Mục Đình Sâm, ba năm rồi, anh lại trở về…“Tiểu Ngôn, tại sao cậu lại ăn bánh bao? Đi, mình mời cậu đi ăn đồ ăn ngon!” Trần Mộng Dao tùy ý ngồi xuống bên cạnh Ôn Ngôn.Ôn Ngôn lắc đầu, tùy tiện nhét nốt phần bánh bao còn thừa vào trong miệng, đứng dậy cầm lấy balo khoác lên vai, khiến cho thân hình càng trở nên gầy yếu: “Không có thời gian, mình phải đi về rồi.”Trần Mộng Dao thở dài: “Mình cũng đến phục cậu, sáng mai đừng ăn bánh bao nữa, mình mang đồ ăn sáng cho cậu…”Tiếng nói của Trần Mộng Dao vọng theo hình bóng Ôn Ngôn đạp xe đạp đang dần dần đi xa, bị cơn gió lạnh trong ngày đông cuốn đi không đọng lại chút gì. Trở về “nhà, Ôn Ngôn cẩn thận đem chiếc xe đạp cũ nát của mình dựng ở góc khuất, đi từ cửa sau vào, trở về căn phòng kho vừa nhỏ bé lại ẩm thấp, động tác nhanh nhẹn bỏ balo xuống.Đang định thay quần áo, má Lưu đã vội vã đi vào: “Ngôn Ngôn, hôm nay con đừng giúp má làm việc nữa, thiếu gia tìm con…ôi… con cần thận một chút, có thể không nói chuyện thì đừng nói chuyện, tránh…
Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Áy
Nhà Có Manh Thê Cưng ChiềuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMục Đình Sâm, ba năm rồi, anh lại trở về…“Tiểu Ngôn, tại sao cậu lại ăn bánh bao? Đi, mình mời cậu đi ăn đồ ăn ngon!” Trần Mộng Dao tùy ý ngồi xuống bên cạnh Ôn Ngôn.Ôn Ngôn lắc đầu, tùy tiện nhét nốt phần bánh bao còn thừa vào trong miệng, đứng dậy cầm lấy balo khoác lên vai, khiến cho thân hình càng trở nên gầy yếu: “Không có thời gian, mình phải đi về rồi.”Trần Mộng Dao thở dài: “Mình cũng đến phục cậu, sáng mai đừng ăn bánh bao nữa, mình mang đồ ăn sáng cho cậu…”Tiếng nói của Trần Mộng Dao vọng theo hình bóng Ôn Ngôn đạp xe đạp đang dần dần đi xa, bị cơn gió lạnh trong ngày đông cuốn đi không đọng lại chút gì. Trở về “nhà, Ôn Ngôn cẩn thận đem chiếc xe đạp cũ nát của mình dựng ở góc khuất, đi từ cửa sau vào, trở về căn phòng kho vừa nhỏ bé lại ẩm thấp, động tác nhanh nhẹn bỏ balo xuống.Đang định thay quần áo, má Lưu đã vội vã đi vào: “Ngôn Ngôn, hôm nay con đừng giúp má làm việc nữa, thiếu gia tìm con…ôi… con cần thận một chút, có thể không nói chuyện thì đừng nói chuyện, tránh… Trần Mộng Dao nắm lấy cổ tay cô: “Đi, chúng tarời khỏi đây!”Ôn Ngôn mù mịt không hiểu gì: “Cậu nói rõ đi chứ… Tớ không thể đi được, nếu tớ bỏ đi trước,Mục Đình Sâm sẽ không vui…”“Anh ta không quan tâm đến sống chết của cậu, cậu cần gì phải quan tâm anh ta có tức giận hay không chứ?! Tớ rốt cuộc đã nhìn ra rồi, anh ta không yêu cậu mà là đang giày vò cậu! Thứ anh ta muốn là mạng của cậu!” Trần Mộng Dao gần nhưmất kiểm soát, sắc mặt xấu đến cực điểm.Ôn Ngôn bị phản ứng của cô dọa đến bối rồi: “DaoDao… rốt cuộc cậu đang nói cái gì vậy?”Trần Mộng Dao có chút bực bội: “Cậu có biết bữa tiệc đính hôn hôm nay là của ai không? Là của Thảm Giới! Tớ vốn không định nói cậu biết, tớ cũng chỉ mới phát hiện ra khi liên lạc với ThẩmGiới hôm qua thôi. Mục Đình Sâm sao có thểChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy không rõ chứ?” Anh ta đưa cậu đến đây là để nhìncậu khó chịu hay là để kích thích Thảm Giới? Tớ không biết cậu có yêu Thẩm Giới hay không nhưng Thẩm Giới yêu cậu, để có thể về nước cách cậu gần hơn một chút, để được gặp cậu, anh ấy đã đồng ý với sắp xếp cuộc hôn nhân theo ý nhà mình. Trước ngày hôm nay, thậm chí đến nhà gái trông như thế nào anh ấy cũng không biết, đây cũng là điều kiện mà Mục Đình Sâm đưa ra, anh ấy chỉ có thể quay về Trung Quốc sau khi đínhhôn, cậu đã hiểu chưa?”Ôn Ngôn sững sờ, nhìn về phía Mục Đình Sâm đang cười đùa trò chuyện với những người khác, cô có chút không thể tin được… Anh ấy sao có thểlàm được loại chuyện này? Làm sao có thẻ….Phản ứng của cô Trần Mộng Dao đã sớm đoán trước được: “Đi thôi Tiểu Ngôn, tớ đưa cậu đi, cóhậu quả gì tớ sẽ gánh hết!”“Cô gánh cái gì? Chỉ là tiệc đính hôn thôi, không cần phải làm quá như vậy.” Kính Thiếu Khanh vàLâm Táp cầm ly sâm panh đi đến.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Nhìn thấy Kính Thiếu Khanh, Trần Mộng Dao cóhơi khó chịu, cô không quên được anh chàng này bắt cô gọi bố ở bãi đậu xe như thế nào đâu: “Anhtránh ra, không liên quan gì đến anh!”Kính Thiếu Khanh nhìn Ôn Ngôn: “Việc của cô không liên quan gì đến tôi, nhưng với cô ấy… Tôi phải gọi một tiếng chị dâu, đừng lộn xộn nữa, vôdụng thôi.”Đúng vậy, vô dụng thôi, tất cả những điều này đềunằm trong kế hoạch của Mục Đình Sâm.Ôn Ngôn bỗng cười: “Không sao đâu Dao Dao, không phải anh ấy chỉ muốn xem phản ứng củamình sao? Không sao cả…”Cô muốn biết liệu Mục Đình Sâm có phải cũng có chút do dự khi anh bảo cô đừng đến, lại cảm thấy hơi nực cười, lòng tốt của anh chưa bao giờ chocô, không phải ư?Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Đột nhiên, Kính Thiếu Khanh thấy Khương NghiênNhiên đang đi đến đây, anh bình tĩnh tiền lên chặnngười: “Cô có quen với bọn họ không?”Khương Nghiên Nhiên còn chưa lộ ra ác ý trong lòng, cau mày nói: “Anh quen với bọn họ sao? Yên tâm, dù sao Ôn Ngôn tốt xấu gì cũng là chị tôi, tôi sẽ không làm gì cô ấy, tôi đến là để chỉnh cô gáiđứng cạnh chị ấy!”Kính Thiếu Khanh chỉ vào Mục Đình Sâm ở phía xa: “Cô muốn đi thì đi đi, bị Đình Sâm bắt được cô đoán xem anh ấy sẽ nghĩ gì? Đường đường là tiểu thư nhà họ Khương, quấy rối chuyện tốt nhà họThẩm, e là cũng chẳng đẹp mắt lắm.”Khương Nghiên Nhiên hừ một tiếng rồi chuyểnhướng đi đến chỗ Mục Đình Sâm.Đã đến mười hai giờ trưa, bài phát biểu mục sư hứng thú đọc cô một chữ nghe cũng không vào, chỉ cảm thấy tiếng đàn đệm ngọt ngào ấm áp khiến lòng người phiền muộn không dứt.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu ẤyKhi cánh cửa nhà thờ từ từ mở ra, một đôi trai tài gái sắc tay trong tay bước ra, lúc nhìn thấy Thảm Giới, mũi Ôn Ngôn vẫn không khỏi chua sót, vì cô mà người đàn ông này đã phải chịu bao nhiêu oan ức. Chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà chàng thiếu niên năm nào đã chìm trong sương khói bể dâu, thoạt nhìn anh vẫn rất ổn, nhưng nụ cười lại trở nên không còn ấm áp nữa mà mang theo chút cayđắng.Trần Mộng Dao siết chặt bàn tay lạnh lẽo của cô, thì thầm: “Đừng khóc… Tiểu Ngôn… Đừng để bị nhìn thấy.”Ôn Ngôn không những không khóc mà còn mỉm cười, cô sợ rằng nước mắt sẽ mang đến xui xẻo cho tiệc đính hôn của Thẩm Giới, nên cô cười thậttươi…Ít nhất thì vị hôn thê của anh ấy cũng rất xinh đẹp, lại môn đăng hộ đối với nhà họ Thẩm, cô chỉ monganh một đời hạnh phúc!Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Phảng phất như bị nơi nào đó hấp dẫn, ánh mắtThẩm Giới rơi trên người Ôn Ngôn, một khắc này khiến ý cười trên mặt anh như ngưng đọng. Tình yêu ấy từng là ngân hà trong mắt anh mà nay chỉcòn bi thương che phủ.Hai ánh mắt chạm vào nhau chưa đến hai giây, Ôn Ngôn đã vội vàng nhìn đi chỗ khác, cô không códũng khí đối diện với anh.Trần Mộng Dao tức giận nghiên răng: “Tiểu Ngôn nêu mình nhìn không nhằm thì chiếc váy vị hôn thê của Thẩm Giới đang mặc là do cậu thiết kế… MụcĐình Sâm thật sự quá tàn nhẫn!”Ôn Ngôn lúc này mới chú ý tới, quả thật là vậy, cô vốn tưởng rằng hôm đó Mục Đình Sâm đưa cô đến xem buổi biểu diễn thời trang của công ty hoàn toàn là vì công việc, anh còn tiện thể nên đưa cô đến nhà hàng Bạch Thủy Loan ăn, cô còn ngây thơ nghĩ đó là vì kỷ niệm ngày cưới, bây giờxem ra… anh chỉ muốn cô nhớ kỹ chiếc váy cướiChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy do cô thiết kế là như thế nào, ăn uống cũng chỉ làthuận đường mà thôi…Không hồ là Mục Đình Sâm… Thủ đoạn luôn luôn thông minh như vậy, để cô tự tay thiết kế áo cưới cho vị hôn phu của Thẩm Giới, còn muốn cô tậnmắt chứng kiến!Cô không biết, thủ đoạn của Mục Đình Sâm không chỉ có vậy, chuyện năm đó cô và Thảm Giới mọi người đã sớm biết nên vị hôn thê của Thẩm Giới cũng sẽ không mù mờ gì, chẳng những cô ấy không từ chối chiếc váy cưới này mà còn rất hào phóng, để nhà thiết kế lên sân kháu đọc diễn vănchúc phúc.Trần Mộng Dao sắp nổi điên đến nơi: “Tiểu Ngôn,cậu đừng đi… Bây giờ chúng ta lập tức đi ngay!”Ôn Ngôn cúi đầu hít sâu một hơi, khi ngắng đầulên, trên mặt đã lộ ra một nụ cười hoàn mỹ.Đối mặt với những ánh mắt của người người đangxem trò vui, cuối cùng cô đã khoác lên mình chiếcChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy mặt nạ giả nhân giả nghĩa nhát.Cô bước về phía trước, nhận micro từ tay vị hôn thê Cố Vãn Vãn của Thẩm Giới, cô không nhìn Thẩm Giới: “Rất vinh dự khi tác phẩm của tôi có thể xuất hiện ở đây, với tư cách là một người bạncũ, Thẩm Giới, em chúc anh hạnh phúc.”Thẩm Giới đột nhiên ôm cô vào lòng, một cái ôm này đã ẩn chứa quá nhiều nỗi lòng: “Anh cũngmong em được hạnh phúc…”Cố Vãn Vãn là người đứng gần nhất, cũng là người nhìn thấy rõ ràng nhát, bi thương nơi đáy mắt Thẩm Giới chẳng phải cũng đang giày vò côta hay sao?Cái ôm chỉ kéo dài năm giây, tựa như những cái ôm bình thường khác, Ôn Ngôn đưa micro cho vị mục sư rồi và không chút do dự khoan thai đixuyên qua dòng người.Ánh mắt của Mục Đình Sâm vẫn luôn dõi theo cô,đôi môi mỏng của anh mím chặt, không nói gì.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy. Kính Thiếu Khanh ở bên cạnh anh nói nửa đùanửa thật: “Đình Sâm, mình phát hiện ra Ôn Ngôn bỗng trở nên giống anh rồi đấy, giỏi ngụy trangkhiến người ta khó lường.”Mục Đình Sâm không đáp, trực tiếp đi về phía Ôn Ngôn, Kính Thiếu Khanh có chút lo lắng bèn kéoLâm Táp đi theo.Trằn Mộng Dao khi thấy ba người đến gần, sắc mặt cô rất xấu bèn đứng trước người Ôn Ngôn: “Mục Đình Sâm, như vậy đủ chưa? Mục tiêu của anh đã đạt được rồi! Tôi nói chứ sao lại có loại anh trai như anh thì từ lúc Tiểu Ngôn còn đi học, cuộc sống cô ấy đã rất thê thảm. Hóa ra dịu dàng của anh chỉ dành cho mọi thứ trên đời chỉ tuyệt nhiên không trao cho cô ấy! Anh còn không xứng làmanh trai, huống chỉ là chồng cô ấy!”
Nhà Có Manh Thê Cưng ChiềuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMục Đình Sâm, ba năm rồi, anh lại trở về…“Tiểu Ngôn, tại sao cậu lại ăn bánh bao? Đi, mình mời cậu đi ăn đồ ăn ngon!” Trần Mộng Dao tùy ý ngồi xuống bên cạnh Ôn Ngôn.Ôn Ngôn lắc đầu, tùy tiện nhét nốt phần bánh bao còn thừa vào trong miệng, đứng dậy cầm lấy balo khoác lên vai, khiến cho thân hình càng trở nên gầy yếu: “Không có thời gian, mình phải đi về rồi.”Trần Mộng Dao thở dài: “Mình cũng đến phục cậu, sáng mai đừng ăn bánh bao nữa, mình mang đồ ăn sáng cho cậu…”Tiếng nói của Trần Mộng Dao vọng theo hình bóng Ôn Ngôn đạp xe đạp đang dần dần đi xa, bị cơn gió lạnh trong ngày đông cuốn đi không đọng lại chút gì. Trở về “nhà, Ôn Ngôn cẩn thận đem chiếc xe đạp cũ nát của mình dựng ở góc khuất, đi từ cửa sau vào, trở về căn phòng kho vừa nhỏ bé lại ẩm thấp, động tác nhanh nhẹn bỏ balo xuống.Đang định thay quần áo, má Lưu đã vội vã đi vào: “Ngôn Ngôn, hôm nay con đừng giúp má làm việc nữa, thiếu gia tìm con…ôi… con cần thận một chút, có thể không nói chuyện thì đừng nói chuyện, tránh… Trần Mộng Dao nắm lấy cổ tay cô: “Đi, chúng tarời khỏi đây!”Ôn Ngôn mù mịt không hiểu gì: “Cậu nói rõ đi chứ… Tớ không thể đi được, nếu tớ bỏ đi trước,Mục Đình Sâm sẽ không vui…”“Anh ta không quan tâm đến sống chết của cậu, cậu cần gì phải quan tâm anh ta có tức giận hay không chứ?! Tớ rốt cuộc đã nhìn ra rồi, anh ta không yêu cậu mà là đang giày vò cậu! Thứ anh ta muốn là mạng của cậu!” Trần Mộng Dao gần nhưmất kiểm soát, sắc mặt xấu đến cực điểm.Ôn Ngôn bị phản ứng của cô dọa đến bối rồi: “DaoDao… rốt cuộc cậu đang nói cái gì vậy?”Trần Mộng Dao có chút bực bội: “Cậu có biết bữa tiệc đính hôn hôm nay là của ai không? Là của Thảm Giới! Tớ vốn không định nói cậu biết, tớ cũng chỉ mới phát hiện ra khi liên lạc với ThẩmGiới hôm qua thôi. Mục Đình Sâm sao có thểChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy không rõ chứ?” Anh ta đưa cậu đến đây là để nhìncậu khó chịu hay là để kích thích Thảm Giới? Tớ không biết cậu có yêu Thẩm Giới hay không nhưng Thẩm Giới yêu cậu, để có thể về nước cách cậu gần hơn một chút, để được gặp cậu, anh ấy đã đồng ý với sắp xếp cuộc hôn nhân theo ý nhà mình. Trước ngày hôm nay, thậm chí đến nhà gái trông như thế nào anh ấy cũng không biết, đây cũng là điều kiện mà Mục Đình Sâm đưa ra, anh ấy chỉ có thể quay về Trung Quốc sau khi đínhhôn, cậu đã hiểu chưa?”Ôn Ngôn sững sờ, nhìn về phía Mục Đình Sâm đang cười đùa trò chuyện với những người khác, cô có chút không thể tin được… Anh ấy sao có thểlàm được loại chuyện này? Làm sao có thẻ….Phản ứng của cô Trần Mộng Dao đã sớm đoán trước được: “Đi thôi Tiểu Ngôn, tớ đưa cậu đi, cóhậu quả gì tớ sẽ gánh hết!”“Cô gánh cái gì? Chỉ là tiệc đính hôn thôi, không cần phải làm quá như vậy.” Kính Thiếu Khanh vàLâm Táp cầm ly sâm panh đi đến.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Nhìn thấy Kính Thiếu Khanh, Trần Mộng Dao cóhơi khó chịu, cô không quên được anh chàng này bắt cô gọi bố ở bãi đậu xe như thế nào đâu: “Anhtránh ra, không liên quan gì đến anh!”Kính Thiếu Khanh nhìn Ôn Ngôn: “Việc của cô không liên quan gì đến tôi, nhưng với cô ấy… Tôi phải gọi một tiếng chị dâu, đừng lộn xộn nữa, vôdụng thôi.”Đúng vậy, vô dụng thôi, tất cả những điều này đềunằm trong kế hoạch của Mục Đình Sâm.Ôn Ngôn bỗng cười: “Không sao đâu Dao Dao, không phải anh ấy chỉ muốn xem phản ứng củamình sao? Không sao cả…”Cô muốn biết liệu Mục Đình Sâm có phải cũng có chút do dự khi anh bảo cô đừng đến, lại cảm thấy hơi nực cười, lòng tốt của anh chưa bao giờ chocô, không phải ư?Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Đột nhiên, Kính Thiếu Khanh thấy Khương NghiênNhiên đang đi đến đây, anh bình tĩnh tiền lên chặnngười: “Cô có quen với bọn họ không?”Khương Nghiên Nhiên còn chưa lộ ra ác ý trong lòng, cau mày nói: “Anh quen với bọn họ sao? Yên tâm, dù sao Ôn Ngôn tốt xấu gì cũng là chị tôi, tôi sẽ không làm gì cô ấy, tôi đến là để chỉnh cô gáiđứng cạnh chị ấy!”Kính Thiếu Khanh chỉ vào Mục Đình Sâm ở phía xa: “Cô muốn đi thì đi đi, bị Đình Sâm bắt được cô đoán xem anh ấy sẽ nghĩ gì? Đường đường là tiểu thư nhà họ Khương, quấy rối chuyện tốt nhà họThẩm, e là cũng chẳng đẹp mắt lắm.”Khương Nghiên Nhiên hừ một tiếng rồi chuyểnhướng đi đến chỗ Mục Đình Sâm.Đã đến mười hai giờ trưa, bài phát biểu mục sư hứng thú đọc cô một chữ nghe cũng không vào, chỉ cảm thấy tiếng đàn đệm ngọt ngào ấm áp khiến lòng người phiền muộn không dứt.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu ẤyKhi cánh cửa nhà thờ từ từ mở ra, một đôi trai tài gái sắc tay trong tay bước ra, lúc nhìn thấy Thảm Giới, mũi Ôn Ngôn vẫn không khỏi chua sót, vì cô mà người đàn ông này đã phải chịu bao nhiêu oan ức. Chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà chàng thiếu niên năm nào đã chìm trong sương khói bể dâu, thoạt nhìn anh vẫn rất ổn, nhưng nụ cười lại trở nên không còn ấm áp nữa mà mang theo chút cayđắng.Trần Mộng Dao siết chặt bàn tay lạnh lẽo của cô, thì thầm: “Đừng khóc… Tiểu Ngôn… Đừng để bị nhìn thấy.”Ôn Ngôn không những không khóc mà còn mỉm cười, cô sợ rằng nước mắt sẽ mang đến xui xẻo cho tiệc đính hôn của Thẩm Giới, nên cô cười thậttươi…Ít nhất thì vị hôn thê của anh ấy cũng rất xinh đẹp, lại môn đăng hộ đối với nhà họ Thẩm, cô chỉ monganh một đời hạnh phúc!Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Phảng phất như bị nơi nào đó hấp dẫn, ánh mắtThẩm Giới rơi trên người Ôn Ngôn, một khắc này khiến ý cười trên mặt anh như ngưng đọng. Tình yêu ấy từng là ngân hà trong mắt anh mà nay chỉcòn bi thương che phủ.Hai ánh mắt chạm vào nhau chưa đến hai giây, Ôn Ngôn đã vội vàng nhìn đi chỗ khác, cô không códũng khí đối diện với anh.Trần Mộng Dao tức giận nghiên răng: “Tiểu Ngôn nêu mình nhìn không nhằm thì chiếc váy vị hôn thê của Thẩm Giới đang mặc là do cậu thiết kế… MụcĐình Sâm thật sự quá tàn nhẫn!”Ôn Ngôn lúc này mới chú ý tới, quả thật là vậy, cô vốn tưởng rằng hôm đó Mục Đình Sâm đưa cô đến xem buổi biểu diễn thời trang của công ty hoàn toàn là vì công việc, anh còn tiện thể nên đưa cô đến nhà hàng Bạch Thủy Loan ăn, cô còn ngây thơ nghĩ đó là vì kỷ niệm ngày cưới, bây giờxem ra… anh chỉ muốn cô nhớ kỹ chiếc váy cướiChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy do cô thiết kế là như thế nào, ăn uống cũng chỉ làthuận đường mà thôi…Không hồ là Mục Đình Sâm… Thủ đoạn luôn luôn thông minh như vậy, để cô tự tay thiết kế áo cưới cho vị hôn phu của Thẩm Giới, còn muốn cô tậnmắt chứng kiến!Cô không biết, thủ đoạn của Mục Đình Sâm không chỉ có vậy, chuyện năm đó cô và Thảm Giới mọi người đã sớm biết nên vị hôn thê của Thẩm Giới cũng sẽ không mù mờ gì, chẳng những cô ấy không từ chối chiếc váy cưới này mà còn rất hào phóng, để nhà thiết kế lên sân kháu đọc diễn vănchúc phúc.Trần Mộng Dao sắp nổi điên đến nơi: “Tiểu Ngôn,cậu đừng đi… Bây giờ chúng ta lập tức đi ngay!”Ôn Ngôn cúi đầu hít sâu một hơi, khi ngắng đầulên, trên mặt đã lộ ra một nụ cười hoàn mỹ.Đối mặt với những ánh mắt của người người đangxem trò vui, cuối cùng cô đã khoác lên mình chiếcChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy mặt nạ giả nhân giả nghĩa nhát.Cô bước về phía trước, nhận micro từ tay vị hôn thê Cố Vãn Vãn của Thẩm Giới, cô không nhìn Thẩm Giới: “Rất vinh dự khi tác phẩm của tôi có thể xuất hiện ở đây, với tư cách là một người bạncũ, Thẩm Giới, em chúc anh hạnh phúc.”Thẩm Giới đột nhiên ôm cô vào lòng, một cái ôm này đã ẩn chứa quá nhiều nỗi lòng: “Anh cũngmong em được hạnh phúc…”Cố Vãn Vãn là người đứng gần nhất, cũng là người nhìn thấy rõ ràng nhát, bi thương nơi đáy mắt Thẩm Giới chẳng phải cũng đang giày vò côta hay sao?Cái ôm chỉ kéo dài năm giây, tựa như những cái ôm bình thường khác, Ôn Ngôn đưa micro cho vị mục sư rồi và không chút do dự khoan thai đixuyên qua dòng người.Ánh mắt của Mục Đình Sâm vẫn luôn dõi theo cô,đôi môi mỏng của anh mím chặt, không nói gì.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy. Kính Thiếu Khanh ở bên cạnh anh nói nửa đùanửa thật: “Đình Sâm, mình phát hiện ra Ôn Ngôn bỗng trở nên giống anh rồi đấy, giỏi ngụy trangkhiến người ta khó lường.”Mục Đình Sâm không đáp, trực tiếp đi về phía Ôn Ngôn, Kính Thiếu Khanh có chút lo lắng bèn kéoLâm Táp đi theo.Trằn Mộng Dao khi thấy ba người đến gần, sắc mặt cô rất xấu bèn đứng trước người Ôn Ngôn: “Mục Đình Sâm, như vậy đủ chưa? Mục tiêu của anh đã đạt được rồi! Tôi nói chứ sao lại có loại anh trai như anh thì từ lúc Tiểu Ngôn còn đi học, cuộc sống cô ấy đã rất thê thảm. Hóa ra dịu dàng của anh chỉ dành cho mọi thứ trên đời chỉ tuyệt nhiên không trao cho cô ấy! Anh còn không xứng làmanh trai, huống chỉ là chồng cô ấy!”
Nhà Có Manh Thê Cưng ChiềuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMục Đình Sâm, ba năm rồi, anh lại trở về…“Tiểu Ngôn, tại sao cậu lại ăn bánh bao? Đi, mình mời cậu đi ăn đồ ăn ngon!” Trần Mộng Dao tùy ý ngồi xuống bên cạnh Ôn Ngôn.Ôn Ngôn lắc đầu, tùy tiện nhét nốt phần bánh bao còn thừa vào trong miệng, đứng dậy cầm lấy balo khoác lên vai, khiến cho thân hình càng trở nên gầy yếu: “Không có thời gian, mình phải đi về rồi.”Trần Mộng Dao thở dài: “Mình cũng đến phục cậu, sáng mai đừng ăn bánh bao nữa, mình mang đồ ăn sáng cho cậu…”Tiếng nói của Trần Mộng Dao vọng theo hình bóng Ôn Ngôn đạp xe đạp đang dần dần đi xa, bị cơn gió lạnh trong ngày đông cuốn đi không đọng lại chút gì. Trở về “nhà, Ôn Ngôn cẩn thận đem chiếc xe đạp cũ nát của mình dựng ở góc khuất, đi từ cửa sau vào, trở về căn phòng kho vừa nhỏ bé lại ẩm thấp, động tác nhanh nhẹn bỏ balo xuống.Đang định thay quần áo, má Lưu đã vội vã đi vào: “Ngôn Ngôn, hôm nay con đừng giúp má làm việc nữa, thiếu gia tìm con…ôi… con cần thận một chút, có thể không nói chuyện thì đừng nói chuyện, tránh… Trần Mộng Dao nắm lấy cổ tay cô: “Đi, chúng tarời khỏi đây!”Ôn Ngôn mù mịt không hiểu gì: “Cậu nói rõ đi chứ… Tớ không thể đi được, nếu tớ bỏ đi trước,Mục Đình Sâm sẽ không vui…”“Anh ta không quan tâm đến sống chết của cậu, cậu cần gì phải quan tâm anh ta có tức giận hay không chứ?! Tớ rốt cuộc đã nhìn ra rồi, anh ta không yêu cậu mà là đang giày vò cậu! Thứ anh ta muốn là mạng của cậu!” Trần Mộng Dao gần nhưmất kiểm soát, sắc mặt xấu đến cực điểm.Ôn Ngôn bị phản ứng của cô dọa đến bối rồi: “DaoDao… rốt cuộc cậu đang nói cái gì vậy?”Trần Mộng Dao có chút bực bội: “Cậu có biết bữa tiệc đính hôn hôm nay là của ai không? Là của Thảm Giới! Tớ vốn không định nói cậu biết, tớ cũng chỉ mới phát hiện ra khi liên lạc với ThẩmGiới hôm qua thôi. Mục Đình Sâm sao có thểChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy không rõ chứ?” Anh ta đưa cậu đến đây là để nhìncậu khó chịu hay là để kích thích Thảm Giới? Tớ không biết cậu có yêu Thẩm Giới hay không nhưng Thẩm Giới yêu cậu, để có thể về nước cách cậu gần hơn một chút, để được gặp cậu, anh ấy đã đồng ý với sắp xếp cuộc hôn nhân theo ý nhà mình. Trước ngày hôm nay, thậm chí đến nhà gái trông như thế nào anh ấy cũng không biết, đây cũng là điều kiện mà Mục Đình Sâm đưa ra, anh ấy chỉ có thể quay về Trung Quốc sau khi đínhhôn, cậu đã hiểu chưa?”Ôn Ngôn sững sờ, nhìn về phía Mục Đình Sâm đang cười đùa trò chuyện với những người khác, cô có chút không thể tin được… Anh ấy sao có thểlàm được loại chuyện này? Làm sao có thẻ….Phản ứng của cô Trần Mộng Dao đã sớm đoán trước được: “Đi thôi Tiểu Ngôn, tớ đưa cậu đi, cóhậu quả gì tớ sẽ gánh hết!”“Cô gánh cái gì? Chỉ là tiệc đính hôn thôi, không cần phải làm quá như vậy.” Kính Thiếu Khanh vàLâm Táp cầm ly sâm panh đi đến.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Nhìn thấy Kính Thiếu Khanh, Trần Mộng Dao cóhơi khó chịu, cô không quên được anh chàng này bắt cô gọi bố ở bãi đậu xe như thế nào đâu: “Anhtránh ra, không liên quan gì đến anh!”Kính Thiếu Khanh nhìn Ôn Ngôn: “Việc của cô không liên quan gì đến tôi, nhưng với cô ấy… Tôi phải gọi một tiếng chị dâu, đừng lộn xộn nữa, vôdụng thôi.”Đúng vậy, vô dụng thôi, tất cả những điều này đềunằm trong kế hoạch của Mục Đình Sâm.Ôn Ngôn bỗng cười: “Không sao đâu Dao Dao, không phải anh ấy chỉ muốn xem phản ứng củamình sao? Không sao cả…”Cô muốn biết liệu Mục Đình Sâm có phải cũng có chút do dự khi anh bảo cô đừng đến, lại cảm thấy hơi nực cười, lòng tốt của anh chưa bao giờ chocô, không phải ư?Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Đột nhiên, Kính Thiếu Khanh thấy Khương NghiênNhiên đang đi đến đây, anh bình tĩnh tiền lên chặnngười: “Cô có quen với bọn họ không?”Khương Nghiên Nhiên còn chưa lộ ra ác ý trong lòng, cau mày nói: “Anh quen với bọn họ sao? Yên tâm, dù sao Ôn Ngôn tốt xấu gì cũng là chị tôi, tôi sẽ không làm gì cô ấy, tôi đến là để chỉnh cô gáiđứng cạnh chị ấy!”Kính Thiếu Khanh chỉ vào Mục Đình Sâm ở phía xa: “Cô muốn đi thì đi đi, bị Đình Sâm bắt được cô đoán xem anh ấy sẽ nghĩ gì? Đường đường là tiểu thư nhà họ Khương, quấy rối chuyện tốt nhà họThẩm, e là cũng chẳng đẹp mắt lắm.”Khương Nghiên Nhiên hừ một tiếng rồi chuyểnhướng đi đến chỗ Mục Đình Sâm.Đã đến mười hai giờ trưa, bài phát biểu mục sư hứng thú đọc cô một chữ nghe cũng không vào, chỉ cảm thấy tiếng đàn đệm ngọt ngào ấm áp khiến lòng người phiền muộn không dứt.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu ẤyKhi cánh cửa nhà thờ từ từ mở ra, một đôi trai tài gái sắc tay trong tay bước ra, lúc nhìn thấy Thảm Giới, mũi Ôn Ngôn vẫn không khỏi chua sót, vì cô mà người đàn ông này đã phải chịu bao nhiêu oan ức. Chỉ trong ba năm ngắn ngủi mà chàng thiếu niên năm nào đã chìm trong sương khói bể dâu, thoạt nhìn anh vẫn rất ổn, nhưng nụ cười lại trở nên không còn ấm áp nữa mà mang theo chút cayđắng.Trần Mộng Dao siết chặt bàn tay lạnh lẽo của cô, thì thầm: “Đừng khóc… Tiểu Ngôn… Đừng để bị nhìn thấy.”Ôn Ngôn không những không khóc mà còn mỉm cười, cô sợ rằng nước mắt sẽ mang đến xui xẻo cho tiệc đính hôn của Thẩm Giới, nên cô cười thậttươi…Ít nhất thì vị hôn thê của anh ấy cũng rất xinh đẹp, lại môn đăng hộ đối với nhà họ Thẩm, cô chỉ monganh một đời hạnh phúc!Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy Phảng phất như bị nơi nào đó hấp dẫn, ánh mắtThẩm Giới rơi trên người Ôn Ngôn, một khắc này khiến ý cười trên mặt anh như ngưng đọng. Tình yêu ấy từng là ngân hà trong mắt anh mà nay chỉcòn bi thương che phủ.Hai ánh mắt chạm vào nhau chưa đến hai giây, Ôn Ngôn đã vội vàng nhìn đi chỗ khác, cô không códũng khí đối diện với anh.Trần Mộng Dao tức giận nghiên răng: “Tiểu Ngôn nêu mình nhìn không nhằm thì chiếc váy vị hôn thê của Thẩm Giới đang mặc là do cậu thiết kế… MụcĐình Sâm thật sự quá tàn nhẫn!”Ôn Ngôn lúc này mới chú ý tới, quả thật là vậy, cô vốn tưởng rằng hôm đó Mục Đình Sâm đưa cô đến xem buổi biểu diễn thời trang của công ty hoàn toàn là vì công việc, anh còn tiện thể nên đưa cô đến nhà hàng Bạch Thủy Loan ăn, cô còn ngây thơ nghĩ đó là vì kỷ niệm ngày cưới, bây giờxem ra… anh chỉ muốn cô nhớ kỹ chiếc váy cướiChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy do cô thiết kế là như thế nào, ăn uống cũng chỉ làthuận đường mà thôi…Không hồ là Mục Đình Sâm… Thủ đoạn luôn luôn thông minh như vậy, để cô tự tay thiết kế áo cưới cho vị hôn phu của Thẩm Giới, còn muốn cô tậnmắt chứng kiến!Cô không biết, thủ đoạn của Mục Đình Sâm không chỉ có vậy, chuyện năm đó cô và Thảm Giới mọi người đã sớm biết nên vị hôn thê của Thẩm Giới cũng sẽ không mù mờ gì, chẳng những cô ấy không từ chối chiếc váy cưới này mà còn rất hào phóng, để nhà thiết kế lên sân kháu đọc diễn vănchúc phúc.Trần Mộng Dao sắp nổi điên đến nơi: “Tiểu Ngôn,cậu đừng đi… Bây giờ chúng ta lập tức đi ngay!”Ôn Ngôn cúi đầu hít sâu một hơi, khi ngắng đầulên, trên mặt đã lộ ra một nụ cười hoàn mỹ.Đối mặt với những ánh mắt của người người đangxem trò vui, cuối cùng cô đã khoác lên mình chiếcChương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy mặt nạ giả nhân giả nghĩa nhát.Cô bước về phía trước, nhận micro từ tay vị hôn thê Cố Vãn Vãn của Thẩm Giới, cô không nhìn Thẩm Giới: “Rất vinh dự khi tác phẩm của tôi có thể xuất hiện ở đây, với tư cách là một người bạncũ, Thẩm Giới, em chúc anh hạnh phúc.”Thẩm Giới đột nhiên ôm cô vào lòng, một cái ôm này đã ẩn chứa quá nhiều nỗi lòng: “Anh cũngmong em được hạnh phúc…”Cố Vãn Vãn là người đứng gần nhất, cũng là người nhìn thấy rõ ràng nhát, bi thương nơi đáy mắt Thẩm Giới chẳng phải cũng đang giày vò côta hay sao?Cái ôm chỉ kéo dài năm giây, tựa như những cái ôm bình thường khác, Ôn Ngôn đưa micro cho vị mục sư rồi và không chút do dự khoan thai đixuyên qua dòng người.Ánh mắt của Mục Đình Sâm vẫn luôn dõi theo cô,đôi môi mỏng của anh mím chặt, không nói gì.Chương 54: Anh Không Xứng Làm Chồng Cậu Ấy. Kính Thiếu Khanh ở bên cạnh anh nói nửa đùanửa thật: “Đình Sâm, mình phát hiện ra Ôn Ngôn bỗng trở nên giống anh rồi đấy, giỏi ngụy trangkhiến người ta khó lường.”Mục Đình Sâm không đáp, trực tiếp đi về phía Ôn Ngôn, Kính Thiếu Khanh có chút lo lắng bèn kéoLâm Táp đi theo.Trằn Mộng Dao khi thấy ba người đến gần, sắc mặt cô rất xấu bèn đứng trước người Ôn Ngôn: “Mục Đình Sâm, như vậy đủ chưa? Mục tiêu của anh đã đạt được rồi! Tôi nói chứ sao lại có loại anh trai như anh thì từ lúc Tiểu Ngôn còn đi học, cuộc sống cô ấy đã rất thê thảm. Hóa ra dịu dàng của anh chỉ dành cho mọi thứ trên đời chỉ tuyệt nhiên không trao cho cô ấy! Anh còn không xứng làmanh trai, huống chỉ là chồng cô ấy!”