Cô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá…
Chương 207: RỜI KHỎI DOANH TÍN
Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 207: RỜI KHỎI DOANH TÍNLương Hạnh cười như không cười, hạ mắt nhìn xuống Trịnh Vân: “Mấy hạng mục này bộ phận chúng tôi đã theo đến một nửa rồi, quản lý Trịnh xác định có thể nhận lại à? Không sợ xuất hiện sơ sót gì khiến cho phía đối tác bất mãn sao?”Hai bàn tay đang đặt trên bàn của Trịnh Vân hơi hơi siết vào nhau, chân mày giật giật, vừa đắc ý vừa tự tin cười, nói: “Quản lý Lương cảm thấy bộ phận thị trường còn không có kinh nghiệm bằng tay mơ như bộ phận số liệu các cô ấy hả?”Nói đến đây, ý cười trên môi cô ta càng đậm: “Để bộ phận các cô phối hợp với bộ phận tôi hoàn thành mấy hạng mục này, quản lý Lương cảm thấy như vậy thì sao?”Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.“......” Lương Hạnh mím chặt môi, vẻ mặt hơi hơi lạnh lùng.Quý tổng đột nhiên nói xen vào: “Được rồi, trước tiên cứ thế đã.”Ông ta nói xong lại nhìn về phía Lương Hạnh, ngữ khí hòa hoãn hơn một chút: “Lương Hạnh, thời gian này cô nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, lương hàng tháng vẫn nhận được bình thường, có vấn đề gì, tôi ở bên này sẽ cho người đến thông báo cho cô đầu tiên.”Lương Hạnh lập tức siết chặt nắm tay.Nhìn thái độ của Quý tổng, việc này hoàn toàn không có cách nào làm dịu được rồi, hôm nay cô không nghỉ không được, hơn nữa, trước mặt bao nhiêu người thế này, cô tuyệt đối không còn cơ hội quay trở lại nữa.Trịnh Vân cũng nắm chắc cơ hội này, tận lực chế giễu xỉa xói cô, bất kể cô nói gì cô ta cũng có thể đốp chất lại được.Im lặng hai giây, cô hạ thấp thái độ, dùng giọng bình thản nói: “Tôi biết rồi, Quý tổng, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho ngài một câu trả lời thích đáng, còn về chuyện công việc tôi......”“Không cần phiền đến cô đâu, chuyện công việc tôi sẽ để người của bộ phận cô thu xếp chuyển sang bên tôi, tôi thấy gần đây cô đã rất vất vả rồi, vẫn nên trở về sớm mà nghỉ ngơi đi thôi, nếu không…chắc chắn sẽ có rất nhiều người phải lo lắng đó...” Trịnh Vân không lạnh không nóng mà ngắt lời cô, tầm mắt liếc tới chỗ cô, trào phúng trong đáy mắt cực kỳ nồng đậm.Lương Hạnh âm thầm nghiến răng, nhẫn nhịn lửa giận đang chực chờ phun trào, chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, nửa ngày sau nhắm mắt lại, một câu cũng không nói, nhấc chân rời khỏi phòng họp.2001837_1_25,60 2001837_2_25,60
CHƯƠNG 207: RỜI KHỎI DOANH TÍN
Lương Hạnh cười như không cười, hạ mắt nhìn xuống Trịnh Vân: “Mấy hạng mục này bộ phận chúng tôi đã theo đến một nửa rồi, quản lý Trịnh xác định có thể nhận lại à? Không sợ xuất hiện sơ sót gì khiến cho phía đối tác bất mãn sao?”
Hai bàn tay đang đặt trên bàn của Trịnh Vân hơi hơi siết vào nhau, chân mày giật giật, vừa đắc ý vừa tự tin cười, nói: “Quản lý Lương cảm thấy bộ phận thị trường còn không có kinh nghiệm bằng tay mơ như bộ phận số liệu các cô ấy hả?”
Nói đến đây, ý cười trên môi cô ta càng đậm: “Để bộ phận các cô phối hợp với bộ phận tôi hoàn thành mấy hạng mục này, quản lý Lương cảm thấy như vậy thì sao?”
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.
“......” Lương Hạnh mím chặt môi, vẻ mặt hơi hơi lạnh lùng.
Quý tổng đột nhiên nói xen vào: “Được rồi, trước tiên cứ thế đã.”
Ông ta nói xong lại nhìn về phía Lương Hạnh, ngữ khí hòa hoãn hơn một chút: “Lương Hạnh, thời gian này cô nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, lương hàng tháng vẫn nhận được bình thường, có vấn đề gì, tôi ở bên này sẽ cho người đến thông báo cho cô đầu tiên.”
Lương Hạnh lập tức siết chặt nắm tay.
Nhìn thái độ của Quý tổng, việc này hoàn toàn không có cách nào làm dịu được rồi, hôm nay cô không nghỉ không được, hơn nữa, trước mặt bao nhiêu người thế này, cô tuyệt đối không còn cơ hội quay trở lại nữa.
Trịnh Vân cũng nắm chắc cơ hội này, tận lực chế giễu xỉa xói cô, bất kể cô nói gì cô ta cũng có thể đốp chất lại được.
Im lặng hai giây, cô hạ thấp thái độ, dùng giọng bình thản nói: “Tôi biết rồi, Quý tổng, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho ngài một câu trả lời thích đáng, còn về chuyện công việc tôi......”
“Không cần phiền đến cô đâu, chuyện công việc tôi sẽ để người của bộ phận cô thu xếp chuyển sang bên tôi, tôi thấy gần đây cô đã rất vất vả rồi, vẫn nên trở về sớm mà nghỉ ngơi đi thôi, nếu không…chắc chắn sẽ có rất nhiều người phải lo lắng đó...” Trịnh Vân không lạnh không nóng mà ngắt lời cô, tầm mắt liếc tới chỗ cô, trào phúng trong đáy mắt cực kỳ nồng đậm.
Lương Hạnh âm thầm nghiến răng, nhẫn nhịn lửa giận đang chực chờ phun trào, chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, nửa ngày sau nhắm mắt lại, một câu cũng không nói, nhấc chân rời khỏi phòng họp.
2001837_1_25,60 2001837_2_25,60
Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 207: RỜI KHỎI DOANH TÍNLương Hạnh cười như không cười, hạ mắt nhìn xuống Trịnh Vân: “Mấy hạng mục này bộ phận chúng tôi đã theo đến một nửa rồi, quản lý Trịnh xác định có thể nhận lại à? Không sợ xuất hiện sơ sót gì khiến cho phía đối tác bất mãn sao?”Hai bàn tay đang đặt trên bàn của Trịnh Vân hơi hơi siết vào nhau, chân mày giật giật, vừa đắc ý vừa tự tin cười, nói: “Quản lý Lương cảm thấy bộ phận thị trường còn không có kinh nghiệm bằng tay mơ như bộ phận số liệu các cô ấy hả?”Nói đến đây, ý cười trên môi cô ta càng đậm: “Để bộ phận các cô phối hợp với bộ phận tôi hoàn thành mấy hạng mục này, quản lý Lương cảm thấy như vậy thì sao?”Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.“......” Lương Hạnh mím chặt môi, vẻ mặt hơi hơi lạnh lùng.Quý tổng đột nhiên nói xen vào: “Được rồi, trước tiên cứ thế đã.”Ông ta nói xong lại nhìn về phía Lương Hạnh, ngữ khí hòa hoãn hơn một chút: “Lương Hạnh, thời gian này cô nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, lương hàng tháng vẫn nhận được bình thường, có vấn đề gì, tôi ở bên này sẽ cho người đến thông báo cho cô đầu tiên.”Lương Hạnh lập tức siết chặt nắm tay.Nhìn thái độ của Quý tổng, việc này hoàn toàn không có cách nào làm dịu được rồi, hôm nay cô không nghỉ không được, hơn nữa, trước mặt bao nhiêu người thế này, cô tuyệt đối không còn cơ hội quay trở lại nữa.Trịnh Vân cũng nắm chắc cơ hội này, tận lực chế giễu xỉa xói cô, bất kể cô nói gì cô ta cũng có thể đốp chất lại được.Im lặng hai giây, cô hạ thấp thái độ, dùng giọng bình thản nói: “Tôi biết rồi, Quý tổng, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho ngài một câu trả lời thích đáng, còn về chuyện công việc tôi......”“Không cần phiền đến cô đâu, chuyện công việc tôi sẽ để người của bộ phận cô thu xếp chuyển sang bên tôi, tôi thấy gần đây cô đã rất vất vả rồi, vẫn nên trở về sớm mà nghỉ ngơi đi thôi, nếu không…chắc chắn sẽ có rất nhiều người phải lo lắng đó...” Trịnh Vân không lạnh không nóng mà ngắt lời cô, tầm mắt liếc tới chỗ cô, trào phúng trong đáy mắt cực kỳ nồng đậm.Lương Hạnh âm thầm nghiến răng, nhẫn nhịn lửa giận đang chực chờ phun trào, chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, nửa ngày sau nhắm mắt lại, một câu cũng không nói, nhấc chân rời khỏi phòng họp.2001837_1_25,60 2001837_2_25,60