Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 917: “Các ngươi, sợ à?”
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Ta muốn hỏi…các ngươi có cảm thấy đang lấy nhiều hiếp ít, có chút quá đáng?” Lâm Tiêu tự nhiên hỏi vu vơ.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.Câu này làm nhóm người Bất Tử cốc sững lại, đây là cái lời gì vậy? Chả phải ngươi cưỡng ép lôi hết bọn ta lên đây sao, vậy còn dám nói ra lời này?“Tiểu tử, chả nhẽ…người sợ rồi?” một trưởng lão Bất Tử cốc lên tiếng.“Đúng vậy, câu hỏi này, ta quên chưa hỏi các người!” Lâm Tiêu như nhớ ra điều gì.Tiếp đó trên gương mặt hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị rồi nói: “Các ngươi, sợ à?”“Nực cười, chúng ta đông như vậy lại sợ một mình ngươi, ngươi có phải quá tự mãn rồi?”“Trưởng lão đừng phí lời với hắn nữa, chúng ta mau giải quyết hắn đi.”“Ta cảm thấy tên này đang muốn kéo dài thời gian, không biết hắn muốn gì nhưng cảm thấy không hay.”“Lên, mau chóng xử hắn.”Nhóm đệ tử Bất Tử cốc nâng cao cảnh giác, không ai dám phân tâm.“Hahaha…” Lâm Tiêu tự nhiên cười lớn.Hắn dùng ánh mắt vô cảm nhìn đám người Bất Tử cốc, giống như đang nhìn một đám thi thể.Còn chưa đợi bọn chúng đáp lại Lâm Tiêu đã giơ tay lên ra hiệu. Lúc này một cánh cổng cao hơn 3m tỏa sáng rực rỡ xuất hiện giữa lôi đài.Một cường giả Bán Đế từ bên trong đi ra, đám người Bất Tử cốc nhíu mày. Giấu người, thiếu niên này có pháp bảo che giấu được người, điều này làm bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.“Người này…hình như là một vị trưởng lão của Vạn Tượng tông…”“Hình như đúng thế, trong một trận giao lưu vài năm trước hình như ta từng thấy người này.”“Các hạ, đây là trận đấu sinh tử của bọn ta với thiếu niên này, xin các hạ đừng nhúng tay vào, nếu không…” trưởng lão Bất Tử cốc thấy người kia thì lên tiếng.“Chủ nhân! Thỉnh ngài ra lệnh.” Cường giả Bán Đế vừa xuất hiện liền cung kính hướng tới chỗ Lâm Tiêu nói.Lời vừa nói ra đã làm cho trưởng lão Bất Tử cốc chết lặng.Chủ nhân? Sao trưởng lão của Vạn Tượng tông lại gọi thiếu niên này là chủ nhân? Vậy thiếu niên này là người của Vạn Tượng tông? Không thể nào, Vạn Tượng tông có gan đối đầu với Bất Tử cốc?Thực lực hai bên có khoảng cách lớn, có thể nói Bất Tử cốc bọn họ chính là đè đầu cưỡi cổ đối phương. Sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám người Bất Tử cốc thì hàng trăm tu sĩ từ trong cánh cổng bước ra.Một Bán Đế cảnh, hai Bán Đế cảnh, ba Bán Đế cảnh……Một Sinh Tử viên mãn cảnh, hai Sinh Tử viên mãn cảnh, ba Sinh Tử viên mãn cảnh…….Những người của Bất Tử cốc: “????”Có ai mau tới nói cho bọn họ đây chỉ là một giấc mơ! Đây chỉ là ảo giác!!
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Ta muốn hỏi…các ngươi có cảm thấy đang lấy nhiều hiếp ít, có chút quá đáng?” Lâm Tiêu tự nhiên hỏi vu vơ.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.Câu này làm nhóm người Bất Tử cốc sững lại, đây là cái lời gì vậy? Chả phải ngươi cưỡng ép lôi hết bọn ta lên đây sao, vậy còn dám nói ra lời này?“Tiểu tử, chả nhẽ…người sợ rồi?” một trưởng lão Bất Tử cốc lên tiếng.“Đúng vậy, câu hỏi này, ta quên chưa hỏi các người!” Lâm Tiêu như nhớ ra điều gì.Tiếp đó trên gương mặt hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị rồi nói: “Các ngươi, sợ à?”“Nực cười, chúng ta đông như vậy lại sợ một mình ngươi, ngươi có phải quá tự mãn rồi?”“Trưởng lão đừng phí lời với hắn nữa, chúng ta mau giải quyết hắn đi.”“Ta cảm thấy tên này đang muốn kéo dài thời gian, không biết hắn muốn gì nhưng cảm thấy không hay.”“Lên, mau chóng xử hắn.”Nhóm đệ tử Bất Tử cốc nâng cao cảnh giác, không ai dám phân tâm.“Hahaha…” Lâm Tiêu tự nhiên cười lớn.Hắn dùng ánh mắt vô cảm nhìn đám người Bất Tử cốc, giống như đang nhìn một đám thi thể.Còn chưa đợi bọn chúng đáp lại Lâm Tiêu đã giơ tay lên ra hiệu. Lúc này một cánh cổng cao hơn 3m tỏa sáng rực rỡ xuất hiện giữa lôi đài.Một cường giả Bán Đế từ bên trong đi ra, đám người Bất Tử cốc nhíu mày. Giấu người, thiếu niên này có pháp bảo che giấu được người, điều này làm bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.“Người này…hình như là một vị trưởng lão của Vạn Tượng tông…”“Hình như đúng thế, trong một trận giao lưu vài năm trước hình như ta từng thấy người này.”“Các hạ, đây là trận đấu sinh tử của bọn ta với thiếu niên này, xin các hạ đừng nhúng tay vào, nếu không…” trưởng lão Bất Tử cốc thấy người kia thì lên tiếng.“Chủ nhân! Thỉnh ngài ra lệnh.” Cường giả Bán Đế vừa xuất hiện liền cung kính hướng tới chỗ Lâm Tiêu nói.Lời vừa nói ra đã làm cho trưởng lão Bất Tử cốc chết lặng.Chủ nhân? Sao trưởng lão của Vạn Tượng tông lại gọi thiếu niên này là chủ nhân? Vậy thiếu niên này là người của Vạn Tượng tông? Không thể nào, Vạn Tượng tông có gan đối đầu với Bất Tử cốc?Thực lực hai bên có khoảng cách lớn, có thể nói Bất Tử cốc bọn họ chính là đè đầu cưỡi cổ đối phương. Sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám người Bất Tử cốc thì hàng trăm tu sĩ từ trong cánh cổng bước ra.Một Bán Đế cảnh, hai Bán Đế cảnh, ba Bán Đế cảnh……Một Sinh Tử viên mãn cảnh, hai Sinh Tử viên mãn cảnh, ba Sinh Tử viên mãn cảnh…….Những người của Bất Tử cốc: “????”Có ai mau tới nói cho bọn họ đây chỉ là một giấc mơ! Đây chỉ là ảo giác!!
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Ta muốn hỏi…các ngươi có cảm thấy đang lấy nhiều hiếp ít, có chút quá đáng?” Lâm Tiêu tự nhiên hỏi vu vơ.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.Câu này làm nhóm người Bất Tử cốc sững lại, đây là cái lời gì vậy? Chả phải ngươi cưỡng ép lôi hết bọn ta lên đây sao, vậy còn dám nói ra lời này?“Tiểu tử, chả nhẽ…người sợ rồi?” một trưởng lão Bất Tử cốc lên tiếng.“Đúng vậy, câu hỏi này, ta quên chưa hỏi các người!” Lâm Tiêu như nhớ ra điều gì.Tiếp đó trên gương mặt hắn lộ ra một nụ cười quỷ dị rồi nói: “Các ngươi, sợ à?”“Nực cười, chúng ta đông như vậy lại sợ một mình ngươi, ngươi có phải quá tự mãn rồi?”“Trưởng lão đừng phí lời với hắn nữa, chúng ta mau giải quyết hắn đi.”“Ta cảm thấy tên này đang muốn kéo dài thời gian, không biết hắn muốn gì nhưng cảm thấy không hay.”“Lên, mau chóng xử hắn.”Nhóm đệ tử Bất Tử cốc nâng cao cảnh giác, không ai dám phân tâm.“Hahaha…” Lâm Tiêu tự nhiên cười lớn.Hắn dùng ánh mắt vô cảm nhìn đám người Bất Tử cốc, giống như đang nhìn một đám thi thể.Còn chưa đợi bọn chúng đáp lại Lâm Tiêu đã giơ tay lên ra hiệu. Lúc này một cánh cổng cao hơn 3m tỏa sáng rực rỡ xuất hiện giữa lôi đài.Một cường giả Bán Đế từ bên trong đi ra, đám người Bất Tử cốc nhíu mày. Giấu người, thiếu niên này có pháp bảo che giấu được người, điều này làm bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.“Người này…hình như là một vị trưởng lão của Vạn Tượng tông…”“Hình như đúng thế, trong một trận giao lưu vài năm trước hình như ta từng thấy người này.”“Các hạ, đây là trận đấu sinh tử của bọn ta với thiếu niên này, xin các hạ đừng nhúng tay vào, nếu không…” trưởng lão Bất Tử cốc thấy người kia thì lên tiếng.“Chủ nhân! Thỉnh ngài ra lệnh.” Cường giả Bán Đế vừa xuất hiện liền cung kính hướng tới chỗ Lâm Tiêu nói.Lời vừa nói ra đã làm cho trưởng lão Bất Tử cốc chết lặng.Chủ nhân? Sao trưởng lão của Vạn Tượng tông lại gọi thiếu niên này là chủ nhân? Vậy thiếu niên này là người của Vạn Tượng tông? Không thể nào, Vạn Tượng tông có gan đối đầu với Bất Tử cốc?Thực lực hai bên có khoảng cách lớn, có thể nói Bất Tử cốc bọn họ chính là đè đầu cưỡi cổ đối phương. Sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám người Bất Tử cốc thì hàng trăm tu sĩ từ trong cánh cổng bước ra.Một Bán Đế cảnh, hai Bán Đế cảnh, ba Bán Đế cảnh……Một Sinh Tử viên mãn cảnh, hai Sinh Tử viên mãn cảnh, ba Sinh Tử viên mãn cảnh…….Những người của Bất Tử cốc: “????”Có ai mau tới nói cho bọn họ đây chỉ là một giấc mơ! Đây chỉ là ảo giác!!