Y đường Giang gia nằm trong hẻm, trạch viện làm bằng gỗ, phần lớn đều đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn ba năm trước, hiện tại chỉ còn sót lại nửa gian sương phòng ở phía Tây, có thể chắn chút mưa gió, chẳng có ích mấy, không thích hợp cho người ở, nhưng lại có thể giấu quỷ. Con trai của Giang gia là Giang Thế Ninh còn chưa qua nhược quán[1], cứ ở vậy trong trạch viện nhà mình, sống đời của một cô hồn dã quỷ. Sau khi hắn lách qua tường trượt vào trong trạch viện thì còn lề mề thêm một lúc lâu, nhưng cái miệng thì lại không hề nhàn rỗi —— “Từ cửa vào đến sương phòng cách cả cái biển Đông Hải hả?” Giọng nói trong trẻo kia lại không nín nổi. Giang Thế Ninh vừa tự mở miệng nói xong, cái mặt bệnh lao liền hướng lên trời trợn trắng mắt, hắn im lặng một lát, sau đó lại dùng giọng khàn khàn nói tiếp: “Người thì vào được, còn hộp đồ ăn thì kẹt ở ngoài tường rồi.” Hắn xùy một tiếng, lẩm bẩm: “Bội phục.” Một lát sau lại đổi giọng nói: “Quá khen.” Giang Thế Ninh: “……..” Theo ánh trăng nhìn sắc…

Quyển 6 - Chương 103: Phiên ngoại nhỏ mừng giao thừa

Đồng Tiền Kham ThếTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnY đường Giang gia nằm trong hẻm, trạch viện làm bằng gỗ, phần lớn đều đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn ba năm trước, hiện tại chỉ còn sót lại nửa gian sương phòng ở phía Tây, có thể chắn chút mưa gió, chẳng có ích mấy, không thích hợp cho người ở, nhưng lại có thể giấu quỷ. Con trai của Giang gia là Giang Thế Ninh còn chưa qua nhược quán[1], cứ ở vậy trong trạch viện nhà mình, sống đời của một cô hồn dã quỷ. Sau khi hắn lách qua tường trượt vào trong trạch viện thì còn lề mề thêm một lúc lâu, nhưng cái miệng thì lại không hề nhàn rỗi —— “Từ cửa vào đến sương phòng cách cả cái biển Đông Hải hả?” Giọng nói trong trẻo kia lại không nín nổi. Giang Thế Ninh vừa tự mở miệng nói xong, cái mặt bệnh lao liền hướng lên trời trợn trắng mắt, hắn im lặng một lát, sau đó lại dùng giọng khàn khàn nói tiếp: “Người thì vào được, còn hộp đồ ăn thì kẹt ở ngoài tường rồi.” Hắn xùy một tiếng, lẩm bẩm: “Bội phục.” Một lát sau lại đổi giọng nói: “Quá khen.” Giang Thế Ninh: “……..” Theo ánh trăng nhìn sắc… Tiết Nhàn: Ta đi tìm Thạch Đầu Trương xin Long Vương Túy, đông lôi tống hỉ[1], thêm phần náo nhiệt.Huyền Mẫn kéo y lại: ……Thạch Đầu Trương sắp bảy mươi rồi.Sống thọ như vậy không dễ dàng, đừng nên để bị sấm sét hù dọa dẫn đến nguy hiểm tính mạng.Tiết Nhàn: Cũng phải.Vì vậy tổ tông này chợt lóe linh cơ, giáng năm đạo sấm sét liên tiếp đánh thẳng xuống sân nhà Lục Nhập Thất.Tiết Nhàn: Ngũ phúc lâm môn[2], ngụ ý tốt biết bao.Đám tiểu quỷ trong nhà Lục Nhập Thất bị dọa bật khóc oa oa.Lục Nhập Thất bị tiếng khóc vây quanh, vẻ mặt chết lặng.Tiết Nhàn làm bộ vô tội: Năm nhiều náo nhiệt.Huyền Mẫn: ……Một con rồng sao có thể nghịch ngợm đến như thế?******★Chú thích:[1]Đông lôi tống hỉ: sấm đông mang điềm lành.[2]Ngũ phúc lâm môn: nghĩa là ngũ phúc vào cửa, bao gồm: trường thọ, phú quý, an khang, hảo đức, thiện chung.Editor: Đừng hỏi pass phiên ngoại nữa, t đã cho những người muốn cho rồi. Vậy thôi.

Đồng Tiền Kham ThếTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnY đường Giang gia nằm trong hẻm, trạch viện làm bằng gỗ, phần lớn đều đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn ba năm trước, hiện tại chỉ còn sót lại nửa gian sương phòng ở phía Tây, có thể chắn chút mưa gió, chẳng có ích mấy, không thích hợp cho người ở, nhưng lại có thể giấu quỷ. Con trai của Giang gia là Giang Thế Ninh còn chưa qua nhược quán[1], cứ ở vậy trong trạch viện nhà mình, sống đời của một cô hồn dã quỷ. Sau khi hắn lách qua tường trượt vào trong trạch viện thì còn lề mề thêm một lúc lâu, nhưng cái miệng thì lại không hề nhàn rỗi —— “Từ cửa vào đến sương phòng cách cả cái biển Đông Hải hả?” Giọng nói trong trẻo kia lại không nín nổi. Giang Thế Ninh vừa tự mở miệng nói xong, cái mặt bệnh lao liền hướng lên trời trợn trắng mắt, hắn im lặng một lát, sau đó lại dùng giọng khàn khàn nói tiếp: “Người thì vào được, còn hộp đồ ăn thì kẹt ở ngoài tường rồi.” Hắn xùy một tiếng, lẩm bẩm: “Bội phục.” Một lát sau lại đổi giọng nói: “Quá khen.” Giang Thế Ninh: “……..” Theo ánh trăng nhìn sắc… Tiết Nhàn: Ta đi tìm Thạch Đầu Trương xin Long Vương Túy, đông lôi tống hỉ[1], thêm phần náo nhiệt.Huyền Mẫn kéo y lại: ……Thạch Đầu Trương sắp bảy mươi rồi.Sống thọ như vậy không dễ dàng, đừng nên để bị sấm sét hù dọa dẫn đến nguy hiểm tính mạng.Tiết Nhàn: Cũng phải.Vì vậy tổ tông này chợt lóe linh cơ, giáng năm đạo sấm sét liên tiếp đánh thẳng xuống sân nhà Lục Nhập Thất.Tiết Nhàn: Ngũ phúc lâm môn[2], ngụ ý tốt biết bao.Đám tiểu quỷ trong nhà Lục Nhập Thất bị dọa bật khóc oa oa.Lục Nhập Thất bị tiếng khóc vây quanh, vẻ mặt chết lặng.Tiết Nhàn làm bộ vô tội: Năm nhiều náo nhiệt.Huyền Mẫn: ……Một con rồng sao có thể nghịch ngợm đến như thế?******★Chú thích:[1]Đông lôi tống hỉ: sấm đông mang điềm lành.[2]Ngũ phúc lâm môn: nghĩa là ngũ phúc vào cửa, bao gồm: trường thọ, phú quý, an khang, hảo đức, thiện chung.Editor: Đừng hỏi pass phiên ngoại nữa, t đã cho những người muốn cho rồi. Vậy thôi.

Đồng Tiền Kham ThếTruyện Converter, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnY đường Giang gia nằm trong hẻm, trạch viện làm bằng gỗ, phần lớn đều đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn ba năm trước, hiện tại chỉ còn sót lại nửa gian sương phòng ở phía Tây, có thể chắn chút mưa gió, chẳng có ích mấy, không thích hợp cho người ở, nhưng lại có thể giấu quỷ. Con trai của Giang gia là Giang Thế Ninh còn chưa qua nhược quán[1], cứ ở vậy trong trạch viện nhà mình, sống đời của một cô hồn dã quỷ. Sau khi hắn lách qua tường trượt vào trong trạch viện thì còn lề mề thêm một lúc lâu, nhưng cái miệng thì lại không hề nhàn rỗi —— “Từ cửa vào đến sương phòng cách cả cái biển Đông Hải hả?” Giọng nói trong trẻo kia lại không nín nổi. Giang Thế Ninh vừa tự mở miệng nói xong, cái mặt bệnh lao liền hướng lên trời trợn trắng mắt, hắn im lặng một lát, sau đó lại dùng giọng khàn khàn nói tiếp: “Người thì vào được, còn hộp đồ ăn thì kẹt ở ngoài tường rồi.” Hắn xùy một tiếng, lẩm bẩm: “Bội phục.” Một lát sau lại đổi giọng nói: “Quá khen.” Giang Thế Ninh: “……..” Theo ánh trăng nhìn sắc… Tiết Nhàn: Ta đi tìm Thạch Đầu Trương xin Long Vương Túy, đông lôi tống hỉ[1], thêm phần náo nhiệt.Huyền Mẫn kéo y lại: ……Thạch Đầu Trương sắp bảy mươi rồi.Sống thọ như vậy không dễ dàng, đừng nên để bị sấm sét hù dọa dẫn đến nguy hiểm tính mạng.Tiết Nhàn: Cũng phải.Vì vậy tổ tông này chợt lóe linh cơ, giáng năm đạo sấm sét liên tiếp đánh thẳng xuống sân nhà Lục Nhập Thất.Tiết Nhàn: Ngũ phúc lâm môn[2], ngụ ý tốt biết bao.Đám tiểu quỷ trong nhà Lục Nhập Thất bị dọa bật khóc oa oa.Lục Nhập Thất bị tiếng khóc vây quanh, vẻ mặt chết lặng.Tiết Nhàn làm bộ vô tội: Năm nhiều náo nhiệt.Huyền Mẫn: ……Một con rồng sao có thể nghịch ngợm đến như thế?******★Chú thích:[1]Đông lôi tống hỉ: sấm đông mang điềm lành.[2]Ngũ phúc lâm môn: nghĩa là ngũ phúc vào cửa, bao gồm: trường thọ, phú quý, an khang, hảo đức, thiện chung.Editor: Đừng hỏi pass phiên ngoại nữa, t đã cho những người muốn cho rồi. Vậy thôi.

Quyển 6 - Chương 103: Phiên ngoại nhỏ mừng giao thừa