Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 5112
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5112Cũng không giống như mười mấy năm trước nữa, khởi xướng phong trào nhiều con thì càng nhiều sức mạnh, bây giờ đều là đề cao nền tảng điều kiện và giáo dục tốt cho con cái.Hơn nữa, ba đứa nhóc trong nhà cũng đã đủ khiến cô đau đầu rồi.Nếu như lại có thêm một đứa, cô thực sự không thể tưởng tượng được…Phá bỏ sao?Phá bỏ đi cốt nhục máu mủ từ trong bụng của mình, trái tim của Tô Lam bông dâng lên cảm giác không nỡ.Suy cho cùng, đứa trẻ tới cũng là duyên phận.Nhất thời, khuôn mặt của Tô Lam cũng không hề lộ ra vẻ phấn khích.Ông cụ Quan đang đứng một bên nở nụ cười rạng rỡ: “Quá tốt rồi, ông lại có cháu bế rồi!”Tô Lam vẫn còn đang ngẩn ngơ, cô không hề nhận thấy Quan Triều Viễn đang đứng bên cạnh cô cảm xúc hình như cũng không quá tốt.Anh nhẹ nhàng ôm Tô Lam vào lòng, không nói gì.Lúc này tâm hồn Tô Lam đang phiêu bạt ngoài bầu trời, lòng đầy vướng bận, cho nên cũng không nhận thấy sự kỳ lạ của Quan Triều Viễn.Theo yêu cầu ép buộc của ông cụ Quan, Tô Lam phải ở lại bệnh viện †rung tâm trong ba ngày.Trong ba ngày này, trong lòng cô vấn luôn nhớ tới chuyện của Nguyễn Phương Thảo.Mấy lần muốn đi nghe ngóng một chút, nhưng Quan Triều Viễn nói cơ thể cô không khỏe, căn bản là không để cô rời khỏi.Vì vậy, cô chỉ có thể gọi điện cho mấy người Lâm Thúy Vân và Nguyễn Bảo Lan, bảo bọn họ thay mình đi thăm Nguyên Phương Thảo.Cũng may là Nguyễn Bảo Lan nói với cô rằng tỉnh thần của Nguyễn Phương Thảo có vẻ tốt hơn trước rất nhiều, vì vậy cô cũng an tâm ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng.Sau khi nghe những lời này, Tô Lam mới buông lỏng được trái tim.Năm viện khoảng ba ngày, cảm thấy †inh thần gần như khá hơn nhiều rồi nên đề nghị xuất viện.Trong thời gian cô nằm viện, Lâm Thúy Vân và một vài đối tác trong phim trường đã đến bệnh viện thăm hỏi.Hôm nay cô được xuất viện, ông cụ Quan và ba đứa trẻ đặc biệt tới để đón Tô Lam cùng về nhà.Và Lâm Mộc cũng đã chuẩn bị một bữa tối vô cùng thịnh soạn tại biệt thự.Trong phòng bệnh, Quan Tử Việt thở hổn hển, thu dọn đồ đạc giúp Tô Lam.Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ hai đứa trẻ cùng đi theo sau cha, đến chỗ tài vụ để hoàn tất các thủ tục xuất viện.“Mẹ, mẹ có thai rồi có phải không?Sau này em lại có thêm một người em gái nhỏ nữa rồi?”Quan Tử Việt lúng túng gấp chiếc áo khoác trong tay, sau đó xoay người, nhét nó vào vall.Đôi mắt to long lanh của cậu bé tròn xoe mở to, cứ như vậy nhìn Tô Lam, trong mắt chứa đầy sự hiếu kỳ.Tô Lam bắt gặp ánh mắt mong đợi của con trai, giống như vô thức đưa †ay chạm vào bụng dưới của cô.Cô chưa kịp nói thì ông cụ Quan ở bên cạnh đã tràn ngập niềm vui cười toe tóe nói: “Đương nhiên rồi, Tử Việt cháu có thể được làm anh trai rồi!”
Chương 5112
Cũng không giống như mười mấy năm trước nữa, khởi xướng phong trào nhiều con thì càng nhiều sức mạnh, bây giờ đều là đề cao nền tảng điều kiện và giáo dục tốt cho con cái.
Hơn nữa, ba đứa nhóc trong nhà cũng đã đủ khiến cô đau đầu rồi.
Nếu như lại có thêm một đứa, cô thực sự không thể tưởng tượng được…
Phá bỏ sao?
Phá bỏ đi cốt nhục máu mủ từ trong bụng của mình, trái tim của Tô Lam bông dâng lên cảm giác không nỡ.
Suy cho cùng, đứa trẻ tới cũng là duyên phận.
Nhất thời, khuôn mặt của Tô Lam cũng không hề lộ ra vẻ phấn khích.
Ông cụ Quan đang đứng một bên nở nụ cười rạng rỡ: “Quá tốt rồi, ông lại có cháu bế rồi!”
Tô Lam vẫn còn đang ngẩn ngơ, cô không hề nhận thấy Quan Triều Viễn đang đứng bên cạnh cô cảm xúc hình như cũng không quá tốt.
Anh nhẹ nhàng ôm Tô Lam vào lòng, không nói gì.
Lúc này tâm hồn Tô Lam đang phiêu bạt ngoài bầu trời, lòng đầy vướng bận, cho nên cũng không nhận thấy sự kỳ lạ của Quan Triều Viễn.
Theo yêu cầu ép buộc của ông cụ Quan, Tô Lam phải ở lại bệnh viện †rung tâm trong ba ngày.
Trong ba ngày này, trong lòng cô vấn luôn nhớ tới chuyện của Nguyễn Phương Thảo.
Mấy lần muốn đi nghe ngóng một chút, nhưng Quan Triều Viễn nói cơ thể cô không khỏe, căn bản là không để cô rời khỏi.
Vì vậy, cô chỉ có thể gọi điện cho mấy người Lâm Thúy Vân và Nguyễn Bảo Lan, bảo bọn họ thay mình đi thăm Nguyên Phương Thảo.
Cũng may là Nguyễn Bảo Lan nói với cô rằng tỉnh thần của Nguyễn Phương Thảo có vẻ tốt hơn trước rất nhiều, vì vậy cô cũng an tâm ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng.
Sau khi nghe những lời này, Tô Lam mới buông lỏng được trái tim.
Năm viện khoảng ba ngày, cảm thấy †inh thần gần như khá hơn nhiều rồi nên đề nghị xuất viện.
Trong thời gian cô nằm viện, Lâm Thúy Vân và một vài đối tác trong phim trường đã đến bệnh viện thăm hỏi.
Hôm nay cô được xuất viện, ông cụ Quan và ba đứa trẻ đặc biệt tới để đón Tô Lam cùng về nhà.
Và Lâm Mộc cũng đã chuẩn bị một bữa tối vô cùng thịnh soạn tại biệt thự.
Trong phòng bệnh, Quan Tử Việt thở hổn hển, thu dọn đồ đạc giúp Tô Lam.
Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ hai đứa trẻ cùng đi theo sau cha, đến chỗ tài vụ để hoàn tất các thủ tục xuất viện.
“Mẹ, mẹ có thai rồi có phải không?
Sau này em lại có thêm một người em gái nhỏ nữa rồi?”
Quan Tử Việt lúng túng gấp chiếc áo khoác trong tay, sau đó xoay người, nhét nó vào vall.
Đôi mắt to long lanh của cậu bé tròn xoe mở to, cứ như vậy nhìn Tô Lam, trong mắt chứa đầy sự hiếu kỳ.
Tô Lam bắt gặp ánh mắt mong đợi của con trai, giống như vô thức đưa †ay chạm vào bụng dưới của cô.
Cô chưa kịp nói thì ông cụ Quan ở bên cạnh đã tràn ngập niềm vui cười toe tóe nói: “Đương nhiên rồi, Tử Việt cháu có thể được làm anh trai rồi!”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5112Cũng không giống như mười mấy năm trước nữa, khởi xướng phong trào nhiều con thì càng nhiều sức mạnh, bây giờ đều là đề cao nền tảng điều kiện và giáo dục tốt cho con cái.Hơn nữa, ba đứa nhóc trong nhà cũng đã đủ khiến cô đau đầu rồi.Nếu như lại có thêm một đứa, cô thực sự không thể tưởng tượng được…Phá bỏ sao?Phá bỏ đi cốt nhục máu mủ từ trong bụng của mình, trái tim của Tô Lam bông dâng lên cảm giác không nỡ.Suy cho cùng, đứa trẻ tới cũng là duyên phận.Nhất thời, khuôn mặt của Tô Lam cũng không hề lộ ra vẻ phấn khích.Ông cụ Quan đang đứng một bên nở nụ cười rạng rỡ: “Quá tốt rồi, ông lại có cháu bế rồi!”Tô Lam vẫn còn đang ngẩn ngơ, cô không hề nhận thấy Quan Triều Viễn đang đứng bên cạnh cô cảm xúc hình như cũng không quá tốt.Anh nhẹ nhàng ôm Tô Lam vào lòng, không nói gì.Lúc này tâm hồn Tô Lam đang phiêu bạt ngoài bầu trời, lòng đầy vướng bận, cho nên cũng không nhận thấy sự kỳ lạ của Quan Triều Viễn.Theo yêu cầu ép buộc của ông cụ Quan, Tô Lam phải ở lại bệnh viện †rung tâm trong ba ngày.Trong ba ngày này, trong lòng cô vấn luôn nhớ tới chuyện của Nguyễn Phương Thảo.Mấy lần muốn đi nghe ngóng một chút, nhưng Quan Triều Viễn nói cơ thể cô không khỏe, căn bản là không để cô rời khỏi.Vì vậy, cô chỉ có thể gọi điện cho mấy người Lâm Thúy Vân và Nguyễn Bảo Lan, bảo bọn họ thay mình đi thăm Nguyên Phương Thảo.Cũng may là Nguyễn Bảo Lan nói với cô rằng tỉnh thần của Nguyễn Phương Thảo có vẻ tốt hơn trước rất nhiều, vì vậy cô cũng an tâm ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng.Sau khi nghe những lời này, Tô Lam mới buông lỏng được trái tim.Năm viện khoảng ba ngày, cảm thấy †inh thần gần như khá hơn nhiều rồi nên đề nghị xuất viện.Trong thời gian cô nằm viện, Lâm Thúy Vân và một vài đối tác trong phim trường đã đến bệnh viện thăm hỏi.Hôm nay cô được xuất viện, ông cụ Quan và ba đứa trẻ đặc biệt tới để đón Tô Lam cùng về nhà.Và Lâm Mộc cũng đã chuẩn bị một bữa tối vô cùng thịnh soạn tại biệt thự.Trong phòng bệnh, Quan Tử Việt thở hổn hển, thu dọn đồ đạc giúp Tô Lam.Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ hai đứa trẻ cùng đi theo sau cha, đến chỗ tài vụ để hoàn tất các thủ tục xuất viện.“Mẹ, mẹ có thai rồi có phải không?Sau này em lại có thêm một người em gái nhỏ nữa rồi?”Quan Tử Việt lúng túng gấp chiếc áo khoác trong tay, sau đó xoay người, nhét nó vào vall.Đôi mắt to long lanh của cậu bé tròn xoe mở to, cứ như vậy nhìn Tô Lam, trong mắt chứa đầy sự hiếu kỳ.Tô Lam bắt gặp ánh mắt mong đợi của con trai, giống như vô thức đưa †ay chạm vào bụng dưới của cô.Cô chưa kịp nói thì ông cụ Quan ở bên cạnh đã tràn ngập niềm vui cười toe tóe nói: “Đương nhiên rồi, Tử Việt cháu có thể được làm anh trai rồi!”