Lúc này nó hơi bất ngờ 1 chút, nhưng mấy giây sau nó cũng bình tĩnh, vì nó biết chắc chắn sẽ có ngày ba mẹ nó ly hôn, ngày nào ba mẹ nó cũng cãi nhau. Nó thương mẹ nó lắm, có lúc mẹ nó còn bị ba nó đánh, nó cũng có ngăn cản ba, nhưng điều nó nhận được đó chính là những cái đánh như trời giáng của ba. Nó căm ghét ba nó lắm, thà ly hôn rồi hai mẹ con về nhà bà ngoại ở còn hạnh phúc hơn khi ngày nào cũng bị ba đánh. Nói là nhà bà ngoại cũng không phải, đó chỉ là 1 căn nhà nhỏ bà ngoại được người ta cho thuê, nhà nó nghèo lắm, lúc mẹ nó cưới ba nó thì gia đình khá giả, mấy năm sau thì tiền không cánh mà bay, mẹ thương ba nên đưa tiền cho ba nó đi mần ăn, nhưng đến tận bây giờ mẹ nó mới biết, bao nhiêu tiền mẹ nó đưa cho ba thì ông ấy đi nuôi tình nhân và con riêng của ông ta hết rồi."Dạ, mình đi thôi mẹ, lỡ trễ chuyến xe bây giờ " nó cố gượng một nụ cười nhạt rồi hối giục mẹ, xem ra nó không dám hỏi nhiều vì sợ mẹ nó buồn. Mẹ nó cũng cảm thấy rất nhẹ nhõm trong lòng vì có đứa con gái vừa…
Chương 69: Chương 69
Tôi Tìm Em Lâu Lắm RồiTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhLúc này nó hơi bất ngờ 1 chút, nhưng mấy giây sau nó cũng bình tĩnh, vì nó biết chắc chắn sẽ có ngày ba mẹ nó ly hôn, ngày nào ba mẹ nó cũng cãi nhau. Nó thương mẹ nó lắm, có lúc mẹ nó còn bị ba nó đánh, nó cũng có ngăn cản ba, nhưng điều nó nhận được đó chính là những cái đánh như trời giáng của ba. Nó căm ghét ba nó lắm, thà ly hôn rồi hai mẹ con về nhà bà ngoại ở còn hạnh phúc hơn khi ngày nào cũng bị ba đánh. Nói là nhà bà ngoại cũng không phải, đó chỉ là 1 căn nhà nhỏ bà ngoại được người ta cho thuê, nhà nó nghèo lắm, lúc mẹ nó cưới ba nó thì gia đình khá giả, mấy năm sau thì tiền không cánh mà bay, mẹ thương ba nên đưa tiền cho ba nó đi mần ăn, nhưng đến tận bây giờ mẹ nó mới biết, bao nhiêu tiền mẹ nó đưa cho ba thì ông ấy đi nuôi tình nhân và con riêng của ông ta hết rồi."Dạ, mình đi thôi mẹ, lỡ trễ chuyến xe bây giờ " nó cố gượng một nụ cười nhạt rồi hối giục mẹ, xem ra nó không dám hỏi nhiều vì sợ mẹ nó buồn. Mẹ nó cũng cảm thấy rất nhẹ nhõm trong lòng vì có đứa con gái vừa… Tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi ngày càng đông khách chỉ với 3 lí do.Bánh ngon, bà chủ của quán cũng ngon, và Minh Quân cũng ngon lành cành đào." Mẹ ơi có cần con phụ không ? " Minh Quân ló lắng nhìn người mẹ đang đầu tấp mặt tối của mình." Không cần, con ra trước chơi đi " Xuân Nghi mỉm cười đưa tay áo lên lau mồ hôi." Không đâu, các bà dì đó cứ đòi chụp hình chung với con "" Tại con đẹp trai mà " Cô cười khổ." Con đẹp trai giống bố đúng không mẹ?? "Cô bỗng khựng lại, nhìn vào đứa bé ngây thơ cạnh mình.Lại nhớ anh ấy rồi..." Đúng, bố con đẹp trai lắm "" Thế bố con đâu? Mẹ cho con gặp bố đi "" Bố con ở xa lắm, sắp đến thăm con rồi "" Vâng ạ " Minh Quân cười tươi rồi đi ra đằng trước.Quân biết mẹ đang nói dối.Mấy năm qua đều không thấy bố đến thăm mình.Lại hay bị mấy bà hàng xóm nói mình là con hoang, mấy bạn trong trường hay trêu Quân rằng : " Đồ không có bố ! ".Quân không khóc, không giận, chỉ ngồi một xó học mấy cái công thức dài ngoằn của Toán.[...]Hôm nay là ngày 11/2 - ngày sinh của Xuân Nghi.Cô đóng cửa tiệm một hôm để ăn sinh nhật với Minh Quân." Mẹ đi chợ mua đồ chút, con ở quán ngoan ngoãn đừng chạy lung tung nghe chưa ? "" Vâng ạ "Xuân Nghi đi chợ.Minh Quân ngồi đọc sách ở trước cửa quán.______________" Chúng ta hợp tác vui vẻ "Chủ tịch Trương đứng bắt tay với Hàn Thất Bát dưới một tòa nhà to." Vâng, hẹn gặp lại "Hàn Thất Bát tạm biệt họ rồi lên con xe đắt tiển của mình phóng đi.Đang lúc dừng đợi đèn đỏ, mắt anh vô tình đụng vào một tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.Lại nhớ về câu nói trước đó của Xuân Nghi : " Nếu có thể em sẽ mở một tiệm bánh ngọt "Không biết tại sao anh lại chạy sang bãi đỗ xe gần đó, chân vô thức bước đến tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.Bước đến gần đó, anh thấy một cậu bé 5 tuổi đang ngồi trước cửa đọc sách.Mái tóc đen bồng bền ấy, đôi mắt đen tuyền ấy, cái môi căng mọng ấy, khuôn mặt lạnh lùng ấy...!đây chẳng phải là Hàn Thất Bát phiên bản mini sao?" Chào nhóc, cho chú mua bánh ngọt "" Chú mù à? " Minh Quân chỉ tay về phía bảng off hôm nay." À..chỉ là chú muốn mua bánh sinh nhật.."" Chú mua cho ai? " Minh Quân mắt rời sách đưa mắt lên nhìn ông chú trước mặt." Cho vợ, hôm nay là sinh nhật của vợ chú "" Trùng hợp thật, hôm nay cũng là sinh nhật của mẹ con "Minh Quân quan sát anh từ trên xuống dưới, với IQ 200 và tính suy đoán thượng thừa của conan thì Quân chắc chắn 80% người đang đứng trước mặt là baba của mình.Khuôn mặt này chẳng sai vào đâu được, đúc từ một khuôn ra đấy.Còn cả ngày sinh của mẹ Quân sao lại có thể trùng hợp như thế?" Sao? Thật chứ? " Hàn Thất Bát ngạc nhiên, chẳng lẽ đây là tia hi vọng mà ông trời ban xuống cho anh?" Chú vô ngồi chơi " Minh Quân nhanh nhẹn mở cửa cho baba của mình vào." Cám mơn con nha "" Chú hỏi chút chuyện được không? "" Vâng "Anh ngồi trên ghế sofa, Minh Quân ngồi bên cạnh." Con tên là gì ? "" Minh Quân ạ "" Còn họ của con ? "" Hàn Minh Quân, mẹ con bảo thế "Hàn Thất Bát cố nhớ lại chuyện năm xưa.Đúng là có abcxyz với Xuân Nghi một lần, không lẽ bcs lủng?? Tính đến nay thì cũng đã 6 năm, tức là thằng nhóc này phải 5 tuổi." Con bao nhiêu tuổi? "" 5 ạ "Không sai vào đâu được rồi, đây chính là con trai của anh.Anh vui mừng ôm lấy Minh Quân vào lòng, khóc nức nở.Không ngờ Xuân Nghi bỏ đi mấy năm trời lại sinh cho anh một đứa con trai đáng yêu như thế.Chắc cô cực khổ lắm, nghĩ đến anh xót không thôi." Baba dừng lại, con trai bố sắp tắt thở rồi "
Tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi ngày càng đông khách chỉ với 3 lí do.
Bánh ngon, bà chủ của quán cũng ngon, và Minh Quân cũng ngon lành cành đào.
" Mẹ ơi có cần con phụ không ? " Minh Quân ló lắng nhìn người mẹ đang đầu tấp mặt tối của mình.
" Không cần, con ra trước chơi đi " Xuân Nghi mỉm cười đưa tay áo lên lau mồ hôi.
" Không đâu, các bà dì đó cứ đòi chụp hình chung với con "
" Tại con đẹp trai mà " Cô cười khổ.
" Con đẹp trai giống bố đúng không mẹ?? "
Cô bỗng khựng lại, nhìn vào đứa bé ngây thơ cạnh mình.
Lại nhớ anh ấy rồi...
" Đúng, bố con đẹp trai lắm "
" Thế bố con đâu? Mẹ cho con gặp bố đi "
" Bố con ở xa lắm, sắp đến thăm con rồi "
" Vâng ạ " Minh Quân cười tươi rồi đi ra đằng trước.
Quân biết mẹ đang nói dối.
Mấy năm qua đều không thấy bố đến thăm mình.
Lại hay bị mấy bà hàng xóm nói mình là con hoang, mấy bạn trong trường hay trêu Quân rằng : " Đồ không có bố ! ".
Quân không khóc, không giận, chỉ ngồi một xó học mấy cái công thức dài ngoằn của Toán.
[...]
Hôm nay là ngày 11/2 - ngày sinh của Xuân Nghi.
Cô đóng cửa tiệm một hôm để ăn sinh nhật với Minh Quân.
" Mẹ đi chợ mua đồ chút, con ở quán ngoan ngoãn đừng chạy lung tung nghe chưa ? "
" Vâng ạ "
Xuân Nghi đi chợ.
Minh Quân ngồi đọc sách ở trước cửa quán.
______________
" Chúng ta hợp tác vui vẻ "
Chủ tịch Trương đứng bắt tay với Hàn Thất Bát dưới một tòa nhà to.
" Vâng, hẹn gặp lại "
Hàn Thất Bát tạm biệt họ rồi lên con xe đắt tiển của mình phóng đi.
Đang lúc dừng đợi đèn đỏ, mắt anh vô tình đụng vào một tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.
Lại nhớ về câu nói trước đó của Xuân Nghi : " Nếu có thể em sẽ mở một tiệm bánh ngọt "
Không biết tại sao anh lại chạy sang bãi đỗ xe gần đó, chân vô thức bước đến tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.
Bước đến gần đó, anh thấy một cậu bé 5 tuổi đang ngồi trước cửa đọc sách.
Mái tóc đen bồng bền ấy, đôi mắt đen tuyền ấy, cái môi căng mọng ấy, khuôn mặt lạnh lùng ấy...!đây chẳng phải là Hàn Thất Bát phiên bản mini sao?
" Chào nhóc, cho chú mua bánh ngọt "
" Chú mù à? " Minh Quân chỉ tay về phía bảng off hôm nay.
" À..
chỉ là chú muốn mua bánh sinh nhật.."
" Chú mua cho ai? " Minh Quân mắt rời sách đưa mắt lên nhìn ông chú trước mặt.
" Cho vợ, hôm nay là sinh nhật của vợ chú "
" Trùng hợp thật, hôm nay cũng là sinh nhật của mẹ con "
Minh Quân quan sát anh từ trên xuống dưới, với IQ 200 và tính suy đoán thượng thừa của conan thì Quân chắc chắn 80% người đang đứng trước mặt là baba của mình.
Khuôn mặt này chẳng sai vào đâu được, đúc từ một khuôn ra đấy.
Còn cả ngày sinh của mẹ Quân sao lại có thể trùng hợp như thế?
" Sao? Thật chứ? " Hàn Thất Bát ngạc nhiên, chẳng lẽ đây là tia hi vọng mà ông trời ban xuống cho anh?
" Chú vô ngồi chơi " Minh Quân nhanh nhẹn mở cửa cho baba của mình vào.
" Cám mơn con nha "
" Chú hỏi chút chuyện được không? "
" Vâng "
Anh ngồi trên ghế sofa, Minh Quân ngồi bên cạnh.
" Con tên là gì ? "
" Minh Quân ạ "
" Còn họ của con ? "
" Hàn Minh Quân, mẹ con bảo thế "
Hàn Thất Bát cố nhớ lại chuyện năm xưa.
Đúng là có abcxyz với Xuân Nghi một lần, không lẽ bcs lủng?? Tính đến nay thì cũng đã 6 năm, tức là thằng nhóc này phải 5 tuổi.
" Con bao nhiêu tuổi? "
" 5 ạ "
Không sai vào đâu được rồi, đây chính là con trai của anh.
Anh vui mừng ôm lấy Minh Quân vào lòng, khóc nức nở.
Không ngờ Xuân Nghi bỏ đi mấy năm trời lại sinh cho anh một đứa con trai đáng yêu như thế.
Chắc cô cực khổ lắm, nghĩ đến anh xót không thôi.
" Baba dừng lại, con trai bố sắp tắt thở rồi "
Tôi Tìm Em Lâu Lắm RồiTác giả: Như ÝTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhLúc này nó hơi bất ngờ 1 chút, nhưng mấy giây sau nó cũng bình tĩnh, vì nó biết chắc chắn sẽ có ngày ba mẹ nó ly hôn, ngày nào ba mẹ nó cũng cãi nhau. Nó thương mẹ nó lắm, có lúc mẹ nó còn bị ba nó đánh, nó cũng có ngăn cản ba, nhưng điều nó nhận được đó chính là những cái đánh như trời giáng của ba. Nó căm ghét ba nó lắm, thà ly hôn rồi hai mẹ con về nhà bà ngoại ở còn hạnh phúc hơn khi ngày nào cũng bị ba đánh. Nói là nhà bà ngoại cũng không phải, đó chỉ là 1 căn nhà nhỏ bà ngoại được người ta cho thuê, nhà nó nghèo lắm, lúc mẹ nó cưới ba nó thì gia đình khá giả, mấy năm sau thì tiền không cánh mà bay, mẹ thương ba nên đưa tiền cho ba nó đi mần ăn, nhưng đến tận bây giờ mẹ nó mới biết, bao nhiêu tiền mẹ nó đưa cho ba thì ông ấy đi nuôi tình nhân và con riêng của ông ta hết rồi."Dạ, mình đi thôi mẹ, lỡ trễ chuyến xe bây giờ " nó cố gượng một nụ cười nhạt rồi hối giục mẹ, xem ra nó không dám hỏi nhiều vì sợ mẹ nó buồn. Mẹ nó cũng cảm thấy rất nhẹ nhõm trong lòng vì có đứa con gái vừa… Tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi ngày càng đông khách chỉ với 3 lí do.Bánh ngon, bà chủ của quán cũng ngon, và Minh Quân cũng ngon lành cành đào." Mẹ ơi có cần con phụ không ? " Minh Quân ló lắng nhìn người mẹ đang đầu tấp mặt tối của mình." Không cần, con ra trước chơi đi " Xuân Nghi mỉm cười đưa tay áo lên lau mồ hôi." Không đâu, các bà dì đó cứ đòi chụp hình chung với con "" Tại con đẹp trai mà " Cô cười khổ." Con đẹp trai giống bố đúng không mẹ?? "Cô bỗng khựng lại, nhìn vào đứa bé ngây thơ cạnh mình.Lại nhớ anh ấy rồi..." Đúng, bố con đẹp trai lắm "" Thế bố con đâu? Mẹ cho con gặp bố đi "" Bố con ở xa lắm, sắp đến thăm con rồi "" Vâng ạ " Minh Quân cười tươi rồi đi ra đằng trước.Quân biết mẹ đang nói dối.Mấy năm qua đều không thấy bố đến thăm mình.Lại hay bị mấy bà hàng xóm nói mình là con hoang, mấy bạn trong trường hay trêu Quân rằng : " Đồ không có bố ! ".Quân không khóc, không giận, chỉ ngồi một xó học mấy cái công thức dài ngoằn của Toán.[...]Hôm nay là ngày 11/2 - ngày sinh của Xuân Nghi.Cô đóng cửa tiệm một hôm để ăn sinh nhật với Minh Quân." Mẹ đi chợ mua đồ chút, con ở quán ngoan ngoãn đừng chạy lung tung nghe chưa ? "" Vâng ạ "Xuân Nghi đi chợ.Minh Quân ngồi đọc sách ở trước cửa quán.______________" Chúng ta hợp tác vui vẻ "Chủ tịch Trương đứng bắt tay với Hàn Thất Bát dưới một tòa nhà to." Vâng, hẹn gặp lại "Hàn Thất Bát tạm biệt họ rồi lên con xe đắt tiển của mình phóng đi.Đang lúc dừng đợi đèn đỏ, mắt anh vô tình đụng vào một tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.Lại nhớ về câu nói trước đó của Xuân Nghi : " Nếu có thể em sẽ mở một tiệm bánh ngọt "Không biết tại sao anh lại chạy sang bãi đỗ xe gần đó, chân vô thức bước đến tiệm bánh ngọt Tuệ Nghi.Bước đến gần đó, anh thấy một cậu bé 5 tuổi đang ngồi trước cửa đọc sách.Mái tóc đen bồng bền ấy, đôi mắt đen tuyền ấy, cái môi căng mọng ấy, khuôn mặt lạnh lùng ấy...!đây chẳng phải là Hàn Thất Bát phiên bản mini sao?" Chào nhóc, cho chú mua bánh ngọt "" Chú mù à? " Minh Quân chỉ tay về phía bảng off hôm nay." À..chỉ là chú muốn mua bánh sinh nhật.."" Chú mua cho ai? " Minh Quân mắt rời sách đưa mắt lên nhìn ông chú trước mặt." Cho vợ, hôm nay là sinh nhật của vợ chú "" Trùng hợp thật, hôm nay cũng là sinh nhật của mẹ con "Minh Quân quan sát anh từ trên xuống dưới, với IQ 200 và tính suy đoán thượng thừa của conan thì Quân chắc chắn 80% người đang đứng trước mặt là baba của mình.Khuôn mặt này chẳng sai vào đâu được, đúc từ một khuôn ra đấy.Còn cả ngày sinh của mẹ Quân sao lại có thể trùng hợp như thế?" Sao? Thật chứ? " Hàn Thất Bát ngạc nhiên, chẳng lẽ đây là tia hi vọng mà ông trời ban xuống cho anh?" Chú vô ngồi chơi " Minh Quân nhanh nhẹn mở cửa cho baba của mình vào." Cám mơn con nha "" Chú hỏi chút chuyện được không? "" Vâng "Anh ngồi trên ghế sofa, Minh Quân ngồi bên cạnh." Con tên là gì ? "" Minh Quân ạ "" Còn họ của con ? "" Hàn Minh Quân, mẹ con bảo thế "Hàn Thất Bát cố nhớ lại chuyện năm xưa.Đúng là có abcxyz với Xuân Nghi một lần, không lẽ bcs lủng?? Tính đến nay thì cũng đã 6 năm, tức là thằng nhóc này phải 5 tuổi." Con bao nhiêu tuổi? "" 5 ạ "Không sai vào đâu được rồi, đây chính là con trai của anh.Anh vui mừng ôm lấy Minh Quân vào lòng, khóc nức nở.Không ngờ Xuân Nghi bỏ đi mấy năm trời lại sinh cho anh một đứa con trai đáng yêu như thế.Chắc cô cực khổ lắm, nghĩ đến anh xót không thôi." Baba dừng lại, con trai bố sắp tắt thở rồi "