Tác giả:

Cô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá…

Chương 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư

Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY ƯLương Hạnh không kịp ngăn cản, chỉ có thể cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ.Nội dung ăn cắp từ Truyện hay online Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư.Đợi đến lúc cửa mở ra, hai người ở cửa nhìn thấy là Triệu Mịch Thanh, ngược lại cũng không kinh ngạc bao nhiêu, đều nở nụ cười chào hỏi: “Triệu tổng.”Lương Hạnh mím môi, mặc dù là nhìn không ra cái gì nhưng chính là một loại cảm giác ngầm hiểu lẫn nhau, làm cho cô không được tự nhiên, giải thích hay giải thích đều không thích hợp.Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com“Vào đi.” Người đàn ông nghiêng người qua cho hai người bước vào trong.Nội dung ăn cắp từ Truyen hay online.comMục Điệp và Tiểu Trương đi vào trong phòng, cũng không cảm thấy ngượng ngùng, rất tự nhiên tìm một nơi ngồi xuống.Tiểu Trương lên tiếng trước: “Chị Hạnh, một lát nữa chúng ta trực tiếp đến Phong Thụy luôn có đúng không, có cần phải thông báo trước cho bọn họ không vậy?”Sắc mặt của Lương Hạnh khôi phục lại sự bình tĩnh, uống một hớp cháo, nhẹ giọng nói: “Trước tiên không cần đâu, cũng đã đến đây rồi, cứ trực tiếp đến công ty của bọn họ xem một chút.”Nếu như bọn họ thật sự bận nhiều việc, một công ty nhỏ như bọn họ đến đó chào hỏi đúng là bọn họ sẽ không có thời gian để quan tâm tới, còn không bằng không nói trước cứ đi qua nhìn xem thử.“Được.”Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyenhayonline.com không có kinh phí dịch tiếp.Mục Điệp không nói nhiều, rất yên tĩnh, làm cho người ta nhìn không ra được là đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà Triệu Mịch Thanh thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn về phía của anh ta một chút, trong mắt không có bất cứ cảm xúc gì.Nội dung ăn cắp từ Truyện hay onlineĐọc trên website Truyen hay online.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.Sau bữa ăn, mấy người bọn họ cùng nhau xuất phát.Lương Hạnh nhìn thấy ở cửa lại có hai chiếc xe đang dừng, quay đầu nghi hoặc nhìn người đàn ông.Có bốn người, cho dù là anh muốn đưa đi thì cần gì phải có hai chiếc xe?Bỗng nhiên cửa của chiếc xe phía trước được mở ra, có một người bước xuống.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp.“Triệu tổng, cô Lương.”1998783_1_25,60 1998783_2_25,60

CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư

Lương Hạnh không kịp ngăn cản, chỉ có thể cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ.

Nội dung ăn cắp từ Truyện hay online Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư.

Đợi đến lúc cửa mở ra, hai người ở cửa nhìn thấy là Triệu Mịch Thanh, ngược lại cũng không kinh ngạc bao nhiêu, đều nở nụ cười chào hỏi: “Triệu tổng.”

Lương Hạnh mím môi, mặc dù là nhìn không ra cái gì nhưng chính là một loại cảm giác ngầm hiểu lẫn nhau, làm cho cô không được tự nhiên, giải thích hay giải thích đều không thích hợp.

Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com

“Vào đi.” Người đàn ông nghiêng người qua cho hai người bước vào trong.

Nội dung ăn cắp từ Truyen hay online.com

Mục Điệp và Tiểu Trương đi vào trong phòng, cũng không cảm thấy ngượng ngùng, rất tự nhiên tìm một nơi ngồi xuống.

Tiểu Trương lên tiếng trước: “Chị Hạnh, một lát nữa chúng ta trực tiếp đến Phong Thụy luôn có đúng không, có cần phải thông báo trước cho bọn họ không vậy?”

Sắc mặt của Lương Hạnh khôi phục lại sự bình tĩnh, uống một hớp cháo, nhẹ giọng nói: “Trước tiên không cần đâu, cũng đã đến đây rồi, cứ trực tiếp đến công ty của bọn họ xem một chút.”

Nếu như bọn họ thật sự bận nhiều việc, một công ty nhỏ như bọn họ đến đó chào hỏi đúng là bọn họ sẽ không có thời gian để quan tâm tới, còn không bằng không nói trước cứ đi qua nhìn xem thử.

“Được.”

Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyenhayonline.com không có kinh phí dịch tiếp.

Mục Điệp không nói nhiều, rất yên tĩnh, làm cho người ta nhìn không ra được là đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà Triệu Mịch Thanh thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn về phía của anh ta một chút, trong mắt không có bất cứ cảm xúc gì.

Nội dung ăn cắp từ Truyện hay online

Đọc trên website Truyen hay online.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.

Sau bữa ăn, mấy người bọn họ cùng nhau xuất phát.

Lương Hạnh nhìn thấy ở cửa lại có hai chiếc xe đang dừng, quay đầu nghi hoặc nhìn người đàn ông.

Có bốn người, cho dù là anh muốn đưa đi thì cần gì phải có hai chiếc xe?

Bỗng nhiên cửa của chiếc xe phía trước được mở ra, có một người bước xuống.

Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp.

“Triệu tổng, cô Lương.”

1998783_1_25,60 1998783_2_25,60

Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY ƯLương Hạnh không kịp ngăn cản, chỉ có thể cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ.Nội dung ăn cắp từ Truyện hay online Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư.Đợi đến lúc cửa mở ra, hai người ở cửa nhìn thấy là Triệu Mịch Thanh, ngược lại cũng không kinh ngạc bao nhiêu, đều nở nụ cười chào hỏi: “Triệu tổng.”Lương Hạnh mím môi, mặc dù là nhìn không ra cái gì nhưng chính là một loại cảm giác ngầm hiểu lẫn nhau, làm cho cô không được tự nhiên, giải thích hay giải thích đều không thích hợp.Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com“Vào đi.” Người đàn ông nghiêng người qua cho hai người bước vào trong.Nội dung ăn cắp từ Truyen hay online.comMục Điệp và Tiểu Trương đi vào trong phòng, cũng không cảm thấy ngượng ngùng, rất tự nhiên tìm một nơi ngồi xuống.Tiểu Trương lên tiếng trước: “Chị Hạnh, một lát nữa chúng ta trực tiếp đến Phong Thụy luôn có đúng không, có cần phải thông báo trước cho bọn họ không vậy?”Sắc mặt của Lương Hạnh khôi phục lại sự bình tĩnh, uống một hớp cháo, nhẹ giọng nói: “Trước tiên không cần đâu, cũng đã đến đây rồi, cứ trực tiếp đến công ty của bọn họ xem một chút.”Nếu như bọn họ thật sự bận nhiều việc, một công ty nhỏ như bọn họ đến đó chào hỏi đúng là bọn họ sẽ không có thời gian để quan tâm tới, còn không bằng không nói trước cứ đi qua nhìn xem thử.“Được.”Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyenhayonline.com không có kinh phí dịch tiếp.Mục Điệp không nói nhiều, rất yên tĩnh, làm cho người ta nhìn không ra được là đang suy nghĩ cái gì. Nhưng mà Triệu Mịch Thanh thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn về phía của anh ta một chút, trong mắt không có bất cứ cảm xúc gì.Nội dung ăn cắp từ Truyện hay onlineĐọc trên website Truyen hay online.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.Sau bữa ăn, mấy người bọn họ cùng nhau xuất phát.Lương Hạnh nhìn thấy ở cửa lại có hai chiếc xe đang dừng, quay đầu nghi hoặc nhìn người đàn ông.Có bốn người, cho dù là anh muốn đưa đi thì cần gì phải có hai chiếc xe?Bỗng nhiên cửa của chiếc xe phía trước được mở ra, có một người bước xuống.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp.“Triệu tổng, cô Lương.”1998783_1_25,60 1998783_2_25,60

Chương 187: ANH KHÔNG ĐÁNG ĐỂ CÔ DỰA DẪM NHƯ VẬY Ư