Đêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho…
Chương 2494
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 2494“Em không sao chứ?”“Tôi… tôi không sao.”Gô vẫn còn hơi hoảng sợ chưa bĩnh tính lại.“Em muốn đi đâu, anh đưa em đi.”“Tôi không cần…”Cô ấy còn chưa nói xong, người đàn ông trên đất đột nhiên co người, cô sợ tới mức lập tức chui vào lòng Phó Thiết Ảnh.Phó Thiết Ảnh không nghĩ nhiều, lập tức ôm lấy cơ thể cô, bàn tay to vuốt ve đầu cô.“Có anh ở đây, anh sẽ không để cho bất kì ai ức hiếp em.”Bên tai, vang lên tiếng nói trâm thấp khàn khàn, sâu kín lọt vào tai, dễ nghe như thế.Cô nghe vạy, không biết vì sao, khóe mắt lại bắt đầu ướt.“Nhưng lúc anh không có ở đây, gần như là ngày nào em cũng bị người khác ăn hiếp, lúc em cần anh, anh đang ở đâu?”Tiếng của cô khe khẽ, buồn bã vang lên, như một chiếc gai nọi, đâm thẳng vào nơi sâu thẩm của linh hồn anh ta.Lúc cô ấy cần anh ta, anh ta đang ở đâu?Dù anh ta có đang làm gì, thì lúc anh không có ở đây, cũng đã là sai lâm.“Xin lỗi em.”Anh ta nợ cô ấy một lời xin lỗi.Chu đình đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc này.“Ừm, em tha thứ cho anh.”Cô ấy đẩy cơ thể của anh ra, dụi đôi mắt ướt nhem, thở một hơi rồi nói.Phó Thiết Ảnh nghe vậy thì nhíu chặt cân mày, cô ấy noi câu tha thứ này thật sự quá dễ dàng, cũng không cần suy nghĩ lâu la, cũng không cần phải đấu tranh, cứ dễ dàng như vậy nói với mình.Là vì… không hề có cảm giác, nên mới nhẹ nhàng như vậy sao?“Chu Đình… Chẳng lẽ, em không muốn nghe anh giải thích sao?”“Không có hứng thú.”“Anh biết sai rồi, em tha thứ cho anh được không?”“Em đã tha thứ cho anh rồi.”“Chưa, em chưa, em còn giận anh đúng không? Em không đối xử với anh như vậy, phải là rất lạnh lùng. Em có thể đánh anh mắt anh, em đâm anh một dao cũng không sao, nhưng em đừng như vậy có được không?”Anh ta năm lấy tay của Chu ĐÌnh, đánh lung tung lên người mình, nhưng trên mặt cô… vấn không hề có vẻ xúc động.Cô ấy bình tĩnh nhìn anh ta, không buồn không vui, bình tính hờ hững.Đến khi độ tác của anh dừng lại, giọt nói trong bắt của cô vang lên: ‘Em của bây giờ, đối xử với anh như thế này đấy. Sự nhiệt tình với bản thân, em còn không tìm ra được, huống chỉ là anh chứ?” Gô hỏi lại, làm cho trái tim người khác chán nản.
Chương 2494
“Em không sao chứ?”
“Tôi… tôi không sao.”
Gô vẫn còn hơi hoảng sợ chưa bĩnh tính lại.
“Em muốn đi đâu, anh đưa em đi.”
“Tôi không cần…”
Cô ấy còn chưa nói xong, người đàn ông trên đất đột nhiên co người, cô sợ tới mức lập tức chui vào lòng Phó Thiết Ảnh.
Phó Thiết Ảnh không nghĩ nhiều, lập tức ôm lấy cơ thể cô, bàn tay to vuốt ve đầu cô.
“Có anh ở đây, anh sẽ không để cho bất kì ai ức hiếp em.”
Bên tai, vang lên tiếng nói trâm thấp khàn khàn, sâu kín lọt vào tai, dễ nghe như thế.
Cô nghe vạy, không biết vì sao, khóe mắt lại bắt đầu ướt.
“Nhưng lúc anh không có ở đây, gần như là ngày nào em cũng bị người khác ăn hiếp, lúc em cần anh, anh đang ở đâu?”
Tiếng của cô khe khẽ, buồn bã vang lên, như một chiếc gai nọi, đâm thẳng vào nơi sâu thẩm của linh hồn anh ta.
Lúc cô ấy cần anh ta, anh ta đang ở đâu?
Dù anh ta có đang làm gì, thì lúc anh không có ở đây, cũng đã là sai lâm.
“Xin lỗi em.”
Anh ta nợ cô ấy một lời xin lỗi.
Chu đình đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc này.
“Ừm, em tha thứ cho anh.”
Cô ấy đẩy cơ thể của anh ra, dụi đôi mắt ướt nhem, thở một hơi rồi nói.
Phó Thiết Ảnh nghe vậy thì nhíu chặt cân mày, cô ấy noi câu tha thứ này thật sự quá dễ dàng, cũng không cần suy nghĩ lâu la, cũng không cần phải đấu tranh, cứ dễ dàng như vậy nói với mình.
Là vì… không hề có cảm giác, nên mới nhẹ nhàng như vậy sao?
“Chu Đình… Chẳng lẽ, em không muốn nghe anh giải thích sao?”
“Không có hứng thú.”
“Anh biết sai rồi, em tha thứ cho anh được không?”
“Em đã tha thứ cho anh rồi.”
“Chưa, em chưa, em còn giận anh đúng không? Em không đối xử với anh như vậy, phải là rất lạnh lùng. Em có thể đánh anh mắt anh, em đâm anh một dao cũng không sao, nhưng em đừng như vậy có được không?”
Anh ta năm lấy tay của Chu ĐÌnh, đánh lung tung lên người mình, nhưng trên mặt cô… vấn không hề có vẻ xúc động.
Cô ấy bình tĩnh nhìn anh ta, không buồn không vui, bình tính hờ hững.
Đến khi độ tác của anh dừng lại, giọt nói trong bắt của cô vang lên: ‘Em của bây giờ, đối xử với anh như thế này đấy. Sự nhiệt tình với bản thân, em còn không tìm ra được, huống chỉ là anh chứ?” Gô hỏi lại, làm cho trái tim người khác chán nản.
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ NhỏTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐêm nay… Là buổi tiệc đính hôn của cô và một người đàn ông khác! Cô nghe thấy tiếng mở cửa, nỗi sợ hãi nhanh chóng dâng lên, Hứa Trúc Linh run rẩy. nhắm chặt mắt lại, cô sợ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện nằm ngoài tầm khống chế của cô. Nghe đồng cậu ba của nhà họ Cố xấu vô cùng, hơn nữa tính tình còn quái lạ, tiếng dữ đồn xa. Nghe phong thanh hình như có khuyết tật ở phương diện kia, cho nên bên người không có lấy một người phụ nữ. Vậy nên người trong thành phố này, cho dù có ham hố cơ ngơi của nhà họ Cố, cũng không dám gả con gái cho anh ta. Nhưng nhà họ Hứa lại dám. Nhà họ Hứa thiếu tiền, tập đoàn Hứa thị đứng trước bờ vực phá sản. Cha của cô vay nặng lãi, bây giờ bên kia đã tới tận cửa để đòi nợ, lại còn muốn mạng của cha cô. Cha Hứa Trúc Linh không còn cách nào khác, lại không nỡ hy sinh chị của cô, kết quả tất nhiên không cần nói cũng biết, cô bị đưa ra làm đá kê chân. Không biết cha của cô làm thế nào, thế mà lại có thể liên hệ được với đám người nhà họ Cố, vội vã muốn đưa cô cho… Chương 2494“Em không sao chứ?”“Tôi… tôi không sao.”Gô vẫn còn hơi hoảng sợ chưa bĩnh tính lại.“Em muốn đi đâu, anh đưa em đi.”“Tôi không cần…”Cô ấy còn chưa nói xong, người đàn ông trên đất đột nhiên co người, cô sợ tới mức lập tức chui vào lòng Phó Thiết Ảnh.Phó Thiết Ảnh không nghĩ nhiều, lập tức ôm lấy cơ thể cô, bàn tay to vuốt ve đầu cô.“Có anh ở đây, anh sẽ không để cho bất kì ai ức hiếp em.”Bên tai, vang lên tiếng nói trâm thấp khàn khàn, sâu kín lọt vào tai, dễ nghe như thế.Cô nghe vạy, không biết vì sao, khóe mắt lại bắt đầu ướt.“Nhưng lúc anh không có ở đây, gần như là ngày nào em cũng bị người khác ăn hiếp, lúc em cần anh, anh đang ở đâu?”Tiếng của cô khe khẽ, buồn bã vang lên, như một chiếc gai nọi, đâm thẳng vào nơi sâu thẩm của linh hồn anh ta.Lúc cô ấy cần anh ta, anh ta đang ở đâu?Dù anh ta có đang làm gì, thì lúc anh không có ở đây, cũng đã là sai lâm.“Xin lỗi em.”Anh ta nợ cô ấy một lời xin lỗi.Chu đình đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc này.“Ừm, em tha thứ cho anh.”Cô ấy đẩy cơ thể của anh ra, dụi đôi mắt ướt nhem, thở một hơi rồi nói.Phó Thiết Ảnh nghe vậy thì nhíu chặt cân mày, cô ấy noi câu tha thứ này thật sự quá dễ dàng, cũng không cần suy nghĩ lâu la, cũng không cần phải đấu tranh, cứ dễ dàng như vậy nói với mình.Là vì… không hề có cảm giác, nên mới nhẹ nhàng như vậy sao?“Chu Đình… Chẳng lẽ, em không muốn nghe anh giải thích sao?”“Không có hứng thú.”“Anh biết sai rồi, em tha thứ cho anh được không?”“Em đã tha thứ cho anh rồi.”“Chưa, em chưa, em còn giận anh đúng không? Em không đối xử với anh như vậy, phải là rất lạnh lùng. Em có thể đánh anh mắt anh, em đâm anh một dao cũng không sao, nhưng em đừng như vậy có được không?”Anh ta năm lấy tay của Chu ĐÌnh, đánh lung tung lên người mình, nhưng trên mặt cô… vấn không hề có vẻ xúc động.Cô ấy bình tĩnh nhìn anh ta, không buồn không vui, bình tính hờ hững.Đến khi độ tác của anh dừng lại, giọt nói trong bắt của cô vang lên: ‘Em của bây giờ, đối xử với anh như thế này đấy. Sự nhiệt tình với bản thân, em còn không tìm ra được, huống chỉ là anh chứ?” Gô hỏi lại, làm cho trái tim người khác chán nản.