Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2739

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2739:Cô vươn tay sờ sờ cơ bụng bên hông anh, một… hai… ba bốn năm sáu bảy tám, tám khối cơ bụng, cô môi ngày.gôi đầu lên tám khôi cơ bụng ngủ này có phải quá xa xỉ rồi không?Cô nâng đầu lên nhìn người đàn ông, anh rủ mắt chuyên chú nhìn bản đồ quân sự, lộ ra uy nghiêm của thủ trưởng.Quân trang trên người anh còn chưa cỏi, quân trang phăng, mỗi lúc anh đi lại vóc người hệt như giá áo, chỉ là lúc nấu cơm đã cuốn ông tay áo lên.“Diệp Minh, anh còn đút em như’ vậy, Sau này có khi nào em béo tròn như quả bóng không?” Nhỏ giọng khẽ hỏi.Ánh mắt Diệp Minh từ bản đồ chuyển qua trên khuôn mặt nhỏ phấn Phận của cô, sau đó vươn tay nhéo nhéo: “Sẽ không đâu.”Hà Băng nhanh chóng mở cờ trong bụng, anh biết nói ngọt nha~.Lúc này chợt nghe người đàn ông bồi thêm một câu: “Bóng lăn được, em ngay cả lăn cũng không biết.”Cái gì?Anh nói gì cơ?Hà Băng ngước mắt nhìn anh, ánh mắt anh đã dời lại trên bản đồ.“Diệp Minh, anh nói rõ đi, có phải anh ghét! bỏ em mập hay không?” Hai tay che tắm bản đồ của anh, cô Xoay người ngôi trên đùi anh, còn năm thắt lưng, dáng vẻ thề không bỏ qua.Diệp Minh híp mắt nhìn cô, bàn tay câm bản đồ quân sự võ cái mông nhỏ của cô một cái: “Không có quy củ, đi xuông cho anh.”“Em không muốn!”Cô mới không đi xuống.Diệp Minh liếc xuống, vòng eo thon tựa ‘như thắt lưng bình hoa, dáng quá chuẩn, chỉ là cái bụng nhỏ trước mặt hơi nhô lên một chút, lại càng thêm đáng yêu, anh sờ lên trên, ừm, đúng là lớn hơn một chút.“Không đi xuống dưới thật?”“Không đi!”Vừa dứt lời dưới: “ba” một tiếng, Diệp Minh ném bản đồ trên tay, hai bàn n chế trụ eo thon của cô trực tiếp ôm nhắc cô lên, một cước đạp ra cửa phòng, ném cô vào trên giường.Bị anh ném xuống, Hà Băng hoảng sợ, hai tay nhỏ dùng sức ôm cô anh kêu lên: “Bụng! Diệp Minh, bụng eml”Sức anh mạnh, có khi ném luôn bé con trong bụng cô mắt.Diệp Minh thấy buồn cười, một bàn tay anh bảo vệ trên eo cô, phía sau là một núi chăn mêm mại, cô sẽ không sao.Có anh ở đây.Anh sao cam lòng để cô ngã?“Kêu kêu kêu mãi, kêu đên nỗi ông đây nghẹn một bụng J Diệp Minh chồng trên người cổ, không đè đến bụng cô, chôn đâu trong cô cô hít sâu một cái, ngửi mùi thơm của cô để thỏa cơn thèm.Trái tim treo lơ lửng của Hà Băng cũng hạ vệ vị trí cũ, nhưng hai tay cô còn ôm cô anh, cái miệng nhỏ đỏ bừng ¡ nhẹ nhàng hôn trên gò má anh tuân ây mây cái: “Diệp Minh, anh nhịn chút nha! Ngoan nào.”Cô còn giơ tay lên xoa xoa mái tóc ngắn của anh.“Thả tay ra!” Diệp Minh ngồi dậy la cô, thực sự là càng ngày càng vô pháp VÔ thiên, xoa đâu anh, xem anh là chó đấy à?Hà Băng thè lưỡi, đừng tưởng răng mình là chó ngao Tây Tạng mà khoe mẽ, nói cho cùng, chó ngao Tây Tạng cũng chỉ là chó mà thôi”!

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2739:Cô vươn tay sờ sờ cơ bụng bên hông anh, một… hai… ba bốn năm sáu bảy tám, tám khối cơ bụng, cô môi ngày.gôi đầu lên tám khôi cơ bụng ngủ này có phải quá xa xỉ rồi không?Cô nâng đầu lên nhìn người đàn ông, anh rủ mắt chuyên chú nhìn bản đồ quân sự, lộ ra uy nghiêm của thủ trưởng.Quân trang trên người anh còn chưa cỏi, quân trang phăng, mỗi lúc anh đi lại vóc người hệt như giá áo, chỉ là lúc nấu cơm đã cuốn ông tay áo lên.“Diệp Minh, anh còn đút em như’ vậy, Sau này có khi nào em béo tròn như quả bóng không?” Nhỏ giọng khẽ hỏi.Ánh mắt Diệp Minh từ bản đồ chuyển qua trên khuôn mặt nhỏ phấn Phận của cô, sau đó vươn tay nhéo nhéo: “Sẽ không đâu.”Hà Băng nhanh chóng mở cờ trong bụng, anh biết nói ngọt nha~.Lúc này chợt nghe người đàn ông bồi thêm một câu: “Bóng lăn được, em ngay cả lăn cũng không biết.”Cái gì?Anh nói gì cơ?Hà Băng ngước mắt nhìn anh, ánh mắt anh đã dời lại trên bản đồ.“Diệp Minh, anh nói rõ đi, có phải anh ghét! bỏ em mập hay không?” Hai tay che tắm bản đồ của anh, cô Xoay người ngôi trên đùi anh, còn năm thắt lưng, dáng vẻ thề không bỏ qua.Diệp Minh híp mắt nhìn cô, bàn tay câm bản đồ quân sự võ cái mông nhỏ của cô một cái: “Không có quy củ, đi xuông cho anh.”“Em không muốn!”Cô mới không đi xuống.Diệp Minh liếc xuống, vòng eo thon tựa ‘như thắt lưng bình hoa, dáng quá chuẩn, chỉ là cái bụng nhỏ trước mặt hơi nhô lên một chút, lại càng thêm đáng yêu, anh sờ lên trên, ừm, đúng là lớn hơn một chút.“Không đi xuống dưới thật?”“Không đi!”Vừa dứt lời dưới: “ba” một tiếng, Diệp Minh ném bản đồ trên tay, hai bàn n chế trụ eo thon của cô trực tiếp ôm nhắc cô lên, một cước đạp ra cửa phòng, ném cô vào trên giường.Bị anh ném xuống, Hà Băng hoảng sợ, hai tay nhỏ dùng sức ôm cô anh kêu lên: “Bụng! Diệp Minh, bụng eml”Sức anh mạnh, có khi ném luôn bé con trong bụng cô mắt.Diệp Minh thấy buồn cười, một bàn tay anh bảo vệ trên eo cô, phía sau là một núi chăn mêm mại, cô sẽ không sao.Có anh ở đây.Anh sao cam lòng để cô ngã?“Kêu kêu kêu mãi, kêu đên nỗi ông đây nghẹn một bụng J Diệp Minh chồng trên người cổ, không đè đến bụng cô, chôn đâu trong cô cô hít sâu một cái, ngửi mùi thơm của cô để thỏa cơn thèm.Trái tim treo lơ lửng của Hà Băng cũng hạ vệ vị trí cũ, nhưng hai tay cô còn ôm cô anh, cái miệng nhỏ đỏ bừng ¡ nhẹ nhàng hôn trên gò má anh tuân ây mây cái: “Diệp Minh, anh nhịn chút nha! Ngoan nào.”Cô còn giơ tay lên xoa xoa mái tóc ngắn của anh.“Thả tay ra!” Diệp Minh ngồi dậy la cô, thực sự là càng ngày càng vô pháp VÔ thiên, xoa đâu anh, xem anh là chó đấy à?Hà Băng thè lưỡi, đừng tưởng răng mình là chó ngao Tây Tạng mà khoe mẽ, nói cho cùng, chó ngao Tây Tạng cũng chỉ là chó mà thôi”!

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2739:Cô vươn tay sờ sờ cơ bụng bên hông anh, một… hai… ba bốn năm sáu bảy tám, tám khối cơ bụng, cô môi ngày.gôi đầu lên tám khôi cơ bụng ngủ này có phải quá xa xỉ rồi không?Cô nâng đầu lên nhìn người đàn ông, anh rủ mắt chuyên chú nhìn bản đồ quân sự, lộ ra uy nghiêm của thủ trưởng.Quân trang trên người anh còn chưa cỏi, quân trang phăng, mỗi lúc anh đi lại vóc người hệt như giá áo, chỉ là lúc nấu cơm đã cuốn ông tay áo lên.“Diệp Minh, anh còn đút em như’ vậy, Sau này có khi nào em béo tròn như quả bóng không?” Nhỏ giọng khẽ hỏi.Ánh mắt Diệp Minh từ bản đồ chuyển qua trên khuôn mặt nhỏ phấn Phận của cô, sau đó vươn tay nhéo nhéo: “Sẽ không đâu.”Hà Băng nhanh chóng mở cờ trong bụng, anh biết nói ngọt nha~.Lúc này chợt nghe người đàn ông bồi thêm một câu: “Bóng lăn được, em ngay cả lăn cũng không biết.”Cái gì?Anh nói gì cơ?Hà Băng ngước mắt nhìn anh, ánh mắt anh đã dời lại trên bản đồ.“Diệp Minh, anh nói rõ đi, có phải anh ghét! bỏ em mập hay không?” Hai tay che tắm bản đồ của anh, cô Xoay người ngôi trên đùi anh, còn năm thắt lưng, dáng vẻ thề không bỏ qua.Diệp Minh híp mắt nhìn cô, bàn tay câm bản đồ quân sự võ cái mông nhỏ của cô một cái: “Không có quy củ, đi xuông cho anh.”“Em không muốn!”Cô mới không đi xuống.Diệp Minh liếc xuống, vòng eo thon tựa ‘như thắt lưng bình hoa, dáng quá chuẩn, chỉ là cái bụng nhỏ trước mặt hơi nhô lên một chút, lại càng thêm đáng yêu, anh sờ lên trên, ừm, đúng là lớn hơn một chút.“Không đi xuống dưới thật?”“Không đi!”Vừa dứt lời dưới: “ba” một tiếng, Diệp Minh ném bản đồ trên tay, hai bàn n chế trụ eo thon của cô trực tiếp ôm nhắc cô lên, một cước đạp ra cửa phòng, ném cô vào trên giường.Bị anh ném xuống, Hà Băng hoảng sợ, hai tay nhỏ dùng sức ôm cô anh kêu lên: “Bụng! Diệp Minh, bụng eml”Sức anh mạnh, có khi ném luôn bé con trong bụng cô mắt.Diệp Minh thấy buồn cười, một bàn tay anh bảo vệ trên eo cô, phía sau là một núi chăn mêm mại, cô sẽ không sao.Có anh ở đây.Anh sao cam lòng để cô ngã?“Kêu kêu kêu mãi, kêu đên nỗi ông đây nghẹn một bụng J Diệp Minh chồng trên người cổ, không đè đến bụng cô, chôn đâu trong cô cô hít sâu một cái, ngửi mùi thơm của cô để thỏa cơn thèm.Trái tim treo lơ lửng của Hà Băng cũng hạ vệ vị trí cũ, nhưng hai tay cô còn ôm cô anh, cái miệng nhỏ đỏ bừng ¡ nhẹ nhàng hôn trên gò má anh tuân ây mây cái: “Diệp Minh, anh nhịn chút nha! Ngoan nào.”Cô còn giơ tay lên xoa xoa mái tóc ngắn của anh.“Thả tay ra!” Diệp Minh ngồi dậy la cô, thực sự là càng ngày càng vô pháp VÔ thiên, xoa đâu anh, xem anh là chó đấy à?Hà Băng thè lưỡi, đừng tưởng răng mình là chó ngao Tây Tạng mà khoe mẽ, nói cho cùng, chó ngao Tây Tạng cũng chỉ là chó mà thôi”!

Chương 2739