Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 1617
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1617“Đứng lại.”Anh ta không đứng lại.Từ khi nào, việc anh ta đi hay ở lại do một cô gái quyết định vậy chứ?“Này, Hắc Ảnh! Anh có thể tức giận với em, có thể nổi trận lôi đình với em, nhưng anh không thể vứt bỏ em được!Cho dù anh cao cao tại thượng, nhưng anh thân là một người đàn ông, anh không nên vứt bỏ lại một cô gái như thế này!”.. Hắc Ảnh nghe thấy lời này, dường như có một bàn tay, đang bóp nghẹt trái †im anh ta.Thân làm một người đàn ông, không thể vứt bỏ lại một cô gái!Anh ta dừng bước chân, không hiểu tại sao, tâm trí đầy hõn loạn.Hình như anh ta thay đổi rồi, hình như vẫn không thay đổi, loại cảm giác này thật quá xa lạ.Châu Vũ thấy anh ta đứng lại, thở phào ra một hơi.mình, cuộc sống của anh rất cô độc, anh không thể nào có được những thứ đó. Bất kỳ ai cũng có quyên có những thứ này, chỉ cần anh vẫn còn sống, chỉ có người chết là không có tư cách đó! Anh căm hận Cố Thành Trung, chẳng lẽ không phải vì ngưỡng mộ anh †a sao? Ngưỡng mộ anh ta cái gì cũng có đủ, nhưng anh chỉ có thống khổ, chỉ có cô độc?”“Bên cạnh anh ta có Hứa Trúc Linh không xa không rời, còn anh, ngay cả người để nói chuyện cũng không cói”“Anh nói thổ lộ rất vô dụng, thật ra nó rất hữu dụng, sẽ có người ở nguyên một chỗ chờ anh đến chia sẻ. Cho dù không thể giúp được anh, nhưng có thể cho anh một cái ôm ấm áp, làm cho anh một tô mỳ bốc khói nghi ngút, cho anh một ngôi nhà! Rõ ràng anh rất muốn, nhưng anh lại từ chối hết lần này đến lần khác, anh con người này… thật giả dối, không thành thực chút nào!”“Em tưởng rằng anh rất khó đoán, thì ra… anh cũng chỉ như vậy!”Ở bên cạnh anh ta nhiều ngày như vậy, cũng hiểu ra được một vài chuyện.Thật ra anh ta là… một người rất đáng thương, cô ấy muốn cố gắng toàn tâm toàn lực bảo vệ anh ta, nhưng mà cô ấy không đủ tư cách.Ngay từ lúc bắt đầu, đã sớm bị loại bỏ rồi!Hắc Ảnh nghe xong những lời này, một hồi lâu không quay người đáp lại.Cơ thể vững chãi đứng trên mặt tuyết, giống như một tác phẩm điêu khắc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1617
“Đứng lại.”
Anh ta không đứng lại.
Từ khi nào, việc anh ta đi hay ở lại do một cô gái quyết định vậy chứ?
“Này, Hắc Ảnh! Anh có thể tức giận với em, có thể nổi trận lôi đình với em, nhưng anh không thể vứt bỏ em được!
Cho dù anh cao cao tại thượng, nhưng anh thân là một người đàn ông, anh không nên vứt bỏ lại một cô gái như thế này!”
.. Hắc Ảnh nghe thấy lời này, dường như có một bàn tay, đang bóp nghẹt trái †im anh ta.
Thân làm một người đàn ông, không thể vứt bỏ lại một cô gái!
Anh ta dừng bước chân, không hiểu tại sao, tâm trí đầy hõn loạn.
Hình như anh ta thay đổi rồi, hình như vẫn không thay đổi, loại cảm giác này thật quá xa lạ.
Châu Vũ thấy anh ta đứng lại, thở phào ra một hơi.
mình, cuộc sống của anh rất cô độc, anh không thể nào có được những thứ đó. Bất kỳ ai cũng có quyên có những thứ này, chỉ cần anh vẫn còn sống, chỉ có người chết là không có tư cách đó! Anh căm hận Cố Thành Trung, chẳng lẽ không phải vì ngưỡng mộ anh †a sao? Ngưỡng mộ anh ta cái gì cũng có đủ, nhưng anh chỉ có thống khổ, chỉ có cô độc?”
“Bên cạnh anh ta có Hứa Trúc Linh không xa không rời, còn anh, ngay cả người để nói chuyện cũng không cói”
“Anh nói thổ lộ rất vô dụng, thật ra nó rất hữu dụng, sẽ có người ở nguyên một chỗ chờ anh đến chia sẻ. Cho dù không thể giúp được anh, nhưng có thể cho anh một cái ôm ấm áp, làm cho anh một tô mỳ bốc khói nghi ngút, cho anh một ngôi nhà! Rõ ràng anh rất muốn, nhưng anh lại từ chối hết lần này đến lần khác, anh con người này… thật giả dối, không thành thực chút nào!”
“Em tưởng rằng anh rất khó đoán, thì ra… anh cũng chỉ như vậy!”
Ở bên cạnh anh ta nhiều ngày như vậy, cũng hiểu ra được một vài chuyện.
Thật ra anh ta là… một người rất đáng thương, cô ấy muốn cố gắng toàn tâm toàn lực bảo vệ anh ta, nhưng mà cô ấy không đủ tư cách.
Ngay từ lúc bắt đầu, đã sớm bị loại bỏ rồi!
Hắc Ảnh nghe xong những lời này, một hồi lâu không quay người đáp lại.
Cơ thể vững chãi đứng trên mặt tuyết, giống như một tác phẩm điêu khắc.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1617“Đứng lại.”Anh ta không đứng lại.Từ khi nào, việc anh ta đi hay ở lại do một cô gái quyết định vậy chứ?“Này, Hắc Ảnh! Anh có thể tức giận với em, có thể nổi trận lôi đình với em, nhưng anh không thể vứt bỏ em được!Cho dù anh cao cao tại thượng, nhưng anh thân là một người đàn ông, anh không nên vứt bỏ lại một cô gái như thế này!”.. Hắc Ảnh nghe thấy lời này, dường như có một bàn tay, đang bóp nghẹt trái †im anh ta.Thân làm một người đàn ông, không thể vứt bỏ lại một cô gái!Anh ta dừng bước chân, không hiểu tại sao, tâm trí đầy hõn loạn.Hình như anh ta thay đổi rồi, hình như vẫn không thay đổi, loại cảm giác này thật quá xa lạ.Châu Vũ thấy anh ta đứng lại, thở phào ra một hơi.mình, cuộc sống của anh rất cô độc, anh không thể nào có được những thứ đó. Bất kỳ ai cũng có quyên có những thứ này, chỉ cần anh vẫn còn sống, chỉ có người chết là không có tư cách đó! Anh căm hận Cố Thành Trung, chẳng lẽ không phải vì ngưỡng mộ anh †a sao? Ngưỡng mộ anh ta cái gì cũng có đủ, nhưng anh chỉ có thống khổ, chỉ có cô độc?”“Bên cạnh anh ta có Hứa Trúc Linh không xa không rời, còn anh, ngay cả người để nói chuyện cũng không cói”“Anh nói thổ lộ rất vô dụng, thật ra nó rất hữu dụng, sẽ có người ở nguyên một chỗ chờ anh đến chia sẻ. Cho dù không thể giúp được anh, nhưng có thể cho anh một cái ôm ấm áp, làm cho anh một tô mỳ bốc khói nghi ngút, cho anh một ngôi nhà! Rõ ràng anh rất muốn, nhưng anh lại từ chối hết lần này đến lần khác, anh con người này… thật giả dối, không thành thực chút nào!”“Em tưởng rằng anh rất khó đoán, thì ra… anh cũng chỉ như vậy!”Ở bên cạnh anh ta nhiều ngày như vậy, cũng hiểu ra được một vài chuyện.Thật ra anh ta là… một người rất đáng thương, cô ấy muốn cố gắng toàn tâm toàn lực bảo vệ anh ta, nhưng mà cô ấy không đủ tư cách.Ngay từ lúc bắt đầu, đã sớm bị loại bỏ rồi!Hắc Ảnh nghe xong những lời này, một hồi lâu không quay người đáp lại.Cơ thể vững chãi đứng trên mặt tuyết, giống như một tác phẩm điêu khắc.