Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 5124
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5124Nhưng nhìn thấy anh đứng yên tại chỗ như một khúc gõ, căn bản không có ý định giúp đỡ.Cô chỉ có thể kiên trì đến cùng, tiếp tục giải thích: “Sau khi cháu nhận điện thoại của trợ lý Lâm rồi ra ngoài tìm anh ấy, cháu vô tình đi ngang qua văn phòng của viện trưởng, cũng không nghe thấy nội dung họ nói trước đó, chỉ nghe thấy anh nói một câu là nếu như bỏ đứa nhỏ đi thì sẽ ra sao.”“Lúc đó cháu thực sự rất tức giận, cho nên mới không soi xét toàn bộ sự việc đã hiểu lâm anh ấy không muốn đứa con trong bụng cháu, cũng hiểu lâm tâm ý anh ấy dành cho cháu.”“Ông nội, ông tin cháu, chuyện này không có liên quan gì đến anh ấy. Anh ấy tuyệt đối không thể ép cháu bỏ đi đứa con của hai đứa cháu được.”Vừa nói xong, Tô Lam vẻ mặt đáng thương nhặt đôi dép mà ông cụ Quan đã ném xuống đất, một lần nữa đặt vào tay ông ấy: “Ông nội, nếu ông thật sự tức giận, ông muốn đánh thì đánh cháu đi, đừng đánh anh ấy! Bởi vì tất cả những chuyện này đều là lỗi của cháu. Cháu đã hiểu lầm Triều Viễn nên mới làm chuyện trở nên rắc rối như vậy.”“Cháu nói cái gì?”Sau khi nghe Tô Lam giải thích, ông cụ Quan hoàn toàn sững sờ.Ông ấy cầm dép lên thuận tay chỉ về phía Tô Lam: “Cháu vừa nói cái gì?”Vốn dĩ đây chỉ là một hành động phản xạ có điều kiện của ông cụ Quan.Nhưng Tô Lam lại tưởng rằng ông muốn đánh mình, vội vàng nhắm mắt lùi lại một bước.Quan Triều Viễn vốn định chỉ định đùa một chút với Tô Lam, dù sao thì khi nấy cô làm loạn cũng căn đến rách môi anh rồi.Nhưng bây giờ nhìn thấy động tác của ông cụ Quan gia, liền sốt ruột: “Ông già thối, ông dám động vào cô ấy một chút thử xem!”Ông cụ Quan sửng sốt một chút, cúi đầu, nhìn thoáng qua dép lê trong tay ném xuống đất.Đợi đến khi ông ấy phản ứng lại, liền bắt đầu ôm bụng cười: “Ây ya, trời đất ơi, cười chết ông rồi, thực sự là làm ông cười chết mất!”Ông cụ Quan nằm nửa người trên sô pha, cười đến mức nước mắt chực trào ra.Nhưng Quan Triều Viễn và Tô Lam đã bối rối trước điệu cười của ông ấy, Hai người trợn mắt ngoác mồm nhìn nhau, cuối cùng Quan Triều Viễn nhịn không được hỏi.“Ông già, ông rốt cuộc là cười cái gì vậy?”“Này, haha…”Ông cụ Quan ôm bụng cố gắng trấn tĩnh lại rồi, mới đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt: “Thực ra… Thực ra thứ mà Tô Lam đang uống hoàn toàn không phải là thuốc tránh thail”“Cái gì?”Tô Lam và Quan Triều Viễn liếc nhau, ngay lập tức chết lặng.Tô Lam nhìn ông cụ Quan đầy hoài nghỉ: “Ông nội, sao ông lại nói vậy?”Quan Triều Viễn là người thông minh tới thế nào?Ông cụ Quan chỉ thốt ra một câu như vậy, anh đã lập tức phản ứng lại: “Ông già, có phải là ông đánh tráo thuốc tránh thai rồi không?”Quan Triều Viễn trong mắt chợt lóe lên, đột nhiên nghĩ ra một tình tiết vô cùng quan trọng.Lúc đầu chính là vởi vì anh phát hiện ra Tô Lam lén uống thuốc tránh thai khẩn cấp nên hai người mới nảy sinh hiềm khích.Anh nhớ lúc đó ông cụ Quan gia đã từ thủ đô chuyển đến.
Chương 5124
Nhưng nhìn thấy anh đứng yên tại chỗ như một khúc gõ, căn bản không có ý định giúp đỡ.
Cô chỉ có thể kiên trì đến cùng, tiếp tục giải thích: “Sau khi cháu nhận điện thoại của trợ lý Lâm rồi ra ngoài tìm anh ấy, cháu vô tình đi ngang qua văn phòng của viện trưởng, cũng không nghe thấy nội dung họ nói trước đó, chỉ nghe thấy anh nói một câu là nếu như bỏ đứa nhỏ đi thì sẽ ra sao.”
“Lúc đó cháu thực sự rất tức giận, cho nên mới không soi xét toàn bộ sự việc đã hiểu lâm anh ấy không muốn đứa con trong bụng cháu, cũng hiểu lâm tâm ý anh ấy dành cho cháu.”
“Ông nội, ông tin cháu, chuyện này không có liên quan gì đến anh ấy. Anh ấy tuyệt đối không thể ép cháu bỏ đi đứa con của hai đứa cháu được.”
Vừa nói xong, Tô Lam vẻ mặt đáng thương nhặt đôi dép mà ông cụ Quan đã ném xuống đất, một lần nữa đặt vào tay ông ấy: “Ông nội, nếu ông thật sự tức giận, ông muốn đánh thì đánh cháu đi, đừng đánh anh ấy! Bởi vì tất cả những chuyện này đều là lỗi của cháu. Cháu đã hiểu lầm Triều Viễn nên mới làm chuyện trở nên rắc rối như vậy.”
“Cháu nói cái gì?”
Sau khi nghe Tô Lam giải thích, ông cụ Quan hoàn toàn sững sờ.
Ông ấy cầm dép lên thuận tay chỉ về phía Tô Lam: “Cháu vừa nói cái gì?”
Vốn dĩ đây chỉ là một hành động phản xạ có điều kiện của ông cụ Quan.
Nhưng Tô Lam lại tưởng rằng ông muốn đánh mình, vội vàng nhắm mắt lùi lại một bước.
Quan Triều Viễn vốn định chỉ định đùa một chút với Tô Lam, dù sao thì khi nấy cô làm loạn cũng căn đến rách môi anh rồi.
Nhưng bây giờ nhìn thấy động tác của ông cụ Quan gia, liền sốt ruột: “Ông già thối, ông dám động vào cô ấy một chút thử xem!”
Ông cụ Quan sửng sốt một chút, cúi đầu, nhìn thoáng qua dép lê trong tay ném xuống đất.
Đợi đến khi ông ấy phản ứng lại, liền bắt đầu ôm bụng cười: “Ây ya, trời đất ơi, cười chết ông rồi, thực sự là làm ông cười chết mất!”
Ông cụ Quan nằm nửa người trên sô pha, cười đến mức nước mắt chực trào ra.
Nhưng Quan Triều Viễn và Tô Lam đã bối rối trước điệu cười của ông ấy, Hai người trợn mắt ngoác mồm nhìn nhau, cuối cùng Quan Triều Viễn nhịn không được hỏi.
“Ông già, ông rốt cuộc là cười cái gì vậy?”
“Này, haha…”
Ông cụ Quan ôm bụng cố gắng trấn tĩnh lại rồi, mới đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt: “Thực ra… Thực ra thứ mà Tô Lam đang uống hoàn toàn không phải là thuốc tránh thail”
“Cái gì?”
Tô Lam và Quan Triều Viễn liếc nhau, ngay lập tức chết lặng.
Tô Lam nhìn ông cụ Quan đầy hoài nghỉ: “Ông nội, sao ông lại nói vậy?”
Quan Triều Viễn là người thông minh tới thế nào?
Ông cụ Quan chỉ thốt ra một câu như vậy, anh đã lập tức phản ứng lại: “Ông già, có phải là ông đánh tráo thuốc tránh thai rồi không?”
Quan Triều Viễn trong mắt chợt lóe lên, đột nhiên nghĩ ra một tình tiết vô cùng quan trọng.
Lúc đầu chính là vởi vì anh phát hiện ra Tô Lam lén uống thuốc tránh thai khẩn cấp nên hai người mới nảy sinh hiềm khích.
Anh nhớ lúc đó ông cụ Quan gia đã từ thủ đô chuyển đến.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 5124Nhưng nhìn thấy anh đứng yên tại chỗ như một khúc gõ, căn bản không có ý định giúp đỡ.Cô chỉ có thể kiên trì đến cùng, tiếp tục giải thích: “Sau khi cháu nhận điện thoại của trợ lý Lâm rồi ra ngoài tìm anh ấy, cháu vô tình đi ngang qua văn phòng của viện trưởng, cũng không nghe thấy nội dung họ nói trước đó, chỉ nghe thấy anh nói một câu là nếu như bỏ đứa nhỏ đi thì sẽ ra sao.”“Lúc đó cháu thực sự rất tức giận, cho nên mới không soi xét toàn bộ sự việc đã hiểu lâm anh ấy không muốn đứa con trong bụng cháu, cũng hiểu lâm tâm ý anh ấy dành cho cháu.”“Ông nội, ông tin cháu, chuyện này không có liên quan gì đến anh ấy. Anh ấy tuyệt đối không thể ép cháu bỏ đi đứa con của hai đứa cháu được.”Vừa nói xong, Tô Lam vẻ mặt đáng thương nhặt đôi dép mà ông cụ Quan đã ném xuống đất, một lần nữa đặt vào tay ông ấy: “Ông nội, nếu ông thật sự tức giận, ông muốn đánh thì đánh cháu đi, đừng đánh anh ấy! Bởi vì tất cả những chuyện này đều là lỗi của cháu. Cháu đã hiểu lầm Triều Viễn nên mới làm chuyện trở nên rắc rối như vậy.”“Cháu nói cái gì?”Sau khi nghe Tô Lam giải thích, ông cụ Quan hoàn toàn sững sờ.Ông ấy cầm dép lên thuận tay chỉ về phía Tô Lam: “Cháu vừa nói cái gì?”Vốn dĩ đây chỉ là một hành động phản xạ có điều kiện của ông cụ Quan.Nhưng Tô Lam lại tưởng rằng ông muốn đánh mình, vội vàng nhắm mắt lùi lại một bước.Quan Triều Viễn vốn định chỉ định đùa một chút với Tô Lam, dù sao thì khi nấy cô làm loạn cũng căn đến rách môi anh rồi.Nhưng bây giờ nhìn thấy động tác của ông cụ Quan gia, liền sốt ruột: “Ông già thối, ông dám động vào cô ấy một chút thử xem!”Ông cụ Quan sửng sốt một chút, cúi đầu, nhìn thoáng qua dép lê trong tay ném xuống đất.Đợi đến khi ông ấy phản ứng lại, liền bắt đầu ôm bụng cười: “Ây ya, trời đất ơi, cười chết ông rồi, thực sự là làm ông cười chết mất!”Ông cụ Quan nằm nửa người trên sô pha, cười đến mức nước mắt chực trào ra.Nhưng Quan Triều Viễn và Tô Lam đã bối rối trước điệu cười của ông ấy, Hai người trợn mắt ngoác mồm nhìn nhau, cuối cùng Quan Triều Viễn nhịn không được hỏi.“Ông già, ông rốt cuộc là cười cái gì vậy?”“Này, haha…”Ông cụ Quan ôm bụng cố gắng trấn tĩnh lại rồi, mới đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt: “Thực ra… Thực ra thứ mà Tô Lam đang uống hoàn toàn không phải là thuốc tránh thail”“Cái gì?”Tô Lam và Quan Triều Viễn liếc nhau, ngay lập tức chết lặng.Tô Lam nhìn ông cụ Quan đầy hoài nghỉ: “Ông nội, sao ông lại nói vậy?”Quan Triều Viễn là người thông minh tới thế nào?Ông cụ Quan chỉ thốt ra một câu như vậy, anh đã lập tức phản ứng lại: “Ông già, có phải là ông đánh tráo thuốc tránh thai rồi không?”Quan Triều Viễn trong mắt chợt lóe lên, đột nhiên nghĩ ra một tình tiết vô cùng quan trọng.Lúc đầu chính là vởi vì anh phát hiện ra Tô Lam lén uống thuốc tránh thai khẩn cấp nên hai người mới nảy sinh hiềm khích.Anh nhớ lúc đó ông cụ Quan gia đã từ thủ đô chuyển đến.