Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 1271
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1271“Anh làm gì đó? Ăn thôi mà anh cũng muốn trêu chọc em nữa sao?”“Trêu đùa sao? Đâu có, chúng ta đang quang minh chính đại như vậy mà”“Nhưng đây là nơi làm việc cơ mà! Anh chưa nghe nói mẹ anh như thế nào sao? Phải công tư phân minh. Nếu như em mà hôn anh một cái thì bà ấy sẽ tức giận đó. Nếu như bà ấy nhìn thấy chúng ta ở đây mà liếc mắt đưa tình với nhau, thì em sẽ chết chắc”“Hứa Trúc Linh, em cảm thấy đâu là chuyện công, mà đâu là chuyện tư?”“Công việc chính là công việc, không thể để cho tình cảm xen vào được. Ví dụ như bây giờ, em không nên xuất hiện ở đây. Em cái gì cũng không biết, đến tính toán cũng không làm tốt, đến đây chỉ làm phiền tới công việc của anh mà thôi.”Cô càng nói, ánh mắt càng ảm đạm, càng nói càng cúi thấp đầu xuống, trong lòng có chút buồn phiền không vui.Trước đây cô chưa từng nghĩ tới chuyện này, Cố Thành Trung cũng sẽ không nói là cô làm phiền tới công việc của anh.Chỉ là giám đốc Triệu có chút cảm thấy chướng mắt, nhưng một năm nay cũng vẫn luôn vô cùng lịch sự với cô.Những điều mà bà chủ Cố nói, thật sự giống như một đòn giáng vào lòng cô vậy, khiến cô hết sức buồn bã.Thậm chí cô còn cảm thấy, ngay từ đầu bản thân mình đã sai rồi.“Em ở đây cũng không khiến công việc của anh kéo dài ra, cũng không khiến anh không thể hoàn thành được. Cho nên em chưa từng làm phiền tới công việc của anh, mà ngược lại, nhìn thấy em khiến anh cảm thấy rất an tâm, điều đó sẽ khiến hiệu suất làm việc của anh tăng lên. Anh muốn bận xong sớm một chút để có thể ở bên cạnh em”“Thật ra, em cũng nên có việc mà bản thân mình muốn làm. Em có thể tới nhà hàng đồ Tây làm việc, cũng có thể ở nhà chăm sóc cho Cố Hy, hoặc có thể đi tìm Cố Ngọc Vy cùng em đi dạo phố. Là do anh quá ích kỷ, giữ em ở đây, lúc nào cũng muốn em phải ở bên cạnh anh”“Em vẫn luôn sợ mất đi anh, sợ anh sẽ thay đổi, nên mới vì anh mà nhãn nhịn. Nhưng mà dần dần em cũng không phản kháng lại nữa, em còn hi sinh cả thời gian của bản thân mình để ở bên cạnh anh, cho dù chỉ là ngồi xem TV một cách nhàm chán”“Từ trước tới nay không phải là em làm phiên anh, mà là do anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, lúc nào cũng chỉ muốn em ở bên cạnh anh”“Từ đầu đến cuối, người sai không phải là em, mà là anh. Là do chồng em đã quá ích kỷ rồi, muốn toàn bộ thời gian của em chỉ thuộc về mình anh mà thôi, hiểu chưa hả?”Giọng của Cố Thành Trung khàn khàn trầm ấm, du dương giống như thanh âm của đàn cello vậy, xen lẫn trong đó là một chút bi thương.Những lời mà Cố Thành Trung nói ra, từng chữ từng chữ một đánh vào nơi sâu nhất trong trái tim của Hứa Trúc Linh khiến cho cô có chút dao động.“Cố Thành Trung … thực ra … là tự em cam tâm tình nguyện mà. Từ lúc bắt đầu, em không cảm nhận được cảm giác an toàn, lúc nào cũng lo sợ mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không thể có kết quả, sợ rằng nếu như mất đi anh em sẽ không thể sống nổi nữa. Vậy nên em mới kháng cự lại sự can thiệp của anh vào cuộc sống của em, nhưng mà giờ đây em đã quen rồi, cùng anh dây dưa như vậy cũng chẳng có gì không tốt cả”“Hứa Trúc Linh, đã bao giờ em nghĩ tới một chuyện”“Chuyện gì?”Cô nhìn lại ánh mắt thâm trầm của anh, bên trong đó chợt hiện lên một tiếng động, nhưng bản thân cô lại không hiểu được ý nghĩa của nó, ánh mắt này được che đậy vô cùng kín đáo.“Rốt cuộc là em không thể rời xa anh, hay anh mới là người không thể rời xa em?”“Đây chính là chuyện mà anh nói đến hả?”Cô nghi ngờ nhìn anh, không hiểu được ý nghĩa trong đó.“Anh đã cẩn thận suy nghĩ về vấn đề này rồi, trong mắt của những người khác, bọn họ sẽ cảm thấy nếu như chúng ta chia tay, thì em mới là người tổn thất. Với gia thế của nhà họ Cố, với điều kiện của bản thân anh thì có thể nói là không thể chê vào đâu được. Nhưng chỉ có mình anh biết rõ, là bản thân anh không thể rời xa em”
Chương 1271
“Anh làm gì đó? Ăn thôi mà anh cũng muốn trêu chọc em nữa sao?”
“Trêu đùa sao? Đâu có, chúng ta đang quang minh chính đại như vậy mà”
“Nhưng đây là nơi làm việc cơ mà! Anh chưa nghe nói mẹ anh như thế nào sao? Phải công tư phân minh. Nếu như em mà hôn anh một cái thì bà ấy sẽ tức giận đó. Nếu như bà ấy nhìn thấy chúng ta ở đây mà liếc mắt đưa tình với nhau, thì em sẽ chết chắc”
“Hứa Trúc Linh, em cảm thấy đâu là chuyện công, mà đâu là chuyện tư?”
“Công việc chính là công việc, không thể để cho tình cảm xen vào được. Ví dụ như bây giờ, em không nên xuất hiện ở đây. Em cái gì cũng không biết, đến tính toán cũng không làm tốt, đến đây chỉ làm phiền tới công việc của anh mà thôi.”
Cô càng nói, ánh mắt càng ảm đạm, càng nói càng cúi thấp đầu xuống, trong lòng có chút buồn phiền không vui.
Trước đây cô chưa từng nghĩ tới chuyện này, Cố Thành Trung cũng sẽ không nói là cô làm phiền tới công việc của anh.
Chỉ là giám đốc Triệu có chút cảm thấy chướng mắt, nhưng một năm nay cũng vẫn luôn vô cùng lịch sự với cô.
Những điều mà bà chủ Cố nói, thật sự giống như một đòn giáng vào lòng cô vậy, khiến cô hết sức buồn bã.
Thậm chí cô còn cảm thấy, ngay từ đầu bản thân mình đã sai rồi.
“Em ở đây cũng không khiến công việc của anh kéo dài ra, cũng không khiến anh không thể hoàn thành được. Cho nên em chưa từng làm phiền tới công việc của anh, mà ngược lại, nhìn thấy em khiến anh cảm thấy rất an tâm, điều đó sẽ khiến hiệu suất làm việc của anh tăng lên. Anh muốn bận xong sớm một chút để có thể ở bên cạnh em”
“Thật ra, em cũng nên có việc mà bản thân mình muốn làm. Em có thể tới nhà hàng đồ Tây làm việc, cũng có thể ở nhà chăm sóc cho Cố Hy, hoặc có thể đi tìm Cố Ngọc Vy cùng em đi dạo phố. Là do anh quá ích kỷ, giữ em ở đây, lúc nào cũng muốn em phải ở bên cạnh anh”
“Em vẫn luôn sợ mất đi anh, sợ anh sẽ thay đổi, nên mới vì anh mà nhãn nhịn. Nhưng mà dần dần em cũng không phản kháng lại nữa, em còn hi sinh cả thời gian của bản thân mình để ở bên cạnh anh, cho dù chỉ là ngồi xem TV một cách nhàm chán”
“Từ trước tới nay không phải là em làm phiên anh, mà là do anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, lúc nào cũng chỉ muốn em ở bên cạnh anh”
“Từ đầu đến cuối, người sai không phải là em, mà là anh. Là do chồng em đã quá ích kỷ rồi, muốn toàn bộ thời gian của em chỉ thuộc về mình anh mà thôi, hiểu chưa hả?”
Giọng của Cố Thành Trung khàn khàn trầm ấm, du dương giống như thanh âm của đàn cello vậy, xen lẫn trong đó là một chút bi thương.
Những lời mà Cố Thành Trung nói ra, từng chữ từng chữ một đánh vào nơi sâu nhất trong trái tim của Hứa Trúc Linh khiến cho cô có chút dao động.
“Cố Thành Trung … thực ra … là tự em cam tâm tình nguyện mà. Từ lúc bắt đầu, em không cảm nhận được cảm giác an toàn, lúc nào cũng lo sợ mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không thể có kết quả, sợ rằng nếu như mất đi anh em sẽ không thể sống nổi nữa. Vậy nên em mới kháng cự lại sự can thiệp của anh vào cuộc sống của em, nhưng mà giờ đây em đã quen rồi, cùng anh dây dưa như vậy cũng chẳng có gì không tốt cả”
“Hứa Trúc Linh, đã bao giờ em nghĩ tới một chuyện”
“Chuyện gì?”
Cô nhìn lại ánh mắt thâm trầm của anh, bên trong đó chợt hiện lên một tiếng động, nhưng bản thân cô lại không hiểu được ý nghĩa của nó, ánh mắt này được che đậy vô cùng kín đáo.
“Rốt cuộc là em không thể rời xa anh, hay anh mới là người không thể rời xa em?”
“Đây chính là chuyện mà anh nói đến hả?”
Cô nghi ngờ nhìn anh, không hiểu được ý nghĩa trong đó.
“Anh đã cẩn thận suy nghĩ về vấn đề này rồi, trong mắt của những người khác, bọn họ sẽ cảm thấy nếu như chúng ta chia tay, thì em mới là người tổn thất. Với gia thế của nhà họ Cố, với điều kiện của bản thân anh thì có thể nói là không thể chê vào đâu được. Nhưng chỉ có mình anh biết rõ, là bản thân anh không thể rời xa em”
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 1271“Anh làm gì đó? Ăn thôi mà anh cũng muốn trêu chọc em nữa sao?”“Trêu đùa sao? Đâu có, chúng ta đang quang minh chính đại như vậy mà”“Nhưng đây là nơi làm việc cơ mà! Anh chưa nghe nói mẹ anh như thế nào sao? Phải công tư phân minh. Nếu như em mà hôn anh một cái thì bà ấy sẽ tức giận đó. Nếu như bà ấy nhìn thấy chúng ta ở đây mà liếc mắt đưa tình với nhau, thì em sẽ chết chắc”“Hứa Trúc Linh, em cảm thấy đâu là chuyện công, mà đâu là chuyện tư?”“Công việc chính là công việc, không thể để cho tình cảm xen vào được. Ví dụ như bây giờ, em không nên xuất hiện ở đây. Em cái gì cũng không biết, đến tính toán cũng không làm tốt, đến đây chỉ làm phiền tới công việc của anh mà thôi.”Cô càng nói, ánh mắt càng ảm đạm, càng nói càng cúi thấp đầu xuống, trong lòng có chút buồn phiền không vui.Trước đây cô chưa từng nghĩ tới chuyện này, Cố Thành Trung cũng sẽ không nói là cô làm phiền tới công việc của anh.Chỉ là giám đốc Triệu có chút cảm thấy chướng mắt, nhưng một năm nay cũng vẫn luôn vô cùng lịch sự với cô.Những điều mà bà chủ Cố nói, thật sự giống như một đòn giáng vào lòng cô vậy, khiến cô hết sức buồn bã.Thậm chí cô còn cảm thấy, ngay từ đầu bản thân mình đã sai rồi.“Em ở đây cũng không khiến công việc của anh kéo dài ra, cũng không khiến anh không thể hoàn thành được. Cho nên em chưa từng làm phiền tới công việc của anh, mà ngược lại, nhìn thấy em khiến anh cảm thấy rất an tâm, điều đó sẽ khiến hiệu suất làm việc của anh tăng lên. Anh muốn bận xong sớm một chút để có thể ở bên cạnh em”“Thật ra, em cũng nên có việc mà bản thân mình muốn làm. Em có thể tới nhà hàng đồ Tây làm việc, cũng có thể ở nhà chăm sóc cho Cố Hy, hoặc có thể đi tìm Cố Ngọc Vy cùng em đi dạo phố. Là do anh quá ích kỷ, giữ em ở đây, lúc nào cũng muốn em phải ở bên cạnh anh”“Em vẫn luôn sợ mất đi anh, sợ anh sẽ thay đổi, nên mới vì anh mà nhãn nhịn. Nhưng mà dần dần em cũng không phản kháng lại nữa, em còn hi sinh cả thời gian của bản thân mình để ở bên cạnh anh, cho dù chỉ là ngồi xem TV một cách nhàm chán”“Từ trước tới nay không phải là em làm phiên anh, mà là do anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, lúc nào cũng chỉ muốn em ở bên cạnh anh”“Từ đầu đến cuối, người sai không phải là em, mà là anh. Là do chồng em đã quá ích kỷ rồi, muốn toàn bộ thời gian của em chỉ thuộc về mình anh mà thôi, hiểu chưa hả?”Giọng của Cố Thành Trung khàn khàn trầm ấm, du dương giống như thanh âm của đàn cello vậy, xen lẫn trong đó là một chút bi thương.Những lời mà Cố Thành Trung nói ra, từng chữ từng chữ một đánh vào nơi sâu nhất trong trái tim của Hứa Trúc Linh khiến cho cô có chút dao động.“Cố Thành Trung … thực ra … là tự em cam tâm tình nguyện mà. Từ lúc bắt đầu, em không cảm nhận được cảm giác an toàn, lúc nào cũng lo sợ mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không thể có kết quả, sợ rằng nếu như mất đi anh em sẽ không thể sống nổi nữa. Vậy nên em mới kháng cự lại sự can thiệp của anh vào cuộc sống của em, nhưng mà giờ đây em đã quen rồi, cùng anh dây dưa như vậy cũng chẳng có gì không tốt cả”“Hứa Trúc Linh, đã bao giờ em nghĩ tới một chuyện”“Chuyện gì?”Cô nhìn lại ánh mắt thâm trầm của anh, bên trong đó chợt hiện lên một tiếng động, nhưng bản thân cô lại không hiểu được ý nghĩa của nó, ánh mắt này được che đậy vô cùng kín đáo.“Rốt cuộc là em không thể rời xa anh, hay anh mới là người không thể rời xa em?”“Đây chính là chuyện mà anh nói đến hả?”Cô nghi ngờ nhìn anh, không hiểu được ý nghĩa trong đó.“Anh đã cẩn thận suy nghĩ về vấn đề này rồi, trong mắt của những người khác, bọn họ sẽ cảm thấy nếu như chúng ta chia tay, thì em mới là người tổn thất. Với gia thế của nhà họ Cố, với điều kiện của bản thân anh thì có thể nói là không thể chê vào đâu được. Nhưng chỉ có mình anh biết rõ, là bản thân anh không thể rời xa em”