Nằm trong lồng ngực của nàng cũng là một nam tử tuấn mỹ vô song, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng lộ ra đường cong tuấn dật xuất trần, cao ngạo lạnh lùng, sợi tóc đen mực như thác nước chảy xuống, bên lông mày khắc sâu hoa văn hắc ma tà mị tinh khiết, giống như thần tiên tôn quý, làm cho người khác có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạm. Mày kiếm anh tuấn hạ xuống, một đôi con ngươi trầm tĩnh nhắm lại, khiến người khác nhịn không được muốn biết một khi quang hoa mở ra phát ra bốn phía như thế nào, nhưng hắn lại lâm vào cơn ngủ say, vĩnh viễn. Ngực của hắn bị vũ khí sắc bén xé mở, lộ ra một lỗ thủng, trái tim bị lấy đi một cách tàn nhẫn.”Vì cái gì? Ngươi đối phó với ta cũng liền thôi, ngươi vì cái gì muốn giết hắn?” Bạch Vũ phẫn hận ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời nơi ba con thú được triệu hoán dang nâng một bóng dáng phiêu dật đứng giữa. Đạo bóng dáng kia nàng quá quen thuộc, chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của nàng Ngọc Ưu Liên, nữ nhân hé ra khuôn mặt như búp bê.Nàng chưa bao…
Chương 387: Tinh lọc linh thuật, Tịnh Nguyệt (1)
Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng ThêTác giả: Nguyệt Hạ Khuynh CaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNằm trong lồng ngực của nàng cũng là một nam tử tuấn mỹ vô song, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng lộ ra đường cong tuấn dật xuất trần, cao ngạo lạnh lùng, sợi tóc đen mực như thác nước chảy xuống, bên lông mày khắc sâu hoa văn hắc ma tà mị tinh khiết, giống như thần tiên tôn quý, làm cho người khác có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạm. Mày kiếm anh tuấn hạ xuống, một đôi con ngươi trầm tĩnh nhắm lại, khiến người khác nhịn không được muốn biết một khi quang hoa mở ra phát ra bốn phía như thế nào, nhưng hắn lại lâm vào cơn ngủ say, vĩnh viễn. Ngực của hắn bị vũ khí sắc bén xé mở, lộ ra một lỗ thủng, trái tim bị lấy đi một cách tàn nhẫn.”Vì cái gì? Ngươi đối phó với ta cũng liền thôi, ngươi vì cái gì muốn giết hắn?” Bạch Vũ phẫn hận ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời nơi ba con thú được triệu hoán dang nâng một bóng dáng phiêu dật đứng giữa. Đạo bóng dáng kia nàng quá quen thuộc, chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của nàng Ngọc Ưu Liên, nữ nhân hé ra khuôn mặt như búp bê.Nàng chưa bao… Edit: V.OSở dĩ Đoạn Hồn được xưng là chất cực độc trong thiên hạ, bởi vì hoàn toàn không có thuốc nào chữa được!Bản thân Dạ Quân Mạc đã có nội thương, bị trúng Đoạn Hồn lại càng họa vô đơn chí (ý nói liên tiếp gặp tai nạn), chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi sinh mệnh hấp hối.Bạch Vũ ngẩn người đứng ở bên ngoài lều trại, đôi mắt bất giác đỏ lên. Nếu nàng nghĩ đến Đoạn Hồn sớm một chút, tuyệt đối sẽ không để cho Dạ Quân Mạc chạm vào nàng!Ám Lân véo Ám Ưng tỉnh dậy, nhìn đôi mắt đỏ hồng như con thỏ nhỏ của Bạch Vũ, thở dài: "Ngươi phát hiện rồi sao?""Tình trạng bệnh của chàng ấy nặng thêm rồi." Bạch Vũ trừng mắt nhìn Ám Lân chằm chằm: "Vì sao chàng ấy không thể chạm vào ta?"Lúc nàng chạm vào Dạ Quân Mạc, Dạ Quân Mạc đau đớn không chịu nổi, trong phút chốc nàng chạm vào mạch đập của Dạ Quân Mạc, cũng cảm thấy linh khí trong cơ thể hắn trực tiếp truyền đến tay nàng."Chuyện này nói thì dài dòng." Ám Lân sờ sờ mũi."Ngươi có thể nói ngắn gọn.""Chuyện này không thể tránh được, ngươi chỉ có thể tự mình nhớ lại. Ta chỉ có thể nói với ngươi, nội thương của Dạ Quân Mạc có quan hệ với ngươi, nếu có thể, tốt nhất là ngươi đừng đến gần người...""Ta biết, ta sẽ cố gắng cách xa chàng ấy một chút." Bạch Vũ buồn bã bĩu môi, ra sức chớp mắt, không cho nước mắt rơi xuống.Bạch Vũ đồng ý dứt khoát như vậy, Ám Lân lại xấu hổ, an ủi: "Chỉ cần chúng ta có thể chữa lành vết thương cũ của Thánh Quân, ngươi vẫn có thể trở lại bên cạnh người."Dien*dan*le*quy*don – V.OBạch Vũ lắc đầu: "Không thể chữa khỏi cho chàng ấy được, Đoạn Hồn không có thuốc giải, chàng ấy vẫn sẽ tiếp tục suy yếu.""Đoạn Hồn? Ngươi nói là Thánh Quân đã bị trúng độc sao?" Ám Lân và Ám Ưng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe nói đến Đoạn Hồn, nhưng bọn họ cũng có thể hiểu được đó là một loại chất độc.Bạch Vũ giới thiệu sơ qua một lần cho bọn họ, sắc mặt hai người đều trở nên không tốt lắm."Quả thật không có cách giải độc sao?" Ám Ưng cau mày, tha thiết nhìn Bạch Vũ."Ta phải về suy nghĩ lại." Bạch Vũ xoa xoa mi tâm, có quá nhiều thứ trong trí nhớ, về chuyện Đoạn Hồn, nàng phải về suy nghĩ cẩn thận.Nàng trở về lều trại của mình, ngồi buồn xo một đêm. Cuối cùng, Tử Như, Tư Minh và Công Tôn Ưởng đi theo đội ngũ đến cũng tìm cơ hội đến bái kiến nàng, nhìn thấy bộ dạng của nàng cũng không dám quấy rầy, chỉ có Tử Như ở lại chăm sóc nàng.Đợi cho bọn họ lên đường về tới Vực Thanh Vũ, Mộc Thiên Tịch đã tập hợp lực lượng sáu vực còn sót lại, tuyên chiến với Vực Thanh Vũ, dự tính viện quân Sáng Thế Thần Điện phái tới cũng sắp đến rồi.Lúc này, cuối cùng Bạch Vũ cũng nghĩ ra được một phương án chữa trị."Sử dụng linh thuật?" Ám Lân cầm bản bí tịch Tịnh Nguyệt mà Bạch Vũ đưa: "Ngươi nói loại linh thuật này có thể chữa khỏi Đoạn Hồn trên người Thánh Quân sao?""Đúng. Đoạn Hồn không có thuốc giải, nhưng Tịnh Nguyệt là linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, có thể giải được toàn bộ chất độc của thế gian, chữa trị các loại tình trạng xấu." Bạch Vũ hắt hơi, phía trên là một đôi mắt vòng đen, nói.Để viết ra linh thuật Tịnh Nguyệt, nàng đã không ngủ mấy buổi tối rồi.Đây là linh thuật cao cấp nhất trong linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, không phải là linh thuật Thần Sáng Thế lưu truyền đến nay, mà là một trong những linh thuật của bản thân nàng, nếu ngươi nói đó là lực lượng của Thần cũng được.Ám Ưng hết sức vui mừng: "Có thể trị là được, linh thuật hệ Mộc này dùng như thế nào?"Mặt Bạch Vũ đầy vạch đen: "Vui vẻ đến u mê rồi sao? Ngươi tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc học loại linh thuật này trước, mới có thể để hắn đi chữa cho Dạ Quân Mạc."Ám Ưng xấu hổ vỗ trán: "Xem ta này, vui vẻ đến u mê. Bây giờ ta liền đi chọn người."Sau khi Triệu Hoán Thú học qua linh thuật chủ động thì sẽ rất khó sửa lại, bởi vậy chỉ có thể tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc chưa từng học linh thuật chủ động.Ám Ưng làm việc rất nhanh, hạ lệnh triệu tập tất cả Triệu Hoán Sư hệ Mộc như vậy.
Edit: V.O
Sở dĩ Đoạn Hồn được xưng là chất cực độc trong thiên hạ, bởi vì hoàn toàn không có thuốc nào chữa được!
Bản thân Dạ Quân Mạc đã có nội thương, bị trúng Đoạn Hồn lại càng họa vô đơn chí (ý nói liên tiếp gặp tai nạn), chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi sinh mệnh hấp hối.
Bạch Vũ ngẩn người đứng ở bên ngoài lều trại, đôi mắt bất giác đỏ lên. Nếu nàng nghĩ đến Đoạn Hồn sớm một chút, tuyệt đối sẽ không để cho Dạ Quân Mạc chạm vào nàng!
Ám Lân véo Ám Ưng tỉnh dậy, nhìn đôi mắt đỏ hồng như con thỏ nhỏ của Bạch Vũ, thở dài: "Ngươi phát hiện rồi sao?"
"Tình trạng bệnh của chàng ấy nặng thêm rồi." Bạch Vũ trừng mắt nhìn Ám Lân chằm chằm: "Vì sao chàng ấy không thể chạm vào ta?"
Lúc nàng chạm vào Dạ Quân Mạc, Dạ Quân Mạc đau đớn không chịu nổi, trong phút chốc nàng chạm vào mạch đập của Dạ Quân Mạc, cũng cảm thấy linh khí trong cơ thể hắn trực tiếp truyền đến tay nàng.
"Chuyện này nói thì dài dòng." Ám Lân sờ sờ mũi.
"Ngươi có thể nói ngắn gọn."
"Chuyện này không thể tránh được, ngươi chỉ có thể tự mình nhớ lại. Ta chỉ có thể nói với ngươi, nội thương của Dạ Quân Mạc có quan hệ với ngươi, nếu có thể, tốt nhất là ngươi đừng đến gần người..."
"Ta biết, ta sẽ cố gắng cách xa chàng ấy một chút." Bạch Vũ buồn bã bĩu môi, ra sức chớp mắt, không cho nước mắt rơi xuống.
Bạch Vũ đồng ý dứt khoát như vậy, Ám Lân lại xấu hổ, an ủi: "Chỉ cần chúng ta có thể chữa lành vết thương cũ của Thánh Quân, ngươi vẫn có thể trở lại bên cạnh người."
Dien*dan*le*quy*don – V.O
Bạch Vũ lắc đầu: "Không thể chữa khỏi cho chàng ấy được, Đoạn Hồn không có thuốc giải, chàng ấy vẫn sẽ tiếp tục suy yếu."
"Đoạn Hồn? Ngươi nói là Thánh Quân đã bị trúng độc sao?" Ám Lân và Ám Ưng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe nói đến Đoạn Hồn, nhưng bọn họ cũng có thể hiểu được đó là một loại chất độc.
Bạch Vũ giới thiệu sơ qua một lần cho bọn họ, sắc mặt hai người đều trở nên không tốt lắm.
"Quả thật không có cách giải độc sao?" Ám Ưng cau mày, tha thiết nhìn Bạch Vũ.
"Ta phải về suy nghĩ lại." Bạch Vũ xoa xoa mi tâm, có quá nhiều thứ trong trí nhớ, về chuyện Đoạn Hồn, nàng phải về suy nghĩ cẩn thận.
Nàng trở về lều trại của mình, ngồi buồn xo một đêm. Cuối cùng, Tử Như, Tư Minh và Công Tôn Ưởng đi theo đội ngũ đến cũng tìm cơ hội đến bái kiến nàng, nhìn thấy bộ dạng của nàng cũng không dám quấy rầy, chỉ có Tử Như ở lại chăm sóc nàng.
Đợi cho bọn họ lên đường về tới Vực Thanh Vũ, Mộc Thiên Tịch đã tập hợp lực lượng sáu vực còn sót lại, tuyên chiến với Vực Thanh Vũ, dự tính viện quân Sáng Thế Thần Điện phái tới cũng sắp đến rồi.
Lúc này, cuối cùng Bạch Vũ cũng nghĩ ra được một phương án chữa trị.
"Sử dụng linh thuật?" Ám Lân cầm bản bí tịch Tịnh Nguyệt mà Bạch Vũ đưa: "Ngươi nói loại linh thuật này có thể chữa khỏi Đoạn Hồn trên người Thánh Quân sao?"
"Đúng. Đoạn Hồn không có thuốc giải, nhưng Tịnh Nguyệt là linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, có thể giải được toàn bộ chất độc của thế gian, chữa trị các loại tình trạng xấu." Bạch Vũ hắt hơi, phía trên là một đôi mắt vòng đen, nói.
Để viết ra linh thuật Tịnh Nguyệt, nàng đã không ngủ mấy buổi tối rồi.
Đây là linh thuật cao cấp nhất trong linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, không phải là linh thuật Thần Sáng Thế lưu truyền đến nay, mà là một trong những linh thuật của bản thân nàng, nếu ngươi nói đó là lực lượng của Thần cũng được.
Ám Ưng hết sức vui mừng: "Có thể trị là được, linh thuật hệ Mộc này dùng như thế nào?"
Mặt Bạch Vũ đầy vạch đen: "Vui vẻ đến u mê rồi sao? Ngươi tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc học loại linh thuật này trước, mới có thể để hắn đi chữa cho Dạ Quân Mạc."
Ám Ưng xấu hổ vỗ trán: "Xem ta này, vui vẻ đến u mê. Bây giờ ta liền đi chọn người."
Sau khi Triệu Hoán Thú học qua linh thuật chủ động thì sẽ rất khó sửa lại, bởi vậy chỉ có thể tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc chưa từng học linh thuật chủ động.
Ám Ưng làm việc rất nhanh, hạ lệnh triệu tập tất cả Triệu Hoán Sư hệ Mộc như vậy.
Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng ThêTác giả: Nguyệt Hạ Khuynh CaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNằm trong lồng ngực của nàng cũng là một nam tử tuấn mỹ vô song, khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng lộ ra đường cong tuấn dật xuất trần, cao ngạo lạnh lùng, sợi tóc đen mực như thác nước chảy xuống, bên lông mày khắc sâu hoa văn hắc ma tà mị tinh khiết, giống như thần tiên tôn quý, làm cho người khác có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạm. Mày kiếm anh tuấn hạ xuống, một đôi con ngươi trầm tĩnh nhắm lại, khiến người khác nhịn không được muốn biết một khi quang hoa mở ra phát ra bốn phía như thế nào, nhưng hắn lại lâm vào cơn ngủ say, vĩnh viễn. Ngực của hắn bị vũ khí sắc bén xé mở, lộ ra một lỗ thủng, trái tim bị lấy đi một cách tàn nhẫn.”Vì cái gì? Ngươi đối phó với ta cũng liền thôi, ngươi vì cái gì muốn giết hắn?” Bạch Vũ phẫn hận ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời nơi ba con thú được triệu hoán dang nâng một bóng dáng phiêu dật đứng giữa. Đạo bóng dáng kia nàng quá quen thuộc, chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của nàng Ngọc Ưu Liên, nữ nhân hé ra khuôn mặt như búp bê.Nàng chưa bao… Edit: V.OSở dĩ Đoạn Hồn được xưng là chất cực độc trong thiên hạ, bởi vì hoàn toàn không có thuốc nào chữa được!Bản thân Dạ Quân Mạc đã có nội thương, bị trúng Đoạn Hồn lại càng họa vô đơn chí (ý nói liên tiếp gặp tai nạn), chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi sinh mệnh hấp hối.Bạch Vũ ngẩn người đứng ở bên ngoài lều trại, đôi mắt bất giác đỏ lên. Nếu nàng nghĩ đến Đoạn Hồn sớm một chút, tuyệt đối sẽ không để cho Dạ Quân Mạc chạm vào nàng!Ám Lân véo Ám Ưng tỉnh dậy, nhìn đôi mắt đỏ hồng như con thỏ nhỏ của Bạch Vũ, thở dài: "Ngươi phát hiện rồi sao?""Tình trạng bệnh của chàng ấy nặng thêm rồi." Bạch Vũ trừng mắt nhìn Ám Lân chằm chằm: "Vì sao chàng ấy không thể chạm vào ta?"Lúc nàng chạm vào Dạ Quân Mạc, Dạ Quân Mạc đau đớn không chịu nổi, trong phút chốc nàng chạm vào mạch đập của Dạ Quân Mạc, cũng cảm thấy linh khí trong cơ thể hắn trực tiếp truyền đến tay nàng."Chuyện này nói thì dài dòng." Ám Lân sờ sờ mũi."Ngươi có thể nói ngắn gọn.""Chuyện này không thể tránh được, ngươi chỉ có thể tự mình nhớ lại. Ta chỉ có thể nói với ngươi, nội thương của Dạ Quân Mạc có quan hệ với ngươi, nếu có thể, tốt nhất là ngươi đừng đến gần người...""Ta biết, ta sẽ cố gắng cách xa chàng ấy một chút." Bạch Vũ buồn bã bĩu môi, ra sức chớp mắt, không cho nước mắt rơi xuống.Bạch Vũ đồng ý dứt khoát như vậy, Ám Lân lại xấu hổ, an ủi: "Chỉ cần chúng ta có thể chữa lành vết thương cũ của Thánh Quân, ngươi vẫn có thể trở lại bên cạnh người."Dien*dan*le*quy*don – V.OBạch Vũ lắc đầu: "Không thể chữa khỏi cho chàng ấy được, Đoạn Hồn không có thuốc giải, chàng ấy vẫn sẽ tiếp tục suy yếu.""Đoạn Hồn? Ngươi nói là Thánh Quân đã bị trúng độc sao?" Ám Lân và Ám Ưng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ chưa từng nghe nói đến Đoạn Hồn, nhưng bọn họ cũng có thể hiểu được đó là một loại chất độc.Bạch Vũ giới thiệu sơ qua một lần cho bọn họ, sắc mặt hai người đều trở nên không tốt lắm."Quả thật không có cách giải độc sao?" Ám Ưng cau mày, tha thiết nhìn Bạch Vũ."Ta phải về suy nghĩ lại." Bạch Vũ xoa xoa mi tâm, có quá nhiều thứ trong trí nhớ, về chuyện Đoạn Hồn, nàng phải về suy nghĩ cẩn thận.Nàng trở về lều trại của mình, ngồi buồn xo một đêm. Cuối cùng, Tử Như, Tư Minh và Công Tôn Ưởng đi theo đội ngũ đến cũng tìm cơ hội đến bái kiến nàng, nhìn thấy bộ dạng của nàng cũng không dám quấy rầy, chỉ có Tử Như ở lại chăm sóc nàng.Đợi cho bọn họ lên đường về tới Vực Thanh Vũ, Mộc Thiên Tịch đã tập hợp lực lượng sáu vực còn sót lại, tuyên chiến với Vực Thanh Vũ, dự tính viện quân Sáng Thế Thần Điện phái tới cũng sắp đến rồi.Lúc này, cuối cùng Bạch Vũ cũng nghĩ ra được một phương án chữa trị."Sử dụng linh thuật?" Ám Lân cầm bản bí tịch Tịnh Nguyệt mà Bạch Vũ đưa: "Ngươi nói loại linh thuật này có thể chữa khỏi Đoạn Hồn trên người Thánh Quân sao?""Đúng. Đoạn Hồn không có thuốc giải, nhưng Tịnh Nguyệt là linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, có thể giải được toàn bộ chất độc của thế gian, chữa trị các loại tình trạng xấu." Bạch Vũ hắt hơi, phía trên là một đôi mắt vòng đen, nói.Để viết ra linh thuật Tịnh Nguyệt, nàng đã không ngủ mấy buổi tối rồi.Đây là linh thuật cao cấp nhất trong linh thuật thời Thần Sáng Thế viễn cổ, không phải là linh thuật Thần Sáng Thế lưu truyền đến nay, mà là một trong những linh thuật của bản thân nàng, nếu ngươi nói đó là lực lượng của Thần cũng được.Ám Ưng hết sức vui mừng: "Có thể trị là được, linh thuật hệ Mộc này dùng như thế nào?"Mặt Bạch Vũ đầy vạch đen: "Vui vẻ đến u mê rồi sao? Ngươi tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc học loại linh thuật này trước, mới có thể để hắn đi chữa cho Dạ Quân Mạc."Ám Ưng xấu hổ vỗ trán: "Xem ta này, vui vẻ đến u mê. Bây giờ ta liền đi chọn người."Sau khi Triệu Hoán Thú học qua linh thuật chủ động thì sẽ rất khó sửa lại, bởi vậy chỉ có thể tìm một Triệu Hoán Sư hệ Mộc chưa từng học linh thuật chủ động.Ám Ưng làm việc rất nhanh, hạ lệnh triệu tập tất cả Triệu Hoán Sư hệ Mộc như vậy.