Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 4966

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4966Theo hướng chỉ của ông bác, Tô Lam ngẩng đầu nhìn sang phía cổng chính bên kia. Đúng như dự đoán, vừa liếc mắt đã thấy Chiến Lưu Thành đi ra từ trong khu chung cư.Nhưng mà chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, từ đầu đến chân anh ta đã đổi một bộ quần áo khác. Chiếc áo khoác ngoài thời thượng màu đỏ rộng thùng thình ban nãy đã không thấy đâu, bây giờ trên người anh ta mặc một chiếc áo sơ mi đen thuần, cộng với chiếc quần tây thắng thớm.Từ đầu đến chân đều là một màu đen, trên gương mặt điển trai cũng không có cảm xúc gì. Cả người từ trên xuống dưới đều tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần.Không thể không nói, giá trị nhan sắc cao thì mặc cái gì cũng đều đẹp hết. Một độ đồ màu đen không những không có cảm giác yếu ớt, ngược lại còn làm nổi bật lên sự cấm dục và lạnh lùng trên người anh ta.Bồng nhiên Tô Lam hiểu ra tại sao lúc vừa rồi bác bảo vệ gác cổng lại nói như thế. Nếu không phải có gương mặt giống nhau như đúc thì Tô Lam thật sự không dám xác định hai bọn họ là cùng một người.“Cô gái nhỏ, cháu tìm cậu ta phải không?”“Vâng, đúng thế ạ!”“Vậy thì bác nói cháu nghe nè, mặc dù vẻ ngoài của cậu trai kia trông rất đẹp trai, nhưng tính cách cậu ta không tốt lắm, cứ như một tảng băng lớn ấy!Bình thường đến đi cũng chỉ có một mình, trong phạm vi ba mét tuyệt đối không cho phép ai tới gân. Hơn nữa cho tới bây giờ vẫn chưa từng giao tiếp với ai, có lế cháu phải chú ý nhiều hơn đói”Sau khi nghe bác bảo vệ gác cổng nói thế, Tô Lam không khỏi nhíu này. Cho tới giờ, mặc dù cô mới chỉ gặp Chiến Lưu Thành vài lần nhưng anh ta luôn mang đến cho cô cảm giác như ánh mặt trời, tính cách cũng rất sáng sủa, hơn nữa còn được các cô gái cực kỳ chào đón.Tại sao bác bảo vệ gác cổng lại nói cho tới tận bây giờ anh ta vẫn không muốn giao tiếp với ai kia chứ?Mặc dù trong lòng vô cùng thắc mắc nhưng Tô Lam vẫn nói cảm ơn: “Cháu cảm ơn bác ạI”Tô Lam nháy mắt hai cái với bác bảo vệ gác cổng, sau đó đuổi theo thật nhanh.Đúng như dự đoán, cô phát hiện trong phạm vi ba mét xung quanh Chiến Lưu Thành, đừng nói là phụ nữ, ngay cả một người đàn ông cũng không có luôn.Xem ra tính cách người này có vẻ quái gởi Tô Lam nhanh chóng đuổi theo, khi đứng cách anh ta khoảng chừng một mét thì dừng lại: “Chiến Lưu Thành!”Chiến Lưu Thành không ngoảnh đầu lại, sự chán ghét tuyệt đối của anh ta không viết lên trên mặt, chỉ biểu hiện sự coi thường đối với bạn. Anh ta tiếp tục đi về phía trước theo nhịp điệu của mình, căn bản là chẳng thèm để ý tới Tô Lam.Trái lại Tô Lam cũng không cảm thấy mất mặt gì, cô lại nhích tới gần một chút: “Chuyện tôi nói với anh vào buổi sáng ngày hôm nay quả thực là rất đường đột, tôi rất xin lỗi. Dù sao thì tôi cũng không biết giữa anh và Nguyễn Phương Thảo rốt cuộc có mâu thuẫn gì.Nhưng mà chuyện này vô cùng quan trọng đối với tôi, phải làm sao thì anh mới bằng lòng gặp mặt Nguyễn Phương Thảo một lần đây? Chỉ cần tôi có thể làm được thì tôi đều sẽ làm…”Chính vào lúc này, bước chân anh ta đột nhiên ngừng lại, ánh mắt kiêu ngạo lạnh như băng kia khiến trong lòng Tô Lam giật mình: “Cô ồn ào quái”Tô Lam kinh ngạc một chút, sau đó đột nhiên cười: “Anh xem, nếu tôi không ồn ào, có khi anh chẳng thèm nói với tôi một lời nào hết!”Chiến Lưu Thành híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: “Cho nên bây giờ tôi bảo cô cút đi!”

Chương 4966

Theo hướng chỉ của ông bác, Tô Lam ngẩng đầu nhìn sang phía cổng chính bên kia. Đúng như dự đoán, vừa liếc mắt đã thấy Chiến Lưu Thành đi ra từ trong khu chung cư.

Nhưng mà chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, từ đầu đến chân anh ta đã đổi một bộ quần áo khác. Chiếc áo khoác ngoài thời thượng màu đỏ rộng thùng thình ban nãy đã không thấy đâu, bây giờ trên người anh ta mặc một chiếc áo sơ mi đen thuần, cộng với chiếc quần tây thắng thớm.

Từ đầu đến chân đều là một màu đen, trên gương mặt điển trai cũng không có cảm xúc gì. Cả người từ trên xuống dưới đều tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần.

Không thể không nói, giá trị nhan sắc cao thì mặc cái gì cũng đều đẹp hết. Một độ đồ màu đen không những không có cảm giác yếu ớt, ngược lại còn làm nổi bật lên sự cấm dục và lạnh lùng trên người anh ta.

Bồng nhiên Tô Lam hiểu ra tại sao lúc vừa rồi bác bảo vệ gác cổng lại nói như thế. Nếu không phải có gương mặt giống nhau như đúc thì Tô Lam thật sự không dám xác định hai bọn họ là cùng một người.

“Cô gái nhỏ, cháu tìm cậu ta phải không?”

“Vâng, đúng thế ạ!”

“Vậy thì bác nói cháu nghe nè, mặc dù vẻ ngoài của cậu trai kia trông rất đẹp trai, nhưng tính cách cậu ta không tốt lắm, cứ như một tảng băng lớn ấy!

Bình thường đến đi cũng chỉ có một mình, trong phạm vi ba mét tuyệt đối không cho phép ai tới gân. Hơn nữa cho tới bây giờ vẫn chưa từng giao tiếp với ai, có lế cháu phải chú ý nhiều hơn đói”

Sau khi nghe bác bảo vệ gác cổng nói thế, Tô Lam không khỏi nhíu này. Cho tới giờ, mặc dù cô mới chỉ gặp Chiến Lưu Thành vài lần nhưng anh ta luôn mang đến cho cô cảm giác như ánh mặt trời, tính cách cũng rất sáng sủa, hơn nữa còn được các cô gái cực kỳ chào đón.

Tại sao bác bảo vệ gác cổng lại nói cho tới tận bây giờ anh ta vẫn không muốn giao tiếp với ai kia chứ?

Mặc dù trong lòng vô cùng thắc mắc nhưng Tô Lam vẫn nói cảm ơn: “Cháu cảm ơn bác ạI”

Tô Lam nháy mắt hai cái với bác bảo vệ gác cổng, sau đó đuổi theo thật nhanh.

Đúng như dự đoán, cô phát hiện trong phạm vi ba mét xung quanh Chiến Lưu Thành, đừng nói là phụ nữ, ngay cả một người đàn ông cũng không có luôn.

Xem ra tính cách người này có vẻ quái gởi Tô Lam nhanh chóng đuổi theo, khi đứng cách anh ta khoảng chừng một mét thì dừng lại: “Chiến Lưu Thành!”

Chiến Lưu Thành không ngoảnh đầu lại, sự chán ghét tuyệt đối của anh ta không viết lên trên mặt, chỉ biểu hiện sự coi thường đối với bạn. Anh ta tiếp tục đi về phía trước theo nhịp điệu của mình, căn bản là chẳng thèm để ý tới Tô Lam.

Trái lại Tô Lam cũng không cảm thấy mất mặt gì, cô lại nhích tới gần một chút: “Chuyện tôi nói với anh vào buổi sáng ngày hôm nay quả thực là rất đường đột, tôi rất xin lỗi. Dù sao thì tôi cũng không biết giữa anh và Nguyễn Phương Thảo rốt cuộc có mâu thuẫn gì.

Nhưng mà chuyện này vô cùng quan trọng đối với tôi, phải làm sao thì anh mới bằng lòng gặp mặt Nguyễn Phương Thảo một lần đây? Chỉ cần tôi có thể làm được thì tôi đều sẽ làm…”

Chính vào lúc này, bước chân anh ta đột nhiên ngừng lại, ánh mắt kiêu ngạo lạnh như băng kia khiến trong lòng Tô Lam giật mình: “Cô ồn ào quái”

Tô Lam kinh ngạc một chút, sau đó đột nhiên cười: “Anh xem, nếu tôi không ồn ào, có khi anh chẳng thèm nói với tôi một lời nào hết!”

Chiến Lưu Thành híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: “Cho nên bây giờ tôi bảo cô cút đi!”

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4966Theo hướng chỉ của ông bác, Tô Lam ngẩng đầu nhìn sang phía cổng chính bên kia. Đúng như dự đoán, vừa liếc mắt đã thấy Chiến Lưu Thành đi ra từ trong khu chung cư.Nhưng mà chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, từ đầu đến chân anh ta đã đổi một bộ quần áo khác. Chiếc áo khoác ngoài thời thượng màu đỏ rộng thùng thình ban nãy đã không thấy đâu, bây giờ trên người anh ta mặc một chiếc áo sơ mi đen thuần, cộng với chiếc quần tây thắng thớm.Từ đầu đến chân đều là một màu đen, trên gương mặt điển trai cũng không có cảm xúc gì. Cả người từ trên xuống dưới đều tỏa ra hơi thở người sống chớ lại gần.Không thể không nói, giá trị nhan sắc cao thì mặc cái gì cũng đều đẹp hết. Một độ đồ màu đen không những không có cảm giác yếu ớt, ngược lại còn làm nổi bật lên sự cấm dục và lạnh lùng trên người anh ta.Bồng nhiên Tô Lam hiểu ra tại sao lúc vừa rồi bác bảo vệ gác cổng lại nói như thế. Nếu không phải có gương mặt giống nhau như đúc thì Tô Lam thật sự không dám xác định hai bọn họ là cùng một người.“Cô gái nhỏ, cháu tìm cậu ta phải không?”“Vâng, đúng thế ạ!”“Vậy thì bác nói cháu nghe nè, mặc dù vẻ ngoài của cậu trai kia trông rất đẹp trai, nhưng tính cách cậu ta không tốt lắm, cứ như một tảng băng lớn ấy!Bình thường đến đi cũng chỉ có một mình, trong phạm vi ba mét tuyệt đối không cho phép ai tới gân. Hơn nữa cho tới bây giờ vẫn chưa từng giao tiếp với ai, có lế cháu phải chú ý nhiều hơn đói”Sau khi nghe bác bảo vệ gác cổng nói thế, Tô Lam không khỏi nhíu này. Cho tới giờ, mặc dù cô mới chỉ gặp Chiến Lưu Thành vài lần nhưng anh ta luôn mang đến cho cô cảm giác như ánh mặt trời, tính cách cũng rất sáng sủa, hơn nữa còn được các cô gái cực kỳ chào đón.Tại sao bác bảo vệ gác cổng lại nói cho tới tận bây giờ anh ta vẫn không muốn giao tiếp với ai kia chứ?Mặc dù trong lòng vô cùng thắc mắc nhưng Tô Lam vẫn nói cảm ơn: “Cháu cảm ơn bác ạI”Tô Lam nháy mắt hai cái với bác bảo vệ gác cổng, sau đó đuổi theo thật nhanh.Đúng như dự đoán, cô phát hiện trong phạm vi ba mét xung quanh Chiến Lưu Thành, đừng nói là phụ nữ, ngay cả một người đàn ông cũng không có luôn.Xem ra tính cách người này có vẻ quái gởi Tô Lam nhanh chóng đuổi theo, khi đứng cách anh ta khoảng chừng một mét thì dừng lại: “Chiến Lưu Thành!”Chiến Lưu Thành không ngoảnh đầu lại, sự chán ghét tuyệt đối của anh ta không viết lên trên mặt, chỉ biểu hiện sự coi thường đối với bạn. Anh ta tiếp tục đi về phía trước theo nhịp điệu của mình, căn bản là chẳng thèm để ý tới Tô Lam.Trái lại Tô Lam cũng không cảm thấy mất mặt gì, cô lại nhích tới gần một chút: “Chuyện tôi nói với anh vào buổi sáng ngày hôm nay quả thực là rất đường đột, tôi rất xin lỗi. Dù sao thì tôi cũng không biết giữa anh và Nguyễn Phương Thảo rốt cuộc có mâu thuẫn gì.Nhưng mà chuyện này vô cùng quan trọng đối với tôi, phải làm sao thì anh mới bằng lòng gặp mặt Nguyễn Phương Thảo một lần đây? Chỉ cần tôi có thể làm được thì tôi đều sẽ làm…”Chính vào lúc này, bước chân anh ta đột nhiên ngừng lại, ánh mắt kiêu ngạo lạnh như băng kia khiến trong lòng Tô Lam giật mình: “Cô ồn ào quái”Tô Lam kinh ngạc một chút, sau đó đột nhiên cười: “Anh xem, nếu tôi không ồn ào, có khi anh chẳng thèm nói với tôi một lời nào hết!”Chiến Lưu Thành híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ nguy hiểm: “Cho nên bây giờ tôi bảo cô cút đi!”

Chương 4966