tộc vì báo thù sẽ không tiếc mọi giᔓĐược rồi” Trương Thác gật đầu.“Tạm thời cho dù lời ông nói là thật hay giả, tôi sẽ tạm thời tin ông trước, chắc hẳn các người rõ ràng, Cổ Lực Đơn đang ở trong thành, nếu như các người còn chuyện gì muốn nói, bất kỳ khi nào cũng có thể tìm đến tôi, hiểu chưa?”Ông lão gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa.Trương Thác quay người rời khỏi mật thất, ở bên ngoài tầng mật thất lại phủ lên một vài tầng cấm chế.Liên quan đến tin tức mà ông lão kia nói, Trương Thác tin một nửa, bởi vì chính anh cũng không nghĩ đến khả năng khác.Rời khỏi mật thất đi đến phủ thành chủ, phát hiện Thiên Nhã Trúc đã triệu tập rất nhiều người, hiển nhiên là vì chuẩn bị đối kháng với thú nhân.Trương Thác đi đến chỗ Thiên Nhã Trúc, hiện tại suy nghĩ của anh là dự định về khu Vạn Sơn trước một chuyến, tìm đám người Bạch Trình, xem qua sự phát triển của đảo Ánh Sáng, bề mặt trái đất và tâm trái đất sắp kết nối, đảo Ánh Sáng có thể phát huy được tác dụng gì quan trọng ở trong đó hay không.Còn có lúc rời đi, anh linh lệnh cũng biến mất ở giữa núi Hoành Sơn, Trương Thác cũng muốn đi tìm một chút, anh nghĩ một lát, hình như chuyện ở tâm trái đất còn khá nhiều.“Thiên Nhã Trúc! Bà cút ra đây cho tôi!” Một tiếng hét to đột nhiên vang lên bên trên bầu trời phủ thành chủ.Chỉ thấy Trần Thanh Sơn bay trên không phủ thành chủ, vẻ mặt tràn đầy tức giận.“Vãn bối Thiên Nhã Trúc, xem ra tôi đã lâu không xuất thế, cô thật đúng là muốn giãm nhà họ Trần chúng tôi dưới chân hả!” Lại là một bóng người tóc trắng phơ, giữ lại chòm râu dê, ăn mặc có vẻ mộc mạc, đây là ông lão nhìn qua đã hơn bảy mươi tuổi, bóng người của ông cụ xuất hiện trước người Trần Thanh Sơn, từ trên cao nhìn xuống tôn chủ Thiên Nhã Trúc.Lúc tôn chủ Thiên Nhã Trúc nhìn thấy bóng người này, vội vàng hành lễ.“Thiên Nhã Trúc gặp qua tiền bối Trân Hữu Thừa”Trần Hữu Thừa chính là lão tổ của nhà họ Trần, là sự tồn tại khiến cho Thiên Nhã Trúc có chút kiêng kị.Trần Thanh Sơn mở miệng quát.“Thiên Nhã Trúc, tôi hỏi bà, con trai tôi ở đâu”Thiên Nhã Trúc hơi sững sờ, không lên tiếng, bà ta biết Trần Thụy Gia ở đâu, nhưng chính bởi vì biết, nên mới không rõ phải trả lời như thế nào, bởi vì bà ta biết một khi chính mình mở miệng trả lời, hiển nhiên sẽ dẫn đến sự tức giận của hai người Trần Thanh Sơn và Trần Hữu Thừa.Ngược lại Trương Thác vừa mới tới không có quá nhiều cố ky như thế.Anh nói thẳng.“Con của ông ư, con của ông chết rồi, bị Hắc Hổ kia ăn mất, Hắc Hổ kia ông cũng đã gặp qua rồi đó”Trần Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Thiên Nhã Trúc.