Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 5120

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5120Sự quấn quít giữa hai người vừa rồi đã gần như rút hết sức lực của cô.Nếu như không phải là cô không có sức lực phản kháng, làm sao có thể ngoan ngoãn để Quan Triều Viễn tùy ý ôm mình như vậy?Quan Triều Viễn ánh mắt khẽ lóe, trong lòng vô thức cười khổ.Quả nhiên tất cả cuộc trò chuyện giữa mình và trưởng khoa khi nãy đều bị con người này nghe thấy rồi.Vì vậy, Quan Triều Viễn không có ý định che giấu, anh gật đầu rất thẳng thắn thừa nhận: “Em nói đúng, anh thực sự có từng nói câu đó, anh thừa nhận.”Tô Lam kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Quan Triều Viễn khi nói ra câu này bộ dạng vô cùng hùng hồn không hề sợ hãi gì cả.Ngay cả khi ánh mắt của anh đối diện với cô, cũng không hề có bất kỳ sự hổ thẹn hay né tránh gì.Con người này rõ ràng là biết mình làm sai lại còn bày ra bộ dạng hùng hổ như vậy!Tô Lam cảm thấy nhất thời phổi mình như muốn nổ tung.Cô nghẹn ngào vài tiếng, sau đó quay người lại, muốn chạy đi.Nhưng Quan Triều Viễn làm sao có thể nhường cô?Anh đưa tay ra thành một vòng, nắm lấy cánh tay cô, kéo cô lại vào vòng tay của mình, giữ vai cô bằng cả hai tay: “Không sai, trưởng khoa và anh quả thực đã nói những lời đó, nhưng em có nghe thấy những gì anh nói phía trước không?”“Phía trước?”Tô Lam sững sờ trong giây lát, biếu hiện trên mặt cô lập tức trở nên cực kỳ kinh ngạc.Cô đã nghe phần quan trọng nhất rồi. Ở phía trước anh và viện trưởng rốt cuộc nói gì, lẽ nào còn quan trọng sao?Chắc chắn là còn người này muốn trốn tránh trách nhiệm, cố tình đi vòng vo với chính mình!Nhìn thấy vẻ mặt không tin tưởng lóe lên trong mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn khẽ thở dài, ôm cô lại vào lòng, trầm thấp nói bên tai cô: “Ngốc ngếch, trong bụng em là máu mủ của hai chúng ta, là kết tinh tình yêu của chúng ta. Trên đời này duy nhất có thể khiến anh từ bỏ nó chỉ có một mình em mà thôi, em có hiểu không?”Khi Quan Triều Viễn nói những lời này, vẻ mặt đầy bất lực.Nghe đến đây, trái tim của Tô Lam nhảy lên kịch liệt.Cô đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng có chút hoảng hốt: “Câu này của anh có ý gì?”Không lễ nào…Không lẽ nào là ngày hôm đó sau khi cô hôn mê tỉnh dậy trực giác đầu tiên là đúng sao?Lễ nào cô thực sự là mắc bệnh nan ý gì đó?Căn bệnh nan y này khiến cô không thể sinh con, hay là nói giữa mẹ và con chỉ có thể giữ lại một người?Nhìn thấy sự hoảng sợ hiện lên dưới mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn ngay lập tức biết được cô hình như lại đang suy nghĩ lung tung rồi.“Trước đây em vấn luôn uống thuốc tránh thai dài hạn, em quên rồi sao?”Những lời Quan Triều Viễn vừa nói đã lập tức đánh thức Tô Lam.Nhất thời cô hoàn toàn chết lặng.Đúng vậy, sao cô có thể đột nhiên quên mất một việc quan trọng như vậy!

Chương 5120

Sự quấn quít giữa hai người vừa rồi đã gần như rút hết sức lực của cô.

Nếu như không phải là cô không có sức lực phản kháng, làm sao có thể ngoan ngoãn để Quan Triều Viễn tùy ý ôm mình như vậy?

Quan Triều Viễn ánh mắt khẽ lóe, trong lòng vô thức cười khổ.

Quả nhiên tất cả cuộc trò chuyện giữa mình và trưởng khoa khi nãy đều bị con người này nghe thấy rồi.

Vì vậy, Quan Triều Viễn không có ý định che giấu, anh gật đầu rất thẳng thắn thừa nhận: “Em nói đúng, anh thực sự có từng nói câu đó, anh thừa nhận.”

Tô Lam kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Quan Triều Viễn khi nói ra câu này bộ dạng vô cùng hùng hồn không hề sợ hãi gì cả.

Ngay cả khi ánh mắt của anh đối diện với cô, cũng không hề có bất kỳ sự hổ thẹn hay né tránh gì.

Con người này rõ ràng là biết mình làm sai lại còn bày ra bộ dạng hùng hổ như vậy!

Tô Lam cảm thấy nhất thời phổi mình như muốn nổ tung.

Cô nghẹn ngào vài tiếng, sau đó quay người lại, muốn chạy đi.

Nhưng Quan Triều Viễn làm sao có thể nhường cô?

Anh đưa tay ra thành một vòng, nắm lấy cánh tay cô, kéo cô lại vào vòng tay của mình, giữ vai cô bằng cả hai tay: “Không sai, trưởng khoa và anh quả thực đã nói những lời đó, nhưng em có nghe thấy những gì anh nói phía trước không?”

“Phía trước?”

Tô Lam sững sờ trong giây lát, biếu hiện trên mặt cô lập tức trở nên cực kỳ kinh ngạc.

Cô đã nghe phần quan trọng nhất rồi. Ở phía trước anh và viện trưởng rốt cuộc nói gì, lẽ nào còn quan trọng sao?

Chắc chắn là còn người này muốn trốn tránh trách nhiệm, cố tình đi vòng vo với chính mình!

Nhìn thấy vẻ mặt không tin tưởng lóe lên trong mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn khẽ thở dài, ôm cô lại vào lòng, trầm thấp nói bên tai cô: “Ngốc ngếch, trong bụng em là máu mủ của hai chúng ta, là kết tinh tình yêu của chúng ta. Trên đời này duy nhất có thể khiến anh từ bỏ nó chỉ có một mình em mà thôi, em có hiểu không?”

Khi Quan Triều Viễn nói những lời này, vẻ mặt đầy bất lực.

Nghe đến đây, trái tim của Tô Lam nhảy lên kịch liệt.

Cô đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng có chút hoảng hốt: “Câu này của anh có ý gì?”

Không lễ nào…

Không lẽ nào là ngày hôm đó sau khi cô hôn mê tỉnh dậy trực giác đầu tiên là đúng sao?

Lễ nào cô thực sự là mắc bệnh nan ý gì đó?

Căn bệnh nan y này khiến cô không thể sinh con, hay là nói giữa mẹ và con chỉ có thể giữ lại một người?

Nhìn thấy sự hoảng sợ hiện lên dưới mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn ngay lập tức biết được cô hình như lại đang suy nghĩ lung tung rồi.

“Trước đây em vấn luôn uống thuốc tránh thai dài hạn, em quên rồi sao?”

Những lời Quan Triều Viễn vừa nói đã lập tức đánh thức Tô Lam.

Nhất thời cô hoàn toàn chết lặng.

Đúng vậy, sao cô có thể đột nhiên quên mất một việc quan trọng như vậy!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5120Sự quấn quít giữa hai người vừa rồi đã gần như rút hết sức lực của cô.Nếu như không phải là cô không có sức lực phản kháng, làm sao có thể ngoan ngoãn để Quan Triều Viễn tùy ý ôm mình như vậy?Quan Triều Viễn ánh mắt khẽ lóe, trong lòng vô thức cười khổ.Quả nhiên tất cả cuộc trò chuyện giữa mình và trưởng khoa khi nãy đều bị con người này nghe thấy rồi.Vì vậy, Quan Triều Viễn không có ý định che giấu, anh gật đầu rất thẳng thắn thừa nhận: “Em nói đúng, anh thực sự có từng nói câu đó, anh thừa nhận.”Tô Lam kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Quan Triều Viễn khi nói ra câu này bộ dạng vô cùng hùng hồn không hề sợ hãi gì cả.Ngay cả khi ánh mắt của anh đối diện với cô, cũng không hề có bất kỳ sự hổ thẹn hay né tránh gì.Con người này rõ ràng là biết mình làm sai lại còn bày ra bộ dạng hùng hổ như vậy!Tô Lam cảm thấy nhất thời phổi mình như muốn nổ tung.Cô nghẹn ngào vài tiếng, sau đó quay người lại, muốn chạy đi.Nhưng Quan Triều Viễn làm sao có thể nhường cô?Anh đưa tay ra thành một vòng, nắm lấy cánh tay cô, kéo cô lại vào vòng tay của mình, giữ vai cô bằng cả hai tay: “Không sai, trưởng khoa và anh quả thực đã nói những lời đó, nhưng em có nghe thấy những gì anh nói phía trước không?”“Phía trước?”Tô Lam sững sờ trong giây lát, biếu hiện trên mặt cô lập tức trở nên cực kỳ kinh ngạc.Cô đã nghe phần quan trọng nhất rồi. Ở phía trước anh và viện trưởng rốt cuộc nói gì, lẽ nào còn quan trọng sao?Chắc chắn là còn người này muốn trốn tránh trách nhiệm, cố tình đi vòng vo với chính mình!Nhìn thấy vẻ mặt không tin tưởng lóe lên trong mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn khẽ thở dài, ôm cô lại vào lòng, trầm thấp nói bên tai cô: “Ngốc ngếch, trong bụng em là máu mủ của hai chúng ta, là kết tinh tình yêu của chúng ta. Trên đời này duy nhất có thể khiến anh từ bỏ nó chỉ có một mình em mà thôi, em có hiểu không?”Khi Quan Triều Viễn nói những lời này, vẻ mặt đầy bất lực.Nghe đến đây, trái tim của Tô Lam nhảy lên kịch liệt.Cô đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng có chút hoảng hốt: “Câu này của anh có ý gì?”Không lễ nào…Không lẽ nào là ngày hôm đó sau khi cô hôn mê tỉnh dậy trực giác đầu tiên là đúng sao?Lễ nào cô thực sự là mắc bệnh nan ý gì đó?Căn bệnh nan y này khiến cô không thể sinh con, hay là nói giữa mẹ và con chỉ có thể giữ lại một người?Nhìn thấy sự hoảng sợ hiện lên dưới mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn ngay lập tức biết được cô hình như lại đang suy nghĩ lung tung rồi.“Trước đây em vấn luôn uống thuốc tránh thai dài hạn, em quên rồi sao?”Những lời Quan Triều Viễn vừa nói đã lập tức đánh thức Tô Lam.Nhất thời cô hoàn toàn chết lặng.Đúng vậy, sao cô có thể đột nhiên quên mất một việc quan trọng như vậy!

Chương 5120