Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 833: Tâm ma kiếp của nàng tới rồi
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Ngươi chắc chắn muốn cứu sao? Lần này có thể sẽ khiến ngươi phải trả cái giá không hề nhỏ đâu đó nha! ~~~” Can Anh Túc lẩm bẩm với không khí.“Chắc chắn!!!” Một giọng nói kiên định khác vang lên.“Haizzz ~~~ oan nghiệt mà, nam nhân có gì tốt chứ!~~ Thật là phiền phức mà! ~~” Can Anh Túc bày ra cái vẻ đau đầu.Tiếp đó, hai tay nàng ta kết thành một cái ấn đặc biệt.Một sức mạnh khủng bố từ trên người nàng từ từ tuôn ra.“Sau lần cứu giúp này, chỉ e là ngươi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu đấy! ~~” Can Anh Túc nhẹ nhàng nói.“Ta bằng lòng!” Một âm thanh khác cười nhạt, đáp.“Vậy được rồi, xem ra bản tôn lại phải đợi thêm mấy trăm năm nữa rồi...ủa?? Cái tên này...”Can Anh Túc đang chuẩn bị thi triển thần pháp thông thiên, thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên kỳ lạ.Sức mạnh kinh hãi thế tục kia cũng dần dần biến mất khỏi người nàng ta.“Sao vậy, sao vậy??? Sao lại đột nhiên dừng lại thế!” Một âm thanh khác trong cơ thể nàng vội vã hỏi.“Ngươi có thể yên tâm rồi, cái tên nhóc mà ngươi đang lo lắng, sắp tỉnh rồi.” Can Anh Túc cười đáp.“Hả? Thật sao! Thế thì tốt rồi, Đại Tiêu Tiêu cũng thật là, sao không tỉnh lại sớm một chút, hại người ta lo lắng muốn chết đi à, thật là đáng ghét mà!!!” Một giọng nói khác bên trong cơ thể phụng phịu nói.“Đừng vui mừng quá sớm, tên tiểu tử kia chắc là không sao rồi. Nhưng ngươi cưỡng chế mở ra tâm ma kiếp, sức mạnh trong cơ thể đã bị ta tiêu hao bảy tám phần rồi, ngươi phải nghĩ xem làm thế nào để vượt qua tâm ma kiếp đi thôi,” Can Anh Túc bất đắc dĩ nói.“Hì hì, không sao hết á! ~ Chỉ cần huynh ấy không sao là được!” Một giọng nói khác không đồng tình, đáp.Can Anh Túc: “……”Nàng ta trợn trắng mắt. “Bản tôn ngủ đây, không có việc gì thì đừng có làm phiền ta.”Nói xong, toàn thân Can Anh Túc chấn động kịch liệt, đồng tử giống như thủy tinh đỏ dần rút đi, biến về bình thường.Chỉ là Can Anh Túc vẫn chưa cảm nhận bản thân đã quay về cơ thể, nàng lập tức ngồi xếp bằng dưới mặt đất, nhắm chặt hai mắt.Tâm ma kiếp của nàng tới rồi.Lúc Can Anh Túc chuẩn bị bắt đầu chuyên tâm vựt qua tâm ma kiếp.Một bên khác, Đại Đế vừa chạy được đã nhặt theo một viên tiên tinh thi triển độn thuận chạy xa 100km. Phá vỡ quy tắc không gian dùng tốc độ nhanh nhất thi triển thần thuật bỏ chạy. Nhưng mà viên tinh thể lớn như vậy không cách nào mang theo lâu được, thứ đồ này mà chỉ dựa vào sức mạnh ý niệm cơ bản thì căn bản là không mang đi được.“Hahaha, may mà bản đế chừa một con đường, nếu không thì lại toi mạng như mấy đứa ngu kia.”“Quá nguy hiểm, từ bao giờ mà Đông Vực lại có một nữ nhân đáng sợ như vậy.”“Nhưng mà, đã không còn vấn đề gì rồi. Chỉ cần bản đế luyện hóa viên tinh thể này, tu vi hiện tại khẳng định sẽ đột phá giới hạn của Huyền Thiên giới! Tới lúc đó món nợ ngày hôm nay, bản đế sẽ tự tới thanh toán!” Vị đại đế này tâm tình cực tốt, nụ cười vẫn luôn đeo trên mặt.
“Ngươi chắc chắn muốn cứu sao? Lần này có thể sẽ khiến ngươi phải trả cái giá không hề nhỏ đâu đó nha! ~~~” Can Anh Túc lẩm bẩm với không khí.
“Chắc chắn!!!” Một giọng nói kiên định khác vang lên.
“Haizzz ~~~ oan nghiệt mà, nam nhân có gì tốt chứ!~~ Thật là phiền phức mà! ~~” Can Anh Túc bày ra cái vẻ đau đầu.
Tiếp đó, hai tay nàng ta kết thành một cái ấn đặc biệt.
Một sức mạnh khủng bố từ trên người nàng từ từ tuôn ra.
“Sau lần cứu giúp này, chỉ e là ngươi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu đấy! ~~” Can Anh Túc nhẹ nhàng nói.
“Ta bằng lòng!” Một âm thanh khác cười nhạt, đáp.
“Vậy được rồi, xem ra bản tôn lại phải đợi thêm mấy trăm năm nữa rồi...ủa?? Cái tên này...”
Can Anh Túc đang chuẩn bị thi triển thần pháp thông thiên, thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên kỳ lạ.
Sức mạnh kinh hãi thế tục kia cũng dần dần biến mất khỏi người nàng ta.
“Sao vậy, sao vậy??? Sao lại đột nhiên dừng lại thế!” Một âm thanh khác trong cơ thể nàng vội vã hỏi.
“Ngươi có thể yên tâm rồi, cái tên nhóc mà ngươi đang lo lắng, sắp tỉnh rồi.” Can Anh Túc cười đáp.
“Hả? Thật sao! Thế thì tốt rồi, Đại Tiêu Tiêu cũng thật là, sao không tỉnh lại sớm một chút, hại người ta lo lắng muốn chết đi à, thật là đáng ghét mà!!!” Một giọng nói khác bên trong cơ thể phụng phịu nói.
“Đừng vui mừng quá sớm, tên tiểu tử kia chắc là không sao rồi. Nhưng ngươi cưỡng chế mở ra tâm ma kiếp, sức mạnh trong cơ thể đã bị ta tiêu hao bảy tám phần rồi, ngươi phải nghĩ xem làm thế nào để vượt qua tâm ma kiếp đi thôi,” Can Anh Túc bất đắc dĩ nói.
“Hì hì, không sao hết á! ~ Chỉ cần huynh ấy không sao là được!” Một giọng nói khác không đồng tình, đáp.
Can Anh Túc: “……”
Nàng ta trợn trắng mắt. “Bản tôn ngủ đây, không có việc gì thì đừng có làm phiền ta.”
Nói xong, toàn thân Can Anh Túc chấn động kịch liệt, đồng tử giống như thủy tinh đỏ dần rút đi, biến về bình thường.
Chỉ là Can Anh Túc vẫn chưa cảm nhận bản thân đã quay về cơ thể, nàng lập tức ngồi xếp bằng dưới mặt đất, nhắm chặt hai mắt.
Tâm ma kiếp của nàng tới rồi.
Lúc Can Anh Túc chuẩn bị bắt đầu chuyên tâm vựt qua tâm ma kiếp.
Một bên khác, Đại Đế vừa chạy được đã nhặt theo một viên tiên tinh thi triển độn thuận chạy xa 100km. Phá vỡ quy tắc không gian dùng tốc độ nhanh nhất thi triển thần thuật bỏ chạy. Nhưng mà viên tinh thể lớn như vậy không cách nào mang theo lâu được, thứ đồ này mà chỉ dựa vào sức mạnh ý niệm cơ bản thì căn bản là không mang đi được.
“Hahaha, may mà bản đế chừa một con đường, nếu không thì lại toi mạng như mấy đứa ngu kia.”
“Quá nguy hiểm, từ bao giờ mà Đông Vực lại có một nữ nhân đáng sợ như vậy.”
“Nhưng mà, đã không còn vấn đề gì rồi. Chỉ cần bản đế luyện hóa viên tinh thể này, tu vi hiện tại khẳng định sẽ đột phá giới hạn của Huyền Thiên giới! Tới lúc đó món nợ ngày hôm nay, bản đế sẽ tự tới thanh toán!” Vị đại đế này tâm tình cực tốt, nụ cười vẫn luôn đeo trên mặt.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Ngươi chắc chắn muốn cứu sao? Lần này có thể sẽ khiến ngươi phải trả cái giá không hề nhỏ đâu đó nha! ~~~” Can Anh Túc lẩm bẩm với không khí.“Chắc chắn!!!” Một giọng nói kiên định khác vang lên.“Haizzz ~~~ oan nghiệt mà, nam nhân có gì tốt chứ!~~ Thật là phiền phức mà! ~~” Can Anh Túc bày ra cái vẻ đau đầu.Tiếp đó, hai tay nàng ta kết thành một cái ấn đặc biệt.Một sức mạnh khủng bố từ trên người nàng từ từ tuôn ra.“Sau lần cứu giúp này, chỉ e là ngươi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu đấy! ~~” Can Anh Túc nhẹ nhàng nói.“Ta bằng lòng!” Một âm thanh khác cười nhạt, đáp.“Vậy được rồi, xem ra bản tôn lại phải đợi thêm mấy trăm năm nữa rồi...ủa?? Cái tên này...”Can Anh Túc đang chuẩn bị thi triển thần pháp thông thiên, thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên kỳ lạ.Sức mạnh kinh hãi thế tục kia cũng dần dần biến mất khỏi người nàng ta.“Sao vậy, sao vậy??? Sao lại đột nhiên dừng lại thế!” Một âm thanh khác trong cơ thể nàng vội vã hỏi.“Ngươi có thể yên tâm rồi, cái tên nhóc mà ngươi đang lo lắng, sắp tỉnh rồi.” Can Anh Túc cười đáp.“Hả? Thật sao! Thế thì tốt rồi, Đại Tiêu Tiêu cũng thật là, sao không tỉnh lại sớm một chút, hại người ta lo lắng muốn chết đi à, thật là đáng ghét mà!!!” Một giọng nói khác bên trong cơ thể phụng phịu nói.“Đừng vui mừng quá sớm, tên tiểu tử kia chắc là không sao rồi. Nhưng ngươi cưỡng chế mở ra tâm ma kiếp, sức mạnh trong cơ thể đã bị ta tiêu hao bảy tám phần rồi, ngươi phải nghĩ xem làm thế nào để vượt qua tâm ma kiếp đi thôi,” Can Anh Túc bất đắc dĩ nói.“Hì hì, không sao hết á! ~ Chỉ cần huynh ấy không sao là được!” Một giọng nói khác không đồng tình, đáp.Can Anh Túc: “……”Nàng ta trợn trắng mắt. “Bản tôn ngủ đây, không có việc gì thì đừng có làm phiền ta.”Nói xong, toàn thân Can Anh Túc chấn động kịch liệt, đồng tử giống như thủy tinh đỏ dần rút đi, biến về bình thường.Chỉ là Can Anh Túc vẫn chưa cảm nhận bản thân đã quay về cơ thể, nàng lập tức ngồi xếp bằng dưới mặt đất, nhắm chặt hai mắt.Tâm ma kiếp của nàng tới rồi.Lúc Can Anh Túc chuẩn bị bắt đầu chuyên tâm vựt qua tâm ma kiếp.Một bên khác, Đại Đế vừa chạy được đã nhặt theo một viên tiên tinh thi triển độn thuận chạy xa 100km. Phá vỡ quy tắc không gian dùng tốc độ nhanh nhất thi triển thần thuật bỏ chạy. Nhưng mà viên tinh thể lớn như vậy không cách nào mang theo lâu được, thứ đồ này mà chỉ dựa vào sức mạnh ý niệm cơ bản thì căn bản là không mang đi được.“Hahaha, may mà bản đế chừa một con đường, nếu không thì lại toi mạng như mấy đứa ngu kia.”“Quá nguy hiểm, từ bao giờ mà Đông Vực lại có một nữ nhân đáng sợ như vậy.”“Nhưng mà, đã không còn vấn đề gì rồi. Chỉ cần bản đế luyện hóa viên tinh thể này, tu vi hiện tại khẳng định sẽ đột phá giới hạn của Huyền Thiên giới! Tới lúc đó món nợ ngày hôm nay, bản đế sẽ tự tới thanh toán!” Vị đại đế này tâm tình cực tốt, nụ cười vẫn luôn đeo trên mặt.