Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 801
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Sát ý nồng đậm từ trên người nàng ta tỏa ra.Nhưng điều khiến nàng ta ngạc nhiên là Lâm Tiêu lúc này lại không có bất cứ phản ứng nào.Ánh mắt hắn bình tĩnh vô cùng, không có chút dao động nào.“Lâm Tiêu, chúng ta đi điều tra xem đã xảy ra chuyện gì đã nhé.” Can Anh Túc miễn cưỡng thu lại cơn phẫn nộ và sát ý trên người, đi tới bên cạnh Lâm Tiêu nhỏ giọng nói.Thù, nhất định phải báo.Nhưng hiện tại phải làm rõ xem đã xảy ra chuyện gì mới được.Lâm Tiêu không nói chuyện, cũng không đáp lời.“Tuế Nguyệt Chi Kính!” Hắn vung tay phải lên.Trước mặt hai người xuất hiện một tấm kính, cảnh tượng bên trong chính là Kiếm Ma tông.Chỉ là Kiếm Ma tông trong tấm kính kia vẫn còn là nơi phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui đông như trảy hội.So với mảnh đất trống hiện tại, hiển nhiên là khác biệt.“Đây là cảnh tượng khi nào vậy?” Can Anh Túc thắc mắc.“Một năm trước.” Lâm Tiêu cuối cùng cũng lên tiếng.Nhưng giọng của hắn khàn khàn, trầm đục, đầy sự đè nén.Tiếp đó Lâm Tiêu khẽ vung tay phải lên, cảnh tượng bên trong bắt đầu trôi nhanh hơn.Can Anh Túc đại khái hiểu được Lâm Tiêu đang làm gì rồi.Đại Tiêu Tiêu đang lợi dụng sức mạnh thời gian để tìm ra hung thủ hủy diệt Kiếm Ma tông.Rất nhanh sau đó, khung cảnh trôi tới một thời điểm rồi chợt dừng lại.Chỉ thấy cảnh tượng bên trong, trên bầu trời Kiếm Ma tông bị mây đen bủa vây.Kiếm Ma tông cũng lập tức ý thức được tình hình bất ổn.Mở ra đại trận hộ tông, tông chủ và hai người nữa xông lên trên bầu trời đầu tiên.Lúc Lâm Tiêu nhìn thấy ba người, thân mình khẽ run lên.Có thể nói, trong Kiếm Ma tông, người quan tâm và chăm sóc cho hắn nhiều nhất chính là ba người này.Đặc biệt là Cảnh lão, người thủ tại mộ kiếm, và lão ngoan đồng Mục lão.Nếu không có sự chăm sóc của ba người bọn họ, chỉ e bản thân cho dù có ngộ tính đỉnh cao cũng không thể trưởng thành nhanh đến thế.Khung cảnh lóe lên.Trong đám mây mù trên bầu trời có hai thân ảnh có hơi giống người, trực tiếp xông về phía ba người tông chủ Kiếm Ma tông.Hai hiệp.Chỉ với hai hiệp.Ba người tông chủ Kiếm Ma tông đã thất bại, thân mang trọng thương.Hai thân ảnh gần giống người kia không hề có ý định tha cho bọn họ.Cùng lúc đó, một chưởng màu đen lập tức từ trên trời giáng xuống, đánh lên đại trận hộ tông của Kiếm Ma tông.Đại trận hộ tông vỡ vụn trong nháy mắt.Các đệ tử và trưởng lão trong Kiếm Ma tông đều kinh hoảng.Đây chỉ là màn hồi tưởng trước mặt hai người, chỉ có hình ảnh mà không có âm thanh.Nhưng cho dù vậy, cảm xúc tuyệt vọng kia dường như tràn cả ra ngoài khung ảnh.Tiếp đó, ba vị tông chủ Kiếm Ma tông dường như là đối đầu một trận với thứ đang ẩn trong đám mây đen.Cuối cùng, lại là vô số đại chưởng ấn màu đen từ trên trời giáng xuống.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Sát ý nồng đậm từ trên người nàng ta tỏa ra.Nhưng điều khiến nàng ta ngạc nhiên là Lâm Tiêu lúc này lại không có bất cứ phản ứng nào.Ánh mắt hắn bình tĩnh vô cùng, không có chút dao động nào.“Lâm Tiêu, chúng ta đi điều tra xem đã xảy ra chuyện gì đã nhé.” Can Anh Túc miễn cưỡng thu lại cơn phẫn nộ và sát ý trên người, đi tới bên cạnh Lâm Tiêu nhỏ giọng nói.Thù, nhất định phải báo.Nhưng hiện tại phải làm rõ xem đã xảy ra chuyện gì mới được.Lâm Tiêu không nói chuyện, cũng không đáp lời.“Tuế Nguyệt Chi Kính!” Hắn vung tay phải lên.Trước mặt hai người xuất hiện một tấm kính, cảnh tượng bên trong chính là Kiếm Ma tông.Chỉ là Kiếm Ma tông trong tấm kính kia vẫn còn là nơi phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui đông như trảy hội.So với mảnh đất trống hiện tại, hiển nhiên là khác biệt.“Đây là cảnh tượng khi nào vậy?” Can Anh Túc thắc mắc.“Một năm trước.” Lâm Tiêu cuối cùng cũng lên tiếng.Nhưng giọng của hắn khàn khàn, trầm đục, đầy sự đè nén.Tiếp đó Lâm Tiêu khẽ vung tay phải lên, cảnh tượng bên trong bắt đầu trôi nhanh hơn.Can Anh Túc đại khái hiểu được Lâm Tiêu đang làm gì rồi.Đại Tiêu Tiêu đang lợi dụng sức mạnh thời gian để tìm ra hung thủ hủy diệt Kiếm Ma tông.Rất nhanh sau đó, khung cảnh trôi tới một thời điểm rồi chợt dừng lại.Chỉ thấy cảnh tượng bên trong, trên bầu trời Kiếm Ma tông bị mây đen bủa vây.Kiếm Ma tông cũng lập tức ý thức được tình hình bất ổn.Mở ra đại trận hộ tông, tông chủ và hai người nữa xông lên trên bầu trời đầu tiên.Lúc Lâm Tiêu nhìn thấy ba người, thân mình khẽ run lên.Có thể nói, trong Kiếm Ma tông, người quan tâm và chăm sóc cho hắn nhiều nhất chính là ba người này.Đặc biệt là Cảnh lão, người thủ tại mộ kiếm, và lão ngoan đồng Mục lão.Nếu không có sự chăm sóc của ba người bọn họ, chỉ e bản thân cho dù có ngộ tính đỉnh cao cũng không thể trưởng thành nhanh đến thế.Khung cảnh lóe lên.Trong đám mây mù trên bầu trời có hai thân ảnh có hơi giống người, trực tiếp xông về phía ba người tông chủ Kiếm Ma tông.Hai hiệp.Chỉ với hai hiệp.Ba người tông chủ Kiếm Ma tông đã thất bại, thân mang trọng thương.Hai thân ảnh gần giống người kia không hề có ý định tha cho bọn họ.Cùng lúc đó, một chưởng màu đen lập tức từ trên trời giáng xuống, đánh lên đại trận hộ tông của Kiếm Ma tông.Đại trận hộ tông vỡ vụn trong nháy mắt.Các đệ tử và trưởng lão trong Kiếm Ma tông đều kinh hoảng.Đây chỉ là màn hồi tưởng trước mặt hai người, chỉ có hình ảnh mà không có âm thanh.Nhưng cho dù vậy, cảm xúc tuyệt vọng kia dường như tràn cả ra ngoài khung ảnh.Tiếp đó, ba vị tông chủ Kiếm Ma tông dường như là đối đầu một trận với thứ đang ẩn trong đám mây đen.Cuối cùng, lại là vô số đại chưởng ấn màu đen từ trên trời giáng xuống.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Sát ý nồng đậm từ trên người nàng ta tỏa ra.Nhưng điều khiến nàng ta ngạc nhiên là Lâm Tiêu lúc này lại không có bất cứ phản ứng nào.Ánh mắt hắn bình tĩnh vô cùng, không có chút dao động nào.“Lâm Tiêu, chúng ta đi điều tra xem đã xảy ra chuyện gì đã nhé.” Can Anh Túc miễn cưỡng thu lại cơn phẫn nộ và sát ý trên người, đi tới bên cạnh Lâm Tiêu nhỏ giọng nói.Thù, nhất định phải báo.Nhưng hiện tại phải làm rõ xem đã xảy ra chuyện gì mới được.Lâm Tiêu không nói chuyện, cũng không đáp lời.“Tuế Nguyệt Chi Kính!” Hắn vung tay phải lên.Trước mặt hai người xuất hiện một tấm kính, cảnh tượng bên trong chính là Kiếm Ma tông.Chỉ là Kiếm Ma tông trong tấm kính kia vẫn còn là nơi phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui đông như trảy hội.So với mảnh đất trống hiện tại, hiển nhiên là khác biệt.“Đây là cảnh tượng khi nào vậy?” Can Anh Túc thắc mắc.“Một năm trước.” Lâm Tiêu cuối cùng cũng lên tiếng.Nhưng giọng của hắn khàn khàn, trầm đục, đầy sự đè nén.Tiếp đó Lâm Tiêu khẽ vung tay phải lên, cảnh tượng bên trong bắt đầu trôi nhanh hơn.Can Anh Túc đại khái hiểu được Lâm Tiêu đang làm gì rồi.Đại Tiêu Tiêu đang lợi dụng sức mạnh thời gian để tìm ra hung thủ hủy diệt Kiếm Ma tông.Rất nhanh sau đó, khung cảnh trôi tới một thời điểm rồi chợt dừng lại.Chỉ thấy cảnh tượng bên trong, trên bầu trời Kiếm Ma tông bị mây đen bủa vây.Kiếm Ma tông cũng lập tức ý thức được tình hình bất ổn.Mở ra đại trận hộ tông, tông chủ và hai người nữa xông lên trên bầu trời đầu tiên.Lúc Lâm Tiêu nhìn thấy ba người, thân mình khẽ run lên.Có thể nói, trong Kiếm Ma tông, người quan tâm và chăm sóc cho hắn nhiều nhất chính là ba người này.Đặc biệt là Cảnh lão, người thủ tại mộ kiếm, và lão ngoan đồng Mục lão.Nếu không có sự chăm sóc của ba người bọn họ, chỉ e bản thân cho dù có ngộ tính đỉnh cao cũng không thể trưởng thành nhanh đến thế.Khung cảnh lóe lên.Trong đám mây mù trên bầu trời có hai thân ảnh có hơi giống người, trực tiếp xông về phía ba người tông chủ Kiếm Ma tông.Hai hiệp.Chỉ với hai hiệp.Ba người tông chủ Kiếm Ma tông đã thất bại, thân mang trọng thương.Hai thân ảnh gần giống người kia không hề có ý định tha cho bọn họ.Cùng lúc đó, một chưởng màu đen lập tức từ trên trời giáng xuống, đánh lên đại trận hộ tông của Kiếm Ma tông.Đại trận hộ tông vỡ vụn trong nháy mắt.Các đệ tử và trưởng lão trong Kiếm Ma tông đều kinh hoảng.Đây chỉ là màn hồi tưởng trước mặt hai người, chỉ có hình ảnh mà không có âm thanh.Nhưng cho dù vậy, cảm xúc tuyệt vọng kia dường như tràn cả ra ngoài khung ảnh.Tiếp đó, ba vị tông chủ Kiếm Ma tông dường như là đối đầu một trận với thứ đang ẩn trong đám mây đen.Cuối cùng, lại là vô số đại chưởng ấn màu đen từ trên trời giáng xuống.