Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2842
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2842:Mạc Họa…Là Mạc Họa làm cho A Mặc dừng bước.Nhịp tim Lâm Bắt Nhiệm trong nháy mất gia tốc, cô lôi điện thoại thật chặt, cô cảm giác mình dường như rình đến rồi một âm mưu kinh thiên.Ẩm mưu kinh thiên này chính là một cái miệng to nhự chậu máu, cô không dám ngâm nghĩ nữa, cô sợ tật cả mọi người đều sẽ bị cái miệng to như chậu máu này nuốt chứng.Mặc kệ thế nào, Lâm Phú nói rất đúng, A Mặc là một người thâm trầm, cùng nhau sinh sống nhiêu năm như vậy, có đôi khi cô cũng không biết cậu đang suy nghĩ cái gì.Cậu bây giờ đang làm gì, tính toán cái gì, nhật định đã nghĩ nung nghĩ nậu hồi lâu, Lâm Bất Nhiễm biết, chỉ cần thứ cậu muốn có được, đều sẽ đạt được.Làm người chị, Lâm Bất Nhiễm đã yên tâm.“Được thôi, tôi không hỏi, mặc kệ A Mặc là ai, thằng bé thủy chung là em trai tôi.”Lâm Phú bật cười một tiếng, nói rất ý vị thâm trường: “Kẻ sinh ra như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thật lòng, Nhiễm Nhiễm, con chỉ là thấy Lâm Mặc bên ngoài, con căn bản không hiệu nó.”Lâm Bắt Nhiễm chau hàng mày thanh tú, cô hoàn toàn không ủng hộ những lời này, mây năm nay A Mặc cùng chung sống với cô là chân thật, có thể cậu có thân phận khác, thế nhưng mây năm nay không có khả năng giả VỜ.Lâm Bát Nhiễm không muốn đôi co với Lâm Phú, cô trực tiếp cúp điện thoại.Kỳ thực Lâm Bát Nhiễm rất bát an, trước khi đi biết được thân thế của em trai đối với cô mà nói quá đột nhiên, trong lòng cô đã loạn.Suy nghĩ một chút, Lâm Bất Nhiễm lân nữa câm điện thoại lên, bám một dãy số.Là trao quyền cho Ngô Trạch Vũ.“Alo, A Vũ, có một việc chị muốn nhờ GÌ, ngàn vạn lần đừng nói cho A Mặc…Ngày hôm nay thi đấu sát hạch, Lâm Mặc vác cặp ởi học.Nhưng lúc đi trong ngõ hẻm, một chiệc xe đen chạy nhanh đến, một nhóm người mặc đồ đen đi xuông, trong tay bọn họ cầm gậy gỗ: “Mày chính là Lâm Mặc?”Lâm Mặc dừng bước, nhẹ nhàng phát động mí mất, cặp mắt Đan Phi ng nhàn nhạt rơi vào đám này khách không mời mà đến này.“Lâm Mặc, mày muốn đi sát hạch sao, có người bỏ sô tiên lớn sai bọn tao tới bát mày, không cho mày đi sát hạch, nêu như mày ngoạn ngoãn không đi, hết 4hảy đều dê nói, nhưng nêu là mày cô ý phải đi, bọn tao đều sẽ không khách khí.” Đám con trai gõ gõ gậy gô trong tay.Lâm Mặc không nói gì, cậu nhìn đám người này, sau đó chậm rãi câu môi mỏng…Nhất Trung.Loa phát thanh trường học đã vang lên nhiều lần: “Các bạn học sinh, cách kì thi sát hạch còn bạ phút, mời mọi người ổn định chỗ ngồi, kiểm tra đồ dùng trước khi thi.”Sắp thi rồi, thế nhưng Lâm Mặc còn chưa tới.“Họa Họa, chuyện gì xảy ra vậy, Lâm Mặc. chưa tới sao, cậu ây không Ị phải sợ rồi làm con rùa đen rút đầu rồi đấy chứ?” Vưu Linh nhỏ giọng nói.Mạc Họa nhìn thời gian một chút, Lâm Mặc nhất định sẽ đến muộn.Cậu biết ngày hôm nay sát hạch tranh tài, nhát định sẽ tới, cậu không sợ, cũng không phải con rùa đen rút đầu nào cả.Thế nhưng mọi người đã nghị luận âm ỉ.“Các cậu mau nhìn kìa, chỗ ngồi Lâm Mặc trông không, cậu ta chưa tới!”“Có gì kỳ quái đâu, cậu ta nhất định Sợ rồi, sợ mình thủa quá thảm, cho nên chạy trối chết rồi.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2842:Mạc Họa…Là Mạc Họa làm cho A Mặc dừng bước.Nhịp tim Lâm Bắt Nhiệm trong nháy mất gia tốc, cô lôi điện thoại thật chặt, cô cảm giác mình dường như rình đến rồi một âm mưu kinh thiên.Ẩm mưu kinh thiên này chính là một cái miệng to nhự chậu máu, cô không dám ngâm nghĩ nữa, cô sợ tật cả mọi người đều sẽ bị cái miệng to như chậu máu này nuốt chứng.Mặc kệ thế nào, Lâm Phú nói rất đúng, A Mặc là một người thâm trầm, cùng nhau sinh sống nhiêu năm như vậy, có đôi khi cô cũng không biết cậu đang suy nghĩ cái gì.Cậu bây giờ đang làm gì, tính toán cái gì, nhật định đã nghĩ nung nghĩ nậu hồi lâu, Lâm Bất Nhiễm biết, chỉ cần thứ cậu muốn có được, đều sẽ đạt được.Làm người chị, Lâm Bất Nhiễm đã yên tâm.“Được thôi, tôi không hỏi, mặc kệ A Mặc là ai, thằng bé thủy chung là em trai tôi.”Lâm Phú bật cười một tiếng, nói rất ý vị thâm trường: “Kẻ sinh ra như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thật lòng, Nhiễm Nhiễm, con chỉ là thấy Lâm Mặc bên ngoài, con căn bản không hiệu nó.”Lâm Bắt Nhiễm chau hàng mày thanh tú, cô hoàn toàn không ủng hộ những lời này, mây năm nay A Mặc cùng chung sống với cô là chân thật, có thể cậu có thân phận khác, thế nhưng mây năm nay không có khả năng giả VỜ.Lâm Bát Nhiễm không muốn đôi co với Lâm Phú, cô trực tiếp cúp điện thoại.Kỳ thực Lâm Bát Nhiễm rất bát an, trước khi đi biết được thân thế của em trai đối với cô mà nói quá đột nhiên, trong lòng cô đã loạn.Suy nghĩ một chút, Lâm Bất Nhiễm lân nữa câm điện thoại lên, bám một dãy số.Là trao quyền cho Ngô Trạch Vũ.“Alo, A Vũ, có một việc chị muốn nhờ GÌ, ngàn vạn lần đừng nói cho A Mặc…Ngày hôm nay thi đấu sát hạch, Lâm Mặc vác cặp ởi học.Nhưng lúc đi trong ngõ hẻm, một chiệc xe đen chạy nhanh đến, một nhóm người mặc đồ đen đi xuông, trong tay bọn họ cầm gậy gỗ: “Mày chính là Lâm Mặc?”Lâm Mặc dừng bước, nhẹ nhàng phát động mí mất, cặp mắt Đan Phi ng nhàn nhạt rơi vào đám này khách không mời mà đến này.“Lâm Mặc, mày muốn đi sát hạch sao, có người bỏ sô tiên lớn sai bọn tao tới bát mày, không cho mày đi sát hạch, nêu như mày ngoạn ngoãn không đi, hết 4hảy đều dê nói, nhưng nêu là mày cô ý phải đi, bọn tao đều sẽ không khách khí.” Đám con trai gõ gõ gậy gô trong tay.Lâm Mặc không nói gì, cậu nhìn đám người này, sau đó chậm rãi câu môi mỏng…Nhất Trung.Loa phát thanh trường học đã vang lên nhiều lần: “Các bạn học sinh, cách kì thi sát hạch còn bạ phút, mời mọi người ổn định chỗ ngồi, kiểm tra đồ dùng trước khi thi.”Sắp thi rồi, thế nhưng Lâm Mặc còn chưa tới.“Họa Họa, chuyện gì xảy ra vậy, Lâm Mặc. chưa tới sao, cậu ây không Ị phải sợ rồi làm con rùa đen rút đầu rồi đấy chứ?” Vưu Linh nhỏ giọng nói.Mạc Họa nhìn thời gian một chút, Lâm Mặc nhất định sẽ đến muộn.Cậu biết ngày hôm nay sát hạch tranh tài, nhát định sẽ tới, cậu không sợ, cũng không phải con rùa đen rút đầu nào cả.Thế nhưng mọi người đã nghị luận âm ỉ.“Các cậu mau nhìn kìa, chỗ ngồi Lâm Mặc trông không, cậu ta chưa tới!”“Có gì kỳ quái đâu, cậu ta nhất định Sợ rồi, sợ mình thủa quá thảm, cho nên chạy trối chết rồi.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2842:Mạc Họa…Là Mạc Họa làm cho A Mặc dừng bước.Nhịp tim Lâm Bắt Nhiệm trong nháy mất gia tốc, cô lôi điện thoại thật chặt, cô cảm giác mình dường như rình đến rồi một âm mưu kinh thiên.Ẩm mưu kinh thiên này chính là một cái miệng to nhự chậu máu, cô không dám ngâm nghĩ nữa, cô sợ tật cả mọi người đều sẽ bị cái miệng to như chậu máu này nuốt chứng.Mặc kệ thế nào, Lâm Phú nói rất đúng, A Mặc là một người thâm trầm, cùng nhau sinh sống nhiêu năm như vậy, có đôi khi cô cũng không biết cậu đang suy nghĩ cái gì.Cậu bây giờ đang làm gì, tính toán cái gì, nhật định đã nghĩ nung nghĩ nậu hồi lâu, Lâm Bất Nhiễm biết, chỉ cần thứ cậu muốn có được, đều sẽ đạt được.Làm người chị, Lâm Bất Nhiễm đã yên tâm.“Được thôi, tôi không hỏi, mặc kệ A Mặc là ai, thằng bé thủy chung là em trai tôi.”Lâm Phú bật cười một tiếng, nói rất ý vị thâm trường: “Kẻ sinh ra như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thật lòng, Nhiễm Nhiễm, con chỉ là thấy Lâm Mặc bên ngoài, con căn bản không hiệu nó.”Lâm Bắt Nhiễm chau hàng mày thanh tú, cô hoàn toàn không ủng hộ những lời này, mây năm nay A Mặc cùng chung sống với cô là chân thật, có thể cậu có thân phận khác, thế nhưng mây năm nay không có khả năng giả VỜ.Lâm Bát Nhiễm không muốn đôi co với Lâm Phú, cô trực tiếp cúp điện thoại.Kỳ thực Lâm Bát Nhiễm rất bát an, trước khi đi biết được thân thế của em trai đối với cô mà nói quá đột nhiên, trong lòng cô đã loạn.Suy nghĩ một chút, Lâm Bất Nhiễm lân nữa câm điện thoại lên, bám một dãy số.Là trao quyền cho Ngô Trạch Vũ.“Alo, A Vũ, có một việc chị muốn nhờ GÌ, ngàn vạn lần đừng nói cho A Mặc…Ngày hôm nay thi đấu sát hạch, Lâm Mặc vác cặp ởi học.Nhưng lúc đi trong ngõ hẻm, một chiệc xe đen chạy nhanh đến, một nhóm người mặc đồ đen đi xuông, trong tay bọn họ cầm gậy gỗ: “Mày chính là Lâm Mặc?”Lâm Mặc dừng bước, nhẹ nhàng phát động mí mất, cặp mắt Đan Phi ng nhàn nhạt rơi vào đám này khách không mời mà đến này.“Lâm Mặc, mày muốn đi sát hạch sao, có người bỏ sô tiên lớn sai bọn tao tới bát mày, không cho mày đi sát hạch, nêu như mày ngoạn ngoãn không đi, hết 4hảy đều dê nói, nhưng nêu là mày cô ý phải đi, bọn tao đều sẽ không khách khí.” Đám con trai gõ gõ gậy gô trong tay.Lâm Mặc không nói gì, cậu nhìn đám người này, sau đó chậm rãi câu môi mỏng…Nhất Trung.Loa phát thanh trường học đã vang lên nhiều lần: “Các bạn học sinh, cách kì thi sát hạch còn bạ phút, mời mọi người ổn định chỗ ngồi, kiểm tra đồ dùng trước khi thi.”Sắp thi rồi, thế nhưng Lâm Mặc còn chưa tới.“Họa Họa, chuyện gì xảy ra vậy, Lâm Mặc. chưa tới sao, cậu ây không Ị phải sợ rồi làm con rùa đen rút đầu rồi đấy chứ?” Vưu Linh nhỏ giọng nói.Mạc Họa nhìn thời gian một chút, Lâm Mặc nhất định sẽ đến muộn.Cậu biết ngày hôm nay sát hạch tranh tài, nhát định sẽ tới, cậu không sợ, cũng không phải con rùa đen rút đầu nào cả.Thế nhưng mọi người đã nghị luận âm ỉ.“Các cậu mau nhìn kìa, chỗ ngồi Lâm Mặc trông không, cậu ta chưa tới!”“Có gì kỳ quái đâu, cậu ta nhất định Sợ rồi, sợ mình thủa quá thảm, cho nên chạy trối chết rồi.”