Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 963: Đúng vậy

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… "Nhưng bây giờ hắn đâu? Không phải giết một nhóm người rồi chạy trốn đó chứ?"“Chắc chắn rồi! Có lẽ đã thi triển một loại cấm thuật nào đó mới có thể giải phóng sức mạnh khủng khiếp như vậy.”Tất cả Đại Đế ở hiện trường đều tập trung lại, quan sát và lo lắng về tình hình xung quanh.Sau khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi, lúc này không ai dám một mình rời đi.Đạo thánh bách biến đó có thể một mình đánh bại bảy Đại Đế ngay lập tực.Nếu bây giờ rời đi một mình, lỡ như gặp phải tên đó, chẳng khác nào tự tìm đường chết.Bảy nữ nhân ở phía bên kia có biểu cảm khác nhau, vẻ mặt ai cũng rất khó coi.Rất nhanh, Lạc tỷ cổ trùng là người trưởng thành và vững vàng nhất trong số họ, lên tiếng trước: "Chúng ta, hình như... chúng ta thật sự bắt nhầm người rồi.""Lạc tỷ, nhưng tỷ giải thích thế nào về bản mệnh cổ trùng?" Băng Sương Lãnh muội khó hiểu hỏi."Ta đã suy nghĩ một lúc, với tính cách cẩn thận của tên xấu xa đó, e là sau khi chúng ta đuổi kịp hắn mấy lần, có lẽ đã sớm nhận ra sự tồn tại của cổ trùngrồi”“Dựa vào chân tướng sự việc, đúng như người này nói, lúc hắn bị nhốt ở bia Tam Sinh, kẻ xấu đã lấy cổ trùng ra đưa vào trong cơ thể hắn.”Sau khi suy nghĩ một hồi, dựa vào những gì trước đó Lâm Tiêu nói, Lạc tỷ đã phân tích gần đúng sự thật."Ừm, muội cũng cảm thấy phân tích của Lạc tỷ là đúng." “Vậy người đã cứu muội là ai?”Cùng với sự hoài nghỉ của ma nữ Mị Hoặc, tất cả các cô gái đều cúi đầu xuống.Đây quả thực là một hiểu lầm rất lớn. Bọn họ chưa phân biệt rõ trái phải đã tuỳ tiện trói người ta lại. Sau đó còn đặt người này vào cục diện đối mặt với hàngtrăm vị Đại Đế, có thể nói là tình thế vô cùng nguy hiểm.Người này không những không chạy trốn ngay lập tức mà còn cứu tỷ muội họ một lần.Chuyện này, chuyện này... Họ nên làm thế nào đây?Cho dù bây giờ họ có nói với người khác rằng người này không phải là đạo thánh bách biên thì cũng sẽ không có ai tin.Haizzz! Thật là khó chịu!Hai má các cô gái hơi đỏ lên, vô cùng xấu hổ. Bây giờ họ chỉ hi vọng người này đã hoàn toàn rời khỏi đây.Thiên Huyền Giới khá rộng lớn, muốn tìm một người đến tên còn không biết gần như là chuyện không thể.Nghĩ đến đây, các cô gái cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Nếu thiếu niên đó vì bọn họ mà chết ở đây, e rằng bọn họ sẽ phải hối hận cả đời.Khi các cô gái vừa mới thở phào nhẹ nhõm.Khoảng không trước mặt họ cách đó không xa khẽ rung chuyển. Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện."Lạc tỷ, là hắn, hắn vẫn chưa rời đi!""Người này, người này điên rồi sao? Mặc dù vừa rồi đã giết chín Đại Đế, nhưng ở đây vẫn còn nhiều Đại Đế như vậy.""Mà những Đại Đế còn lại cũng không hề khinh địch nữa, tại sao hắn không chạy trốn chứ!""Phải nói rằng, thần thông che đậy khí cơ của hắn thật lợi hại.""Đúng vậy, vừa rồi ta đã kiểm tra mấy lần, cũng không tìm được chỗ ẩn náu của đối phương, có lẽ hắn có thể thắng!"Các cô gái vừa ngạc nhiên vừa hoài nghi khi thấy Lâm Tiêu xuất hiện trở lại.Cùng lúc đó, ma nữ Mị Hoặc không biết vì lý do gì mà đã sinh ra niềm tin mù quáng đối với thiếu niên này.Dường như có một giọng nói nào đó nói với nàng ta rằng... Người này có thể thắng! Có thể đánh bại tất cả các Đại Đế ở đây.Lâm Tiêu vừa mới xuất hiện đương nhiên không biết những nữ nhân phía sau cách đó không xa đang nghĩ gì.Tất cả các Đại Đế đều dồn ánh mắt vô cùng kinh ngạc về phía hắn.Lâm Tiêu bước lên không trung vài bước, sau đó dùng giọng điệu cực kỳ bí ẩn nói ra một câu:"Đế lộ của thời đại này ở Thiên Huyền Giới, lúc này không ra thì còn đợi đến khi nào?!"

"Nhưng bây giờ hắn đâu? Không phải giết một nhóm người rồi chạy trốn đó chứ?"

“Chắc chắn rồi! Có lẽ đã thi triển một loại cấm thuật nào đó mới có thể giải phóng sức mạnh khủng khiếp như vậy.”

Tất cả Đại Đế ở hiện trường đều tập trung lại, quan sát và lo lắng về tình hình xung quanh.Sau khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi, lúc này không ai dám một mình rời đi.

Đạo thánh bách biến đó có thể một mình đánh bại bảy Đại Đế ngay lập tực.

Nếu bây giờ rời đi một mình, lỡ như gặp phải tên đó, chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Bảy nữ nhân ở phía bên kia có biểu cảm khác nhau, vẻ mặt ai cũng rất khó coi.

Rất nhanh, Lạc tỷ cổ trùng là người trưởng thành và vững vàng nhất trong số họ, lên tiếng trước: "Chúng ta, hình như... chúng ta thật sự bắt nhầm người rồi."

"Lạc tỷ, nhưng tỷ giải thích thế nào về bản mệnh cổ trùng?" Băng Sương Lãnh muội khó hiểu hỏi.

"Ta đã suy nghĩ một lúc, với tính cách cẩn thận của tên xấu xa đó, e là sau khi chúng ta đuổi kịp hắn mấy lần, có lẽ đã sớm nhận ra sự tồn tại của cổ trùng

rồi”

“Dựa vào chân tướng sự việc, đúng như người này nói, lúc hắn bị nhốt ở bia Tam Sinh, kẻ xấu đã lấy cổ trùng ra đưa vào trong cơ thể hắn.”

Sau khi suy nghĩ một hồi, dựa vào những gì trước đó Lâm Tiêu nói, Lạc tỷ đã phân tích gần đúng sự thật.

"Ừm, muội cũng cảm thấy phân tích của Lạc tỷ là đúng." “Vậy người đã cứu muội là ai?”

Cùng với sự hoài nghỉ của ma nữ Mị Hoặc, tất cả các cô gái đều cúi đầu xuống.

Đây quả thực là một hiểu lầm rất lớn. Bọn họ chưa phân biệt rõ trái phải đã tuỳ tiện trói người ta lại. Sau đó còn đặt người này vào cục diện đối mặt với hàng

trăm vị Đại Đế, có thể nói là tình thế vô cùng nguy hiểm.

Người này không những không chạy trốn ngay lập tức mà còn cứu tỷ muội họ một lần.

Chuyện này, chuyện này... Họ nên làm thế nào đây?

Cho dù bây giờ họ có nói với người khác rằng người này không phải là đạo thánh bách biên thì cũng sẽ không có ai tin.

Haizzz! Thật là khó chịu!

Hai má các cô gái hơi đỏ lên, vô cùng xấu hổ. Bây giờ họ chỉ hi vọng người này đã hoàn toàn rời khỏi đây.

Thiên Huyền Giới khá rộng lớn, muốn tìm một người đến tên còn không biết gần như là chuyện không thể.

Nghĩ đến đây, các cô gái cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Nếu thiếu niên đó vì bọn họ mà chết ở đây, e rằng bọn họ sẽ phải hối hận cả đời.

Khi các cô gái vừa mới thở phào nhẹ nhõm.

Khoảng không trước mặt họ cách đó không xa khẽ rung chuyển. Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.

"Lạc tỷ, là hắn, hắn vẫn chưa rời đi!"

"Người này, người này điên rồi sao? Mặc dù vừa rồi đã giết chín Đại Đế, nhưng ở đây vẫn còn nhiều Đại Đế như vậy."

"Mà những Đại Đế còn lại cũng không hề khinh địch nữa, tại sao hắn không chạy trốn chứ!"

"Phải nói rằng, thần thông che đậy khí cơ của hắn thật lợi hại."

"Đúng vậy, vừa rồi ta đã kiểm tra mấy lần, cũng không tìm được chỗ ẩn náu của đối phương, có lẽ hắn có thể thắng!"

Các cô gái vừa ngạc nhiên vừa hoài nghi khi thấy Lâm Tiêu xuất hiện trở lại.

Cùng lúc đó, ma nữ Mị Hoặc không biết vì lý do gì mà đã sinh ra niềm tin mù quáng đối với thiếu niên này.

Dường như có một giọng nói nào đó nói với nàng ta rằng... Người này có thể thắng! Có thể đánh bại tất cả các Đại Đế ở đây.

Lâm Tiêu vừa mới xuất hiện đương nhiên không biết những nữ nhân phía sau cách đó không xa đang nghĩ gì.

Tất cả các Đại Đế đều dồn ánh mắt vô cùng kinh ngạc về phía hắn.

Lâm Tiêu bước lên không trung vài bước, sau đó dùng giọng điệu cực kỳ bí ẩn nói ra một câu:

"Đế lộ của thời đại này ở Thiên Huyền Giới, lúc này không ra thì còn đợi đến khi nào?!"

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… "Nhưng bây giờ hắn đâu? Không phải giết một nhóm người rồi chạy trốn đó chứ?"“Chắc chắn rồi! Có lẽ đã thi triển một loại cấm thuật nào đó mới có thể giải phóng sức mạnh khủng khiếp như vậy.”Tất cả Đại Đế ở hiện trường đều tập trung lại, quan sát và lo lắng về tình hình xung quanh.Sau khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi, lúc này không ai dám một mình rời đi.Đạo thánh bách biến đó có thể một mình đánh bại bảy Đại Đế ngay lập tực.Nếu bây giờ rời đi một mình, lỡ như gặp phải tên đó, chẳng khác nào tự tìm đường chết.Bảy nữ nhân ở phía bên kia có biểu cảm khác nhau, vẻ mặt ai cũng rất khó coi.Rất nhanh, Lạc tỷ cổ trùng là người trưởng thành và vững vàng nhất trong số họ, lên tiếng trước: "Chúng ta, hình như... chúng ta thật sự bắt nhầm người rồi.""Lạc tỷ, nhưng tỷ giải thích thế nào về bản mệnh cổ trùng?" Băng Sương Lãnh muội khó hiểu hỏi."Ta đã suy nghĩ một lúc, với tính cách cẩn thận của tên xấu xa đó, e là sau khi chúng ta đuổi kịp hắn mấy lần, có lẽ đã sớm nhận ra sự tồn tại của cổ trùngrồi”“Dựa vào chân tướng sự việc, đúng như người này nói, lúc hắn bị nhốt ở bia Tam Sinh, kẻ xấu đã lấy cổ trùng ra đưa vào trong cơ thể hắn.”Sau khi suy nghĩ một hồi, dựa vào những gì trước đó Lâm Tiêu nói, Lạc tỷ đã phân tích gần đúng sự thật."Ừm, muội cũng cảm thấy phân tích của Lạc tỷ là đúng." “Vậy người đã cứu muội là ai?”Cùng với sự hoài nghỉ của ma nữ Mị Hoặc, tất cả các cô gái đều cúi đầu xuống.Đây quả thực là một hiểu lầm rất lớn. Bọn họ chưa phân biệt rõ trái phải đã tuỳ tiện trói người ta lại. Sau đó còn đặt người này vào cục diện đối mặt với hàngtrăm vị Đại Đế, có thể nói là tình thế vô cùng nguy hiểm.Người này không những không chạy trốn ngay lập tức mà còn cứu tỷ muội họ một lần.Chuyện này, chuyện này... Họ nên làm thế nào đây?Cho dù bây giờ họ có nói với người khác rằng người này không phải là đạo thánh bách biên thì cũng sẽ không có ai tin.Haizzz! Thật là khó chịu!Hai má các cô gái hơi đỏ lên, vô cùng xấu hổ. Bây giờ họ chỉ hi vọng người này đã hoàn toàn rời khỏi đây.Thiên Huyền Giới khá rộng lớn, muốn tìm một người đến tên còn không biết gần như là chuyện không thể.Nghĩ đến đây, các cô gái cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Nếu thiếu niên đó vì bọn họ mà chết ở đây, e rằng bọn họ sẽ phải hối hận cả đời.Khi các cô gái vừa mới thở phào nhẹ nhõm.Khoảng không trước mặt họ cách đó không xa khẽ rung chuyển. Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện."Lạc tỷ, là hắn, hắn vẫn chưa rời đi!""Người này, người này điên rồi sao? Mặc dù vừa rồi đã giết chín Đại Đế, nhưng ở đây vẫn còn nhiều Đại Đế như vậy.""Mà những Đại Đế còn lại cũng không hề khinh địch nữa, tại sao hắn không chạy trốn chứ!""Phải nói rằng, thần thông che đậy khí cơ của hắn thật lợi hại.""Đúng vậy, vừa rồi ta đã kiểm tra mấy lần, cũng không tìm được chỗ ẩn náu của đối phương, có lẽ hắn có thể thắng!"Các cô gái vừa ngạc nhiên vừa hoài nghi khi thấy Lâm Tiêu xuất hiện trở lại.Cùng lúc đó, ma nữ Mị Hoặc không biết vì lý do gì mà đã sinh ra niềm tin mù quáng đối với thiếu niên này.Dường như có một giọng nói nào đó nói với nàng ta rằng... Người này có thể thắng! Có thể đánh bại tất cả các Đại Đế ở đây.Lâm Tiêu vừa mới xuất hiện đương nhiên không biết những nữ nhân phía sau cách đó không xa đang nghĩ gì.Tất cả các Đại Đế đều dồn ánh mắt vô cùng kinh ngạc về phía hắn.Lâm Tiêu bước lên không trung vài bước, sau đó dùng giọng điệu cực kỳ bí ẩn nói ra một câu:"Đế lộ của thời đại này ở Thiên Huyền Giới, lúc này không ra thì còn đợi đến khi nào?!"

Chương 963: Đúng vậy