Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 778

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Hâm Hâm, nhớ kỹ lời hẹn của mẹ con mình. Bất kể cha mẹ có ở bên con hay không, cũng nhất định phải tiếp tục sống, giống như Tôn Ngộ Không, đánh bại toàn bộ yêu quái!”Mẹ tôi vừa nói xong, liền bị quái vật yêu ma kia bắt đi, sau đó nhét vào trong mồm....Ngày hôm đó, tôi đã mất mẹ.Nhưng hiểm họa vẫn không bỏ qua cho tôi.Ngay khi cha tôi ôm lấy tôi, chạy ra khỏi tiểu khu.Lại có một con quái vật yêu ma nhìn trúng chúng tôi.Cha tôi cũng phát hiện ra điều này.“Tiểu Hâm, chạy thẳng một mạch về hướng này, tuyệt đối không được quay đầu lại, quay đầu lại sẽ bị quái vật bắt kịp và ăn thịt đấy.”Cha vỗ nhẹ lên đầu tôi và nói.Sau đó, tôi bị cha đẩy ra.Lúc đó tôi đã ý thức được chuyện gì đó. Nhưng tôi vẫn rất nghe lời cha, chạy một mạch về hướng kia.Nước mắt không ngừng chảy xuống, tôi không hề khóc thành tiếng.Tôi không biết đã chạy bao lâu.Vào lúc tôi cảm nhận được phía sau lưng có quái vật yêu ma sắp bắt tôi đi rồi, có một người vô cùng, vô cùng lợi hại, cầm kiếm và đao xông vào trong đám quái vật.Lúc đó, tôi mới biết, quái vật, thì ra thật sự có thể bị đánh bại.Ngày hôm đó, tôi lại mất cha.Nhìn thấy những người kia chiến đấu với quái vật, tôi ôm chặt lấy đầu, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.Sau khi quái vật bị đánh đuổi đi, tôi cắn răng bước tới bên cạnh một cô.Cô ấy khác với mọi người, trông có chút hung dữ, ánh mắt thì cực kỳ lạnh lùng.Nhưng cô ấy là người giỏi nhất trong đám người kia.Tôi túm lấy góc áo của cô, không buông tay.“Hử? Cha mẹ cháu đâu?” Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi hỏi.“Cha mẹ bị quái vật bắt đi rồi.” Tôi đáp.Sau khi tôi nói câu này, cô ấy im lặng mất mấy giây.Tôi nhìn vào mắt cô, dường nhưng có rất nhiều thứ lóe lên.“Có muốn trở nên mạnh mẽ không?”Cô ấy đột nhiên lên tiếng hỏi.Tôi chỉ do dự một giây, rồi lập tức đáp lời: “Muốn, cháu muốn giống như Tôn Ngộ Không! Đánh bại toàn bộ quái vật!”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Hâm Hâm, nhớ kỹ lời hẹn của mẹ con mình. Bất kể cha mẹ có ở bên con hay không, cũng nhất định phải tiếp tục sống, giống như Tôn Ngộ Không, đánh bại toàn bộ yêu quái!”Mẹ tôi vừa nói xong, liền bị quái vật yêu ma kia bắt đi, sau đó nhét vào trong mồm....Ngày hôm đó, tôi đã mất mẹ.Nhưng hiểm họa vẫn không bỏ qua cho tôi.Ngay khi cha tôi ôm lấy tôi, chạy ra khỏi tiểu khu.Lại có một con quái vật yêu ma nhìn trúng chúng tôi.Cha tôi cũng phát hiện ra điều này.“Tiểu Hâm, chạy thẳng một mạch về hướng này, tuyệt đối không được quay đầu lại, quay đầu lại sẽ bị quái vật bắt kịp và ăn thịt đấy.”Cha vỗ nhẹ lên đầu tôi và nói.Sau đó, tôi bị cha đẩy ra.Lúc đó tôi đã ý thức được chuyện gì đó. Nhưng tôi vẫn rất nghe lời cha, chạy một mạch về hướng kia.Nước mắt không ngừng chảy xuống, tôi không hề khóc thành tiếng.Tôi không biết đã chạy bao lâu.Vào lúc tôi cảm nhận được phía sau lưng có quái vật yêu ma sắp bắt tôi đi rồi, có một người vô cùng, vô cùng lợi hại, cầm kiếm và đao xông vào trong đám quái vật.Lúc đó, tôi mới biết, quái vật, thì ra thật sự có thể bị đánh bại.Ngày hôm đó, tôi lại mất cha.Nhìn thấy những người kia chiến đấu với quái vật, tôi ôm chặt lấy đầu, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.Sau khi quái vật bị đánh đuổi đi, tôi cắn răng bước tới bên cạnh một cô.Cô ấy khác với mọi người, trông có chút hung dữ, ánh mắt thì cực kỳ lạnh lùng.Nhưng cô ấy là người giỏi nhất trong đám người kia.Tôi túm lấy góc áo của cô, không buông tay.“Hử? Cha mẹ cháu đâu?” Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi hỏi.“Cha mẹ bị quái vật bắt đi rồi.” Tôi đáp.Sau khi tôi nói câu này, cô ấy im lặng mất mấy giây.Tôi nhìn vào mắt cô, dường nhưng có rất nhiều thứ lóe lên.“Có muốn trở nên mạnh mẽ không?”Cô ấy đột nhiên lên tiếng hỏi.Tôi chỉ do dự một giây, rồi lập tức đáp lời: “Muốn, cháu muốn giống như Tôn Ngộ Không! Đánh bại toàn bộ quái vật!”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Hâm Hâm, nhớ kỹ lời hẹn của mẹ con mình. Bất kể cha mẹ có ở bên con hay không, cũng nhất định phải tiếp tục sống, giống như Tôn Ngộ Không, đánh bại toàn bộ yêu quái!”Mẹ tôi vừa nói xong, liền bị quái vật yêu ma kia bắt đi, sau đó nhét vào trong mồm....Ngày hôm đó, tôi đã mất mẹ.Nhưng hiểm họa vẫn không bỏ qua cho tôi.Ngay khi cha tôi ôm lấy tôi, chạy ra khỏi tiểu khu.Lại có một con quái vật yêu ma nhìn trúng chúng tôi.Cha tôi cũng phát hiện ra điều này.“Tiểu Hâm, chạy thẳng một mạch về hướng này, tuyệt đối không được quay đầu lại, quay đầu lại sẽ bị quái vật bắt kịp và ăn thịt đấy.”Cha vỗ nhẹ lên đầu tôi và nói.Sau đó, tôi bị cha đẩy ra.Lúc đó tôi đã ý thức được chuyện gì đó. Nhưng tôi vẫn rất nghe lời cha, chạy một mạch về hướng kia.Nước mắt không ngừng chảy xuống, tôi không hề khóc thành tiếng.Tôi không biết đã chạy bao lâu.Vào lúc tôi cảm nhận được phía sau lưng có quái vật yêu ma sắp bắt tôi đi rồi, có một người vô cùng, vô cùng lợi hại, cầm kiếm và đao xông vào trong đám quái vật.Lúc đó, tôi mới biết, quái vật, thì ra thật sự có thể bị đánh bại.Ngày hôm đó, tôi lại mất cha.Nhìn thấy những người kia chiến đấu với quái vật, tôi ôm chặt lấy đầu, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.Sau khi quái vật bị đánh đuổi đi, tôi cắn răng bước tới bên cạnh một cô.Cô ấy khác với mọi người, trông có chút hung dữ, ánh mắt thì cực kỳ lạnh lùng.Nhưng cô ấy là người giỏi nhất trong đám người kia.Tôi túm lấy góc áo của cô, không buông tay.“Hử? Cha mẹ cháu đâu?” Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi hỏi.“Cha mẹ bị quái vật bắt đi rồi.” Tôi đáp.Sau khi tôi nói câu này, cô ấy im lặng mất mấy giây.Tôi nhìn vào mắt cô, dường nhưng có rất nhiều thứ lóe lên.“Có muốn trở nên mạnh mẽ không?”Cô ấy đột nhiên lên tiếng hỏi.Tôi chỉ do dự một giây, rồi lập tức đáp lời: “Muốn, cháu muốn giống như Tôn Ngộ Không! Đánh bại toàn bộ quái vật!”

Chương 778