Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 2340

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2340“Gọi điện thoại kêu tất cả bọn họ quay trở về đây hết.”Diệp Phi (Phàm) Dương lại quát lên một lần nữa: “Gọi!”Dương Phá Cục kêu người ta bấm một dãy số, nhưng kết quả là Kim Mao lại tắt máy.Anh ta nheo mắt: “Tắt điện thoại, vậy có lẽ là đã đánh nhau rồi.”“Đồng đội heo!”Diệp Phi (Phàm) Dương đang định nổi bão gọi điện cho Hồng Phật, nhưng đột nhiên lại thấy dưới lầu có ba chiếc xe Jeep màu xanh lá chạy vào.Cửa xe mở, mười nam và nữ mặc đồng phục bước ra với vẻ mặt lạnh lùng.“Hằng Điện?”Diệp Phi (Phàm) Dương nhận ra biển số xe và quần áo, trong lòng chùng xuống thật mạnh: Xảy ra chuyện lớn!“Két…!” Năm chiếc xe Jeep chậm rãi lái vào Hội Long Đô Mã gần như cùng một lúc, không nhanh không chậm, lại kèm theo một luồng sát khí.Cửa xe mở ra, hơn mười nam nữ mặc đồng phục bước ra, đi qua đại sảnh với vẻ mặt thờ ơ, lao thẳng đến phòng Vip số một.Cho dù là bảo vệ hay là những người có chức quyền thì khi thấy những người này xuất hiện không những không những ngăn cản mà trái lại còn e dè mà nhường lại một con đường.Chỉ một lát sau bọn họ đã xuất hiện tại cửa phòng Vip số một, người phụ nữ trung niên không hề có một lời dư thừa nào mà đạp mạnh vào cánh cửa lớn xa hoa.Mười mấy người với vẻ mặt đằng đằng sát khí tràn vào trong.Bọn họ đồng thời giương súng chĩa vào hơn hai mươi người đang có mặt trong phòng: “Không được nhúc nhích!”Họng súng u ám, sát khí ác liệt.Sắc mặt của Uông Kiều Sở đang tựa trên ghế sô pha nói chuyện với Hùng Tử cực kỳ khó coi.Anh ta không ngờ rằng mình chỉ vừa mới gọi Hùng Tử tới đây để làm rõ chuyện Trần Tiểu Nguyệt gọi điện thoại cho mình, thì lại xuất hiện một đám khách không mời mà đến.Nhưng mà anh ta vẫn phản ứng rất nhanh, đưa tay cầm chiếc điện thoại trên bàn trà lên.Hùng Tử cũng hét lên một tiếng chói tai: “Mấy người muốn làm gì?”“Vèo!”Nhưng mà không đợi Uông Kiều Sở xóa đi một dãy số trong đó thì một tia ánh sáng trắng lóe lên rồi biến mất, cổ tay của Uông Kiều Sở lập tức rung lên.Sau đó điện thoại của anh ta bị văng mạnh ra khỏi lòng bàn tay và rớt xuống đất tạo ra một vài dấu vết.Lúc này, trên bàn trà còn sót lại một đồng tiền xu đang quay vòng vòng, điều này chứng tỏ phong thái mạnh mẽ của người ra tay.“Cấm động đậy!”Khi Uông Kiều Sở phản xạ có điều kiện chạm vào điện thoại một lần nữa thì vài khẩu súng ống đã được giơ lên cao và chĩa thẳng vào đầu anh ta một cách không thương tiếc.Sau đó, điện thoại đã bị người ta cướp đi.Vệ sĩ của Uông Kiều Sở vừa định bảo vệ chủ thì đã bị bắn một phát vào đầu và ngã xuống đất.“Mẹ mày…” Hùng Tử tức giận không thôi, vừa định đứng lên ra tay thì kết quả cũng bị đạp một cái nghiêng người.Vừa lạnh lùng lại vô tình.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2340“Gọi điện thoại kêu tất cả bọn họ quay trở về đây hết.”Diệp Phi (Phàm) Dương lại quát lên một lần nữa: “Gọi!”Dương Phá Cục kêu người ta bấm một dãy số, nhưng kết quả là Kim Mao lại tắt máy.Anh ta nheo mắt: “Tắt điện thoại, vậy có lẽ là đã đánh nhau rồi.”“Đồng đội heo!”Diệp Phi (Phàm) Dương đang định nổi bão gọi điện cho Hồng Phật, nhưng đột nhiên lại thấy dưới lầu có ba chiếc xe Jeep màu xanh lá chạy vào.Cửa xe mở, mười nam và nữ mặc đồng phục bước ra với vẻ mặt lạnh lùng.“Hằng Điện?”Diệp Phi (Phàm) Dương nhận ra biển số xe và quần áo, trong lòng chùng xuống thật mạnh: Xảy ra chuyện lớn!“Két…!” Năm chiếc xe Jeep chậm rãi lái vào Hội Long Đô Mã gần như cùng một lúc, không nhanh không chậm, lại kèm theo một luồng sát khí.Cửa xe mở ra, hơn mười nam nữ mặc đồng phục bước ra, đi qua đại sảnh với vẻ mặt thờ ơ, lao thẳng đến phòng Vip số một.Cho dù là bảo vệ hay là những người có chức quyền thì khi thấy những người này xuất hiện không những không những ngăn cản mà trái lại còn e dè mà nhường lại một con đường.Chỉ một lát sau bọn họ đã xuất hiện tại cửa phòng Vip số một, người phụ nữ trung niên không hề có một lời dư thừa nào mà đạp mạnh vào cánh cửa lớn xa hoa.Mười mấy người với vẻ mặt đằng đằng sát khí tràn vào trong.Bọn họ đồng thời giương súng chĩa vào hơn hai mươi người đang có mặt trong phòng: “Không được nhúc nhích!”Họng súng u ám, sát khí ác liệt.Sắc mặt của Uông Kiều Sở đang tựa trên ghế sô pha nói chuyện với Hùng Tử cực kỳ khó coi.Anh ta không ngờ rằng mình chỉ vừa mới gọi Hùng Tử tới đây để làm rõ chuyện Trần Tiểu Nguyệt gọi điện thoại cho mình, thì lại xuất hiện một đám khách không mời mà đến.Nhưng mà anh ta vẫn phản ứng rất nhanh, đưa tay cầm chiếc điện thoại trên bàn trà lên.Hùng Tử cũng hét lên một tiếng chói tai: “Mấy người muốn làm gì?”“Vèo!”Nhưng mà không đợi Uông Kiều Sở xóa đi một dãy số trong đó thì một tia ánh sáng trắng lóe lên rồi biến mất, cổ tay của Uông Kiều Sở lập tức rung lên.Sau đó điện thoại của anh ta bị văng mạnh ra khỏi lòng bàn tay và rớt xuống đất tạo ra một vài dấu vết.Lúc này, trên bàn trà còn sót lại một đồng tiền xu đang quay vòng vòng, điều này chứng tỏ phong thái mạnh mẽ của người ra tay.“Cấm động đậy!”Khi Uông Kiều Sở phản xạ có điều kiện chạm vào điện thoại một lần nữa thì vài khẩu súng ống đã được giơ lên cao và chĩa thẳng vào đầu anh ta một cách không thương tiếc.Sau đó, điện thoại đã bị người ta cướp đi.Vệ sĩ của Uông Kiều Sở vừa định bảo vệ chủ thì đã bị bắn một phát vào đầu và ngã xuống đất.“Mẹ mày…” Hùng Tử tức giận không thôi, vừa định đứng lên ra tay thì kết quả cũng bị đạp một cái nghiêng người.Vừa lạnh lùng lại vô tình.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2340“Gọi điện thoại kêu tất cả bọn họ quay trở về đây hết.”Diệp Phi (Phàm) Dương lại quát lên một lần nữa: “Gọi!”Dương Phá Cục kêu người ta bấm một dãy số, nhưng kết quả là Kim Mao lại tắt máy.Anh ta nheo mắt: “Tắt điện thoại, vậy có lẽ là đã đánh nhau rồi.”“Đồng đội heo!”Diệp Phi (Phàm) Dương đang định nổi bão gọi điện cho Hồng Phật, nhưng đột nhiên lại thấy dưới lầu có ba chiếc xe Jeep màu xanh lá chạy vào.Cửa xe mở, mười nam và nữ mặc đồng phục bước ra với vẻ mặt lạnh lùng.“Hằng Điện?”Diệp Phi (Phàm) Dương nhận ra biển số xe và quần áo, trong lòng chùng xuống thật mạnh: Xảy ra chuyện lớn!“Két…!” Năm chiếc xe Jeep chậm rãi lái vào Hội Long Đô Mã gần như cùng một lúc, không nhanh không chậm, lại kèm theo một luồng sát khí.Cửa xe mở ra, hơn mười nam nữ mặc đồng phục bước ra, đi qua đại sảnh với vẻ mặt thờ ơ, lao thẳng đến phòng Vip số một.Cho dù là bảo vệ hay là những người có chức quyền thì khi thấy những người này xuất hiện không những không những ngăn cản mà trái lại còn e dè mà nhường lại một con đường.Chỉ một lát sau bọn họ đã xuất hiện tại cửa phòng Vip số một, người phụ nữ trung niên không hề có một lời dư thừa nào mà đạp mạnh vào cánh cửa lớn xa hoa.Mười mấy người với vẻ mặt đằng đằng sát khí tràn vào trong.Bọn họ đồng thời giương súng chĩa vào hơn hai mươi người đang có mặt trong phòng: “Không được nhúc nhích!”Họng súng u ám, sát khí ác liệt.Sắc mặt của Uông Kiều Sở đang tựa trên ghế sô pha nói chuyện với Hùng Tử cực kỳ khó coi.Anh ta không ngờ rằng mình chỉ vừa mới gọi Hùng Tử tới đây để làm rõ chuyện Trần Tiểu Nguyệt gọi điện thoại cho mình, thì lại xuất hiện một đám khách không mời mà đến.Nhưng mà anh ta vẫn phản ứng rất nhanh, đưa tay cầm chiếc điện thoại trên bàn trà lên.Hùng Tử cũng hét lên một tiếng chói tai: “Mấy người muốn làm gì?”“Vèo!”Nhưng mà không đợi Uông Kiều Sở xóa đi một dãy số trong đó thì một tia ánh sáng trắng lóe lên rồi biến mất, cổ tay của Uông Kiều Sở lập tức rung lên.Sau đó điện thoại của anh ta bị văng mạnh ra khỏi lòng bàn tay và rớt xuống đất tạo ra một vài dấu vết.Lúc này, trên bàn trà còn sót lại một đồng tiền xu đang quay vòng vòng, điều này chứng tỏ phong thái mạnh mẽ của người ra tay.“Cấm động đậy!”Khi Uông Kiều Sở phản xạ có điều kiện chạm vào điện thoại một lần nữa thì vài khẩu súng ống đã được giơ lên cao và chĩa thẳng vào đầu anh ta một cách không thương tiếc.Sau đó, điện thoại đã bị người ta cướp đi.Vệ sĩ của Uông Kiều Sở vừa định bảo vệ chủ thì đã bị bắn một phát vào đầu và ngã xuống đất.“Mẹ mày…” Hùng Tử tức giận không thôi, vừa định đứng lên ra tay thì kết quả cũng bị đạp một cái nghiêng người.Vừa lạnh lùng lại vô tình.

Chương 2340