Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2678
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2678:Anh không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này.Cô và thủ trưởng đồng thời trở về.Trần Cẩm đi lên trước, võ võ bả vai anh tuần của Diệp Minh: “Huyết Ưng, lần này cậu vắt vả rồi.”Mặt Diệp Minh không chút cảm xúc nào, lạnh nhạt đáp: “Nên làm thôi.”Trần Cẩm gật đầu, ông hướng về phía thư ký riêng bên người nói: “Lập tức giáng Tông Trùng xuống ba cấp, tạm thời cách chức nghĩ lại.”“Vâng, thủ trưởng, Đại tiểu thư thì sao ạ, Đại tiêu thư bây giờ đang ở trong bệnh viện.”Trần Cẩm mím môi: “Đi xem nó.”Trần Cẩm đi ở phía trước, Diệp Minh nhìn về phía Hà Băng, sau đó đưa ra bàn tay của mình: “Còn không qua đây?”Hà Băng thè lưỡi, bước chậm lên trước, giao tay mình cho anh.Diệp Minh khóa bàn tay nhỏ hơi lạnh của cô ở trong lòng bàn tay mình, nhíu mày không vui nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị, tự mình nhận sai.”Đon giản mấy câu, thực đúng là cường thế bá đạo.Hà Băng dùng thanh âm chỉ hai người có thê nghe được thủ thỉ: “A Minh, ai bắt nạt anh, em sẽ thay anh dạy dỗ kẻ đó, đang nói Tống Trùng kia đó.”Diệp Minh khựng lại, anh nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cô gái, lần này cô bay ra nước ngoài là vì anh?Cô làm cách gì để gặp thủ trưởng?Lén xông vào quân doanh trọng địa, không cần thận sẽ bị bắn nát tươm.Hơi thở trong veo phất gần, làm cho trái tim kiên nghị của anh mềm không chịu được, con bé này.Diệp Minh không nói gì, anh nắm tay cô nhắc đôi chân dài đi ra đại sảnh sân bay.: Bước chân người đàn ông rất lớn, Hà Băng phải chạy theo mới có thể đuổi kịp, cô kéo tay anh, ngoẹo đầu nhỏ cười nói: “A Minh, anh có vui không?”Diệp Minh không nói chuyện.Hà Băng mặt tươi như hoa, cô ưỡn eo nhỏ một cái, kiêu ngạo lại tự hào nói: “Em nói rồi mà, về sau anh yêu tổ quốc của anh, để em yêu anh.”“Nói nhảm!”Diệp Minh không nhịn được nói một câu, bàn tay giữ lại vòng eo nhỏ của cô, cúi người dùng sức hôn một cái khuôn mặt nhỏ của cô.Ưml Hà Băng trong nháy mắt trợn to mắt, anh đang làm gì thê hả, sao lại trộm hôn cô?Nơi đây rất nhiều người đó!Diệp Minh đã đợi không kịp.Anh hiện tại đã muốn hôn cô.Tràn đầy đều là tình yêu dành cho cô.Lúc này bên tai vang lên một tiếng ho nhẹ: “Diệp Minh, trước mặt mọi người, chú ý hình tượng một chút.”Ngoài sân bay mặt hai chiếc xe jeep chông đạn, thư ‘ ký riêng kéo ra cửa sau Xe, Trần Cẩm đứng ở cạnh cửa hai tay chắp sau lưng nhìn Diệp Minh cùng và Băng, trong ánh mắt đầy tràn rồi hiền hòa trách cứ.Hà Băng nhanh chóng vươn hai tay chống lên lồ ng ngực to lớn của người đàn ông, đây anh ra, ngượng ngùng không thôi.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2678:Anh không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này.Cô và thủ trưởng đồng thời trở về.Trần Cẩm đi lên trước, võ võ bả vai anh tuần của Diệp Minh: “Huyết Ưng, lần này cậu vắt vả rồi.”Mặt Diệp Minh không chút cảm xúc nào, lạnh nhạt đáp: “Nên làm thôi.”Trần Cẩm gật đầu, ông hướng về phía thư ký riêng bên người nói: “Lập tức giáng Tông Trùng xuống ba cấp, tạm thời cách chức nghĩ lại.”“Vâng, thủ trưởng, Đại tiểu thư thì sao ạ, Đại tiêu thư bây giờ đang ở trong bệnh viện.”Trần Cẩm mím môi: “Đi xem nó.”Trần Cẩm đi ở phía trước, Diệp Minh nhìn về phía Hà Băng, sau đó đưa ra bàn tay của mình: “Còn không qua đây?”Hà Băng thè lưỡi, bước chậm lên trước, giao tay mình cho anh.Diệp Minh khóa bàn tay nhỏ hơi lạnh của cô ở trong lòng bàn tay mình, nhíu mày không vui nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị, tự mình nhận sai.”Đon giản mấy câu, thực đúng là cường thế bá đạo.Hà Băng dùng thanh âm chỉ hai người có thê nghe được thủ thỉ: “A Minh, ai bắt nạt anh, em sẽ thay anh dạy dỗ kẻ đó, đang nói Tống Trùng kia đó.”Diệp Minh khựng lại, anh nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cô gái, lần này cô bay ra nước ngoài là vì anh?Cô làm cách gì để gặp thủ trưởng?Lén xông vào quân doanh trọng địa, không cần thận sẽ bị bắn nát tươm.Hơi thở trong veo phất gần, làm cho trái tim kiên nghị của anh mềm không chịu được, con bé này.Diệp Minh không nói gì, anh nắm tay cô nhắc đôi chân dài đi ra đại sảnh sân bay.: Bước chân người đàn ông rất lớn, Hà Băng phải chạy theo mới có thể đuổi kịp, cô kéo tay anh, ngoẹo đầu nhỏ cười nói: “A Minh, anh có vui không?”Diệp Minh không nói chuyện.Hà Băng mặt tươi như hoa, cô ưỡn eo nhỏ một cái, kiêu ngạo lại tự hào nói: “Em nói rồi mà, về sau anh yêu tổ quốc của anh, để em yêu anh.”“Nói nhảm!”Diệp Minh không nhịn được nói một câu, bàn tay giữ lại vòng eo nhỏ của cô, cúi người dùng sức hôn một cái khuôn mặt nhỏ của cô.Ưml Hà Băng trong nháy mắt trợn to mắt, anh đang làm gì thê hả, sao lại trộm hôn cô?Nơi đây rất nhiều người đó!Diệp Minh đã đợi không kịp.Anh hiện tại đã muốn hôn cô.Tràn đầy đều là tình yêu dành cho cô.Lúc này bên tai vang lên một tiếng ho nhẹ: “Diệp Minh, trước mặt mọi người, chú ý hình tượng một chút.”Ngoài sân bay mặt hai chiếc xe jeep chông đạn, thư ‘ ký riêng kéo ra cửa sau Xe, Trần Cẩm đứng ở cạnh cửa hai tay chắp sau lưng nhìn Diệp Minh cùng và Băng, trong ánh mắt đầy tràn rồi hiền hòa trách cứ.Hà Băng nhanh chóng vươn hai tay chống lên lồ ng ngực to lớn của người đàn ông, đây anh ra, ngượng ngùng không thôi.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2678:Anh không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này.Cô và thủ trưởng đồng thời trở về.Trần Cẩm đi lên trước, võ võ bả vai anh tuần của Diệp Minh: “Huyết Ưng, lần này cậu vắt vả rồi.”Mặt Diệp Minh không chút cảm xúc nào, lạnh nhạt đáp: “Nên làm thôi.”Trần Cẩm gật đầu, ông hướng về phía thư ký riêng bên người nói: “Lập tức giáng Tông Trùng xuống ba cấp, tạm thời cách chức nghĩ lại.”“Vâng, thủ trưởng, Đại tiểu thư thì sao ạ, Đại tiêu thư bây giờ đang ở trong bệnh viện.”Trần Cẩm mím môi: “Đi xem nó.”Trần Cẩm đi ở phía trước, Diệp Minh nhìn về phía Hà Băng, sau đó đưa ra bàn tay của mình: “Còn không qua đây?”Hà Băng thè lưỡi, bước chậm lên trước, giao tay mình cho anh.Diệp Minh khóa bàn tay nhỏ hơi lạnh của cô ở trong lòng bàn tay mình, nhíu mày không vui nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị, tự mình nhận sai.”Đon giản mấy câu, thực đúng là cường thế bá đạo.Hà Băng dùng thanh âm chỉ hai người có thê nghe được thủ thỉ: “A Minh, ai bắt nạt anh, em sẽ thay anh dạy dỗ kẻ đó, đang nói Tống Trùng kia đó.”Diệp Minh khựng lại, anh nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của cô gái, lần này cô bay ra nước ngoài là vì anh?Cô làm cách gì để gặp thủ trưởng?Lén xông vào quân doanh trọng địa, không cần thận sẽ bị bắn nát tươm.Hơi thở trong veo phất gần, làm cho trái tim kiên nghị của anh mềm không chịu được, con bé này.Diệp Minh không nói gì, anh nắm tay cô nhắc đôi chân dài đi ra đại sảnh sân bay.: Bước chân người đàn ông rất lớn, Hà Băng phải chạy theo mới có thể đuổi kịp, cô kéo tay anh, ngoẹo đầu nhỏ cười nói: “A Minh, anh có vui không?”Diệp Minh không nói chuyện.Hà Băng mặt tươi như hoa, cô ưỡn eo nhỏ một cái, kiêu ngạo lại tự hào nói: “Em nói rồi mà, về sau anh yêu tổ quốc của anh, để em yêu anh.”“Nói nhảm!”Diệp Minh không nhịn được nói một câu, bàn tay giữ lại vòng eo nhỏ của cô, cúi người dùng sức hôn một cái khuôn mặt nhỏ của cô.Ưml Hà Băng trong nháy mắt trợn to mắt, anh đang làm gì thê hả, sao lại trộm hôn cô?Nơi đây rất nhiều người đó!Diệp Minh đã đợi không kịp.Anh hiện tại đã muốn hôn cô.Tràn đầy đều là tình yêu dành cho cô.Lúc này bên tai vang lên một tiếng ho nhẹ: “Diệp Minh, trước mặt mọi người, chú ý hình tượng một chút.”Ngoài sân bay mặt hai chiếc xe jeep chông đạn, thư ‘ ký riêng kéo ra cửa sau Xe, Trần Cẩm đứng ở cạnh cửa hai tay chắp sau lưng nhìn Diệp Minh cùng và Băng, trong ánh mắt đầy tràn rồi hiền hòa trách cứ.Hà Băng nhanh chóng vươn hai tay chống lên lồ ng ngực to lớn của người đàn ông, đây anh ra, ngượng ngùng không thôi.