Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 830

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Bốn hư ảnh Đại Đế kia ngơ ra.Đơ toàn tập.Chuyện gì vậy?Xảy ra chuyện gì thế?Đòn tấn công kia là giả đúng không!Nữ nhân ban nãy chỉ phối hợp phòng ngự, sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy?Tâm ma kiếp đã nói ngay từ đầu đâu rồi?Bốn Đại Đế đầu óc mụ mị, chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra cả.Mà Can Anh Túc, người đã giải quyết một hư ảnh Đại Đế, đồng thời tặng quà xong, từ từ quay đầu nhìn bốn người còn lại.“Ờm ~~ Để bản tôn xem xem, kẻ tiếp theo là ai nào! ~~” Ánh mắt Can Anh Túc mang vẻ đùa giỡn mà nhìn qua.Bốn Đại Đế bị ánh mắt của nàng ta lia tới, đều cảm thấy rét run, trong lòng lại có một cảm giác khiếp sợ khó hiểu.Điều này khiến Đại Đế lộ ra vẻ kinh hãi.Đã bao nhiêu con trăng rồi.Bọn họ đã không còn nhớ lần gần nhất có cảm giác này là vào con trăng nào rồi.Nhưng, nhưng tại sao chỉ một con sâu cái kiến còn chưa đạt tới Sinh Tử Cảnh lại có thể khiến bọn họ có cảm giác này.Nghĩ không ra, thực sự nghĩ không ra.“Ủa? ~~ Nếu đã không có ai lên tiếng, vậy bản tôn liền chọn đại một tên nhé.” Can Anh Túc cười nhạt, giơ một ngón tay ra, tùy ý chỉ vào một Đại Đế trong số đó.“Chọn ngươi nha! ~~”Vừa dứt lời, từ đầu ngón tay nàng phát ra một lực hủy diệt đầy tính công phá.Soạt!!Sức mạnh hủy diệt này giống như cực quang, lập tức bắn ra.“A!!!”Hư ảnh Đại Đế kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.Lão muốn tránh đi, nhưng tốc độ ánh sáng quá nhanh. Nhanh đến mức ngay cả thần thức Đại Đế Cảnh của lão ta không hề phát giác ra được.Đòn tấn công nhanh chóng ập tới, muốn tránh cũng chẳng tránh được.Chỉ thấy trên trán xuất hiện một lỗ máu.Sức mạnh hủy diệt đã chui vào bên trong, bắt đầu tàn phá khắp các ngóc ngách trong cơ thể.Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, hư ảnh Đại Đế đã bắt đầu tan biến từ phần đầu trở xuống.“Ngươi...rốt cuộc....là ai....”Hư ảnh Đại Đế này trợn tròn mắt, nói còn chưa dứt câu, thần niệm gốc đã hoàn toàn bị bóp nát.“Yên tâm đi! ~~ Món quà này ai ai cũng có phần, cũng không thiếu phần của ngươi đâu ~~~” Can Anh Túc mỉm cười, nói.Ngón tay nàng ta khẽ ngoắc một cái, thần niệm gốc đang chuẩn bị tiêu tan kia liền hóa thành một vòng xoáy.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Bốn hư ảnh Đại Đế kia ngơ ra.Đơ toàn tập.Chuyện gì vậy?Xảy ra chuyện gì thế?Đòn tấn công kia là giả đúng không!Nữ nhân ban nãy chỉ phối hợp phòng ngự, sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy?Tâm ma kiếp đã nói ngay từ đầu đâu rồi?Bốn Đại Đế đầu óc mụ mị, chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra cả.Mà Can Anh Túc, người đã giải quyết một hư ảnh Đại Đế, đồng thời tặng quà xong, từ từ quay đầu nhìn bốn người còn lại.“Ờm ~~ Để bản tôn xem xem, kẻ tiếp theo là ai nào! ~~” Ánh mắt Can Anh Túc mang vẻ đùa giỡn mà nhìn qua.Bốn Đại Đế bị ánh mắt của nàng ta lia tới, đều cảm thấy rét run, trong lòng lại có một cảm giác khiếp sợ khó hiểu.Điều này khiến Đại Đế lộ ra vẻ kinh hãi.Đã bao nhiêu con trăng rồi.Bọn họ đã không còn nhớ lần gần nhất có cảm giác này là vào con trăng nào rồi.Nhưng, nhưng tại sao chỉ một con sâu cái kiến còn chưa đạt tới Sinh Tử Cảnh lại có thể khiến bọn họ có cảm giác này.Nghĩ không ra, thực sự nghĩ không ra.“Ủa? ~~ Nếu đã không có ai lên tiếng, vậy bản tôn liền chọn đại một tên nhé.” Can Anh Túc cười nhạt, giơ một ngón tay ra, tùy ý chỉ vào một Đại Đế trong số đó.“Chọn ngươi nha! ~~”Vừa dứt lời, từ đầu ngón tay nàng phát ra một lực hủy diệt đầy tính công phá.Soạt!!Sức mạnh hủy diệt này giống như cực quang, lập tức bắn ra.“A!!!”Hư ảnh Đại Đế kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.Lão muốn tránh đi, nhưng tốc độ ánh sáng quá nhanh. Nhanh đến mức ngay cả thần thức Đại Đế Cảnh của lão ta không hề phát giác ra được.Đòn tấn công nhanh chóng ập tới, muốn tránh cũng chẳng tránh được.Chỉ thấy trên trán xuất hiện một lỗ máu.Sức mạnh hủy diệt đã chui vào bên trong, bắt đầu tàn phá khắp các ngóc ngách trong cơ thể.Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, hư ảnh Đại Đế đã bắt đầu tan biến từ phần đầu trở xuống.“Ngươi...rốt cuộc....là ai....”Hư ảnh Đại Đế này trợn tròn mắt, nói còn chưa dứt câu, thần niệm gốc đã hoàn toàn bị bóp nát.“Yên tâm đi! ~~ Món quà này ai ai cũng có phần, cũng không thiếu phần của ngươi đâu ~~~” Can Anh Túc mỉm cười, nói.Ngón tay nàng ta khẽ ngoắc một cái, thần niệm gốc đang chuẩn bị tiêu tan kia liền hóa thành một vòng xoáy.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Bốn hư ảnh Đại Đế kia ngơ ra.Đơ toàn tập.Chuyện gì vậy?Xảy ra chuyện gì thế?Đòn tấn công kia là giả đúng không!Nữ nhân ban nãy chỉ phối hợp phòng ngự, sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy?Tâm ma kiếp đã nói ngay từ đầu đâu rồi?Bốn Đại Đế đầu óc mụ mị, chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra cả.Mà Can Anh Túc, người đã giải quyết một hư ảnh Đại Đế, đồng thời tặng quà xong, từ từ quay đầu nhìn bốn người còn lại.“Ờm ~~ Để bản tôn xem xem, kẻ tiếp theo là ai nào! ~~” Ánh mắt Can Anh Túc mang vẻ đùa giỡn mà nhìn qua.Bốn Đại Đế bị ánh mắt của nàng ta lia tới, đều cảm thấy rét run, trong lòng lại có một cảm giác khiếp sợ khó hiểu.Điều này khiến Đại Đế lộ ra vẻ kinh hãi.Đã bao nhiêu con trăng rồi.Bọn họ đã không còn nhớ lần gần nhất có cảm giác này là vào con trăng nào rồi.Nhưng, nhưng tại sao chỉ một con sâu cái kiến còn chưa đạt tới Sinh Tử Cảnh lại có thể khiến bọn họ có cảm giác này.Nghĩ không ra, thực sự nghĩ không ra.“Ủa? ~~ Nếu đã không có ai lên tiếng, vậy bản tôn liền chọn đại một tên nhé.” Can Anh Túc cười nhạt, giơ một ngón tay ra, tùy ý chỉ vào một Đại Đế trong số đó.“Chọn ngươi nha! ~~”Vừa dứt lời, từ đầu ngón tay nàng phát ra một lực hủy diệt đầy tính công phá.Soạt!!Sức mạnh hủy diệt này giống như cực quang, lập tức bắn ra.“A!!!”Hư ảnh Đại Đế kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.Lão muốn tránh đi, nhưng tốc độ ánh sáng quá nhanh. Nhanh đến mức ngay cả thần thức Đại Đế Cảnh của lão ta không hề phát giác ra được.Đòn tấn công nhanh chóng ập tới, muốn tránh cũng chẳng tránh được.Chỉ thấy trên trán xuất hiện một lỗ máu.Sức mạnh hủy diệt đã chui vào bên trong, bắt đầu tàn phá khắp các ngóc ngách trong cơ thể.Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, hư ảnh Đại Đế đã bắt đầu tan biến từ phần đầu trở xuống.“Ngươi...rốt cuộc....là ai....”Hư ảnh Đại Đế này trợn tròn mắt, nói còn chưa dứt câu, thần niệm gốc đã hoàn toàn bị bóp nát.“Yên tâm đi! ~~ Món quà này ai ai cũng có phần, cũng không thiếu phần của ngươi đâu ~~~” Can Anh Túc mỉm cười, nói.Ngón tay nàng ta khẽ ngoắc một cái, thần niệm gốc đang chuẩn bị tiêu tan kia liền hóa thành một vòng xoáy.

Chương 830