Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 813: Quá tốt rồi!

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Không kẻ nào dám tới gần cánh cổng kỳ lạ này thêm một bước.Nhưng cho dù là nhiều người như vậy tới đây, cũng không một ai có thể nhận ra lai lịch của cánh cổng lớn này.“Đúng là có độc, bọn ta kéo tới mười mấy người, giờ chỉ còn lại mình ta.”“Đây rốt cuộc là thứ gì vậy, cảm giác không giống cơ duyên.”“Quả thực không giống, nhưng lúc ta lại gần nó một chút, dường như nghe được tiếng cánh cổng đó đang gọi ta.”“Hả? Ngươi cũng cảm thấy như vậy sao, ta cứ tưởng là ta bị ảo giác chứ!”“Cái gì, không lẽ là thật đấy chứ? Ý của các người là...lẽ nào cánh cổng lớn này lại biết nói chuyện, hoặc là truyền âm?”“Hay là chúng ta đứng xa hơn chút nữa đi, không biết tại sao, ta cảm thấy cánh cổng này sau khi giết nhiều người như vậy, lại trở nên càng thêm kỳ lạ rồi.”Quần chúng đứng cách xa khỏi cánh cổng lớn, cùng nhau thảo luận.Mà sau đó, ngay tại thời điểm này.Ầm!!Một tòa cung điện nằm bên hông của hoàng cung Đại Can có một luồng khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên trời.“Ủa? Khí tức này là...cường giả Sinh Tử Cảnh?”“Mà còn là Sinh Tử Cảnh vừa mới đột phá.”“Được đấy!!! Đông Vực lại sinh ra thêm một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi.”“Tuy là ở thiên vực của chúng ta, Sinh Tử Cảnh nhiều vô kể, nhưng ở Đông Vực, ngoại trừ lão bất tử ở mấy thánh địa kia thì đã lâu lắm rồi không có thêm cường giả Sinh Tử Cảnh nào xuất hiện rồi.”“Toi rồi, lần này thì vương triều Đại Can bỏ xa chúng ta ở phía sau rồi.”“Ta đã nói mà, vương triều Đại Can khí vận hồng thiên, giờ mới qua chưa bao lâu, đã xuất hiện một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi, thế thì cường giả bán Đế Cảnh chỉ e là không còn xa đâu.”Ngay khi quần chúng đang kinh ngạc hô hoán, một bóng người từ phía thiên điện bay tới.Hả?Là một thiếu niên sao???Đám người lại lần nữa kinh ngạc.Mà thiếu niên này trông tướng mạo quá là trẻ tuổi, hoàn toàn không có dáng vẻ của cường giả Sinh Tử Cảnh.Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Không kẻ nào dám tới gần cánh cổng kỳ lạ này thêm một bước.Nhưng cho dù là nhiều người như vậy tới đây, cũng không một ai có thể nhận ra lai lịch của cánh cổng lớn này.“Đúng là có độc, bọn ta kéo tới mười mấy người, giờ chỉ còn lại mình ta.”“Đây rốt cuộc là thứ gì vậy, cảm giác không giống cơ duyên.”“Quả thực không giống, nhưng lúc ta lại gần nó một chút, dường như nghe được tiếng cánh cổng đó đang gọi ta.”“Hả? Ngươi cũng cảm thấy như vậy sao, ta cứ tưởng là ta bị ảo giác chứ!”“Cái gì, không lẽ là thật đấy chứ? Ý của các người là...lẽ nào cánh cổng lớn này lại biết nói chuyện, hoặc là truyền âm?”“Hay là chúng ta đứng xa hơn chút nữa đi, không biết tại sao, ta cảm thấy cánh cổng này sau khi giết nhiều người như vậy, lại trở nên càng thêm kỳ lạ rồi.”Quần chúng đứng cách xa khỏi cánh cổng lớn, cùng nhau thảo luận.Mà sau đó, ngay tại thời điểm này.Ầm!!Một tòa cung điện nằm bên hông của hoàng cung Đại Can có một luồng khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên trời.“Ủa? Khí tức này là...cường giả Sinh Tử Cảnh?”“Mà còn là Sinh Tử Cảnh vừa mới đột phá.”“Được đấy!!! Đông Vực lại sinh ra thêm một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi.”“Tuy là ở thiên vực của chúng ta, Sinh Tử Cảnh nhiều vô kể, nhưng ở Đông Vực, ngoại trừ lão bất tử ở mấy thánh địa kia thì đã lâu lắm rồi không có thêm cường giả Sinh Tử Cảnh nào xuất hiện rồi.”“Toi rồi, lần này thì vương triều Đại Can bỏ xa chúng ta ở phía sau rồi.”“Ta đã nói mà, vương triều Đại Can khí vận hồng thiên, giờ mới qua chưa bao lâu, đã xuất hiện một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi, thế thì cường giả bán Đế Cảnh chỉ e là không còn xa đâu.”Ngay khi quần chúng đang kinh ngạc hô hoán, một bóng người từ phía thiên điện bay tới.Hả?Là một thiếu niên sao???Đám người lại lần nữa kinh ngạc.Mà thiếu niên này trông tướng mạo quá là trẻ tuổi, hoàn toàn không có dáng vẻ của cường giả Sinh Tử Cảnh.Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Không kẻ nào dám tới gần cánh cổng kỳ lạ này thêm một bước.Nhưng cho dù là nhiều người như vậy tới đây, cũng không một ai có thể nhận ra lai lịch của cánh cổng lớn này.“Đúng là có độc, bọn ta kéo tới mười mấy người, giờ chỉ còn lại mình ta.”“Đây rốt cuộc là thứ gì vậy, cảm giác không giống cơ duyên.”“Quả thực không giống, nhưng lúc ta lại gần nó một chút, dường như nghe được tiếng cánh cổng đó đang gọi ta.”“Hả? Ngươi cũng cảm thấy như vậy sao, ta cứ tưởng là ta bị ảo giác chứ!”“Cái gì, không lẽ là thật đấy chứ? Ý của các người là...lẽ nào cánh cổng lớn này lại biết nói chuyện, hoặc là truyền âm?”“Hay là chúng ta đứng xa hơn chút nữa đi, không biết tại sao, ta cảm thấy cánh cổng này sau khi giết nhiều người như vậy, lại trở nên càng thêm kỳ lạ rồi.”Quần chúng đứng cách xa khỏi cánh cổng lớn, cùng nhau thảo luận.Mà sau đó, ngay tại thời điểm này.Ầm!!Một tòa cung điện nằm bên hông của hoàng cung Đại Can có một luồng khí tức mạnh mẽ xông thẳng lên trời.“Ủa? Khí tức này là...cường giả Sinh Tử Cảnh?”“Mà còn là Sinh Tử Cảnh vừa mới đột phá.”“Được đấy!!! Đông Vực lại sinh ra thêm một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi.”“Tuy là ở thiên vực của chúng ta, Sinh Tử Cảnh nhiều vô kể, nhưng ở Đông Vực, ngoại trừ lão bất tử ở mấy thánh địa kia thì đã lâu lắm rồi không có thêm cường giả Sinh Tử Cảnh nào xuất hiện rồi.”“Toi rồi, lần này thì vương triều Đại Can bỏ xa chúng ta ở phía sau rồi.”“Ta đã nói mà, vương triều Đại Can khí vận hồng thiên, giờ mới qua chưa bao lâu, đã xuất hiện một cường giả Sinh Tử Cảnh rồi, thế thì cường giả bán Đế Cảnh chỉ e là không còn xa đâu.”Ngay khi quần chúng đang kinh ngạc hô hoán, một bóng người từ phía thiên điện bay tới.Hả?Là một thiếu niên sao???Đám người lại lần nữa kinh ngạc.Mà thiếu niên này trông tướng mạo quá là trẻ tuổi, hoàn toàn không có dáng vẻ của cường giả Sinh Tử Cảnh.Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.

Chương 813: Quá tốt rồi!