Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 1668
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Nghe Kỷ Nguyệt Trâm nói, kiếp trước bọn họ cũng không được ở bên nhau, đời này cũng coi như là không đau khổ mà chết.Vậy kiếp sau đi, nhưng cầu nguyện bản thân sẽ sớm ngày gặp lại, tránh cho cô ấy sợ hãi, tránh cho cô ấy sóng gió Phát súng cuối cùng, vang vọng ở bên tai.Cố Thành Trung không cảm thấy đau đớn, không nhịn được nhíu mày mở mắt.Phát súng cuối cùng dĩ nhiên lại bắn lên trên trân nhà, lỗ hổng đen ngòm đang bốc hơi.Tình hình này là sao vậy?Chính vào lúc này, bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở của Hứa Trúc Linh.“Cố Thành Trung!”Cô ấy đi ra từ phòng giám sát, một đường chạy như điên xuống dưới, sau đó nhào vào trong lòng anh ấy.Vậy mà câu đầu tiên anh nói lại “Anh bẩn lắm, toàn là máu, sẽ làm bẩn quần áo của em……….. quần áo em đang mặc rất đẹp………..Khóe miệng của anh giương lên một nụ cười ấm áp, nhìn cô ấy bình yên vô sự, cả trái tịm đều trở nên ấm áp, giống như không còn cảm nhận được đau khổ nữa.Anh cố sức lau tay, nhưng trên người không có chỗ nào là sạch cả, cuối cùng chỉ có thể thả tay xuống bên lưng.Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này, cả trái tim đều như tan chảy.Đã là lúc nào rồi, còn quan tâm đến quân áo của cô?“Cố Thành Trung.”Cô không để ý tới, sít sao ôm anh vào trong lòng, nước mắt giàn giụua.“Đừng khóc……anh không còn sức để giúp em lau nước mắt đâu.”Anh yếu ớt nói.“Diên, tôi cầu xin anh, tìm bác sĩ có được hay không, anh ấy mất máu nhiều quá sẽ chết đó!”Cô ôm chặt anh, hai mắt đẫm lệ nhìn Diên, quỳ trên mặt đất.Diên sâu sắc nhìn cô, vây vẫy tay, bác sĩ đợi sẵn lập tức đi vào.Cố Thành Trung rất nhanh được khiêng lên đưa vào một gian phòng đã được chuẩn bị sẵn, mùi nước khử trùng dần dần lan tỏa.“Yên tâm đi, mỗi phát súng của tôi đều không bắn trúng chỗ hiểm, cũng sẽ không làm anh ta tàn tật, chẳng qua là phải nằm trên giường dưỡng bệnh một đoạn thời gian, chịu chút hình phạt mà thôi.”Phó Minh Tước nói.“Diên, tôi đã giúp anh hoàn thành việc rồi, tôi và Phó Thanh Viên tự do rồi, từ nay về sau, chuyện của anh và nhà họ Phó tôi sẽ không tham gia nữa.”R0) k9) Diên lãnh đạm nói, muốn nói với Hứa Trúc Linh vài lời, nhưng nhìn cô lo lắng không yên chờ ở cửa, liền không nói thành lời, cuối cùng lựa chọn trâm mặc.Phó Minh Tước sắp phải đi, anh còn phải tiếp tục mang tro cốt của Ngọc Diệp đi xa.Anh đợi ở cửa nói lời tạm biệt với Diên.“Cậu đột nhiên nhìn thấu, tôi rất kinh ngạc, tôi còn tưởng cậu nếu không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ cuộc.”
Nghe Kỷ Nguyệt Trâm nói, kiếp trước bọn họ cũng không được ở bên nhau, đời này cũng coi như là không đau khổ mà chết.
Vậy kiếp sau đi, nhưng cầu nguyện bản thân sẽ sớm ngày gặp lại, tránh cho cô ấy sợ hãi, tránh cho cô ấy sóng gió Phát súng cuối cùng, vang vọng ở bên tai.
Cố Thành Trung không cảm thấy đau đớn, không nhịn được nhíu mày mở mắt.
Phát súng cuối cùng dĩ nhiên lại bắn lên trên trân nhà, lỗ hổng đen ngòm đang bốc hơi.
Tình hình này là sao vậy?
Chính vào lúc này, bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở của Hứa Trúc Linh.
“Cố Thành Trung!”
Cô ấy đi ra từ phòng giám sát, một đường chạy như điên xuống dưới, sau đó nhào vào trong lòng anh ấy.
Vậy mà câu đầu tiên anh nói lại “Anh bẩn lắm, toàn là máu, sẽ làm bẩn quần áo của em……….. quần áo em đang mặc rất đẹp………..
Khóe miệng của anh giương lên một nụ cười ấm áp, nhìn cô ấy bình yên vô sự, cả trái tịm đều trở nên ấm áp, giống như không còn cảm nhận được đau khổ nữa.
Anh cố sức lau tay, nhưng trên người không có chỗ nào là sạch cả, cuối cùng chỉ có thể thả tay xuống bên lưng.
Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này, cả trái tim đều như tan chảy.
Đã là lúc nào rồi, còn quan tâm đến quân áo của cô?
“Cố Thành Trung.”
Cô không để ý tới, sít sao ôm anh vào trong lòng, nước mắt giàn giụua.
“Đừng khóc……anh không còn sức để giúp em lau nước mắt đâu.”
Anh yếu ớt nói.
“Diên, tôi cầu xin anh, tìm bác sĩ có được hay không, anh ấy mất máu nhiều quá sẽ chết đó!”
Cô ôm chặt anh, hai mắt đẫm lệ nhìn Diên, quỳ trên mặt đất.
Diên sâu sắc nhìn cô, vây vẫy tay, bác sĩ đợi sẵn lập tức đi vào.
Cố Thành Trung rất nhanh được khiêng lên đưa vào một gian phòng đã được chuẩn bị sẵn, mùi nước khử trùng dần dần lan tỏa.
“Yên tâm đi, mỗi phát súng của tôi đều không bắn trúng chỗ hiểm, cũng sẽ không làm anh ta tàn tật, chẳng qua là phải nằm trên giường dưỡng bệnh một đoạn thời gian, chịu chút hình phạt mà thôi.”
Phó Minh Tước nói.
“Diên, tôi đã giúp anh hoàn thành việc rồi, tôi và Phó Thanh Viên tự do rồi, từ nay về sau, chuyện của anh và nhà họ Phó tôi sẽ không tham gia nữa.”
R0) k9) Diên lãnh đạm nói, muốn nói với Hứa Trúc Linh vài lời, nhưng nhìn cô lo lắng không yên chờ ở cửa, liền không nói thành lời, cuối cùng lựa chọn trâm mặc.
Phó Minh Tước sắp phải đi, anh còn phải tiếp tục mang tro cốt của Ngọc Diệp đi xa.
Anh đợi ở cửa nói lời tạm biệt với Diên.
“Cậu đột nhiên nhìn thấu, tôi rất kinh ngạc, tôi còn tưởng cậu nếu không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ cuộc.”
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Nghe Kỷ Nguyệt Trâm nói, kiếp trước bọn họ cũng không được ở bên nhau, đời này cũng coi như là không đau khổ mà chết.Vậy kiếp sau đi, nhưng cầu nguyện bản thân sẽ sớm ngày gặp lại, tránh cho cô ấy sợ hãi, tránh cho cô ấy sóng gió Phát súng cuối cùng, vang vọng ở bên tai.Cố Thành Trung không cảm thấy đau đớn, không nhịn được nhíu mày mở mắt.Phát súng cuối cùng dĩ nhiên lại bắn lên trên trân nhà, lỗ hổng đen ngòm đang bốc hơi.Tình hình này là sao vậy?Chính vào lúc này, bên tai truyền đến tiếng khóc nức nở của Hứa Trúc Linh.“Cố Thành Trung!”Cô ấy đi ra từ phòng giám sát, một đường chạy như điên xuống dưới, sau đó nhào vào trong lòng anh ấy.Vậy mà câu đầu tiên anh nói lại “Anh bẩn lắm, toàn là máu, sẽ làm bẩn quần áo của em……….. quần áo em đang mặc rất đẹp………..Khóe miệng của anh giương lên một nụ cười ấm áp, nhìn cô ấy bình yên vô sự, cả trái tịm đều trở nên ấm áp, giống như không còn cảm nhận được đau khổ nữa.Anh cố sức lau tay, nhưng trên người không có chỗ nào là sạch cả, cuối cùng chỉ có thể thả tay xuống bên lưng.Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này, cả trái tim đều như tan chảy.Đã là lúc nào rồi, còn quan tâm đến quân áo của cô?“Cố Thành Trung.”Cô không để ý tới, sít sao ôm anh vào trong lòng, nước mắt giàn giụua.“Đừng khóc……anh không còn sức để giúp em lau nước mắt đâu.”Anh yếu ớt nói.“Diên, tôi cầu xin anh, tìm bác sĩ có được hay không, anh ấy mất máu nhiều quá sẽ chết đó!”Cô ôm chặt anh, hai mắt đẫm lệ nhìn Diên, quỳ trên mặt đất.Diên sâu sắc nhìn cô, vây vẫy tay, bác sĩ đợi sẵn lập tức đi vào.Cố Thành Trung rất nhanh được khiêng lên đưa vào một gian phòng đã được chuẩn bị sẵn, mùi nước khử trùng dần dần lan tỏa.“Yên tâm đi, mỗi phát súng của tôi đều không bắn trúng chỗ hiểm, cũng sẽ không làm anh ta tàn tật, chẳng qua là phải nằm trên giường dưỡng bệnh một đoạn thời gian, chịu chút hình phạt mà thôi.”Phó Minh Tước nói.“Diên, tôi đã giúp anh hoàn thành việc rồi, tôi và Phó Thanh Viên tự do rồi, từ nay về sau, chuyện của anh và nhà họ Phó tôi sẽ không tham gia nữa.”R0) k9) Diên lãnh đạm nói, muốn nói với Hứa Trúc Linh vài lời, nhưng nhìn cô lo lắng không yên chờ ở cửa, liền không nói thành lời, cuối cùng lựa chọn trâm mặc.Phó Minh Tước sắp phải đi, anh còn phải tiếp tục mang tro cốt của Ngọc Diệp đi xa.Anh đợi ở cửa nói lời tạm biệt với Diên.“Cậu đột nhiên nhìn thấu, tôi rất kinh ngạc, tôi còn tưởng cậu nếu không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ cuộc.”