Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 1196
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1196“Constantine.”Anh ta lạnh lùng gọi tên anh ta.Constantine mím môi, không dám nhiều lời, sợ rước họa vào thân.Trong xe lại khôi phục yên lặng.Anh ta nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, sáng tỏ thanh lãnh.Cũng nhớ đến khuôn mặt nhỏ bằng nắm tay của cô ta, vậy mà lại hôn lại.Thật sự là một cô nhóc thú vị, rất giống Charlotte.Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm có thể tự do đi lại, cũng không biết Kỷ Thiên Minh nhận được tin tức gì, vậy mà không còn ràng buộc cô ta nữa.Cô ta cũng không biết, William đã đích thân gọi đến chào hỏi, nói là vì để báo đáp ân tình cô ta giúp hai anh em bọn họ gặp lại nhau.Lời của người khác Kỷ Thiên Minh có thể không tin, nhưng lời của William, xưa nay không nói hai lời.Đây là phẩm chất đặc biệt khi anh ta còn là người lính.Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm không có việc gì thì chạy đến chỗ Hứa Trúc Linh, ăn no uống no, còn có một búp bê sữa có thể nghịch.Hôm nay có rất nhiều khách đặt hẹn, nhưng không biết vì sao, mười giờ rồi, nhưng lại không có một ai đến.Mười một giờ, cuối cùng cũng có khách đến.Vậy mà lại là William?Hứa Trúc Linh nhìn anh ta, trong lòng có chút sợ hãi.Lẽ nào khách không đến, là bởi vì anh ta sao?Kỷ Nguyệt Trâm cũng nhìn thấy anh ta, sợ đến nỗi chân run rẩy.“Sao anh lại đến đây?”“Tôi nói chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi đã bao nhà hàng rồi, ăn cơm với tôi, tôi đói rồi: “Này này này, anh đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Anh bảo tôi ăn cơm với anh thì tôi sẽ phải ăn cơm với anh sao, tôi không cần mặt mũi nữa chắc?”“Cô không cần thể diện, cô nhát gan, yêu quý sinh mạng, rất sợ chết, còn thích tiền. Cho nên, đừng ép tôi lấy súng ra, ngoan ngoãn qua đây, tôi là đi ăn cơm, không ăn người.”“Được rồi”Kỷ Nguyệt Trâm rất chân chó nói, sau đó hét lên với Hứa Trúc Linh: “Tôi muốn ăn mỳ Ý ngao”Bạch Minh Châu nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, không ngừng lắc đầu: “Đây tuyệt đối là cái chân chó không có tiết tháo nhất mà tớ từng thấy: , nếu như ở Việt Nam, cô ấy khẳng định có thể làm gián điệp phản quốc”Kỷ Nguyệt Trâm là một người không có nguyên tắc, chỉ cần bạn đe dọa đúng chỗ, cô ta làm được cái gì thì sẽ làm cái đó.Nhưng đây không phải là một loại nguyên tắc, vì người mình yêu nhất, cho dù vứt bỏ bạn bè, phản bội đạo nghĩa, thì có làm sao đâu chứ?Kỷ Nguyệt Trâm nhìn người đàn ông trước mặt, tim gan lộn tùng phèo lên.“Anh đến tìm tôi thật sự chỉ là đơn giản ăn một bữa cơm thôi sao?Không cần tôi làm cái gì khác sao?”“Hay là cô muốn biểu diễn? Theo tôi thấy, cô ngoại trừ xem phong thủy, nhìn quả cầu pha lê, đọc kinh, cũng không có tài năng nào khác.Thổi sáo đàn hát, cầm kỳ thi họa, tất nhiên cô cũng không biết”“Sao mà có nhiều không biết như vậy chứ? Thật ra tôi chỉ không biết hai cái, có được không hả?”
Chương 1196
“Constantine.”
Anh ta lạnh lùng gọi tên anh ta.
Constantine mím môi, không dám nhiều lời, sợ rước họa vào thân.
Trong xe lại khôi phục yên lặng.
Anh ta nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, sáng tỏ thanh lãnh.
Cũng nhớ đến khuôn mặt nhỏ bằng nắm tay của cô ta, vậy mà lại hôn lại.
Thật sự là một cô nhóc thú vị, rất giống Charlotte.
Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm có thể tự do đi lại, cũng không biết Kỷ Thiên Minh nhận được tin tức gì, vậy mà không còn ràng buộc cô ta nữa.
Cô ta cũng không biết, William đã đích thân gọi đến chào hỏi, nói là vì để báo đáp ân tình cô ta giúp hai anh em bọn họ gặp lại nhau.
Lời của người khác Kỷ Thiên Minh có thể không tin, nhưng lời của William, xưa nay không nói hai lời.
Đây là phẩm chất đặc biệt khi anh ta còn là người lính.
Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm không có việc gì thì chạy đến chỗ Hứa Trúc Linh, ăn no uống no, còn có một búp bê sữa có thể nghịch.
Hôm nay có rất nhiều khách đặt hẹn, nhưng không biết vì sao, mười giờ rồi, nhưng lại không có một ai đến.
Mười một giờ, cuối cùng cũng có khách đến.
Vậy mà lại là William?
Hứa Trúc Linh nhìn anh ta, trong lòng có chút sợ hãi.
Lẽ nào khách không đến, là bởi vì anh ta sao?
Kỷ Nguyệt Trâm cũng nhìn thấy anh ta, sợ đến nỗi chân run rẩy.
“Sao anh lại đến đây?”
“Tôi nói chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi đã bao nhà hàng rồi, ăn cơm với tôi, tôi đói rồi: “Này này này, anh đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Anh bảo tôi ăn cơm với anh thì tôi sẽ phải ăn cơm với anh sao, tôi không cần mặt mũi nữa chắc?”
“Cô không cần thể diện, cô nhát gan, yêu quý sinh mạng, rất sợ chết, còn thích tiền. Cho nên, đừng ép tôi lấy súng ra, ngoan ngoãn qua đây, tôi là đi ăn cơm, không ăn người.”
“Được rồi”
Kỷ Nguyệt Trâm rất chân chó nói, sau đó hét lên với Hứa Trúc Linh: “Tôi muốn ăn mỳ Ý ngao”
Bạch Minh Châu nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, không ngừng lắc đầu: “Đây tuyệt đối là cái chân chó không có tiết tháo nhất mà tớ từng thấy: , nếu như ở Việt Nam, cô ấy khẳng định có thể làm gián điệp phản quốc”
Kỷ Nguyệt Trâm là một người không có nguyên tắc, chỉ cần bạn đe dọa đúng chỗ, cô ta làm được cái gì thì sẽ làm cái đó.
Nhưng đây không phải là một loại nguyên tắc, vì người mình yêu nhất, cho dù vứt bỏ bạn bè, phản bội đạo nghĩa, thì có làm sao đâu chứ?
Kỷ Nguyệt Trâm nhìn người đàn ông trước mặt, tim gan lộn tùng phèo lên.
“Anh đến tìm tôi thật sự chỉ là đơn giản ăn một bữa cơm thôi sao?
Không cần tôi làm cái gì khác sao?”
“Hay là cô muốn biểu diễn? Theo tôi thấy, cô ngoại trừ xem phong thủy, nhìn quả cầu pha lê, đọc kinh, cũng không có tài năng nào khác.
Thổi sáo đàn hát, cầm kỳ thi họa, tất nhiên cô cũng không biết”
“Sao mà có nhiều không biết như vậy chứ? Thật ra tôi chỉ không biết hai cái, có được không hả?”
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1196“Constantine.”Anh ta lạnh lùng gọi tên anh ta.Constantine mím môi, không dám nhiều lời, sợ rước họa vào thân.Trong xe lại khôi phục yên lặng.Anh ta nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, sáng tỏ thanh lãnh.Cũng nhớ đến khuôn mặt nhỏ bằng nắm tay của cô ta, vậy mà lại hôn lại.Thật sự là một cô nhóc thú vị, rất giống Charlotte.Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm có thể tự do đi lại, cũng không biết Kỷ Thiên Minh nhận được tin tức gì, vậy mà không còn ràng buộc cô ta nữa.Cô ta cũng không biết, William đã đích thân gọi đến chào hỏi, nói là vì để báo đáp ân tình cô ta giúp hai anh em bọn họ gặp lại nhau.Lời của người khác Kỷ Thiên Minh có thể không tin, nhưng lời của William, xưa nay không nói hai lời.Đây là phẩm chất đặc biệt khi anh ta còn là người lính.Mấy ngày nay Kỷ Nguyệt Trâm không có việc gì thì chạy đến chỗ Hứa Trúc Linh, ăn no uống no, còn có một búp bê sữa có thể nghịch.Hôm nay có rất nhiều khách đặt hẹn, nhưng không biết vì sao, mười giờ rồi, nhưng lại không có một ai đến.Mười một giờ, cuối cùng cũng có khách đến.Vậy mà lại là William?Hứa Trúc Linh nhìn anh ta, trong lòng có chút sợ hãi.Lẽ nào khách không đến, là bởi vì anh ta sao?Kỷ Nguyệt Trâm cũng nhìn thấy anh ta, sợ đến nỗi chân run rẩy.“Sao anh lại đến đây?”“Tôi nói chúng ta sẽ còn gặp lại, tôi đã bao nhà hàng rồi, ăn cơm với tôi, tôi đói rồi: “Này này này, anh đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Anh bảo tôi ăn cơm với anh thì tôi sẽ phải ăn cơm với anh sao, tôi không cần mặt mũi nữa chắc?”“Cô không cần thể diện, cô nhát gan, yêu quý sinh mạng, rất sợ chết, còn thích tiền. Cho nên, đừng ép tôi lấy súng ra, ngoan ngoãn qua đây, tôi là đi ăn cơm, không ăn người.”“Được rồi”Kỷ Nguyệt Trâm rất chân chó nói, sau đó hét lên với Hứa Trúc Linh: “Tôi muốn ăn mỳ Ý ngao”Bạch Minh Châu nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, không ngừng lắc đầu: “Đây tuyệt đối là cái chân chó không có tiết tháo nhất mà tớ từng thấy: , nếu như ở Việt Nam, cô ấy khẳng định có thể làm gián điệp phản quốc”Kỷ Nguyệt Trâm là một người không có nguyên tắc, chỉ cần bạn đe dọa đúng chỗ, cô ta làm được cái gì thì sẽ làm cái đó.Nhưng đây không phải là một loại nguyên tắc, vì người mình yêu nhất, cho dù vứt bỏ bạn bè, phản bội đạo nghĩa, thì có làm sao đâu chứ?Kỷ Nguyệt Trâm nhìn người đàn ông trước mặt, tim gan lộn tùng phèo lên.“Anh đến tìm tôi thật sự chỉ là đơn giản ăn một bữa cơm thôi sao?Không cần tôi làm cái gì khác sao?”“Hay là cô muốn biểu diễn? Theo tôi thấy, cô ngoại trừ xem phong thủy, nhìn quả cầu pha lê, đọc kinh, cũng không có tài năng nào khác.Thổi sáo đàn hát, cầm kỳ thi họa, tất nhiên cô cũng không biết”“Sao mà có nhiều không biết như vậy chứ? Thật ra tôi chỉ không biết hai cái, có được không hả?”