Tác giả:

Cô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá…

Chương 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN

Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN"Tôi ở đâu cũng không chậm trễ công việc của mọi người, làm việc cho tốt là được."Bước chân của người đàn ông vẫn đi về phía trước không ngừng, thân thể nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Phó Tuyết Thảo, người phụ nữ cắn môi dưới, không cam lòng nhanh chóng bước theo."Anh Thanh, buổi sáng... Tin tức trên mạng anh đã xem chưa?”"Chuyện tin tức Lưu Nam sẽ nói với tôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì cứ làm việc đi!” Người đàn ông đi đến cửa phòng làm việc, cũng không nhìn cô ta, đẩy cửa đi thẳng vào."Anh Thanh..." Phó Tuyết Thảo vừa phun ra một chữ, liền bị tiếng đóng cửa của người đàn ông ngắt lời.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn tại đây.Cô ta khẽ giật mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ phẫn hận.Đúng lúc Lưu Nam cầm tài liệu đi tới, trông thấy cô ta, khách khí cười một tiếng: "Cô Phó!”Lúc anh ta đang muốn gõ cửa thì Phó Tuyết Thảo bỗng nhiên kéo cánh tay anh ta đi đến một góc khuất: "Triệu tổng không phải đến công ty từ sáng sớm sao? Cả buổi sáng lại đi ra ngoài làm gì vậy?”Lưu Nam liếc mắt nhìn vào chỗ quần áo bị cô ta kéo, hơi nhíu mày, bình tĩnh gạt tay cô ta ra, cười nhạt một tiếng: "Cô Phó, buổi sáng Triệu tổng làm gì sao tôi có thể biết được, tôi cũng không đi cùng!”"Anh không phải thư ký của anh ấy sao? Lịch trình của anh ấy không phải do anh sắp xếp?” Ánh mắt Phó Tuyết Thảo lạnh lẽo.Vẻ mặt Lưu Nam vẫn không thay đổi: “Tôi sắp xếp lịch trình làm việc của anh ấy, không có quyền hỏi đến việc riêng của Triệu tổng, nếu như cô Phó muốn biết, có thể đến hỏi anh ấy!”Nói xong, anh ta lễ phép gật đầu, chuẩn bị quay trở lại.Phó Tuyết Thảo nheo mắt, bỗng nhiên chặn anh ta lại, môi đỏ mím lại, trầm thấp hỏi: "Có phải anh ấy đã biết chuyện Lương Hạnh ở bên Doanh Tín rồi không?”2001842_1_25,60 2001842_2_25,60

CHƯƠNG 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN

"Tôi ở đâu cũng không chậm trễ công việc của mọi người, làm việc cho tốt là được."

Bước chân của người đàn ông vẫn đi về phía trước không ngừng, thân thể nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Phó Tuyết Thảo, người phụ nữ cắn môi dưới, không cam lòng nhanh chóng bước theo.

"Anh Thanh, buổi sáng... Tin tức trên mạng anh đã xem chưa?”

"Chuyện tin tức Lưu Nam sẽ nói với tôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì cứ làm việc đi!” Người đàn ông đi đến cửa phòng làm việc, cũng không nhìn cô ta, đẩy cửa đi thẳng vào.

"Anh Thanh..." Phó Tuyết Thảo vừa phun ra một chữ, liền bị tiếng đóng cửa của người đàn ông ngắt lời.

Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn tại đây.

Cô ta khẽ giật mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ phẫn hận.

Đúng lúc Lưu Nam cầm tài liệu đi tới, trông thấy cô ta, khách khí cười một tiếng: "Cô Phó!”

Lúc anh ta đang muốn gõ cửa thì Phó Tuyết Thảo bỗng nhiên kéo cánh tay anh ta đi đến một góc khuất: "Triệu tổng không phải đến công ty từ sáng sớm sao? Cả buổi sáng lại đi ra ngoài làm gì vậy?”

Lưu Nam liếc mắt nhìn vào chỗ quần áo bị cô ta kéo, hơi nhíu mày, bình tĩnh gạt tay cô ta ra, cười nhạt một tiếng: "Cô Phó, buổi sáng Triệu tổng làm gì sao tôi có thể biết được, tôi cũng không đi cùng!”

"Anh không phải thư ký của anh ấy sao? Lịch trình của anh ấy không phải do anh sắp xếp?” Ánh mắt Phó Tuyết Thảo lạnh lẽo.

Vẻ mặt Lưu Nam vẫn không thay đổi: “Tôi sắp xếp lịch trình làm việc của anh ấy, không có quyền hỏi đến việc riêng của Triệu tổng, nếu như cô Phó muốn biết, có thể đến hỏi anh ấy!”

Nói xong, anh ta lễ phép gật đầu, chuẩn bị quay trở lại.

Phó Tuyết Thảo nheo mắt, bỗng nhiên chặn anh ta lại, môi đỏ mím lại, trầm thấp hỏi: "Có phải anh ấy đã biết chuyện Lương Hạnh ở bên Doanh Tín rồi không?”

2001842_1_25,60 2001842_2_25,60

Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN"Tôi ở đâu cũng không chậm trễ công việc của mọi người, làm việc cho tốt là được."Bước chân của người đàn ông vẫn đi về phía trước không ngừng, thân thể nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Phó Tuyết Thảo, người phụ nữ cắn môi dưới, không cam lòng nhanh chóng bước theo."Anh Thanh, buổi sáng... Tin tức trên mạng anh đã xem chưa?”"Chuyện tin tức Lưu Nam sẽ nói với tôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì cứ làm việc đi!” Người đàn ông đi đến cửa phòng làm việc, cũng không nhìn cô ta, đẩy cửa đi thẳng vào."Anh Thanh..." Phó Tuyết Thảo vừa phun ra một chữ, liền bị tiếng đóng cửa của người đàn ông ngắt lời.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn tại đây.Cô ta khẽ giật mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ phẫn hận.Đúng lúc Lưu Nam cầm tài liệu đi tới, trông thấy cô ta, khách khí cười một tiếng: "Cô Phó!”Lúc anh ta đang muốn gõ cửa thì Phó Tuyết Thảo bỗng nhiên kéo cánh tay anh ta đi đến một góc khuất: "Triệu tổng không phải đến công ty từ sáng sớm sao? Cả buổi sáng lại đi ra ngoài làm gì vậy?”Lưu Nam liếc mắt nhìn vào chỗ quần áo bị cô ta kéo, hơi nhíu mày, bình tĩnh gạt tay cô ta ra, cười nhạt một tiếng: "Cô Phó, buổi sáng Triệu tổng làm gì sao tôi có thể biết được, tôi cũng không đi cùng!”"Anh không phải thư ký của anh ấy sao? Lịch trình của anh ấy không phải do anh sắp xếp?” Ánh mắt Phó Tuyết Thảo lạnh lẽo.Vẻ mặt Lưu Nam vẫn không thay đổi: “Tôi sắp xếp lịch trình làm việc của anh ấy, không có quyền hỏi đến việc riêng của Triệu tổng, nếu như cô Phó muốn biết, có thể đến hỏi anh ấy!”Nói xong, anh ta lễ phép gật đầu, chuẩn bị quay trở lại.Phó Tuyết Thảo nheo mắt, bỗng nhiên chặn anh ta lại, môi đỏ mím lại, trầm thấp hỏi: "Có phải anh ấy đã biết chuyện Lương Hạnh ở bên Doanh Tín rồi không?”2001842_1_25,60 2001842_2_25,60

Chương 212: ĐỪNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CÒN GIÚP NGƯỜI TA ĐẾM TIỀN