Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 926

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.“Rắc rắc!!”Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.“Hừ?”“Cái gì vậy?”“Cảm thấy……có gì không đúng.”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.“Rắc rắc!!”Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.“Hừ?”“Cái gì vậy?”“Cảm thấy……có gì không đúng.”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… “Cánh cổng phong ấn!! ta nhớ ra rồi, cánh cổng lúc nãy vừa mở ra nhất định là một trong hai cánh cổng phong ấn còn lại.”Nhất thời những lời bàn tán vang lên, nói tới đây có vẻ mọi người cũng đã hiểu ra tình hình hiện tại. Nhưng mọi người đều nói là có ba cánh cổng phong ấn? Kể cả có mở một cánh cổng ra cũng đâu thể mở ra thông đạo kết nối hai thế giới?Mọi người vừa kinh ngạc lại vừa kinh sợ, nhưng dù thế nào thì bây giờ đã có rất nhiều Đại Đế cảnh xuất hiện ở Huyền Thiên giới. Chuyện này đối với họ hoặc có thể nói đối với Huyền Thiên giới thì đúng là mang đầy tính uy hiếp.“Hahaha, thông đạo kết nối hai thế giới đã mở ra một phần rồi, đây là Huyền Thiên giới sao? Linh khí mong manh như vậy thảo nào bao nhiêu năm vẫn chưa có lai phá vỡ được phòng ngự của Tôn Hoàng Giới.”“Hình như ta cảm nhận được khí tức của tất cả Đại Đế cảnh, đều là cái loại nửa mùa yếu ớt.”“Haha, ta thấy chỉ cần một mình ta cũng có thể quét sạch Huyền Thiên Giới này.”“Ngươi đừng khoác lác nữa, nếu ngươi có mạnh thế thật thì ta cũng khuyên ngươi không được làm như vậy.”“Tại sao?? Chả nhẽ còn có người ngăn được ta làm vậy?”“Không, bộ phận thế lực ở Huyền Thiên Giới có chút liên quan mật thiết với tôn chủ và tôn vương. Ngươi cẩn thận trêu vào nhầm người, đến lúc đó lại bị tôn chủ và tôn vương truy giết.”Mấy Đại Đế cảnh nóng lòng muốn chém giết nghe thấy câu này thì trong mắt ánh lên sự sợ hãi và ghen tị. Nếu đắc tội với tôn chủ và tôn vương thì đúng là không có não.“Nếu chúng ta có thể tới được đây thì cũng có nghĩa ba cánh cổng phong ấn thời thượng cổ đã bị phá vỡ mất 2 cánh cổng. Chỉ cần phá nốt cánh cổng còn lại thì hai thế giới sẽ thông với nhau.”“Ta cũng vừa thử qua, hiện tại chỉ có thể cưỡng ép từ Tôn Hoàng Giới tới đây, còn muốn trở lại thì hình như không được.”“Vậy chúng ta không thể quay lại được??”“Quay lại được, chỉ cần phá vỡ nốt cánh cổng phong ấn còn lại là được.”“Ta còn phát hiện ra mặc dù thông đạo giữa hai thế giới đã kết nối với nhau nhưng chỉ có tu sĩ có tu vi Đại Đế cảnh mới đi qua được. Nếu sức mạnh quá thấp sẽ không chịu được áp lực của thông đạo, còn tu vi quá cao lại bị thông đạo chặn lại.”“Quan tâm nhiều làm gì, dù sao cũng đã tới Huyền Thiến Giới. Mặc dù linh khí của Huyền Thiên giới không thịnh nhưng cơ duyên chắc chắn không kém gì Tôn Hoàng Giới.”“Cũng phải, đâu là chiến trường cuối cùng của thời thượng cổ, nhất định vẫn còn nhiều bảo vật.”Mấy Đại Đế càng nói mắt càng thêm sáng, còn về phần những người đang quỳ thì họ chả thèm để vào mắt. Không nhắc tới mấy con kiến hôi Sinh Tử cảnh thì kể cả có là mấy Đại Đế vừa tỉnh lại cũng chỉ cần búng tay một cái là chết.Lúc đoàn người này định chia nhau đi bốn phương tìm kiếm cơ duyên trên Huyền Thiên Giới.“Rắc rắc!!”Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, mấy Đại Đế của Tôn Hoàng Giới đột nhiên sững lại. Lúc tiếng răng rắc vang lên trong lòng họ như xẹt qua một tia rét run.“Hừ?”“Cái gì vậy?”“Cảm thấy……có gì không đúng.”

Chương 926