Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2685
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2685:Diệp Minh ôm Hà Băng từ phòng tắm ra, nà nhàng đặt trên giường.Mái tóc dài của Hà Băng ướt nhẹp, da thịt tỉnh tế trắng nốn, khuôn mặt đã ửng hồng, cả người giỗng như tiểu nữ yêu đi ra từ đáy nước, chuyên câu hồn đàn ông.Cô vô lực rung động hàng mi tựa cánh ve, toàn thân bủn rủn, từ lúc ở với Diệp Minh, ngày hôm sau cô đều không xuông giường được.Về sau, cô làm sao đối mặt với phòng bếp đây?Làm sao còn nấu cơm ở bếp chứ?Tên đàn ông xấu từ trong xương này!Hà Băng đang nghĩ ngợi, Diệp Minh đã đi tới, bên giường sụp một khối, trong tay còn câm một cái máy sây: “Xoay qua chỗ khác, anh sấy tóc cho em.Con gái còn trẻ không thể để tóc ướt đi ngủ, sau này già sẽ đau đầu.Hà Băng cáu kỉnh xoay người, chừa cho anh tắm lưng đẹp.Diệp Minh sấy tóc cho cô, trong tầm mắt rủ xuống nhìn là khuôn mặt nhỏ nhắn đó, cô hừ hừ kiều kiều, dáng vẻ vừa tức giận lại nũng nịu, làm anh.thấy mà gân cốt đều mềm: “Vừa rồi không hầu hạ em thư thản à?”Anh còn không biết xấu hồ nói lời như vậy?Hà Băng không để ý tới anh.Diệp Minh Xuyên tay vào trong sợi tóc mm mại của cô, tóc cô như người cô, mêm mại vô cùng, còn thơm ngát.Thực sự là mùi thơm của phụ nữ.“Không để ý tới anh?”Hà Băng không nói lời nào.“Thực sự không để ý tới anh?” Diệp Minh lại hỏi một câu.Hà Băng vẫn không đáp.“Được, anh đi đây.” Tóc cô đã sấy xong rồi, Diệp Minh cất máy sấy, đứng dậy đi liền.Anh đi?Hà Băng nhanh chóng Xoay đầu qua, kéo lây rôi ông tay áo của anh: “Anh đi đâu vậy?”Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Đi rửa chén.”“Đừng rửa, để ngày mai rồi rửa.”Diệp Minh nhướng mày kiếm anh khí, giơ tay ném máy sấy vào trên ghế sa lon, anh áp thân lên: “Anh cũng là muốn như vậy.”„ Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Hà Băng tới.Cô giương mắt vừa nhìn, là Tiểu Điểm Điềm gọi tới.Hà Băng suy nghĩ một chút, cô chấp hành nhiệm vụ đã rất lâu rồi, Điểm Điểm nhất định rất nhớ cô.Tuy Điểm Điểm được bà ngoại chăm sóc tốt, thế nhưng cô con gái cưng này rất dính mẹ.“Điện thoại của ai, sao không tiếp?”Lúc này Diệp Minh hỏi.Hà Băng căng thẳng, cô thật ra rất, muôn nhận cuộc gọi này, nhưng nếu như thế Diệp Minh cũng biệt đến sự tồn tại của Điêm Điểm.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2685:Diệp Minh ôm Hà Băng từ phòng tắm ra, nà nhàng đặt trên giường.Mái tóc dài của Hà Băng ướt nhẹp, da thịt tỉnh tế trắng nốn, khuôn mặt đã ửng hồng, cả người giỗng như tiểu nữ yêu đi ra từ đáy nước, chuyên câu hồn đàn ông.Cô vô lực rung động hàng mi tựa cánh ve, toàn thân bủn rủn, từ lúc ở với Diệp Minh, ngày hôm sau cô đều không xuông giường được.Về sau, cô làm sao đối mặt với phòng bếp đây?Làm sao còn nấu cơm ở bếp chứ?Tên đàn ông xấu từ trong xương này!Hà Băng đang nghĩ ngợi, Diệp Minh đã đi tới, bên giường sụp một khối, trong tay còn câm một cái máy sây: “Xoay qua chỗ khác, anh sấy tóc cho em.Con gái còn trẻ không thể để tóc ướt đi ngủ, sau này già sẽ đau đầu.Hà Băng cáu kỉnh xoay người, chừa cho anh tắm lưng đẹp.Diệp Minh sấy tóc cho cô, trong tầm mắt rủ xuống nhìn là khuôn mặt nhỏ nhắn đó, cô hừ hừ kiều kiều, dáng vẻ vừa tức giận lại nũng nịu, làm anh.thấy mà gân cốt đều mềm: “Vừa rồi không hầu hạ em thư thản à?”Anh còn không biết xấu hồ nói lời như vậy?Hà Băng không để ý tới anh.Diệp Minh Xuyên tay vào trong sợi tóc mm mại của cô, tóc cô như người cô, mêm mại vô cùng, còn thơm ngát.Thực sự là mùi thơm của phụ nữ.“Không để ý tới anh?”Hà Băng không nói lời nào.“Thực sự không để ý tới anh?” Diệp Minh lại hỏi một câu.Hà Băng vẫn không đáp.“Được, anh đi đây.” Tóc cô đã sấy xong rồi, Diệp Minh cất máy sấy, đứng dậy đi liền.Anh đi?Hà Băng nhanh chóng Xoay đầu qua, kéo lây rôi ông tay áo của anh: “Anh đi đâu vậy?”Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Đi rửa chén.”“Đừng rửa, để ngày mai rồi rửa.”Diệp Minh nhướng mày kiếm anh khí, giơ tay ném máy sấy vào trên ghế sa lon, anh áp thân lên: “Anh cũng là muốn như vậy.”„ Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Hà Băng tới.Cô giương mắt vừa nhìn, là Tiểu Điểm Điềm gọi tới.Hà Băng suy nghĩ một chút, cô chấp hành nhiệm vụ đã rất lâu rồi, Điểm Điểm nhất định rất nhớ cô.Tuy Điểm Điểm được bà ngoại chăm sóc tốt, thế nhưng cô con gái cưng này rất dính mẹ.“Điện thoại của ai, sao không tiếp?”Lúc này Diệp Minh hỏi.Hà Băng căng thẳng, cô thật ra rất, muôn nhận cuộc gọi này, nhưng nếu như thế Diệp Minh cũng biệt đến sự tồn tại của Điêm Điểm.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2685:Diệp Minh ôm Hà Băng từ phòng tắm ra, nà nhàng đặt trên giường.Mái tóc dài của Hà Băng ướt nhẹp, da thịt tỉnh tế trắng nốn, khuôn mặt đã ửng hồng, cả người giỗng như tiểu nữ yêu đi ra từ đáy nước, chuyên câu hồn đàn ông.Cô vô lực rung động hàng mi tựa cánh ve, toàn thân bủn rủn, từ lúc ở với Diệp Minh, ngày hôm sau cô đều không xuông giường được.Về sau, cô làm sao đối mặt với phòng bếp đây?Làm sao còn nấu cơm ở bếp chứ?Tên đàn ông xấu từ trong xương này!Hà Băng đang nghĩ ngợi, Diệp Minh đã đi tới, bên giường sụp một khối, trong tay còn câm một cái máy sây: “Xoay qua chỗ khác, anh sấy tóc cho em.Con gái còn trẻ không thể để tóc ướt đi ngủ, sau này già sẽ đau đầu.Hà Băng cáu kỉnh xoay người, chừa cho anh tắm lưng đẹp.Diệp Minh sấy tóc cho cô, trong tầm mắt rủ xuống nhìn là khuôn mặt nhỏ nhắn đó, cô hừ hừ kiều kiều, dáng vẻ vừa tức giận lại nũng nịu, làm anh.thấy mà gân cốt đều mềm: “Vừa rồi không hầu hạ em thư thản à?”Anh còn không biết xấu hồ nói lời như vậy?Hà Băng không để ý tới anh.Diệp Minh Xuyên tay vào trong sợi tóc mm mại của cô, tóc cô như người cô, mêm mại vô cùng, còn thơm ngát.Thực sự là mùi thơm của phụ nữ.“Không để ý tới anh?”Hà Băng không nói lời nào.“Thực sự không để ý tới anh?” Diệp Minh lại hỏi một câu.Hà Băng vẫn không đáp.“Được, anh đi đây.” Tóc cô đã sấy xong rồi, Diệp Minh cất máy sấy, đứng dậy đi liền.Anh đi?Hà Băng nhanh chóng Xoay đầu qua, kéo lây rôi ông tay áo của anh: “Anh đi đâu vậy?”Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Đi rửa chén.”“Đừng rửa, để ngày mai rồi rửa.”Diệp Minh nhướng mày kiếm anh khí, giơ tay ném máy sấy vào trên ghế sa lon, anh áp thân lên: “Anh cũng là muốn như vậy.”„ Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại của Hà Băng tới.Cô giương mắt vừa nhìn, là Tiểu Điểm Điềm gọi tới.Hà Băng suy nghĩ một chút, cô chấp hành nhiệm vụ đã rất lâu rồi, Điểm Điểm nhất định rất nhớ cô.Tuy Điểm Điểm được bà ngoại chăm sóc tốt, thế nhưng cô con gái cưng này rất dính mẹ.“Điện thoại của ai, sao không tiếp?”Lúc này Diệp Minh hỏi.Hà Băng căng thẳng, cô thật ra rất, muôn nhận cuộc gọi này, nhưng nếu như thế Diệp Minh cũng biệt đến sự tồn tại của Điêm Điểm.