Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 815
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đây là một cánh cổng phong ấn.Cánh cổng phong ấn của Huyền Thiên Giới.Đằng sau nó là một vị diện cao cấp và trực thuộc của Huyền Thiên Giới.Tháp Thiên Đạo nói vị diện đó gọi là Tôn Hoàng Giới.Hơn nữa, thực ra thì rất lâu, rất lâu về trước, Huyền Thiên Giới và Tôn Hoàng Giới là một.Chỉ có điều, sau này vì đủ loại nguyên nhân, bị mấy vị đại năng bắt tay nhau tạo ra ba cánh cổng phong ấn, triệt để chặn lại con đường nối giữa hai thế giới.Muốn tiến vào Tôn Hoàng Giới, thì phải đợi sau khi thực lực tu vi đạt tới đỉnh cao, trải qua các bước như độ kiếp, phá vỡ không gian, ‘Phi thăng’,...thì mới tới được Tôn Hoàng Giới.Lâm Tiêu nhìn về cánh cổng phong ấn, đôi mắt nheo lại.Tại sao nó lại xuất hiện vào lúc hắn đột phá Sinh Tử Cảnh chứ?Nếu phá bỏ cánh cổng phong ấn này, thì sẽ ra sao?Ầm!!Lúc này, chín loại ý cảnh và Tuế Nguyệt chi lực ở trong cơ thể Lâm Tiêu hơi có dấu hiệu cộng hưởng.“Cánh cổng phong ấn này sắp ra tay rồi!!”Cánh cổng bị phong ấn trên trời lúc này càng thêm sáng chói, những sợi xích phong ấn ở bốn góc cánh cổng cũng đung đưa như những con rắn độc, chúng như đang nhìn chằm chằm vào đám người bên dưới.Dị tượng này làm cho những thế lực lớn chưa rời đi cảm thấy rợn tóc gáy. Cánh cổng này đã xảy ra chuyện gì.Ầm! một giây sau luồng khí đen từ trên cổng điên cuồng bốc lên, những sợi xích phong ấn cũng men theo luồng khí đen vươn về phía mọi người.“Không xong! Cánh cửa này chủ động công kích.”“Chạy! cái thứ này rốt cuộc là cái quái gì vậy!”“Ta cảm thấy kể cả có mở được cửa cũng không chắc là cơ duyên, mau chạy thôi!”Những kẻ tham lam kia bây giờ chỉ muốn bỏ chạy, nhưng đã quá muộn, tốc độ của luồng khí đen và cả những sợi xích phong ấn nhanh hơn bọn họ nghĩ rất nhiều. Gần như chỉ trong một cái chớp mắt những người kia đã bị luồng khí đen và xích phong ấn bao lấy.Không cần biết họ thi triển thần thông gì cũng không thể phản kháng nổi. Chỉ cần bị luồng khí đen kia bám lên người dù chỉ một chút cũng vô vọng chạy thoát.Những người cách khoảng 10m thấy cảnh này thì sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh, vẻ mặt kinh hãi sắc mặt tái nhợt. Trước một màn khủng bố này, ai tiến lên người đó sẽ chết. May mà họ chậm chân hơn những kẻ kia, nếu không thì kết cục cũng sẽ giống vậy.Uy năng của cánh cổng này không nằm trong tầm hiểu biết của bọn họ.“Cũng không biết thiếu niên vừa đột phá sinh tử cảnh lúc nãy thế nào rồi?”“Còn thế nào nữa, khẳng định tiêu rồi.”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đây là một cánh cổng phong ấn.Cánh cổng phong ấn của Huyền Thiên Giới.Đằng sau nó là một vị diện cao cấp và trực thuộc của Huyền Thiên Giới.Tháp Thiên Đạo nói vị diện đó gọi là Tôn Hoàng Giới.Hơn nữa, thực ra thì rất lâu, rất lâu về trước, Huyền Thiên Giới và Tôn Hoàng Giới là một.Chỉ có điều, sau này vì đủ loại nguyên nhân, bị mấy vị đại năng bắt tay nhau tạo ra ba cánh cổng phong ấn, triệt để chặn lại con đường nối giữa hai thế giới.Muốn tiến vào Tôn Hoàng Giới, thì phải đợi sau khi thực lực tu vi đạt tới đỉnh cao, trải qua các bước như độ kiếp, phá vỡ không gian, ‘Phi thăng’,...thì mới tới được Tôn Hoàng Giới.Lâm Tiêu nhìn về cánh cổng phong ấn, đôi mắt nheo lại.Tại sao nó lại xuất hiện vào lúc hắn đột phá Sinh Tử Cảnh chứ?Nếu phá bỏ cánh cổng phong ấn này, thì sẽ ra sao?Ầm!!Lúc này, chín loại ý cảnh và Tuế Nguyệt chi lực ở trong cơ thể Lâm Tiêu hơi có dấu hiệu cộng hưởng.“Cánh cổng phong ấn này sắp ra tay rồi!!”Cánh cổng bị phong ấn trên trời lúc này càng thêm sáng chói, những sợi xích phong ấn ở bốn góc cánh cổng cũng đung đưa như những con rắn độc, chúng như đang nhìn chằm chằm vào đám người bên dưới.Dị tượng này làm cho những thế lực lớn chưa rời đi cảm thấy rợn tóc gáy. Cánh cổng này đã xảy ra chuyện gì.Ầm! một giây sau luồng khí đen từ trên cổng điên cuồng bốc lên, những sợi xích phong ấn cũng men theo luồng khí đen vươn về phía mọi người.“Không xong! Cánh cửa này chủ động công kích.”“Chạy! cái thứ này rốt cuộc là cái quái gì vậy!”“Ta cảm thấy kể cả có mở được cửa cũng không chắc là cơ duyên, mau chạy thôi!”Những kẻ tham lam kia bây giờ chỉ muốn bỏ chạy, nhưng đã quá muộn, tốc độ của luồng khí đen và cả những sợi xích phong ấn nhanh hơn bọn họ nghĩ rất nhiều. Gần như chỉ trong một cái chớp mắt những người kia đã bị luồng khí đen và xích phong ấn bao lấy.Không cần biết họ thi triển thần thông gì cũng không thể phản kháng nổi. Chỉ cần bị luồng khí đen kia bám lên người dù chỉ một chút cũng vô vọng chạy thoát.Những người cách khoảng 10m thấy cảnh này thì sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh, vẻ mặt kinh hãi sắc mặt tái nhợt. Trước một màn khủng bố này, ai tiến lên người đó sẽ chết. May mà họ chậm chân hơn những kẻ kia, nếu không thì kết cục cũng sẽ giống vậy.Uy năng của cánh cổng này không nằm trong tầm hiểu biết của bọn họ.“Cũng không biết thiếu niên vừa đột phá sinh tử cảnh lúc nãy thế nào rồi?”“Còn thế nào nữa, khẳng định tiêu rồi.”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đây là một cánh cổng phong ấn.Cánh cổng phong ấn của Huyền Thiên Giới.Đằng sau nó là một vị diện cao cấp và trực thuộc của Huyền Thiên Giới.Tháp Thiên Đạo nói vị diện đó gọi là Tôn Hoàng Giới.Hơn nữa, thực ra thì rất lâu, rất lâu về trước, Huyền Thiên Giới và Tôn Hoàng Giới là một.Chỉ có điều, sau này vì đủ loại nguyên nhân, bị mấy vị đại năng bắt tay nhau tạo ra ba cánh cổng phong ấn, triệt để chặn lại con đường nối giữa hai thế giới.Muốn tiến vào Tôn Hoàng Giới, thì phải đợi sau khi thực lực tu vi đạt tới đỉnh cao, trải qua các bước như độ kiếp, phá vỡ không gian, ‘Phi thăng’,...thì mới tới được Tôn Hoàng Giới.Lâm Tiêu nhìn về cánh cổng phong ấn, đôi mắt nheo lại.Tại sao nó lại xuất hiện vào lúc hắn đột phá Sinh Tử Cảnh chứ?Nếu phá bỏ cánh cổng phong ấn này, thì sẽ ra sao?Ầm!!Lúc này, chín loại ý cảnh và Tuế Nguyệt chi lực ở trong cơ thể Lâm Tiêu hơi có dấu hiệu cộng hưởng.“Cánh cổng phong ấn này sắp ra tay rồi!!”Cánh cổng bị phong ấn trên trời lúc này càng thêm sáng chói, những sợi xích phong ấn ở bốn góc cánh cổng cũng đung đưa như những con rắn độc, chúng như đang nhìn chằm chằm vào đám người bên dưới.Dị tượng này làm cho những thế lực lớn chưa rời đi cảm thấy rợn tóc gáy. Cánh cổng này đã xảy ra chuyện gì.Ầm! một giây sau luồng khí đen từ trên cổng điên cuồng bốc lên, những sợi xích phong ấn cũng men theo luồng khí đen vươn về phía mọi người.“Không xong! Cánh cửa này chủ động công kích.”“Chạy! cái thứ này rốt cuộc là cái quái gì vậy!”“Ta cảm thấy kể cả có mở được cửa cũng không chắc là cơ duyên, mau chạy thôi!”Những kẻ tham lam kia bây giờ chỉ muốn bỏ chạy, nhưng đã quá muộn, tốc độ của luồng khí đen và cả những sợi xích phong ấn nhanh hơn bọn họ nghĩ rất nhiều. Gần như chỉ trong một cái chớp mắt những người kia đã bị luồng khí đen và xích phong ấn bao lấy.Không cần biết họ thi triển thần thông gì cũng không thể phản kháng nổi. Chỉ cần bị luồng khí đen kia bám lên người dù chỉ một chút cũng vô vọng chạy thoát.Những người cách khoảng 10m thấy cảnh này thì sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh, vẻ mặt kinh hãi sắc mặt tái nhợt. Trước một màn khủng bố này, ai tiến lên người đó sẽ chết. May mà họ chậm chân hơn những kẻ kia, nếu không thì kết cục cũng sẽ giống vậy.Uy năng của cánh cổng này không nằm trong tầm hiểu biết của bọn họ.“Cũng không biết thiếu niên vừa đột phá sinh tử cảnh lúc nãy thế nào rồi?”“Còn thế nào nữa, khẳng định tiêu rồi.”