Tác giả:

Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…

Chương 1739

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Cả hai nép vào góc tường và nhanh chóng lần trốn.Những người khác cũng vội vàng rời đi qua cửa sổ và cửa ra vào.Cố Thành Trung mở cửa lớn và quay lại tìm kiếm hình bóng của Hứa Trúc Linh.Vừa quay đầu đã nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn của cô.“Chạy đi, ở đây có bom.”Hứa Trúc Linh nắm chặt tay anh và kéo anh ra khỏi cửa.Những người còn lại cũng nhanh chóng chạy trốn.Họ còn chưa kịp đi được vài bước thì phía sau đã truyên đến một tiếng âm âm.Khi đợt cơn nóng ập đến, Hứa Trúc Linh cảm thấy có một lực mạnh ném cô lên trời, sau đó cô lại nặng nề ngã xuống.Đau quá…Toàn thân cô rất đau, đau gần như muốn chết.Cô cố gắng chống đỡ phần trên của mình nhưng vẫn ngã xuống một cách yếu ớt.Cố Thành Trung đứng dậy nhìn xung quanh, Phó Minh Tước đã giúp đưa Cố Chí Thanh ra ngoài.Nhưng Phó Thiết Ảnh và Châu Vũ lại không thấy bóng dáng đâu, cũng không thể tìm thấy Phó Minh Nam.Cố Thành Trung nhanh chóng đỡ Hứa Trúc Linh dậy.“Em có biết vừa rồi nguy hiểm như thế nào không, em không cần mạng sống nữa à?”“Đừng… đừng hung dữ với em, em đau quá… tai em cứ ù ù, thật ồn ào…”“Nói nhảm, bom nổ thì làm sao có thể không…Nói được nửa chừng thì giọng của anh bồng dừng lại.Anh nhìn thấy máu.Cô đang đau đớn ôm lấy bụng dưới, máu không ngừng chảy ra từ kế hở giữa các ngón tay.Mấy phát súng ngấu nhiên của vị linh mục đã bắn trúng vào cô, thật sự đã trúng từng phát một.“Đã nói rồi… đừng hung dữ với em…”Nói đến đây, cô liền ngất đi trong vòng tay của Cố Thành Trung.Cố Thành Trung ôm chặt lấy Hứa Trúc Linh, cơ thể cô rất nhẹ, tựa như một cơn gió là có thể thổi bay.“Trúc Linh!”Người đàn ông trước giờ vẫn luôn bình tĩnh đã gục đầu ôm chặt Hứa Trúc Linh, lúc đang định gọi xe cấp cứu thì không ngờ đẳng xa lại vang lên tiếng xe cảnh sát.Cùng lúc đó đội cứu hỏa và xe cứu thương cũng đã đến.Các nhân viên y tế xuống xe và ngay lập tức đưa Hứa Trúc Linh lên xe cấp cứu.Vốn dĩ người nhà có thể cùng đi, nhưng Cố Thành Trung vừa định lên xe thì đã bị cảnh sát giữ chặt bả vai.“Xin chào, anh Cố, anh là người có liên quan và cần đến đồn cảnh sát để ghi lại lời khai. Chúng tôi cần hiểu chuyện gì đã xảy ra, mời anh…”

Cả hai nép vào góc tường và nhanh chóng lần trốn.

Những người khác cũng vội vàng rời đi qua cửa sổ và cửa ra vào.

Cố Thành Trung mở cửa lớn và quay lại tìm kiếm hình bóng của Hứa Trúc Linh.

Vừa quay đầu đã nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn của cô.

“Chạy đi, ở đây có bom.”

Hứa Trúc Linh nắm chặt tay anh và kéo anh ra khỏi cửa.

Những người còn lại cũng nhanh chóng chạy trốn.

Họ còn chưa kịp đi được vài bước thì phía sau đã truyên đến một tiếng âm âm.

Khi đợt cơn nóng ập đến, Hứa Trúc Linh cảm thấy có một lực mạnh ném cô lên trời, sau đó cô lại nặng nề ngã xuống.

Đau quá…

Toàn thân cô rất đau, đau gần như muốn chết.

Cô cố gắng chống đỡ phần trên của mình nhưng vẫn ngã xuống một cách yếu ớt.

Cố Thành Trung đứng dậy nhìn xung quanh, Phó Minh Tước đã giúp đưa Cố Chí Thanh ra ngoài.

Nhưng Phó Thiết Ảnh và Châu Vũ lại không thấy bóng dáng đâu, cũng không thể tìm thấy Phó Minh Nam.

Cố Thành Trung nhanh chóng đỡ Hứa Trúc Linh dậy.

“Em có biết vừa rồi nguy hiểm như thế nào không, em không cần mạng sống nữa à?”

“Đừng… đừng hung dữ với em, em đau quá… tai em cứ ù ù, thật ồn ào…”

“Nói nhảm, bom nổ thì làm sao có thể không…

Nói được nửa chừng thì giọng của anh bồng dừng lại.

Anh nhìn thấy máu.

Cô đang đau đớn ôm lấy bụng dưới, máu không ngừng chảy ra từ kế hở giữa các ngón tay.

Mấy phát súng ngấu nhiên của vị linh mục đã bắn trúng vào cô, thật sự đã trúng từng phát một.

“Đã nói rồi… đừng hung dữ với em…”

Nói đến đây, cô liền ngất đi trong vòng tay của Cố Thành Trung.

Cố Thành Trung ôm chặt lấy Hứa Trúc Linh, cơ thể cô rất nhẹ, tựa như một cơn gió là có thể thổi bay.

“Trúc Linh!”

Người đàn ông trước giờ vẫn luôn bình tĩnh đã gục đầu ôm chặt Hứa Trúc Linh, lúc đang định gọi xe cấp cứu thì không ngờ đẳng xa lại vang lên tiếng xe cảnh sát.

Cùng lúc đó đội cứu hỏa và xe cứu thương cũng đã đến.

Các nhân viên y tế xuống xe và ngay lập tức đưa Hứa Trúc Linh lên xe cấp cứu.

Vốn dĩ người nhà có thể cùng đi, nhưng Cố Thành Trung vừa định lên xe thì đã bị cảnh sát giữ chặt bả vai.

“Xin chào, anh Cố, anh là người có liên quan và cần đến đồn cảnh sát để ghi lại lời khai. Chúng tôi cần hiểu chuyện gì đã xảy ra, mời anh…”

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Cả hai nép vào góc tường và nhanh chóng lần trốn.Những người khác cũng vội vàng rời đi qua cửa sổ và cửa ra vào.Cố Thành Trung mở cửa lớn và quay lại tìm kiếm hình bóng của Hứa Trúc Linh.Vừa quay đầu đã nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn của cô.“Chạy đi, ở đây có bom.”Hứa Trúc Linh nắm chặt tay anh và kéo anh ra khỏi cửa.Những người còn lại cũng nhanh chóng chạy trốn.Họ còn chưa kịp đi được vài bước thì phía sau đã truyên đến một tiếng âm âm.Khi đợt cơn nóng ập đến, Hứa Trúc Linh cảm thấy có một lực mạnh ném cô lên trời, sau đó cô lại nặng nề ngã xuống.Đau quá…Toàn thân cô rất đau, đau gần như muốn chết.Cô cố gắng chống đỡ phần trên của mình nhưng vẫn ngã xuống một cách yếu ớt.Cố Thành Trung đứng dậy nhìn xung quanh, Phó Minh Tước đã giúp đưa Cố Chí Thanh ra ngoài.Nhưng Phó Thiết Ảnh và Châu Vũ lại không thấy bóng dáng đâu, cũng không thể tìm thấy Phó Minh Nam.Cố Thành Trung nhanh chóng đỡ Hứa Trúc Linh dậy.“Em có biết vừa rồi nguy hiểm như thế nào không, em không cần mạng sống nữa à?”“Đừng… đừng hung dữ với em, em đau quá… tai em cứ ù ù, thật ồn ào…”“Nói nhảm, bom nổ thì làm sao có thể không…Nói được nửa chừng thì giọng của anh bồng dừng lại.Anh nhìn thấy máu.Cô đang đau đớn ôm lấy bụng dưới, máu không ngừng chảy ra từ kế hở giữa các ngón tay.Mấy phát súng ngấu nhiên của vị linh mục đã bắn trúng vào cô, thật sự đã trúng từng phát một.“Đã nói rồi… đừng hung dữ với em…”Nói đến đây, cô liền ngất đi trong vòng tay của Cố Thành Trung.Cố Thành Trung ôm chặt lấy Hứa Trúc Linh, cơ thể cô rất nhẹ, tựa như một cơn gió là có thể thổi bay.“Trúc Linh!”Người đàn ông trước giờ vẫn luôn bình tĩnh đã gục đầu ôm chặt Hứa Trúc Linh, lúc đang định gọi xe cấp cứu thì không ngờ đẳng xa lại vang lên tiếng xe cảnh sát.Cùng lúc đó đội cứu hỏa và xe cứu thương cũng đã đến.Các nhân viên y tế xuống xe và ngay lập tức đưa Hứa Trúc Linh lên xe cấp cứu.Vốn dĩ người nhà có thể cùng đi, nhưng Cố Thành Trung vừa định lên xe thì đã bị cảnh sát giữ chặt bả vai.“Xin chào, anh Cố, anh là người có liên quan và cần đến đồn cảnh sát để ghi lại lời khai. Chúng tôi cần hiểu chuyện gì đã xảy ra, mời anh…”

Chương 1739