Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 1727
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Cứ luôn mân mê miệng, khóe mắt ánh lên nét cười.Hứa Trúc Linh nhìn thấy anh, nghiêm túc nghi ngờ mặt trời hôm nay có phải mọc từ phía Tây.Bộ dạng này của anh, giống như anh chàng có mối tình đầu?Rõ ràng là có khuôn mặt giống hệt Cố Thành Trung, nhưng… tính cách hai người khác nhau, rất dễ phân biệt.“Anh… hồi xuân rồi? à”Cô cẩn thận hỏi.Phó Thiết Ảnh lấy lại tinh thần, lập tức chấn chỉnh bản thân, điều chỉnh sắc mặt.“Không có.”“Chậc chậc chậc, xem ra đêm qua cũng hòa thuận nha? Không cãi nhau?Không chiến tranh lạnh? Hòa hợp như lúc ban đầu rồi?”“Ừm”“Nói nghe xem, anh đã làm gì rồi?”Khi Hứa Trúc Linh nghe anh mua rất nhiều đồ vật này nọ để tặng, sắc mặt liền tái xanh.Trẻ con không được dạy!Lần này tính đem hết món quà một năm tặng hết rồi, sau này phải làm sao?Tên đại ngốc này sao lại không kiềm chế một chút?Sau đó Phó Thiết Ảnh đột nhiên nghiêm túc nói: “Hứa Trúc Linh, Phó Thiết Ảnh tôi chưa từng cảm ơn người khác, nhưng tôi phải cảm ơn cô và Cố Thành Trung.”“Anh ta giúp tôi hỗ trợ Phó Minh Nam, còn cô… giúp tôi thắng được vợ, ân tình của hai người tôi sẽ nhớ kỹ. Nếu như, sau này chúng ta trở thành kẻ thù, tôi cam đoan sẽ cho hai người đi và không lấy mạng hai người.”“Cái này…. mà tính là cảm ơn?”Lời cảm ơn này nghe rất đáng sợ nha.“Tôi cùng Cố Thành Trung…. được định sẵn là thành viên của hai phe.”“Tại sao…”“Trả giá, nhận thức được mỗi một chuyện đều phải trả giá.”Phó Thiết Ảnh nói xa xăm.Bàn tay to giấu sau tay áo, lắng lặng nắm chặt, móng tay đều đâm vào da thịt.Hứa Trúc Linh nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của anh, trong lòng có chút hồi hộp, có một loại linh cảm không tốt.Anh ta…. Rốt cuộc muốn làm gì?Hôn lễ của Phó Thiết Ảnh cùng Châu Vũ ngày càng gần, không khí ở Đà Nẵng càng áp lực.Hôn lễ này không chỉ là chuyện của Hắc đạo, càng kinh động đến Bạch đạo, cũng có mời đến điểm hẹn.Địa điểm tổ chức hôn lễ là một nhà thờ lớn nhất Đà Nẵng, tất cả đều theo phong cách kiến trúc nước Pháp, phong cách cố xưa sang trọng. : Trước hôn lễ vài ngày vô cùng náo nhiệt, trang trí lễ đường, chuẩn bị linh mục.Cố Thành Trung lo liệu chỉ tiết của hôn lễ, còn Phó Thiết Ảnh thì an phận ở tập đoàn Cố Linh làm tổng giám đốc.
Cứ luôn mân mê miệng, khóe mắt ánh lên nét cười.
Hứa Trúc Linh nhìn thấy anh, nghiêm túc nghi ngờ mặt trời hôm nay có phải mọc từ phía Tây.
Bộ dạng này của anh, giống như anh chàng có mối tình đầu?
Rõ ràng là có khuôn mặt giống hệt Cố Thành Trung, nhưng… tính cách hai người khác nhau, rất dễ phân biệt.
“Anh… hồi xuân rồi? à”
Cô cẩn thận hỏi.
Phó Thiết Ảnh lấy lại tinh thần, lập tức chấn chỉnh bản thân, điều chỉnh sắc mặt.
“Không có.”
“Chậc chậc chậc, xem ra đêm qua cũng hòa thuận nha? Không cãi nhau?
Không chiến tranh lạnh? Hòa hợp như lúc ban đầu rồi?”
“Ừm”
“Nói nghe xem, anh đã làm gì rồi?”
Khi Hứa Trúc Linh nghe anh mua rất nhiều đồ vật này nọ để tặng, sắc mặt liền tái xanh.
Trẻ con không được dạy!
Lần này tính đem hết món quà một năm tặng hết rồi, sau này phải làm sao?
Tên đại ngốc này sao lại không kiềm chế một chút?
Sau đó Phó Thiết Ảnh đột nhiên nghiêm túc nói: “Hứa Trúc Linh, Phó Thiết Ảnh tôi chưa từng cảm ơn người khác, nhưng tôi phải cảm ơn cô và Cố Thành Trung.”
“Anh ta giúp tôi hỗ trợ Phó Minh Nam, còn cô… giúp tôi thắng được vợ, ân tình của hai người tôi sẽ nhớ kỹ. Nếu như, sau này chúng ta trở thành kẻ thù, tôi cam đoan sẽ cho hai người đi và không lấy mạng hai người.”
“Cái này…. mà tính là cảm ơn?”
Lời cảm ơn này nghe rất đáng sợ nha.
“Tôi cùng Cố Thành Trung…. được định sẵn là thành viên của hai phe.”
“Tại sao…”
“Trả giá, nhận thức được mỗi một chuyện đều phải trả giá.”
Phó Thiết Ảnh nói xa xăm.
Bàn tay to giấu sau tay áo, lắng lặng nắm chặt, móng tay đều đâm vào da thịt.
Hứa Trúc Linh nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của anh, trong lòng có chút hồi hộp, có một loại linh cảm không tốt.
Anh ta…. Rốt cuộc muốn làm gì?
Hôn lễ của Phó Thiết Ảnh cùng Châu Vũ ngày càng gần, không khí ở Đà Nẵng càng áp lực.
Hôn lễ này không chỉ là chuyện của Hắc đạo, càng kinh động đến Bạch đạo, cũng có mời đến điểm hẹn.
Địa điểm tổ chức hôn lễ là một nhà thờ lớn nhất Đà Nẵng, tất cả đều theo phong cách kiến trúc nước Pháp, phong cách cố xưa sang trọng. : Trước hôn lễ vài ngày vô cùng náo nhiệt, trang trí lễ đường, chuẩn bị linh mục.
Cố Thành Trung lo liệu chỉ tiết của hôn lễ, còn Phó Thiết Ảnh thì an phận ở tập đoàn Cố Linh làm tổng giám đốc.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Cứ luôn mân mê miệng, khóe mắt ánh lên nét cười.Hứa Trúc Linh nhìn thấy anh, nghiêm túc nghi ngờ mặt trời hôm nay có phải mọc từ phía Tây.Bộ dạng này của anh, giống như anh chàng có mối tình đầu?Rõ ràng là có khuôn mặt giống hệt Cố Thành Trung, nhưng… tính cách hai người khác nhau, rất dễ phân biệt.“Anh… hồi xuân rồi? à”Cô cẩn thận hỏi.Phó Thiết Ảnh lấy lại tinh thần, lập tức chấn chỉnh bản thân, điều chỉnh sắc mặt.“Không có.”“Chậc chậc chậc, xem ra đêm qua cũng hòa thuận nha? Không cãi nhau?Không chiến tranh lạnh? Hòa hợp như lúc ban đầu rồi?”“Ừm”“Nói nghe xem, anh đã làm gì rồi?”Khi Hứa Trúc Linh nghe anh mua rất nhiều đồ vật này nọ để tặng, sắc mặt liền tái xanh.Trẻ con không được dạy!Lần này tính đem hết món quà một năm tặng hết rồi, sau này phải làm sao?Tên đại ngốc này sao lại không kiềm chế một chút?Sau đó Phó Thiết Ảnh đột nhiên nghiêm túc nói: “Hứa Trúc Linh, Phó Thiết Ảnh tôi chưa từng cảm ơn người khác, nhưng tôi phải cảm ơn cô và Cố Thành Trung.”“Anh ta giúp tôi hỗ trợ Phó Minh Nam, còn cô… giúp tôi thắng được vợ, ân tình của hai người tôi sẽ nhớ kỹ. Nếu như, sau này chúng ta trở thành kẻ thù, tôi cam đoan sẽ cho hai người đi và không lấy mạng hai người.”“Cái này…. mà tính là cảm ơn?”Lời cảm ơn này nghe rất đáng sợ nha.“Tôi cùng Cố Thành Trung…. được định sẵn là thành viên của hai phe.”“Tại sao…”“Trả giá, nhận thức được mỗi một chuyện đều phải trả giá.”Phó Thiết Ảnh nói xa xăm.Bàn tay to giấu sau tay áo, lắng lặng nắm chặt, móng tay đều đâm vào da thịt.Hứa Trúc Linh nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của anh, trong lòng có chút hồi hộp, có một loại linh cảm không tốt.Anh ta…. Rốt cuộc muốn làm gì?Hôn lễ của Phó Thiết Ảnh cùng Châu Vũ ngày càng gần, không khí ở Đà Nẵng càng áp lực.Hôn lễ này không chỉ là chuyện của Hắc đạo, càng kinh động đến Bạch đạo, cũng có mời đến điểm hẹn.Địa điểm tổ chức hôn lễ là một nhà thờ lớn nhất Đà Nẵng, tất cả đều theo phong cách kiến trúc nước Pháp, phong cách cố xưa sang trọng. : Trước hôn lễ vài ngày vô cùng náo nhiệt, trang trí lễ đường, chuẩn bị linh mục.Cố Thành Trung lo liệu chỉ tiết của hôn lễ, còn Phó Thiết Ảnh thì an phận ở tập đoàn Cố Linh làm tổng giám đốc.