Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 2366
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 2366Diên…Đừng để bản thân phải hối hận.Không, cậu không muốn phải hối hận.Gậu nghĩ thông suốt một chuyện, lập tức xoay người đuổi vội theo, còn Risa thì đã lên xe, gấp gáp rời khỏi đó.“Chết tiệt.”Đã muộn một bước.Cậu đến đây không phải để thu chiến lợi phẩm, mà là thật sự muốn cưới cô ấy, cho cô ấy sự tự do.Chỉ là cậu có chướng ngại tâm lý không thể khắc phục mà thôi, cậu sẽ nghĩ cách khắc phục.Nếu bỏ lỡ Risa rồi thì liệu cậu còn sế yêu ai đó một lần nữa không?Risa tự mình lái xe, cửa sổ xe hạ hết xuống, gió mạnh ào vào trong, thổi đến mức làm đau khuôn mặt nhỏ của cô ấy.Nước mắt còn chưa kịp chảy ra thì đã bị hong khô.Sau khi về đến nhà, cô ấy trực tiếp nhốt mình trong phòng.Trong căn phòng đen kịt vì không bật đèn, cô ấy cuộn tròn người, tự ôm chặt lấy cơ thể mình, sau đó… ngồi xuống đất.Cô ấy vùi đầu khóc thút thít, nước mắt lã chã rơi không một tiếng động.Buổi đêm nay, lòng hai người đều không thể bình tĩnh nổi, cả đêm khó ngủ.Hôm sau, Risa ra cửa với hai quâng thâm mắt, mới vừa bước ra cửa phòng thì đã thấy được Tomoka Tanikawa.“Ngày hôm qua anh chết dí ở đâu vậy?”“Tôi chờ ở bên ngoài khách sạn, nhưng không ngờ cô chủ lại tự mình lái xe đi mà không gọi điện cho tôi, tôi muốn đuổi theo xe cô chủ nhưng không kịp.’ “Ai bảo anh rời khỏi?”“Khách hàng ở khách sạn bảo tôi ra ngoài chờ, không được quấy rầy buổi bàn chuyện làm ăn của cô chủ.”“Anh ta là sếp của anh hay tôi là sếp của anh? Sao anh lại nghe anh ta?”Cô ấy tức giận quở trách.Anh ta tự biết đuối lý, cúi đầu xuống.Thật ra anh ta biết khách hàng là Diên, cố ý rời đi để tạo cơ hội cho họ, nhưng dường như hai người nói chuyện không vui vẻ cho lắm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.“Hôm nay có lịch trình gì?”“Đi khách sạn đón khách hàng, giúp anh ta tìm hiểu một ít về văn hóa Hà Nội và lịch sử của Công ty Nikkyo.”“Hả?”“Khách hàng nói, anh ta đồng ý việc hợp tác làm ăn, có điều anh ta cảm thấy thích thú với thành phố này, hy vọng cô chủ cùng đi tìm hiểu với anh ta.”“Hả?”
Chương 2366
Diên…
Đừng để bản thân phải hối hận.
Không, cậu không muốn phải hối hận.
Gậu nghĩ thông suốt một chuyện, lập tức xoay người đuổi vội theo, còn Risa thì đã lên xe, gấp gáp rời khỏi đó.
“Chết tiệt.”
Đã muộn một bước.
Cậu đến đây không phải để thu chiến lợi phẩm, mà là thật sự muốn cưới cô ấy, cho cô ấy sự tự do.
Chỉ là cậu có chướng ngại tâm lý không thể khắc phục mà thôi, cậu sẽ nghĩ cách khắc phục.
Nếu bỏ lỡ Risa rồi thì liệu cậu còn sế yêu ai đó một lần nữa không?
Risa tự mình lái xe, cửa sổ xe hạ hết xuống, gió mạnh ào vào trong, thổi đến mức làm đau khuôn mặt nhỏ của cô ấy.
Nước mắt còn chưa kịp chảy ra thì đã bị hong khô.
Sau khi về đến nhà, cô ấy trực tiếp nhốt mình trong phòng.
Trong căn phòng đen kịt vì không bật đèn, cô ấy cuộn tròn người, tự ôm chặt lấy cơ thể mình, sau đó… ngồi xuống đất.
Cô ấy vùi đầu khóc thút thít, nước mắt lã chã rơi không một tiếng động.
Buổi đêm nay, lòng hai người đều không thể bình tĩnh nổi, cả đêm khó ngủ.
Hôm sau, Risa ra cửa với hai quâng thâm mắt, mới vừa bước ra cửa phòng thì đã thấy được Tomoka Tanikawa.
“Ngày hôm qua anh chết dí ở đâu vậy?”
“Tôi chờ ở bên ngoài khách sạn, nhưng không ngờ cô chủ lại tự mình lái xe đi mà không gọi điện cho tôi, tôi muốn đuổi theo xe cô chủ nhưng không kịp.’ “Ai bảo anh rời khỏi?”
“Khách hàng ở khách sạn bảo tôi ra ngoài chờ, không được quấy rầy buổi bàn chuyện làm ăn của cô chủ.”
“Anh ta là sếp của anh hay tôi là sếp của anh? Sao anh lại nghe anh ta?”
Cô ấy tức giận quở trách.
Anh ta tự biết đuối lý, cúi đầu xuống.
Thật ra anh ta biết khách hàng là Diên, cố ý rời đi để tạo cơ hội cho họ, nhưng dường như hai người nói chuyện không vui vẻ cho lắm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Hôm nay có lịch trình gì?”
“Đi khách sạn đón khách hàng, giúp anh ta tìm hiểu một ít về văn hóa Hà Nội và lịch sử của Công ty Nikkyo.”
“Hả?”
“Khách hàng nói, anh ta đồng ý việc hợp tác làm ăn, có điều anh ta cảm thấy thích thú với thành phố này, hy vọng cô chủ cùng đi tìm hiểu với anh ta.”
“Hả?”
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 2366Diên…Đừng để bản thân phải hối hận.Không, cậu không muốn phải hối hận.Gậu nghĩ thông suốt một chuyện, lập tức xoay người đuổi vội theo, còn Risa thì đã lên xe, gấp gáp rời khỏi đó.“Chết tiệt.”Đã muộn một bước.Cậu đến đây không phải để thu chiến lợi phẩm, mà là thật sự muốn cưới cô ấy, cho cô ấy sự tự do.Chỉ là cậu có chướng ngại tâm lý không thể khắc phục mà thôi, cậu sẽ nghĩ cách khắc phục.Nếu bỏ lỡ Risa rồi thì liệu cậu còn sế yêu ai đó một lần nữa không?Risa tự mình lái xe, cửa sổ xe hạ hết xuống, gió mạnh ào vào trong, thổi đến mức làm đau khuôn mặt nhỏ của cô ấy.Nước mắt còn chưa kịp chảy ra thì đã bị hong khô.Sau khi về đến nhà, cô ấy trực tiếp nhốt mình trong phòng.Trong căn phòng đen kịt vì không bật đèn, cô ấy cuộn tròn người, tự ôm chặt lấy cơ thể mình, sau đó… ngồi xuống đất.Cô ấy vùi đầu khóc thút thít, nước mắt lã chã rơi không một tiếng động.Buổi đêm nay, lòng hai người đều không thể bình tĩnh nổi, cả đêm khó ngủ.Hôm sau, Risa ra cửa với hai quâng thâm mắt, mới vừa bước ra cửa phòng thì đã thấy được Tomoka Tanikawa.“Ngày hôm qua anh chết dí ở đâu vậy?”“Tôi chờ ở bên ngoài khách sạn, nhưng không ngờ cô chủ lại tự mình lái xe đi mà không gọi điện cho tôi, tôi muốn đuổi theo xe cô chủ nhưng không kịp.’ “Ai bảo anh rời khỏi?”“Khách hàng ở khách sạn bảo tôi ra ngoài chờ, không được quấy rầy buổi bàn chuyện làm ăn của cô chủ.”“Anh ta là sếp của anh hay tôi là sếp của anh? Sao anh lại nghe anh ta?”Cô ấy tức giận quở trách.Anh ta tự biết đuối lý, cúi đầu xuống.Thật ra anh ta biết khách hàng là Diên, cố ý rời đi để tạo cơ hội cho họ, nhưng dường như hai người nói chuyện không vui vẻ cho lắm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.“Hôm nay có lịch trình gì?”“Đi khách sạn đón khách hàng, giúp anh ta tìm hiểu một ít về văn hóa Hà Nội và lịch sử của Công ty Nikkyo.”“Hả?”“Khách hàng nói, anh ta đồng ý việc hợp tác làm ăn, có điều anh ta cảm thấy thích thú với thành phố này, hy vọng cô chủ cùng đi tìm hiểu với anh ta.”“Hả?”