Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 914: Lên hết toàn bộ ư?

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đám người của thế lực Bất Tử Cốc đều đã bị dọa cho biến sắc rồi.Bọn họ căn bản không cần bàn bạc, đều chạy toán loạn mỗi người một ngả.Đợi đến khi rời khỏi phạm vi của lôi đài Thiên Địa, bọn họ liền lập tức trở về Bất Tử Cốc mời lão tổ của bọn họ ra tay.Quái vật như này, chỉ có lão tổ mới có thể thực sự trấn áp và chế phục thôi.Vèo vèo vèo!Các đệ tử và trưởng lão Bất Tử Cốc đều chạy như ong vỡ tổ.Mà Lâm Tiêu ở trên lôi đài, ánh mắt lạnh lẽo quét một vòng khắp tứ phía.Bất Tử Cốc ngươi diệt toàn bộ Kiếm Ma Tông của ta, bây giờ ta mới chỉ giết có vài tên thôi đấy.Giờ mà để các ngươi chạy thoát, thế thì có phải là vô lí quá không nhỉ.“Tiếp tục.” Giọng nói lạnh lẽo của Lâm Tiêu giống như tử thần đang tới gần.Cho dù không phải người của thế lực Bất Tử Cốc, cũng nghe mà hốt hoảng cả người, tim hẫng đi mất mấy nhịp.Mà đám người đang tháo chạy của Bất Tử Cốc kia, nghe thấy người này lại hô tiếp tục, tốc độ chạy trốn lại tăng lên.Lâm Tiêu vừa dứt lời, ánh sáng chọn người lại xuất hiện.Nhưng hắn còn chưa nói xong đâu.“Từng người một thì phiền phức quá, có thể cho đám người Bất Tử Cốc này lên hết một lượt không?” Lâm Tiêu chậm rãi nói.Tất cả mọi người: “……..”Đồ điên!Kẻ này thật sự điên rồi.Lên hết toàn bộ ư?Chưa nói tới yêu cầu này quá vô lí, cho dù thật sự lên hết, thế lực của Bất Tử Cốc ở đây có tới mấy chục người đấy.Trong đó, trưởng lão Bất Tử Cốc còn có bảy tám người.Lấy một chọi một thì còn có thể.Lấy một chọi mười, bọn họ cũng miễn cưỡng tin đi.Nhưng lấy một chọi mấy chục, đây là kẻ điên sao.Nhưng sau đó.Ánh sáng chọn người của lôi đài Thiên Địa lại giống như là nghe hiểu được lời hắn nói.Một giây sau.Ánh sáng chọn người kia lóe lên một cái liền biến thành hai luồng ánh sáng.Sau đó biến thành bốn luồng, tám luồng, mười sáu luồng ánh sáng.Rất nhanh sau đó.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đám người của thế lực Bất Tử Cốc đều đã bị dọa cho biến sắc rồi.Bọn họ căn bản không cần bàn bạc, đều chạy toán loạn mỗi người một ngả.Đợi đến khi rời khỏi phạm vi của lôi đài Thiên Địa, bọn họ liền lập tức trở về Bất Tử Cốc mời lão tổ của bọn họ ra tay.Quái vật như này, chỉ có lão tổ mới có thể thực sự trấn áp và chế phục thôi.Vèo vèo vèo!Các đệ tử và trưởng lão Bất Tử Cốc đều chạy như ong vỡ tổ.Mà Lâm Tiêu ở trên lôi đài, ánh mắt lạnh lẽo quét một vòng khắp tứ phía.Bất Tử Cốc ngươi diệt toàn bộ Kiếm Ma Tông của ta, bây giờ ta mới chỉ giết có vài tên thôi đấy.Giờ mà để các ngươi chạy thoát, thế thì có phải là vô lí quá không nhỉ.“Tiếp tục.” Giọng nói lạnh lẽo của Lâm Tiêu giống như tử thần đang tới gần.Cho dù không phải người của thế lực Bất Tử Cốc, cũng nghe mà hốt hoảng cả người, tim hẫng đi mất mấy nhịp.Mà đám người đang tháo chạy của Bất Tử Cốc kia, nghe thấy người này lại hô tiếp tục, tốc độ chạy trốn lại tăng lên.Lâm Tiêu vừa dứt lời, ánh sáng chọn người lại xuất hiện.Nhưng hắn còn chưa nói xong đâu.“Từng người một thì phiền phức quá, có thể cho đám người Bất Tử Cốc này lên hết một lượt không?” Lâm Tiêu chậm rãi nói.Tất cả mọi người: “……..”Đồ điên!Kẻ này thật sự điên rồi.Lên hết toàn bộ ư?Chưa nói tới yêu cầu này quá vô lí, cho dù thật sự lên hết, thế lực của Bất Tử Cốc ở đây có tới mấy chục người đấy.Trong đó, trưởng lão Bất Tử Cốc còn có bảy tám người.Lấy một chọi một thì còn có thể.Lấy một chọi mười, bọn họ cũng miễn cưỡng tin đi.Nhưng lấy một chọi mấy chục, đây là kẻ điên sao.Nhưng sau đó.Ánh sáng chọn người của lôi đài Thiên Địa lại giống như là nghe hiểu được lời hắn nói.Một giây sau.Ánh sáng chọn người kia lóe lên một cái liền biến thành hai luồng ánh sáng.Sau đó biến thành bốn luồng, tám luồng, mười sáu luồng ánh sáng.Rất nhanh sau đó.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Đám người của thế lực Bất Tử Cốc đều đã bị dọa cho biến sắc rồi.Bọn họ căn bản không cần bàn bạc, đều chạy toán loạn mỗi người một ngả.Đợi đến khi rời khỏi phạm vi của lôi đài Thiên Địa, bọn họ liền lập tức trở về Bất Tử Cốc mời lão tổ của bọn họ ra tay.Quái vật như này, chỉ có lão tổ mới có thể thực sự trấn áp và chế phục thôi.Vèo vèo vèo!Các đệ tử và trưởng lão Bất Tử Cốc đều chạy như ong vỡ tổ.Mà Lâm Tiêu ở trên lôi đài, ánh mắt lạnh lẽo quét một vòng khắp tứ phía.Bất Tử Cốc ngươi diệt toàn bộ Kiếm Ma Tông của ta, bây giờ ta mới chỉ giết có vài tên thôi đấy.Giờ mà để các ngươi chạy thoát, thế thì có phải là vô lí quá không nhỉ.“Tiếp tục.” Giọng nói lạnh lẽo của Lâm Tiêu giống như tử thần đang tới gần.Cho dù không phải người của thế lực Bất Tử Cốc, cũng nghe mà hốt hoảng cả người, tim hẫng đi mất mấy nhịp.Mà đám người đang tháo chạy của Bất Tử Cốc kia, nghe thấy người này lại hô tiếp tục, tốc độ chạy trốn lại tăng lên.Lâm Tiêu vừa dứt lời, ánh sáng chọn người lại xuất hiện.Nhưng hắn còn chưa nói xong đâu.“Từng người một thì phiền phức quá, có thể cho đám người Bất Tử Cốc này lên hết một lượt không?” Lâm Tiêu chậm rãi nói.Tất cả mọi người: “……..”Đồ điên!Kẻ này thật sự điên rồi.Lên hết toàn bộ ư?Chưa nói tới yêu cầu này quá vô lí, cho dù thật sự lên hết, thế lực của Bất Tử Cốc ở đây có tới mấy chục người đấy.Trong đó, trưởng lão Bất Tử Cốc còn có bảy tám người.Lấy một chọi một thì còn có thể.Lấy một chọi mười, bọn họ cũng miễn cưỡng tin đi.Nhưng lấy một chọi mấy chục, đây là kẻ điên sao.Nhưng sau đó.Ánh sáng chọn người của lôi đài Thiên Địa lại giống như là nghe hiểu được lời hắn nói.Một giây sau.Ánh sáng chọn người kia lóe lên một cái liền biến thành hai luồng ánh sáng.Sau đó biến thành bốn luồng, tám luồng, mười sáu luồng ánh sáng.Rất nhanh sau đó.

Chương 914: Lên hết toàn bộ ư?