Cô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá…
Chương 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU
Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU“Thế thì phải xem xem cậu đáng giá bao nhiêu tiền rồi.” Triệu Mịch Thanh hoàn toàn không hề lo lắng cho người anh em của mình một chút nào, anh chỉ nhíu mày mà nói: “Tôi cũng không ngờ lần này ba cậu lại chơi lớn thế, sắp tới cậu định làm gì? Tiếp tục chạy hay ngoan ngoãn ở nhà.”Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé. Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU.“Đừng! Bây giờ tôi mà về chỉ có một kết cục thôi.” Cố Thời cảm thấy hơi đau trứng, anh ta cũng không ngờ lần này ba mình lại dày vò mình như thế, không ngờ lại kiếm một đám con gái dã man tùy tính như vậy đến lôi anh về.Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn“Cậu chạy tiếp hay là trở về thì tôi cũng không quan tâm, chỉ cần đừng có quỵ xuống bên ngoài là được, cúp máy đây.” Triệu Mịch Thanh hiểu rõ tính tình của cậu ta quá mà, chắc chắn sẽ không bó tay chịu trói, cũng không có gì đáng lo lắng.“Đợi đã!” Cố Thời gào lên: “Cho dù cậu không giúp sức thì cũng phải giúp đỡ tôi về mặt tiền bạc chứ, cậu định để tôi uống gió ở bên ngoài à!”Người đàn ông ấy nhếch môi cười: “Tôi không có hứng cung cấp tiền bạc cho cậu đi du lịch, cho dù có đầu tư cũng sinh lời, cậu tự mình chơi đi.”Ý tại ngôn ngoại, anh không quan tâm đến anh đâu.Cố Thời trừng mắt ngạc nhiên, anh ta hít sâu một hơi, cắn răng nghiến lợi mà nói: “Triệu Mịch Thanh, má nó chuyện thiếu đức thế này mà cậu cũng có thể làm được? Vắt chanh bỏ vỏ cũng không nhanh như cậu đâu. Lúc ông đây giúp cậu tìm cô ấy, sao cậu không nói thế này đi? Bây giờ còn chưa ôm được giai nhân vào lòng mà cậu lợi dụng xong rồi vứt bỏ à?”Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhéTriệu Mịch Thanh cũng không phiền muộn, nghe giọng điệu tức giận của cậu ta, anh nói hờ hững: “Đúng là cậu có công giúp tôi thật, xem như là tôi thiếu nợ cậu một mối ân tình, thế nhưng thân là bạn bè, tôi không thể nào để cậu một thân một mình tiếp được, chứ bằng không tôi thật sự lo lắng cho chính mình.”Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn“…”Bên dưới ánh mặt trời, gương mặt anh tuấn của Cố Thời tối sầm, gân xanh lồi lên trên trán: “Nếu như ông đây thích đàn ông thì cần phải đợi đến chính mình hay sao? Mau chuyển tiền cho tôi, cúp máy đây!”“Ba cậu không cho tôi gửi tiền cho cậu, chứ bằng không đám con gái ấy sẽ đến quấy rối tôi, cậu cũng biết gần đây tôi rất bận, không có thời gian ứng phó với mấy thứ này đâu, nếu như cậu rảnh rỗi thì chơi đùa với ông ấy thêm một thời gian nữa đi.” Triệu Mịch Thanh ung dung mà nói trước kia cúp máy.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyen hay online.com không có kinh phí dịch tiếp.2005221_1_25,60 2005221_2_25,60
CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU
“Thế thì phải xem xem cậu đáng giá bao nhiêu tiền rồi.” Triệu Mịch Thanh hoàn toàn không hề lo lắng cho người anh em của mình một chút nào, anh chỉ nhíu mày mà nói: “Tôi cũng không ngờ lần này ba cậu lại chơi lớn thế, sắp tới cậu định làm gì? Tiếp tục chạy hay ngoan ngoãn ở nhà.”
Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé. Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU.
“Đừng! Bây giờ tôi mà về chỉ có một kết cục thôi.” Cố Thời cảm thấy hơi đau trứng, anh ta cũng không ngờ lần này ba mình lại dày vò mình như thế, không ngờ lại kiếm một đám con gái dã man tùy tính như vậy đến lôi anh về.
Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn
“Cậu chạy tiếp hay là trở về thì tôi cũng không quan tâm, chỉ cần đừng có quỵ xuống bên ngoài là được, cúp máy đây.” Triệu Mịch Thanh hiểu rõ tính tình của cậu ta quá mà, chắc chắn sẽ không bó tay chịu trói, cũng không có gì đáng lo lắng.
“Đợi đã!” Cố Thời gào lên: “Cho dù cậu không giúp sức thì cũng phải giúp đỡ tôi về mặt tiền bạc chứ, cậu định để tôi uống gió ở bên ngoài à!”
Người đàn ông ấy nhếch môi cười: “Tôi không có hứng cung cấp tiền bạc cho cậu đi du lịch, cho dù có đầu tư cũng sinh lời, cậu tự mình chơi đi.”
Ý tại ngôn ngoại, anh không quan tâm đến anh đâu.
Cố Thời trừng mắt ngạc nhiên, anh ta hít sâu một hơi, cắn răng nghiến lợi mà nói: “Triệu Mịch Thanh, má nó chuyện thiếu đức thế này mà cậu cũng có thể làm được? Vắt chanh bỏ vỏ cũng không nhanh như cậu đâu. Lúc ông đây giúp cậu tìm cô ấy, sao cậu không nói thế này đi? Bây giờ còn chưa ôm được giai nhân vào lòng mà cậu lợi dụng xong rồi vứt bỏ à?”
Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé
Triệu Mịch Thanh cũng không phiền muộn, nghe giọng điệu tức giận của cậu ta, anh nói hờ hững: “Đúng là cậu có công giúp tôi thật, xem như là tôi thiếu nợ cậu một mối ân tình, thế nhưng thân là bạn bè, tôi không thể nào để cậu một thân một mình tiếp được, chứ bằng không tôi thật sự lo lắng cho chính mình.”
Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn
“…”
Bên dưới ánh mặt trời, gương mặt anh tuấn của Cố Thời tối sầm, gân xanh lồi lên trên trán: “Nếu như ông đây thích đàn ông thì cần phải đợi đến chính mình hay sao? Mau chuyển tiền cho tôi, cúp máy đây!”
“Ba cậu không cho tôi gửi tiền cho cậu, chứ bằng không đám con gái ấy sẽ đến quấy rối tôi, cậu cũng biết gần đây tôi rất bận, không có thời gian ứng phó với mấy thứ này đâu, nếu như cậu rảnh rỗi thì chơi đùa với ông ấy thêm một thời gian nữa đi.” Triệu Mịch Thanh ung dung mà nói trước kia cúp máy.
Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyen hay online.com không có kinh phí dịch tiếp.
2005221_1_25,60 2005221_2_25,60
Triền Miên Sau Ly HônTác giả: Bát Trà NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCô ôm chăn ngồi dậy, ngây người mất hồi lâu, đến khi nghe thấy tiếng động từ dưới bếp, cô mới vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng, rồi nhìn thấy một bóng lưng cao gầy đang lúi húi trong bếp. Người đàn ông ấy mặc bộ đồ ở nhà, eo săn chắc, cặp chân dài, nhìn tổng thể dáng người hơi gầy. Triệu Mịch Thanh làm xong bữa sáng, vừa bước ra khỏi nhà bếp thì thấy Lương Hạnh mặc đồ ngủ đứng đó từ bao giờ, anh khẽ cau mày: “Đi thay đồ đi.” “À, ừm.” Lương Hạnh cúi đầu nhìn bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, lập tức xấu hổ đỏ mặt, vội vã chạy về phòng. Cô đánh răng rửa mặt xong xuôi thì Triệu Mịch Thanh đã đang ngồi bàn ăn sáng trước rồi. Lương Hạnh bèn ngồi xuống đối diện anh. Bữa sáng sandwich và trứng rán người đàn ông đó làm trông rất bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, Lương Hạnh ăn từng miếng trứng nhỏ, hai người chẳng ai nói câu gì, trên bàn ăn chỉ có tiếng dao nĩa va vào nhau. Lương Hạnh đã quen với cuộc sống như thế này rồi. Ăn sáng xong, Lương Hạnh bê đĩa vào bếp, lúc đi ra lại không cẩn thận đá… CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU“Thế thì phải xem xem cậu đáng giá bao nhiêu tiền rồi.” Triệu Mịch Thanh hoàn toàn không hề lo lắng cho người anh em của mình một chút nào, anh chỉ nhíu mày mà nói: “Tôi cũng không ngờ lần này ba cậu lại chơi lớn thế, sắp tới cậu định làm gì? Tiếp tục chạy hay ngoan ngoãn ở nhà.”Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé. Cập nhật sớm nhất tại CHƯƠNG 219: AI BẢO BỌN HỌ KHÔNG GIÀU NHƯ CẬU.“Đừng! Bây giờ tôi mà về chỉ có một kết cục thôi.” Cố Thời cảm thấy hơi đau trứng, anh ta cũng không ngờ lần này ba mình lại dày vò mình như thế, không ngờ lại kiếm một đám con gái dã man tùy tính như vậy đến lôi anh về.Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn“Cậu chạy tiếp hay là trở về thì tôi cũng không quan tâm, chỉ cần đừng có quỵ xuống bên ngoài là được, cúp máy đây.” Triệu Mịch Thanh hiểu rõ tính tình của cậu ta quá mà, chắc chắn sẽ không bó tay chịu trói, cũng không có gì đáng lo lắng.“Đợi đã!” Cố Thời gào lên: “Cho dù cậu không giúp sức thì cũng phải giúp đỡ tôi về mặt tiền bạc chứ, cậu định để tôi uống gió ở bên ngoài à!”Người đàn ông ấy nhếch môi cười: “Tôi không có hứng cung cấp tiền bạc cho cậu đi du lịch, cho dù có đầu tư cũng sinh lời, cậu tự mình chơi đi.”Ý tại ngôn ngoại, anh không quan tâm đến anh đâu.Cố Thời trừng mắt ngạc nhiên, anh ta hít sâu một hơi, cắn răng nghiến lợi mà nói: “Triệu Mịch Thanh, má nó chuyện thiếu đức thế này mà cậu cũng có thể làm được? Vắt chanh bỏ vỏ cũng không nhanh như cậu đâu. Lúc ông đây giúp cậu tìm cô ấy, sao cậu không nói thế này đi? Bây giờ còn chưa ôm được giai nhân vào lòng mà cậu lợi dụng xong rồi vứt bỏ à?”Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhéTriệu Mịch Thanh cũng không phiền muộn, nghe giọng điệu tức giận của cậu ta, anh nói hờ hững: “Đúng là cậu có công giúp tôi thật, xem như là tôi thiếu nợ cậu một mối ân tình, thế nhưng thân là bạn bè, tôi không thể nào để cậu một thân một mình tiếp được, chứ bằng không tôi thật sự lo lắng cho chính mình.”Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn“…”Bên dưới ánh mặt trời, gương mặt anh tuấn của Cố Thời tối sầm, gân xanh lồi lên trên trán: “Nếu như ông đây thích đàn ông thì cần phải đợi đến chính mình hay sao? Mau chuyển tiền cho tôi, cúp máy đây!”“Ba cậu không cho tôi gửi tiền cho cậu, chứ bằng không đám con gái ấy sẽ đến quấy rối tôi, cậu cũng biết gần đây tôi rất bận, không có thời gian ứng phó với mấy thứ này đâu, nếu như cậu rảnh rỗi thì chơi đùa với ông ấy thêm một thời gian nữa đi.” Triệu Mịch Thanh ung dung mà nói trước kia cúp máy.Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyen hay online.com không có kinh phí dịch tiếp.2005221_1_25,60 2005221_2_25,60