Tác giả:

Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…

Chương 1019

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1019 Cô vẫn quan tâm đến mình, cô vốn dĩ nên căm ghét mình, nhưng vì sao cô lại nhớ đến anh ta? Là Ngọc Diệp… Nhất định là ở nơi xa xôi, Ngọc Diệp đã sắp đặt. Anh ta mừng rỡ nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên khuôn mặt ấy. Có một chút trưởng thành hơn so với gương mặt non nớt của Hứa Trúc Linh, biết dịu dàng mỉm cười, đôi mắt lại mang theo ánh sáng ôn hòa, dù cách xa nhau cả nghìn dặm cũng có thể cảm nhận được. Mỗi lần anh ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh, như nhìn thấy Ngọc Diệp đang còn sống. Cô ta không hồn nhiên ngây thơ như Hứa Trúc Linh, nhưng lại dịu dàng như nước, chính là bến đỗ mà anh ta muốn neo đậu nhất trong cuộc đời này. Khi cuộc điện thoại giữa Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung kết thúc, Minh Diệp cũng đã ngồi vào bên trong chiếc xe điện đụng. Bọn họ lái xe xuống núi, thật không dễ dàng tìm thấy một khu vui chơi trong công viên. Mặc dù đêm qua sấm sét vang dội, trời mưa rất to, nhưng một số thiết bị vẫn có thể chơi được. “Mẹ, chúng ta ngồi đu quay ngựa có được không?” Cô bé nói với vẻ mong đợi. Cô làm sao có thể nhẫn tâm từ chối, đành dẫn cô bé đi cùng. Xung quanh đều là phụ huynh mang theo con của mình, còn có một số người phụ nữ đến bắt chuyện, nói rằng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô, không nghĩ tới cô đang còn trẻ mà đã có con lớn như thế này. Cô cười cười, nói rằng đây là con của chị gái. Cô có thể nhìn thấy trên khuôn mặt của Minh Diệp là sự mất mát khó che giấu. Cô bé thật sự muốn có một người mẹ, nhưng cô bé cũng hiểu rõ, mẹ của mình đã tới thiên đường rất xa xôi, không thể trở về được nữa. Nhưng khi có Hứa Trúc Linh ở bên, cô bé còn có thể gọi cô một tiếng “mẹ”, cô bé đã làm thấy hài lòng rồi. “Tối nay mẹ làm bữa tối cho con rồi mới quay về, có được không?” “Chú Trung của con bảo mẹ quay về rồi ạ?” “Cho dù chú ấy không hối thúc, mẹ cũng phải quay về rồi. Bố của con đã trở về, mẹ cũng nên quay về nhà của mẹ.” : .. Được ạ. Mẹ có tới gặp con nữa không?” “Ừm. Chỉ cần con muốn, thì hãy gọi điện thoại cho mẹ, ngay lập tức mẹ sẽ đến” “Vậy nếu con… không tìm mẹ, có phải mẹ cũng sẽ không gặp Minh Diệp nữa ư? Là… vì bố của con sao?” Cô bé thận trọng nói. Hứa Trúc Linh hơi trầm mặc, không biết nên nói với đứa trẻ về câu chuyện phức tạp này như thế nào. “Minh Diệp, con sắp bảy tuổi, chắc là cũng biết phân biệt đúng sai rồi. Bố của con đã làm một chuyện sai lầm, tổn thương đến người thân nhất của mẹ, mẹ không thể tha thứ cho bố con” “Là bởi vì chuyện của em trai sao?” “Đúng. Vốn dĩ con sẽ có một người em trai. Nhưng hiện tại thì không còn nữa” Cô không giấu giếm, mặc dù đối với đứa trẻ, như vậy thật sự tàn nhẫn. Nhưng… cô không muốn nói dối cô bé. “Vậy… Bố của con còn có thể bù đắp không?” “Mẹ không biết, thật khó. Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, phải quay về thôi” Cô nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của Minh Diệp, đi theo con đường cũ quay trở về. Cho anh ta thời gian dài như vậy, chắc là anh ta cũng đã được chữa trị vết thương rồi. Sau khi cô quay về, chuẩn bị nấu cơm cho cô bé. Nhưng không ngờ, cô bé thần thần bí bí kéo cô đến phòng ngủ của Phó Minh Tước.

Chương 1019

 

Cô vẫn quan tâm đến mình, cô vốn dĩ nên căm ghét mình, nhưng vì sao cô lại nhớ đến anh ta?

 

Là Ngọc Diệp…

 

Nhất định là ở nơi xa xôi, Ngọc Diệp đã sắp đặt.

 

Anh ta mừng rỡ nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên khuôn mặt ấy. Có một chút trưởng thành hơn so với gương mặt non nớt của Hứa Trúc Linh, biết dịu dàng mỉm cười, đôi mắt lại mang theo ánh sáng ôn hòa, dù cách xa nhau cả nghìn dặm cũng có thể cảm nhận được.

 

Mỗi lần anh ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh, như nhìn thấy Ngọc Diệp đang còn sống.

 

Cô ta không hồn nhiên ngây thơ như Hứa Trúc Linh, nhưng lại dịu dàng như nước, chính là bến đỗ mà anh ta muốn neo đậu nhất trong cuộc đời này.

 

Khi cuộc điện thoại giữa Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung kết thúc, Minh Diệp cũng đã ngồi vào bên trong chiếc xe điện đụng.

 

Bọn họ lái xe xuống núi, thật không dễ dàng tìm thấy một khu vui chơi trong công viên.

 

Mặc dù đêm qua sấm sét vang dội, trời mưa rất to, nhưng một số thiết bị vẫn có thể chơi được.

 

“Mẹ, chúng ta ngồi đu quay ngựa có được không?”

 

Cô bé nói với vẻ mong đợi.

 

Cô làm sao có thể nhẫn tâm từ chối, đành dẫn cô bé đi cùng.

 

Xung quanh đều là phụ huynh mang theo con của mình, còn có một số người phụ nữ đến bắt chuyện, nói rằng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô, không nghĩ tới cô đang còn trẻ mà đã có con lớn như thế này.

 

Cô cười cười, nói rằng đây là con của chị gái.

 

Cô có thể nhìn thấy trên khuôn mặt của Minh Diệp là sự mất mát khó che giấu.

 

Cô bé thật sự muốn có một người mẹ, nhưng cô bé cũng hiểu rõ, mẹ của mình đã tới thiên đường rất xa xôi, không thể trở về được nữa.

 

Nhưng khi có Hứa Trúc Linh ở bên, cô bé còn có thể gọi cô một tiếng “mẹ”, cô bé đã làm thấy hài lòng rồi.

 

“Tối nay mẹ làm bữa tối cho con rồi mới quay về, có được không?”

 

“Chú Trung của con bảo mẹ quay về rồi ạ?”

 

“Cho dù chú ấy không hối thúc, mẹ cũng phải quay về rồi. Bố của con đã trở về, mẹ cũng nên quay về nhà của mẹ.”

 

: .. Được ạ. Mẹ có tới gặp con nữa không?”

 

“Ừm. Chỉ cần con muốn, thì hãy gọi điện thoại cho mẹ, ngay lập tức mẹ sẽ đến”

 

“Vậy nếu con… không tìm mẹ, có phải mẹ cũng sẽ không gặp Minh Diệp nữa ư? Là… vì bố của con sao?”

 

Cô bé thận trọng nói.

 

Hứa Trúc Linh hơi trầm mặc, không biết nên nói với đứa trẻ về câu chuyện phức tạp này như thế nào.

 

“Minh Diệp, con sắp bảy tuổi, chắc là cũng biết phân biệt đúng sai rồi. Bố của con đã làm một chuyện sai lầm, tổn thương đến người thân nhất của mẹ, mẹ không thể tha thứ cho bố con”

 

“Là bởi vì chuyện của em trai sao?”

 

“Đúng. Vốn dĩ con sẽ có một người em trai. Nhưng hiện tại thì không còn nữa”

 

Cô không giấu giếm, mặc dù đối với đứa trẻ, như vậy thật sự tàn nhẫn. Nhưng… cô không muốn nói dối cô bé.

 

“Vậy… Bố của con còn có thể bù đắp không?”

 

“Mẹ không biết, thật khó. Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, phải quay về thôi”

 

Cô nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của Minh Diệp, đi theo con đường cũ quay trở về.

 

Cho anh ta thời gian dài như vậy, chắc là anh ta cũng đã được chữa trị vết thương rồi.

 

Sau khi cô quay về, chuẩn bị nấu cơm cho cô bé. Nhưng không ngờ, cô bé thần thần bí bí kéo cô đến phòng ngủ của Phó Minh Tước.

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1019 Cô vẫn quan tâm đến mình, cô vốn dĩ nên căm ghét mình, nhưng vì sao cô lại nhớ đến anh ta? Là Ngọc Diệp… Nhất định là ở nơi xa xôi, Ngọc Diệp đã sắp đặt. Anh ta mừng rỡ nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên khuôn mặt ấy. Có một chút trưởng thành hơn so với gương mặt non nớt của Hứa Trúc Linh, biết dịu dàng mỉm cười, đôi mắt lại mang theo ánh sáng ôn hòa, dù cách xa nhau cả nghìn dặm cũng có thể cảm nhận được. Mỗi lần anh ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh, như nhìn thấy Ngọc Diệp đang còn sống. Cô ta không hồn nhiên ngây thơ như Hứa Trúc Linh, nhưng lại dịu dàng như nước, chính là bến đỗ mà anh ta muốn neo đậu nhất trong cuộc đời này. Khi cuộc điện thoại giữa Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung kết thúc, Minh Diệp cũng đã ngồi vào bên trong chiếc xe điện đụng. Bọn họ lái xe xuống núi, thật không dễ dàng tìm thấy một khu vui chơi trong công viên. Mặc dù đêm qua sấm sét vang dội, trời mưa rất to, nhưng một số thiết bị vẫn có thể chơi được. “Mẹ, chúng ta ngồi đu quay ngựa có được không?” Cô bé nói với vẻ mong đợi. Cô làm sao có thể nhẫn tâm từ chối, đành dẫn cô bé đi cùng. Xung quanh đều là phụ huynh mang theo con của mình, còn có một số người phụ nữ đến bắt chuyện, nói rằng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô, không nghĩ tới cô đang còn trẻ mà đã có con lớn như thế này. Cô cười cười, nói rằng đây là con của chị gái. Cô có thể nhìn thấy trên khuôn mặt của Minh Diệp là sự mất mát khó che giấu. Cô bé thật sự muốn có một người mẹ, nhưng cô bé cũng hiểu rõ, mẹ của mình đã tới thiên đường rất xa xôi, không thể trở về được nữa. Nhưng khi có Hứa Trúc Linh ở bên, cô bé còn có thể gọi cô một tiếng “mẹ”, cô bé đã làm thấy hài lòng rồi. “Tối nay mẹ làm bữa tối cho con rồi mới quay về, có được không?” “Chú Trung của con bảo mẹ quay về rồi ạ?” “Cho dù chú ấy không hối thúc, mẹ cũng phải quay về rồi. Bố của con đã trở về, mẹ cũng nên quay về nhà của mẹ.” : .. Được ạ. Mẹ có tới gặp con nữa không?” “Ừm. Chỉ cần con muốn, thì hãy gọi điện thoại cho mẹ, ngay lập tức mẹ sẽ đến” “Vậy nếu con… không tìm mẹ, có phải mẹ cũng sẽ không gặp Minh Diệp nữa ư? Là… vì bố của con sao?” Cô bé thận trọng nói. Hứa Trúc Linh hơi trầm mặc, không biết nên nói với đứa trẻ về câu chuyện phức tạp này như thế nào. “Minh Diệp, con sắp bảy tuổi, chắc là cũng biết phân biệt đúng sai rồi. Bố của con đã làm một chuyện sai lầm, tổn thương đến người thân nhất của mẹ, mẹ không thể tha thứ cho bố con” “Là bởi vì chuyện của em trai sao?” “Đúng. Vốn dĩ con sẽ có một người em trai. Nhưng hiện tại thì không còn nữa” Cô không giấu giếm, mặc dù đối với đứa trẻ, như vậy thật sự tàn nhẫn. Nhưng… cô không muốn nói dối cô bé. “Vậy… Bố của con còn có thể bù đắp không?” “Mẹ không biết, thật khó. Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, phải quay về thôi” Cô nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của Minh Diệp, đi theo con đường cũ quay trở về. Cho anh ta thời gian dài như vậy, chắc là anh ta cũng đã được chữa trị vết thương rồi. Sau khi cô quay về, chuẩn bị nấu cơm cho cô bé. Nhưng không ngờ, cô bé thần thần bí bí kéo cô đến phòng ngủ của Phó Minh Tước.

Chương 1019