Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2882
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2882:Ngô Trạch Vũ lấy điện thoại ra, chụp một tám Mạc Họa và Dương Thanh Đề đi chung với nhau, sau đó gởi cho Lâm Mặc, còn nói A Mặc, cậu đoán tôi thầy được cái gì?l Bên ngoài siêu thị, Dương Thanh Đề kéo ra cửa xe thể thao: ‘ ‘Mạc Họa, mời lên xe.”“Cảm ơn.” Mạc Họa ngồi kế bên tay lái.Dương Thanh Đề quay người lên xe, ngày hôm nay anh ta lái Ferrari tới, chiêc Ferrari giá cả xa xỉ, anh ta cô ý lái tới là để khoe khoang với Mạc Họa.“Mạc Họa, em cảm thấy chiếc xe thể thao này thế nào, chiệc Ferrari giá trị tám con sô lận đây.” Dương Thanh Đề đắc ý với chữ “tám”.Mạc Họa gật đầu: “Xe này rất tốt.”“Mạc Họa, người bạn kia của em có xe sao, cậu ta biết lái xe không?”“Cậu ấy không có xe, tôi từng thấy cậu ây đạp xe đến trường.” Mạc Họa nhớ lại, nói thật.Lần nàyDương Thanh Đề cảm giác được ưu việt, anh ta thảo mai nỏi: “Ò, người bạn kia của em không có xe à, thật là tiếc, cậu ta không thể đưa em ngôi trên Ferrari hóng gió.”Mạc Họa không ý thức được vẻ châm chọc trong giọng nói Dương Thanh Đề, cô nhìn chiếc Ferrari kia: “Xe này tốt thì tốt, nhưng dường như kiểu dáng… hơi cũ rồi, trước đây tôi từng ngôi Ferrari bản lỉmited đi hóng gió, cũng cứ đi như vậy thôi, đàn anh Dương anh vừa nói như vậy, tôi đột nhiên nghĩ đến tôi còn chưa ngôi qua xe đạp bạn tôi đi hóng gió, nêu đi thì nhất định sẽ rất thú vị!”Mạc Họa hón hở, cô thực sự không nghĩ tới ngôi xe đạp Lâm Mặc đi hóng gió, còn may mà Liêu Dương Thanh Đà nhắc nhở.NÓ) Dương Thanh Đề mặt đen như đít nôi, gân như sắp hộc máu, anh ta không biết thân phận thật sự của Mạc Họa, nhà xe của Mạc Họa người ta có thê bày đầy ra đủ loại xe Ferrari bản IiBiE Hơn nữa, Mạc Họa chưa từng ghét bỏ xuất thân của Lâm Mặc, cô còn cảm thấy ngồi xe đạp hóng gió rất thú vị.Mạc Họa lên xe thể thao của Dương Thanh Đề bị Ngô Trạch Vũ chụp lại, Ngô Trạch Vũ nành chóng gửi cho Lâm Mặc, lúc này đây xứng văn A Mặc, xong rồi, Mạc hoa khôi tình nguyện khóc trên xe Ferrari, cũng không nguyện ý ngôi xe đạp. của cậu nữa rôi, con gái quả nhiên đều thực dụng như vậy.Ding.Điện thoại Lâm Mặc vang lên.Lúc này trên đường cái siêu thị đối diện đậu một chiệc Ferrari màu đỏ, phiên bản xe limited toàn cầu có thể bỏ rơi xe của Dương Thanh Đè mây con phó, trở thành tiêu điểm của cả con phô.Lâm Mặc ngồi ở chỗ tài xế, một tay chống tay lái, cậu mở tin nhắn ra, nhìn Ngô Trạch Vũ gửi tin tới, sau đó mặt không thay đổi ném điện thoại vào chỗ cạnh tài xế.Cậu đã sớm tới.Cậu tiến hành định vị theo dõi điện thoại Mạc Họa, là tận mắt nhìn Mạc Họa và Dương Thanh Đề vào siêu thị, vừa rôi eũng là nhìn tận mắt Mạc Họa lên xe Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đạp chân ga, chiếc xe sang bay nhanh trên đường, đi theo phía sau Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đeo kính mát, trong miệng nhai kẹo cao su, nhìn xe thê thao của Dương Thanh Đề phía trước, cậu cảm thấy lòng buồn bực, không thở nồi.Của số xe trượt xuông, đèn đường đêm xuyên qua cửa số xe cọ sáng chiết xạ trên khuôn mặt tuấn SỈ ĐH cậu, dát lên một sắc màu đẹp thường, cậu mặt không cảm xứ nhai kẹo cao su, gió đêm thôi phình áo sơ mi trăng, thiêu niên anh tuân làm tới người qua đường nhao nhao ngăm nhìn.Chàng thiếu niên Lâm gia, hào hoa phong nhã.“Oa oa oa, mau nhìn, anh ấy thật là đẹp trai.”Trên đường Lâm Mặc lái xe, các cô gái ven đường hưng phần hét lên.Thế nhưng Lâm Mặc không chú ý tới động tĩnh bên ngoài, cậu chỉ là mặt không thay đồi nhìn chăm chằm chiếc xe thể thao lỗi thời trước mặt kia, sau đó cậu lại nhặt điện thoại lên, bâm một dãy số.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2882:Ngô Trạch Vũ lấy điện thoại ra, chụp một tám Mạc Họa và Dương Thanh Đề đi chung với nhau, sau đó gởi cho Lâm Mặc, còn nói A Mặc, cậu đoán tôi thầy được cái gì?l Bên ngoài siêu thị, Dương Thanh Đề kéo ra cửa xe thể thao: ‘ ‘Mạc Họa, mời lên xe.”“Cảm ơn.” Mạc Họa ngồi kế bên tay lái.Dương Thanh Đề quay người lên xe, ngày hôm nay anh ta lái Ferrari tới, chiêc Ferrari giá cả xa xỉ, anh ta cô ý lái tới là để khoe khoang với Mạc Họa.“Mạc Họa, em cảm thấy chiếc xe thể thao này thế nào, chiệc Ferrari giá trị tám con sô lận đây.” Dương Thanh Đề đắc ý với chữ “tám”.Mạc Họa gật đầu: “Xe này rất tốt.”“Mạc Họa, người bạn kia của em có xe sao, cậu ta biết lái xe không?”“Cậu ấy không có xe, tôi từng thấy cậu ây đạp xe đến trường.” Mạc Họa nhớ lại, nói thật.Lần nàyDương Thanh Đề cảm giác được ưu việt, anh ta thảo mai nỏi: “Ò, người bạn kia của em không có xe à, thật là tiếc, cậu ta không thể đưa em ngôi trên Ferrari hóng gió.”Mạc Họa không ý thức được vẻ châm chọc trong giọng nói Dương Thanh Đề, cô nhìn chiếc Ferrari kia: “Xe này tốt thì tốt, nhưng dường như kiểu dáng… hơi cũ rồi, trước đây tôi từng ngôi Ferrari bản lỉmited đi hóng gió, cũng cứ đi như vậy thôi, đàn anh Dương anh vừa nói như vậy, tôi đột nhiên nghĩ đến tôi còn chưa ngôi qua xe đạp bạn tôi đi hóng gió, nêu đi thì nhất định sẽ rất thú vị!”Mạc Họa hón hở, cô thực sự không nghĩ tới ngôi xe đạp Lâm Mặc đi hóng gió, còn may mà Liêu Dương Thanh Đà nhắc nhở.NÓ) Dương Thanh Đề mặt đen như đít nôi, gân như sắp hộc máu, anh ta không biết thân phận thật sự của Mạc Họa, nhà xe của Mạc Họa người ta có thê bày đầy ra đủ loại xe Ferrari bản IiBiE Hơn nữa, Mạc Họa chưa từng ghét bỏ xuất thân của Lâm Mặc, cô còn cảm thấy ngồi xe đạp hóng gió rất thú vị.Mạc Họa lên xe thể thao của Dương Thanh Đề bị Ngô Trạch Vũ chụp lại, Ngô Trạch Vũ nành chóng gửi cho Lâm Mặc, lúc này đây xứng văn A Mặc, xong rồi, Mạc hoa khôi tình nguyện khóc trên xe Ferrari, cũng không nguyện ý ngôi xe đạp. của cậu nữa rôi, con gái quả nhiên đều thực dụng như vậy.Ding.Điện thoại Lâm Mặc vang lên.Lúc này trên đường cái siêu thị đối diện đậu một chiệc Ferrari màu đỏ, phiên bản xe limited toàn cầu có thể bỏ rơi xe của Dương Thanh Đè mây con phó, trở thành tiêu điểm của cả con phô.Lâm Mặc ngồi ở chỗ tài xế, một tay chống tay lái, cậu mở tin nhắn ra, nhìn Ngô Trạch Vũ gửi tin tới, sau đó mặt không thay đổi ném điện thoại vào chỗ cạnh tài xế.Cậu đã sớm tới.Cậu tiến hành định vị theo dõi điện thoại Mạc Họa, là tận mắt nhìn Mạc Họa và Dương Thanh Đề vào siêu thị, vừa rôi eũng là nhìn tận mắt Mạc Họa lên xe Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đạp chân ga, chiếc xe sang bay nhanh trên đường, đi theo phía sau Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đeo kính mát, trong miệng nhai kẹo cao su, nhìn xe thê thao của Dương Thanh Đề phía trước, cậu cảm thấy lòng buồn bực, không thở nồi.Của số xe trượt xuông, đèn đường đêm xuyên qua cửa số xe cọ sáng chiết xạ trên khuôn mặt tuấn SỈ ĐH cậu, dát lên một sắc màu đẹp thường, cậu mặt không cảm xứ nhai kẹo cao su, gió đêm thôi phình áo sơ mi trăng, thiêu niên anh tuân làm tới người qua đường nhao nhao ngăm nhìn.Chàng thiếu niên Lâm gia, hào hoa phong nhã.“Oa oa oa, mau nhìn, anh ấy thật là đẹp trai.”Trên đường Lâm Mặc lái xe, các cô gái ven đường hưng phần hét lên.Thế nhưng Lâm Mặc không chú ý tới động tĩnh bên ngoài, cậu chỉ là mặt không thay đồi nhìn chăm chằm chiếc xe thể thao lỗi thời trước mặt kia, sau đó cậu lại nhặt điện thoại lên, bâm một dãy số.
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2882:Ngô Trạch Vũ lấy điện thoại ra, chụp một tám Mạc Họa và Dương Thanh Đề đi chung với nhau, sau đó gởi cho Lâm Mặc, còn nói A Mặc, cậu đoán tôi thầy được cái gì?l Bên ngoài siêu thị, Dương Thanh Đề kéo ra cửa xe thể thao: ‘ ‘Mạc Họa, mời lên xe.”“Cảm ơn.” Mạc Họa ngồi kế bên tay lái.Dương Thanh Đề quay người lên xe, ngày hôm nay anh ta lái Ferrari tới, chiêc Ferrari giá cả xa xỉ, anh ta cô ý lái tới là để khoe khoang với Mạc Họa.“Mạc Họa, em cảm thấy chiếc xe thể thao này thế nào, chiệc Ferrari giá trị tám con sô lận đây.” Dương Thanh Đề đắc ý với chữ “tám”.Mạc Họa gật đầu: “Xe này rất tốt.”“Mạc Họa, người bạn kia của em có xe sao, cậu ta biết lái xe không?”“Cậu ấy không có xe, tôi từng thấy cậu ây đạp xe đến trường.” Mạc Họa nhớ lại, nói thật.Lần nàyDương Thanh Đề cảm giác được ưu việt, anh ta thảo mai nỏi: “Ò, người bạn kia của em không có xe à, thật là tiếc, cậu ta không thể đưa em ngôi trên Ferrari hóng gió.”Mạc Họa không ý thức được vẻ châm chọc trong giọng nói Dương Thanh Đề, cô nhìn chiếc Ferrari kia: “Xe này tốt thì tốt, nhưng dường như kiểu dáng… hơi cũ rồi, trước đây tôi từng ngôi Ferrari bản lỉmited đi hóng gió, cũng cứ đi như vậy thôi, đàn anh Dương anh vừa nói như vậy, tôi đột nhiên nghĩ đến tôi còn chưa ngôi qua xe đạp bạn tôi đi hóng gió, nêu đi thì nhất định sẽ rất thú vị!”Mạc Họa hón hở, cô thực sự không nghĩ tới ngôi xe đạp Lâm Mặc đi hóng gió, còn may mà Liêu Dương Thanh Đà nhắc nhở.NÓ) Dương Thanh Đề mặt đen như đít nôi, gân như sắp hộc máu, anh ta không biết thân phận thật sự của Mạc Họa, nhà xe của Mạc Họa người ta có thê bày đầy ra đủ loại xe Ferrari bản IiBiE Hơn nữa, Mạc Họa chưa từng ghét bỏ xuất thân của Lâm Mặc, cô còn cảm thấy ngồi xe đạp hóng gió rất thú vị.Mạc Họa lên xe thể thao của Dương Thanh Đề bị Ngô Trạch Vũ chụp lại, Ngô Trạch Vũ nành chóng gửi cho Lâm Mặc, lúc này đây xứng văn A Mặc, xong rồi, Mạc hoa khôi tình nguyện khóc trên xe Ferrari, cũng không nguyện ý ngôi xe đạp. của cậu nữa rôi, con gái quả nhiên đều thực dụng như vậy.Ding.Điện thoại Lâm Mặc vang lên.Lúc này trên đường cái siêu thị đối diện đậu một chiệc Ferrari màu đỏ, phiên bản xe limited toàn cầu có thể bỏ rơi xe của Dương Thanh Đè mây con phó, trở thành tiêu điểm của cả con phô.Lâm Mặc ngồi ở chỗ tài xế, một tay chống tay lái, cậu mở tin nhắn ra, nhìn Ngô Trạch Vũ gửi tin tới, sau đó mặt không thay đổi ném điện thoại vào chỗ cạnh tài xế.Cậu đã sớm tới.Cậu tiến hành định vị theo dõi điện thoại Mạc Họa, là tận mắt nhìn Mạc Họa và Dương Thanh Đề vào siêu thị, vừa rôi eũng là nhìn tận mắt Mạc Họa lên xe Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đạp chân ga, chiếc xe sang bay nhanh trên đường, đi theo phía sau Dương Thanh Đề.Lâm Mặc đeo kính mát, trong miệng nhai kẹo cao su, nhìn xe thê thao của Dương Thanh Đề phía trước, cậu cảm thấy lòng buồn bực, không thở nồi.Của số xe trượt xuông, đèn đường đêm xuyên qua cửa số xe cọ sáng chiết xạ trên khuôn mặt tuấn SỈ ĐH cậu, dát lên một sắc màu đẹp thường, cậu mặt không cảm xứ nhai kẹo cao su, gió đêm thôi phình áo sơ mi trăng, thiêu niên anh tuân làm tới người qua đường nhao nhao ngăm nhìn.Chàng thiếu niên Lâm gia, hào hoa phong nhã.“Oa oa oa, mau nhìn, anh ấy thật là đẹp trai.”Trên đường Lâm Mặc lái xe, các cô gái ven đường hưng phần hét lên.Thế nhưng Lâm Mặc không chú ý tới động tĩnh bên ngoài, cậu chỉ là mặt không thay đồi nhìn chăm chằm chiếc xe thể thao lỗi thời trước mặt kia, sau đó cậu lại nhặt điện thoại lên, bâm một dãy số.